Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 94

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 94


"Saokhôngdẫn Tiềm ca nhi đến?" Nàng hỏi, "Lâu rồikhônggặp."

Sau khi công công ra về, Liêu thịnhỏgiọng hỏi Kỷ Dao: "Hầu giađicầu à?"

"Có cái gì màkhôngđược?" Tống Thụy cau màynói, "Người này rất sĩ diện, ngươi cứ dựa theo tanóimà làm, mấu chốt là bên cạnhhắntự có kẻ xấu khuyến khích. Ai bảo Dương Thiệumộttay che trời chứ, chỉ sợhắncũngkhôngbiết mình đắc tội bao nhiêu người."

Tay nàng phủ lên mu bàn tay nam nhân: "Vất vả cho Hầu gia rồi."

Lần này mẫu thân nàng như ăn phải mật đường, cả ngày cười tủm tỉm, thấy nàngthìcười đếnkhôngngậm miệng được, sau ngày hôm nay chỉ e cười càng tươi hơn.

"Sao tỷ lại trách muội?" Kỷ Nguyệt ôm nàng vào lòng, dịu dàngnói: "Tỷ là mừng cho muội, cũng vui thay phụ thân mẫu thân, nhất là mẫu thân, cuối cùng cũngkhôngcần lo lắng nữa."

Bạch Quả thần thần bí bí.

"Ngươi bắt chim nhạn ở đâu vậy?" Nàng hỏi.

Lời như vậy nghemộtítthìthôiđi, trải qua hai kiếp còn có thể tin sao? Nhưng mà dáng vẻ Kỷ Dao như vậy cũng rất đángyêu,hắntừ sau ôm lấy eo của nàng, dựa vàonói: "Vậy takhôngnhìn mặt của nàng, chúng ta cứ như thế nàynóichuyện."

Ngay ở trong sân,mộtcặp chim nhạn buộc ở đó kêu cạc cạc, cánh màu xanh xám vỗ bịch bịch.

thậtsựlà thánh chỉ lệnh nàng và Dương Thiệu thành hôn, Kỷ Dao vô cùng kinh ngạc, nghĩ thầmkhôngphải Dương Thiệuđicầu đó chứ? Nhưng nếu đúng như vậy, chắc làkhôngđến trùng lúc cầu hôn đâu? Thậm chíkhôngcần cầu hôn, dù sao lệnh vua khó trái, chỉ cần đưa sinh lễ, chọn ra ngày tốt là được.

*Lễ bộ: bộ phận đảm nhiệm các lễ nghi trong cung đình.

Đừngnóichỗ Kỷ Daokhôngrõ, cả nhà Kỷ gia cũngkhônghiểu ra sao, sau đó thái giám kianóilà Hoàng thượng ban hôn mới hiểurõđược.

Lúc trời vừa tang tảng sáng.

Tống Thụy nghe được tin này, hung hăn quăng nghiên mựctrênbàn xuống đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng mà nàng tin tưởng Dương Thiệu nhất địnhkhôngcưới người khác, nếukhôngcũngkhôngcố chấp với nàng như vậy,đangnghĩ ngợithìđột nhiên xuấthiệnmộtđôi giày quan đen nhánh trước mắt, chậm rãiđivề phía nàng. Kỷ Daokhôngthấyrõmặt cũng đoán được là ai, vội vàng xoay người lại khẽnói: "Ai bảo ngươi tới đây?"

Kỷ Dao khó hiểu: "khôngphải đều để trong rương sao, ngươi có thể thấy được à?"

*bao lì xì

"....."

"khôngphải, là tấm lòng của Hoàng thượng." Kỷ Dao nghĩ thầm Hoàng thượng nàythậttốt với Dương Thiệu, sợhắnkhôngcưới được mình cho nên ban hôn, "Đương nhiên Hầu giakhôngbiết, nếukhôngcũngkhôngchạm mặt như vậy."

"trênnúi tuyết, ban đêm chim nhạn thích ở đó, trước đó ta đặt bẫy, dễ dàng bắt được, chỉ là thời gian chờ tương đối lâu, hơn nửa đêm mới bắt được." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Công công, vốn dĩ hôm nay Dương gia đến cầu hôn,đãnhư vậythì, ngài xem..." Kỷ Đình Nguyên đặt câu hỏi đầu tiên, "Vậy chuyện tiếp theo, Hoàng thượng cóyêucầu gìkhông, hoặc là trong cung có mời Lễ bộ, Khâm Thiên Giám* xử lýkhông?"

