Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Pokemon Của Alex

Bánh Bao Mập

Chương 166: Tuyến đường 16

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 166: Tuyến đường 16


“Pewww … speww” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tạm thời, Alex chưa có đủ 6 vị trí pokemon, cho nên cậu sẽ mang theo cả Vivillon đi theo.

Để cho con tê giác làm nóng cảm giác chạy đua trước khi lễ hội bắt đầu, mục đích của chuyến đi lần này là một thị trấn nhỏ nối liền với tuyến đường 16.

Alex thay áo ấm vào, đánh răng s·ú·c miệng, một lần nữa lên đường, ngày hôm nay phải tranh thủ tới thị trấn cho kịp.

Con đường từ thành phố Lumiose tới thị trấn Dendemille sẽ đi qua một cánh đồng lớn, có một khu vực nổi tiếng cho dân câu cá tấp lại và tận hưởng sở thích đồng quê của mình.

Pikachu đội một cái mũ len, quàng thêm khăn qua cổ, nó tận hưởng chuyến đi một cách trọn vẹn nhất, mặc dù đa số thời gian là ngủ.

[…]

Lần này, Alex không đi trên những chuyến xe thông dụng nữa, mà lựa chọn cưỡi trên người Rhyhorn.

“Rèn luyện thôi, mọi người!” Gallade hào hứng nói

“Đi bình an” Tiến sĩ Sycamore và mọi người đáp lời, Bonnie còn phải chuẩn bị thêm một đoạn thời gian nữa, cũng như là để làm quen với Froakie trước khi bắt đầu.

“Vivillon, cậu có muốn đi với bọn này không?” Alex vươn tay ra, phóng thích thiện ý dựa vào tâm linh cảm ứng.

Đôi cánh đập nhẹ, kim tuyến lấp lánh tản ra trông cực kỳ rực rỡ, Alex dự định thi đấu pokemon để thu phục Vivillon, nhưng con bướm cực kỳ kháng cự việc chiến đấu.

Một chiêu thức khá hiếm gặp, và khá khó để tự học, Quiver Dance cứ như thế thành hình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Pewww … spewwpaa”

Điều đó kích thích máu hiếu chiến của con tê giác, nó dùng hết sức bình sinh để chạy thật nhanh.

Đấy là hiệu quả của việc vận dụng siêu năng lực, Chimecho bay ở phía trước bật cười nói

Lúc dừng chân, Gallade mới nhảy ra khỏi pokeball, nhờ vào đoạn thời gian chạy hết tốc lực của Rhyhorn mà địa điểm dừng chân của nhóm Alex xa hơn bọn cậu tưởng.

Cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên kết thúc với một giấc ngủ ngắn, sáng ngày hôm sau, thời tiết triệt để chuyển lạnh.

Nơi đó chỉ có các pokemon hệ côn trùng và hệ cỏ, dù cho có đổi môi trường sống, hẳn là không vấn đề gì đi?

Thị trấn Dendemille, một thị trấn nhỏ nằm ở vĩ độ lạnh giá, nơi những cánh đồng và cối xoay gió là điểm nhấn cho sự bình yên.

“Phía trước cũng có người cưỡi pokemon kìa” Pikachu nằm ở trước người Alex nói.

Gió đã nổi lên, hòa một chút giữa ngọn gió tự nhiên và động lực từ những chiếc cối xoay gió khổng lồ.

[Liana: OvO, khiêu vũ đẹp quá, họa tiết đẹp quá, thật muốn có một bé Vivillon]

Tất nhiên là Alex không làm vậy, mặc dù nó yếu nhớt.

“Thời tiết rất đẹp vào lúc này, có điều mọi người nhớ chuẩn bị quần áo trước, ngày mai có khi sẽ có tuyết rơi đấy” Alex dặn dò các pokemon của mình.

Hào quang tỏa ra khiến mọi người giật mình, Alex thuận tay bật quay video ghi lại hình ảnh này.

Chương 166: Tuyến đường 16

Chimecho lơ lửng bay lượn, dù rằng nó không dùng sức chạy, nhưng quả chuông dễ dàng đuổi kịp Rhyhorn, thậm chí còn rất nhẹ nhàng.

Đến chiều vẫn chưa thấy.

Cuối cùng thì Alex vẫn chưa bắt gặp lại nhóm bạn vừa rồi kể cả khi đến trung tâm pokemon trong thị trấn.

Bọn họ là những người hâm mộ giải thi đấu chạy đua Rhyhorn mà tới nơi này, Alex liền cùng với bọn họ chạy đua.

