Pokemon Của Alex
Bánh Bao Mập
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 167: Thị trấn Dendemille
“Bắt đầu thôi, khởi đầu với tốc độ vừa phải, tiếp tục làm nóng người bằng cách chạy bộ xung quanh thị trấn” Alex vỗ vỗ vào bên lưng của Rhyhorn nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Và rồi gió thổi đập mặt nó liên tục, Alex buồn cười vỗ đầu Pikachu, xong rồi cùng với Rhyhorn vượt qua đối thủ của nó (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tranh thủ thời gian mấy ngày tại thị trấn Dendemille, Alex huấn luyện các pokemon, và để Rhyhorn làm quen với địa hình hơn nữa.
Con Rhyhorn đó dám tự tin chạy với tốc độ nhanh như vậy, khống chế được phương hướng của mình sao?
Nhất là với Rhyhorn, là pokemon duy nhất trong đội không mang hệ siêu linh, hiện tại có thêm Vivillon, nhưng đấy là trường hợp đặc biệt.
Pikachu chỉnh lại cái mũ lưỡi chai của mình, chọn một vị trí thích ý trên lưng Rhyhorn và ngồi xuống.
Thỉnh thoảng có nghe đôi lời nói chuyện xung quanh, là những cậu bạn trẻ trong thành phố đang chạy đua với nhau.
Nhận thấy hành động của mình có hơi thiếu lễ phép, đứa nhỏ xấu hổ lùi lại gãi đầu nói
Nhưng rất nhanh, khoảng cách giữa hai dần rút nhỏ lại, khi Rhyhorn của Alex bắt đầu tăng tốc, Pikachu đang buồn ngủ cũng phải bật người dậy cảnh giác.
Thỉnh thoảng Alex sẽ chạy đua với Somet và các bạn của cậu ta, có hôm bọn cậu đến Nhà hát trình diễn pokemon của thị trấn, tận hưởng một buổi trình diễn chính thức diễn ra như thế nào.
Trèo lên lưng của Rhyhorn, hít một hơi nhẹ, Alex thở ra một làn khói nhàn nhạt, cậu bắt đầu buổi huấn luyện của mình.
“Yo! Có muốn làm một trận đua tay đôi không?” Đối phương tự tin cười nói.
Rhyhorn của đối phương cũng nhìn Rhyhorn của Alex với cặp mắt ngưỡng mộ, trông có vẻ bình thường nhưng lại liều mạng phết.
Dù cho bị bỏ lại, nhưng người khiêu chiến Alex không hề bị rối loạn tiết tấu, là một người cưỡi Rhyhorn chuyên nghiệp!
Phía bên trái, là một con Rhyhorn mang theo phụ trọng, đồng thời chở cả chủ nhân của mình chạy đều đều để rèn thể lực.
“Khuếch tán, mạnh hơn mình tưởng” Alex thì thầm, ánh mắt cậu nhìn vô định, nhưng con đường trải rộng phía trước lại trở nên cực kỳ rõ ràng.
Không nổi bật, nhưng cũng không có điểm yếu quá mức.
“Được á, rất hoan nghênh luôn” Somet hào hứng nói, dắt theo Alex vào trong trang trại nhà mình, chào hỏi với ba mẹ của Somet.
Dù sao thì đam mê của Somet là đào tạo ra Rhyhorn chạy nhanh nhất, chứ không phải là Rhyhorn mạnh nhất.
Khi nói về đam mê của bản thân, điều đấy luôn là một thứ rất có sức hấp dẫn.
“Alex sao? Tên hay đấy, cơ mà quay lại chủ đề vừa nãy, cậu đào tạo Rhyhorn thế nào hay vậy, các Rhyhorn của tớ đều làm không được mấy cú nhảy vừa rồi đâu” Somet tò mò cực kỳ, cặp mắt ấy như thể muốn phát sáng.
“Ừm” Rhyhorn gật gù bước tới bên cạnh, ánh mắt tràn đầy nhiệt huyết như muốn đốt cháy hết tất cả.
Người khiêu chiến Alex có vẻ là dân bản địa của thị trấn này, cho nên cực kỳ quen thuộc mặt đường.