Khâm Thiên Giám: bộ phậm chịu trách nhiêm bói toán, quan sát thiên tượng, thời tiết, tính toán ngày lành tháng tốt, báo hung cát...

"Khó có được Kỷ tiểu thư đồng ý gả cho con, đương nhiên phải cho đủ mặt mũi." Thái phu nhân giải quyết dứt khoát, "Ngày sauđiđưa sính lễ, ngày mai để nương tính toán sính lễ," nhìn con traimộtchút, "Tuyệt đốikhôngkhiến Kỷ tiểu thư thiệt thòi."

Ở phương nam Đại Yên, đưa sính lễ đều đưa đếnmộtđôi chim nhạn, mang ý "Ung ung minh nhạn, húc nhật thủy đán. Sĩ như quy thê, đãi băng vị phán"*, mà ở kinh thànhthìkhôngphải thứ cần. Nhưng Dương Thiệu dường như rất thích ngụ ý như vậy, hai lần đều đưa chim nhạn tới.

Cậu củahắnlà Công bộ Thượng thư, Dương Thiệu ngẩn ra.

Nàngkhôngnóiđáp án, tự mình chạy ra ngoài nhìn.

...

khôngcần phảinóinhất định là Dương Thiệuđicầu Tống Diễm, Tống Diễm mới có thể ban hôn, đại hoàng huynh nàythậtsựlà bị Dương Thiệu nắm mũi dắtđi,yêucầu gì cũng có thể đáp ứng. Sau này có phải Dương Thiệu muốn giang sơn Đại Yên,hắnta cũng chắp tay nhường cho giống vậykhông?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Mũi giày tốt nhất nên caomộtchút."

"Bản thân ngươikhôngnênđi, để Chương Mậu Thần tìmmộtcơ hội tiếp cận, phương diện nàyhắnthành thạo."

"Cũng là chuyện vui." Dương Thiệunói, "Như vậy làm đơn giảnmộtchút, con thấy mấy ngày nữa đưa sính lễđi."

Dịch nghĩa: Chim nhạn kêu ung ung (được dùng trong lễ nạp thái).

Vì biết chuyện ban hôn, Kỷ Nguyệt về nhà ngoại thăm, ngồi ở trong phòng với muội muội cườinói: "Rốt cuộc vẫn gả cho Hầu gia, muội đó nha..." Nàng cũngkhôngbiếtnóicái gì cho phải,thìra cuối cùng người trong lòng muội muội thích vẫn là Hoài Viễn hầu.

Đúng là điên rồi.

"Màu nâu hoặc màu tương*, màu sắckhôngnên quá tươi."

"Cái gì mấy ngày nữa?" Thái phu nhânnói, "Nươngđãsớm chuẩn bị xong sính lễ cho con, hai năm trước nương tưởng con muốn cưới vợ, kết quảthìsao?" Tiếc hậnkhôngthể rèn sắt thành thép, "Kéo dài cho tới bây giờ, cũng được, tốt xấu gì cũng thành thân, đương nhiên muốn càng nhanh càng tốt. Việc này conkhôngcần phải bận tâm, conđiđưa sính lễ chung, mời cậu mợ con, bọn họ vẫn mong con sớm ngày thành thân."

Chân mày Dương Thiệu khẽ nhếch lên, quảthậtcái gì Kỷ Dao cũngkhôngbiết.

Ai màkhôngcó dã tâm chứ? Nhất là người có địa vị cao... Tống Thụy nghĩ đến đây, trong đầu đột nhiên lóe sáng, đôi mắt híp híp, thấp giọng dặn dò Vương Hi.

Dương Thiệu bật cười.

Vương Hi vội vàngđitìm Chương Mậu Thần.

Chương 94

Kỷ Dao cười lên.

"khôngthể, trước khi thành thân gặp mặtkhôngtốt," Kỷ Dao chau mày, "Điềm xấu."

Khóe miệng Dương Thiệu cong lên, cúi đầu hôn sau tai nàngmộtcái: "khôngvất vả, có qua có lại, nàng cũng phải có lễ vật trả lại cho ta."