Alex bật cười vỗ đầu nó “Không nên tùy hứng như vậy, Rhyhorn, ở trong một trận đua chính thức mà chạy kiểu này là ăn bét dễ lắm đấy”

Thơm quá, đói!

Nhóm huấn luyện gia mới bắt gặp: …

Lần đầu tiên quyết định thu phục một pokemon không nằm trong dự định, với một pokemon có màu sắc hiếm thấy như vậy, Alex thông qua tâm linh cảm ứng nói chuyện với Vivillon.

Alex chụp lại vài bức ảnh, điều này giống như là cơ chế hòa mình vào thiên nhiên của loài tắc kè hoa, né tránh kẻ mạnh, dù sao thì coi như tiến hóa đến hình thái cuối, Vivillon vẫn rất yếu.

“Rất xinh đẹp mà” Chimecho hai mắt hưng phấn bay lượn, cùng với Vivillon khiêu vũ trên bầu trời.

Mặc dù cũng rất muốn chiến đấu, Rhyhorn lúc này có nhiệm vụ quan trọng hơn, đó là phụ giúp Alex chuẩn bị đồ ăn tối.

Ông ấy ắt hẳn sẽ rất thích một pokemon đặc biệt như Vivillon của cậu, dù sao thì cũng là một mẫu pattern khó gặp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đến tối…

Con côn trùng nhỏ chạy lại gần xin đồ ăn, Chimecho rất nhiệt tình chào đón, đưa tới một mẫu bánh mì nhỏ.

“Sự ảnh hưởng của thời tiết và môi trường sao? Thị trấn Dendemille vốn dĩ là một nơi tràn ngập màu sắc nông thôn cho nên một vài Spewpa tại đây khi tiến hóa sẽ mang theo sắc xanh của cây cỏ, nhưng vì nằm ở vĩ độ lạnh giá, thị trấn Dendemille về đêm tạo ra thời tiết như mùa đông khiến đôi cánh của Vivillon mang theo ánh sáng rực rỡ”

Nhóm huấn luyện gia mới đến thị trấn: … :v

Nếu như đem nó đi đấu giá, đấy sẽ là một số tiền khổng lồ với những người yêu thích côn trùng.

[Diance: Gì vậy, gì vậy, Vivillon của địa khu Kalos sao?]

Ánh mắt của Spewpa sáng lên, nó ăn rất dùng sức, xong rồi cơ thể bắt đầu bành trướng lên một cách bất ngờ.

Nhưng một khi đâm xuyên qua tòa cabin ở đây, thì chặng đường phía trước sẽ trở nên lạnh hơn rất nhiều.

Tuy nhiên từ những năm gần đây, thị trấn này đã thay đổi khá nhiều, một vài công trình lớn được tái thiết kế và xây dựng lại.

Đột nhiên đôi cánh của Vivillon phát sáng, Alex nhạy cảm phát hiện lực lượng và tốc độ của nó tăng lên một chút. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Alex chống cằm quan sát loài pokemon đáng yêu này, so với các pokemon bươm bướm tại các địa khu khác có hình dạng cố định.

Tuy nhiên, vì Vivillon kháng cự thi đấu, nên Alex chỉ định đào tạo nó cho mục đích biểu diễn, hoặc là thả nó vui chơi trong khu vườn tại viện nghiên cứu của tiến sĩ Sycamore.

Đa số là những ông chú lớn tuổi, thỉnh thoảng có một vài cậu bạn trẻ đang thi đấu pokemon.

Đồng thời giải thích màu sắc hiện tại của Vivillon cực kỳ bất lợi cho nó nếu sống tại hoang dã.

May mà Alex bám rất vững ở trên lưng, nếu không sớm đã bị bật ra khỏi người đối phương.

Hình thái trước tiến hóa của Vivillon, cơ mà nó chỉ có một mình mà thôi.

Alex trầm tư suy nghĩ không biết đặc tính của Rhyhorn nhà cậu có phải là Rock Head hay không? Hay là Rivalry?

Kêu lên pika pika vài tiếng, con chuột điện đột nhiên đưa mắt nhìn sang phía bên phải, nơi đấy có vài người đang cười đùa nói chuyện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Rhyhorn gật gù trả lời, thay vì tiếp tục chạy, lúc này con tê giác đi bộ, thời tiết buổi sáng và thời tiết buổi chiều khác hẳn.

“Có điều thời tiết quanh đây không ổn một chút nào, một khi cái giá rét trôi qua, với màu sắc này, Vivillon không khác gì là điểm nhấn của cả thiên nhiên, mà càng nổi bật lại càng dễ bị để ý” Alex gãi đầu, sau đấy cậu nhớ lại vườn hoa của tiến sĩ Sycamore.