Có điều… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Bên này là khu của dòng Swinub, từ bên Sinnoh du nhập qua, vì thời tiết ở thị trấn rất thích hợp để chăm sóc dòng pokemon này, nên nhà tớ cũng thử nghiệm một chút” Somet lại dắt Alex sang một bên khác.
Dưới cái lạnh bất thường của thị trấn Dendemille, làn sương nhàn nhạt che kín tầm nhìn của mọi người.
Điều đó khiến con tê giác có hơi áp lực, không hổ là những cuộc thi, chúng ta luôn tìm thấy những đối thủ có tiềm lực xuất sắc hơn mình.
Con đường sốc nảy không ảnh hưởng đến Alex, với một tốc độ trung bình thế này, khung cảnh xung quanh dễ dàng được thu lại hết trong mắt đứa nhỏ.
Và ngày mà lễ hội chạy đua Rhyhorn cuối cùng cũng diễn ra, khi rất nhiều huấn luyện gia từ khắp Kalos, và một vài người giống Alex từ địa khu khác đến hội tụ đông đủ.
“Ừm” Vì đang phải vận dụng siêu năng lực, Alex trả lời rất lạnh nhạt.
Vì là trang trại nên nơi này đa số chuyên về một mảng pokemon nào đấy mà thôi, không giống các phòng chăm sóc, hội tụ rất nhiều pokemon khác nhau.
“Có thể dẫn tớ tham quan một vòng được không?” Alex hiếu kỳ đánh giá bầy Rhyhorn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Về cách huấn luyện Rhyhorn của Alex, nó khá đơn giản, tập trung vào huấn luyện chiêu thức, đôi khi cũng huấn luyện thể lực, nhưng không quá nhằm vào một mục tiêu cụ thể.
Mỗi người đều có lợi thế của riêng mình, và Alex không ngại vận dụng chúng, Rhyhorn đột ngột chuyển hướng, và nhảy lên cao.
Đứng ở trên đỉnh đồi, quan sát thị trấn ở tầm nhìn tương đối cao, những cối xoay gió, nhà cửa, người dân, các pokemon nhỏ nhắn bên dưới chạy đùa.
Alex thành công kết thúc chặng đường của mình một cách trơn tru, bỏ lại đối thủ một khoảng cách lớn.
“Pika pikapi” Không sao hết đâu mà
Bước ra bên ngoài trung tâm pokemon, cảm giác cái lạnh ập đến, Alex tò mò quan sát các tòa kiến trúc xung quanh mình.
Chặng đường này có nhiều đoạn cua khá ngoằng ngoèo, cho nên tụi tê giác đều vô ý thức giảm tốc lại một chút để tiện khống chế.
Vì chưa quen thuộc địa cảnh nơi này, cho nên cậu và Rhyhorn chạy không quá nhanh, cũng không đặt nặng vấn đề gì hết.
Chiếm một diện tích không nhỏ ở phía bắc thị trấn, bầy Rhyhorn của trang trại vừa thấy Somet trở về liền chạy đến thân cận.
Vẫn giữ vững nhịp độ và tiết tấu của mình, khoảng cách giữa cả hai càng lúc càng tăng lên.
“Xin lỗi, vừa rồi có hơi phấn khích quá, để mình tự giới thiệu, mình là Somet, một huấn luyện với đam mê đào tạo ra những con Rhyhorn chạy nhanh nhất và khỏe nhất” Somet tự giới thiêu.
Trên chặng đường đua này, Rhyhorn có vẻ còn nhiều trục trặc, nhưng miễn là có Alex ở bên cạnh, nó tin tưởng vào phán đoán của cậu.
Alex lần lượt bắt gặp các con Rhyhorn khác nhau, cơ hội như vậy không dễ gặp, quan sát một loài pokemon với số lượng lớn, cho phép cậu có cái nhìn tổng quát nhất về một loài pokemon.
Cuộc đua này… chính thức bắt đầu.
Ngoại trừ Rhyhorn, còn có các hình thái tiến hóa của nó là Rhydon đang hỗ trợ cho ba của Somet mang đồ.
Đoạn cua tiếp theo, với tốc độ thế này rất khó vượt qua, Rhyhorn đổ mồ hôi trên đầu hơi lo lắng, Alex mỉm cười vận dụng siêu năng lực hỗ trợ nó.