Chim nhạn làm bạn sống chếtkhôngrời, bỗng nhiên Kỷ Dao rất muốn biết kiếp trước mình c·h·ế·t rồi, rốt cuộc sau đó Dương Thiệu như thế nào?

Ấm áo bao phủ lấy nàng.

Ngay cả áo choàng nàng cũngkhôngkhoác, chỉ mặcmộtchiếc áo tay ngắn hẹp mày đỏ thẫm, phía dưới làmộtchiếc váy gấm trăm hoa, trong thời tiết mùa đông này có vẻ khá mỏng manh.

Đúng rồi, Dương Thiệu hầu nhưkhôngmang được giày nàng làm, duy nhất chỉ cómộtlần, nhưng mà nàng làm quá tệ,khôngchịu đựng được nửa ngày.

Thái giám tuyên chỉ.

Thái giám đọc xong, đám người đứng dậy.

Trước kia nàngkhôngcảm thấy hứng thú gì, bây giờ mới biếthắnthậtsựđến núi tuyết,mộtlần đến ở hẳnmộtngày, trời lạnh như vậy.

"Cái gì?"

Quảthậtkì lạ, bời vì cho dù là chuyện gì Tống Diễm cũng bàn bạc vớihắn, nhưng mà Dương Thiệu nhớ Tống Diễm nhiều lần hỏi chuyện củahắnvà Kỷ Dao, có thể thấy được để ý bao nhiêu, như vậy đạo thánh chỉ hôm nay cũngkhôngngoài ý muốn, trong lònghắncũng cảm động.

"Được, tasẽlàmthậttốt." Kỷ Dao hỏi thăm, "Hầu gia thích hoa văn gì?"

"Được."

hắnkêu Trần Tố tới, đưamộtthứ cho Kỷ Dao: "Làm tốtmộtchút cho ta, nếukhôngthoải mái..."

Nhìn cái cổ tuyết trắng phía sau củacônàng,hắnmuốn cắnmộtcái, nhưng vẫn cưng chiều trả lời: "Muốn hoa văn vạn tự."

Nếuanhrước vợ về nhà

Lúc đầu Kỷ Dao muốn đuổihắnđinhưng lại có chútkhôngnỡ,khôngnhìn thấy mắt có phải tính là chưa thấy haykhông? Chắc vậy cũng được.

"khôngphải,khôngcó để trong rương."

Phủ Tĩnh vương.

Lúc này đột nhiên Bạch Quả chạy vào: "Tiểu thư, sính lễ đưa đến rồi, cũng may phu nhânđãtính trước chỗ để... Đúng rồi, tiểu thư đoán xem bên trong sính lễ có cái gì!"

Nhìn vẻ mặt cười hì hì của nàng, đột nhiên Kỷ Dao cảm giác nhưđãtừng thấy, đúng vậy, kiếp trước lúc Dương Thiệu đến đưa sính lễ, Bạch Quả cũngđãtừngnóicâu này.cônàng nàythậtsựkhôngthay đổi chút nào, mà tâm ý của Dương Thiệu cho đến bây giờ cũng chưa từng thay đổi.

Tất cả mọi người đều quỳ xuống.

"Tỷ tỷkhôngtrách là tốt rồi, trước đó do muộikhôngsuy nghĩ kĩ càng."

hắnở trong thư phòng như thú bị nhốt,điquađilại, hậnkhôngthể lập tức đến Kỷ gia đem Kỷ Daođi. Đúng vậy, nhất định Kỷ Dao cũngkhôngmuốn gả cho Dương Thiệu, chỉ là có thánh chỉ nênkhôngthể chống lại, hoặc làhắnnên tìmmộtcơ hội hỏirõ, chỉ cần Kỷ Dao đồng,hắncó thể bảo vệ nàng trốn tránh kiếp nạn này.

Nhưng mà, ngày nào Dương Thiệu còn nắm giữ quyền caothìngày đóhắnkhôngcó cơ hội trở mình.hắncũngkhôngtin, nhiều quan viên như vậy đềuthậtsựtình nguyện thần phục Dương Thiệu, tình nguyện để Dương Thiệu chỉ dướimộtngười, trở thành ngườikhôngthể lay động!

"....." Kỷ Dao muốn đánhhắn!

"Mới có mấy ngày,đãlâu đâu? Sau muội lại thích trẻ con như vậy?" Kỷ Nguyệt cười, xoa xoa búi tóc của nàng, "Chờ sau này bản thân sinhmộtđứa, cũng có người làm bạn với Tiềm ca nhi."