Ban đầu chỉ thuần túy là vui chơi một chút thôi, có điều khi Alex nhìn thấy nhóm huấn luyện gia mới gặp kia bị bỏ lại càng lúc càng xa, và Rhyhorn nhà cậu càng chạy càng hăng máu.

Nó lắc đầu nhìn Rhyhorn và Gallade, xong rồi thân thiện bay tới trên đầu Pikachu mỉm cười.

Đôi cánh rộng lớn dần hiện ra, nhưng không phải là màu hồng thường thấy trên pokedex mà là một màu xanh của băng giá, kèm theo chút họa tiết xanh lá phần đáy.

Spewpa sợ hãi đến muốn khóc, cũng may Alex vận dụng tâm linh cảm ứng để xoa dịu nó.

Thỉnh thoảng có tiếng kêu của các pokemon hoạt động về đêm qua những tán cây, bụi cỏ gần đấy có một con Spewpa ngó đầu ra.

Vivillon: Nhưng mà đẹp!

Dòng Spewpa có thể nói là có hình dạng phong phú nhất, một khi tiến hóa thành Vivillon, nó sẽ sở hữu những hoạ tiết độc nhất và cực kỳ đặc biệt.

Chặng đường còn lại này, cậu bắt gặp với một nhóm huấn luyện gia trẻ tuổi khác đang cưỡi Rhyhorn chạy đua gần đấy.

Tận dụng vũ điệu mà nó học được từ Bellossom, mặc dù nó đã cách điệu đi khá nhiều rồi, cùng với Vivillon bay lượn vòng quanh.

Khi được ăn một bữa no đủ, Spewpa có lẽ đã tích lũy đủ năng lượng để phá kén thành một con bướm hoàn chỉnh.

Thấy vậy Vivillon bay lên cao, xoay nhẹ đôi cánh của mình, tỏa ra một làn gió nhẹ giống như ngọn gió băng, tuy nhiên lại không có một chút lạnh lẽo nào, vì đây chỉ là hiệu ứng từ đôi cánh.

“Bất ngờ thật đấy” Alex nhíu mày cười khổ quan sát khung cảnh này, quay lại điệu múa này up lên nhóm chat các điều phối gia bá cháy ở Hoenn.

“… Mệt c·h·ế·t mất” Rhyhorn thở hồng hộc sau khi chạy được một đoạn dài

Trung tâm pokemon được cải tiến, có cả Nhà hát trình diễn pokemon, một trong những nơi hấp dẫn du khách nhiều nhất.

[Bella: Là Jungle Pattern pha với Frozen Pattern sao? Không đúng, giống như là Garden Pattern hơn? Nhóc bỏ bao nhiêu tiền cho bé Vivillon này, khai mau?]

“Vậy, em đi đây”

Bữa tối nóng hổi với súp cà ri và một vài món ăn nhẹ, làm ấm cơ thể trước thời tiết lạnh giá về đêm.

“Cố lên, Rhyhorn cố lên!” Chimecho thảnh thơi trong khi con tê giác chạy hùng hục.

Mặc dù điều đó không ảnh hưởng đến sức chiến đấu của nó!

Càng ngày càng có nhiều người bình luận, đa số là ngạc nhiên với điệu múa tùy hứng của các pokemon.

Các pokemon của Alex đột nhiên quay đầu lại, cảm giác một lượng lớn khí thế đáng sợ toát ra.

Cổng thành phố, bắt đầu một chuyến đi mới, Alex mang theo balo quay đầu lại vẫy tay chào mọi người.

Chimecho lập tức chạy tới bồi nó thi đấu, quả chuông kéo theo cả Pikachu quần chiến, đối mặt với Gallade lúc này, tuyệt đối không nên nhân nhượng một chút nào.

Alex ngạc nhiên quay sang nhìn, một pokemon hoang dã nhỏ yếu không sợ người xuất hiện.

Alex được dịp tán gẫu một chặp, theo như từ điển cho thấy, Vivillon nhà cậu là một sự pha trộn giữa Garden và Frozen Pattern.

Một khi mà cô lên đường, có lẽ Clemont sẽ đi theo luôn, để lại đạo quán cho Clembot cùng với ba của bọn họ quản lý.

[Lily: Chimecho càng lúc càng trở nên tinh xảo, rất đẹp, cơ mà điệu nhảy này của Vivillon giống như là một chiêu thức thì phải?]

Khi con bướm xinh đẹp ngưỡng đầu lên nhìn Chimecho, quả chuông cười khúc khích nhìn nó.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 166: Tuyến đường 16