Mặc dù đang mặc khá ấm, nhưng mỗi khi ngọn gió lạnh lùa về, cậu đều nhịn không được rùng mình.
Nhưng nhờ vào những trận đấu liên tục với các đối thủ mạnh trong đội, con tê giác phát triển vẫn rất toàn diện.
‘Sẽ té!’ Cậu bạn thách đấu nhận định rằng Alex và Rhyhorn của đối phương quá mức làm loạn.
Rhyhorn chạy hùng hục, được hòa mình vào làn gió và chạy hết sức như vậy khiến con tê giác cực kỳ thỏa mãn.
Chương 167: Thị trấn Dendemille
Gallade và Chimecho đang học tập chiêu thức mới ở trong bãi đất trống của trung tâm, Alex lợi dụng mảnh vỡ kỹ năng để mở rộng bảng kỹ năng của bọn nó, đồng thời từng bước một thâm nhập vào kỹ năng dung hợp.
Nó là một phụ trọng đáng yêu có hay không đều được mà Rhyhorn suốt ngày mang theo.
Chạy nhanh, thật nhanh, và nhanh hơn nữa…
Thời gian một tuần tại thị trấn Dendemille trôi qua với rất nhiều hoạt động thú vị, thời tiết cũng dần lạnh lên.
“A?” Đứa nhỏ chạy đua với Alex giật mình, đối phương vượt qua mình rồi?
Từ phía trên cao, Alex và Rhyhorn đột ngột tăng tốc, ở gần đấy có một cậu bạn trẻ cũng cưỡi Rhyhorn tính lại gần chào hỏi.
Kể cả khả năng kháng đánh, phán đoán, chiêu thức, uy lực, mọi thứ đều được cường hóa một cách đồng đều.
‘Có vẻ như… sẽ rất đáng sợ đây’ Pikachu híp mắt lại quan sát một cách cẩn thận.
“Ra là vậy sao? Thú vị thật đấy, trong các mảng huấn luyện của tớ, thi đấu đối kháng bị tớ vạch ra từ đầu, không ngờ tới điều này lại mang đến khả năng tiến bộ thần kỳ đến vậy” Somet tiếp nhận những thông tin mới.
“Rhyhorn, chúng ta đi thôi” Alex đút tay vào túi quần, mỉm cười nhìn con tê giác nhà mình.
Con tê giác bắt đầu chạy chậm, dù sao thì bản thân Rhyhorn không quá mạnh ở mảng bức tốc, điểm mạnh của nó ở mảng đường dài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thời tiết ở thị trấn Dendemille cực kỳ thích hợp cho việc chăm sóc và nuôi dưỡng các pokemon hệ băng, mặc dù thời tiết ở đây không giá rét quanh năm, nhưng nhiệt độ luôn ở mức thấp.
Pikachu hoảng loạn túm lấy đầu của Rhyhorn, con tê giác tiếp đất và tiếp tục chạy trước ánh mắt kinh ngạc của người phía sau.
Nó ngước sang bên phải, có ba con Rhyhorn đang chạy trên những chặng đường bậc thang của thị trấn.
Gia đình của Somet sở hữu một nông trại trong thị trấn, cậu dẫn theo Alex tới tham quan nhà mình.
Chimecho và Vivillon cực kỳ thích thú xem hết từ đầu đến cuối, có điều so với Pokemon contest, một phần thi chỉ đánh vào thị giác và dựa vào yêu thích của khán giả để lựa chọn người thắng cuộc, Nhà trình diễn pokemon luôn thiếu đi một vài ý nghĩa về cái đẹp.
Vừa lên liền khởi động tốc độ nhanh nhất để chạy, vượt mặt Alex và Rhyhorn của cậu một đoạn ngắn.
“Lợi hại thật nha, làm thế nào để Rhyhorn có thể chạy hết hỏa lực như vậy? lại còn mấy pha bật nhảy chuyển hướng nữa, luyện thế nào thành thế?” Đứa nhỏ khiêu chiến Alex vừa kết thúc chặng đường đua liền chạy tới háo hức hỏi.
Alex gật đầu trả lời “Alex, đến từ địa khu Hoenn, lần này đi du lịch Kalos để học tập và trải nghiệm thêm”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.