Kỷ Dao đỏ mặt, cũng biết vì chuyện của nàngđãlàm phiền đến tỷ tỷ và tỷ phu, giới thiệu Từ Lang cho nàng, lãng phí thời gian của người khác.

Chờ đến lúc thích hợp, nàngsẽhỏi.

Thấy muội muội có vẻ suy sụp, Kỷ Nguyệt quan tâm hỏi: "Sao vậy?"

Công công cườinói: "Chuyện này hai nhà các ngươi tự bàn bạcđi, tốt nhất nhanhmộtchút,khôngphải Hoàng thượng nỏikhôngnên kéo dài sao? Hoàng thượng ấy à, thấy Hầu gia và Kỷ tiểu thư xứng lứa vừa đôi, nên muốn tác hợpmộtchuyện tốt."

Vương Hinói: "Phải."

Nàng nhớ lại bộ dạng mượn rượu làm càn hôm qua của Dương Thiệu, càng khẳng địnhkhôngcó liên quan đến Dương Thiệu.

"Được."

Chuyện này nàng vẫnkhôngmuốn suy nghĩ nhiều, nhưng lúc muốn gả cho Dương Thiệu, dù ít dù nhiều cũng nhớ đến kiếp trước, lúc đó nàng làm thế nào cũngkhôngmang thai được, vì thế Thái phu nhân càngkhôngưa nàng,khôngbiết lần này... Nàng vô thức sờ bụng dướimộtcái, lần này vận khísẽkhôngkém như vậy đâu nhỉ?

Dương Thiệu cởi áo choàng lông chồn nhung màu tím khoác lên người nàng: "Sao takhôngthể tới?"

Kỷ Dao nhìn lại, là kiểu giày.

Liêu thị trầm ngâm: "Cũng đúng," Sau đó cườimộttiếng, nhìn congáimình: "Có thể thấy con và Hầu gia có duyên, nhìn thửđi, ngay cả Hoàng thượng cũng muốn tác hợp."

Thái phu nhân cho ba người hồng bao* rồi tự mình tiễn,nóivới Dương Thiệu: "Việc này đúngthậtbất ngờ, Hoàng thượngkhôngnóitrước với con à?"

nóitớinóilui, Tống Diễm cũng chỉ quan tâm mà thôi.

Mà bà mai đứng trong phòng, hai vị phu nhânthìhai mặt nhìn nhau, hôm nay các bà đến đây để cầu hôn, sao lại đột nhiên ban hôn? Vậykhôngcần phải cầu hôn nữa à? Cho dù ba người đều là người già dặn có kinh nghiệm cũng ngây ngẩn cả người, bởi vì đây là lần đầu tiên gặp chuyện như thế này.

Quảthậtcòn sốt ruột hơnhắn, Dương Thiệu họnhẹ: "Làm phiền mẫu thân rồi."

Dọc theo đường đánh trống thổi kèn vô cùng náo nhiệt, khiến cho dân chúng chen nhau ra xem. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đám người nghe được lời nàythìđãhiểurõ.

Kỷ Dao thu hồi tâm tư, miễn cưỡng cườimộttiếng: "khôngcó gì."

*màu đỏ đô.

Nên lo kịp lễ cưới vào lúc nước đá chưa tan. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kỷ Dao ăn mặc chỉnh tề tiếp chỉ.

Nhất địnhhắnnhớ rất kỹ.

"Muốn vải gấm, đế giày bằng vải, hoa văn vạn tự dùng chỉ bạc để thêu."

Kỷ Dao giả bộ xấu hổ, cúi đầu ra ngoài.

Cáchmộtngày, Dương Thiệu và Công bộ Thượng thư Trình Tư Nhậm cùng phu nhân đưa sính lễ, rương gỗ vừa nhấc lên giống như dòng sông liên tụckhôngngừng.

*Đây là bài thơ Bào Hữu Khổ Diệp 3 của Khổng Tử.

Nàngkhôngphải làcônương tham lam phú quý của Hầu phủ kia, nàng cũng có tình cảm đối với Dương Thiệu, Kỷ Dao nghĩ thầm, số phận của nàng nhất địnhsẽthay đổi.

Vương Hi sửng sốtmộtchút: "Chuyện này có đượckhông?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 94