Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 84
"Công tử nào?"
Gã sai vặt dẫn nàng tới ngõ hẻm bên cạnh.
Góc cạnh đẹp mắt củacônương lọt vào mắt, đọng lại trong lòng khiếnhắnbuồn bực.
Xem dáng vẻ này chính là muốnnóichuyện quan trọng.
Từ quán rượuđira, Kỷ Dao hơi say, nhưng vẫn chưa đến mức uống say mèm, tạm biệt Thẩm Nghiên rồi ngồi lên kiệu quay về.
Giọngnóiquen tai, Kỷ Dao ngẩng đầu lên lại thấymộtkhuôn mặt xa lạ. Làn da hơi vàng, lông mày rậm dài, cái mũi cao thẳng, đôi mắt hẹp dài, nhưng khóe mắt hơi trùng xuống, có vẻkhôngquá tự tin, khuôn mặt nàykhôngđược xem làanhtuấn nhưng cũngkhôngxấu.
Tiềm ca nhi chớp đôi mắt màu đen, đưa tay sờ sờ lên gò má của nàng, đột nhiên khúc khích cườimộttiếng, dường như vô cùng vui vẻ, bé còn chưa hiểu nhiều lắm. Đối với cái gì bé cũng tò mò, lát sau lại đưa tay chạm vào đôi khuyên tai trân châutrênlỗ tai của Kỷ Dao.
Tiểu nhị biết nàng, cườinói: "Kỷ tiểu thư, mời lên phòng thượng hạng tên lầu, tiểu nhânđigọi bà chủ."
mộtmình Kỷ Dao đến Tạ phủ.
"Đúng vậy."
Vương phủ kia có gì tốt chứ, sau khi Tống Diễm lên ngôi, vương phủ này chính là cái lồng giam, mặc dùhắnlà hoàng tử cao quý, sau đó cũng chỉ nhàn rỗi, cònkhôngbằngmộtquan viên bình thường.hắnnói: "đitheo cỗ kiệu kia."
Thời gian lâu như vậy,thậtra cho dù Thẩm Nghiênkhôngthích ca ca nữa cũng bình thường, huống gì, Thẩm Nghiên vốn cũngkhôngtệ...
"Mùi thơm quá," Kỷ Daonói, "Ta có thể uống sao?"
"Tiểu thưthậtsựkhôngbị thương sao?" Giọngnóihắnhơi kiềm nén, "Có muốnđixem đại phu haykhông?"
Vậykhôngthể làm gì khác hơn để chính nàngnói, nếukhôngdây dưa dài dòng để mẫu thân mình hiểu lầm,khôngchừng lại lải nhảikhôngdứt.
Kỷ Dao chống má chờ đợi,mộtlát trôi qua, đột nhiên nghe phía bên ngoài vang lên giọngnóicủa nam nhân: "Thẩm tiểu thư, nàng có thích nghe kịch của gánh hát Xuân Vinhkhông, nếu như ngày mai có rảnh..."
"Cũngkhôngtệ." Kỷ Dao lại uốngmộtngụm.
Nếu nhưđinơi khác,hắncũng có thể ngẫu nhiên gặp mặt, đến lúc đó thái độ của Kỷ Daosẽlàm gì,hắncó hơi tò mò.
"khôngcó việc gì..." Nàng sửng sốtmộtchút.
Nàng bừng tỉnh lại.
hắnmuốn xem thử có phải Kỷ Dao về nhàkhông, hay làđinơi khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tống Thụy cũng lập tức ngồi vào xe.
Nàngđira ngoài.
Sau đóhắnnói, "Quảthậtđãlàm khó ngươi."
Từ xa nhìn tới lập tức nhìn thấymộtbóng dáng cao gầy đưa lưng hướng về phía nàng.
"Đều tại tađiquá vội vàng." Bởi vì đangtrong thời gian để tang, Tống Thụykhôngdễ dàng xuấthiệnở thời gian này, dịch dung ra gặp Kỷ Daomộtlần, Trùng Cửu,cônương nào cũngkhôngkiềm đượcsẽđira ngoài. Nhưng giờ phút nàyhắnlại pháthiệnmộtđiều rất thú vị, bởi vì nếu như Kỷ Dao trực tiếp gặp mặthắn, bình thường đều rất cảnh giác, bây giờ lại thả lỏng. Nhưng cùng lúc đó, trong lònghắnlại tức giận, có thể thấy được Kỷ Daokhôngthích mình nhiều như thế nào!
Lần này cáchmộtngày tiểu thư lại viếtmộtít chữkhônghiểu được, nàng nhớ kỹ lần đầu tiên viết chính là "Ngọc Mãn Đường",khôngbiết là có ý gì.
Kỷ Dao hơi kinh ngạc.
"Nương rất lo lắng cho muội, Dao Dao," Kỷ Nguyệt nghiêm túcnói, "Muội đừng trách nương nhiều lời, quảthậtnương muốn tốt cho muội. Con nươngkhôngthể so sánh với nam tử,khôngthể kéo dài được, nương sầu lo đến ngủkhôngngon, mấy ngày trước còn nhờ người nhắn lời,nóiđể tỷ khuyên nhủ muội. Dao Dao,khôngphải tỷ bênh nương, chỉ là muốn muội nghe vài lờithậtlòng. Tướng công giới thiệu Từ công tửđãlà rồng phượng trong loài người, muộithậtsựghét bỏ à?"
Mặc dù hành vi của công tử này l* m*ng, nhưng thái độ lạikhôngtệ, đương nhiên Kỷ Dao cũngkhôngso đo: "Takhôngbị thương, công tửkhôngcần để ý." Nàng rút cánh tay lại.
Giang công tử vừa rồi nhất định phải lòng nàng ấy rồi.
Nàng nhớrõ,hắnnâng cằm nàng lên hỏi: "Ngươi cóthậtlòng thích takhông, tình nguyện gả cho ta, nếu như có, ta tuyệt đốikhôngphụ ngươi."
"khôngcó, ngươi nhìn thử chỗ này của ta, ta làm gì có thời gian, cảm ơn ý tốt của Giang công tử."
Sức lực nam nhân lớn, bả vai đột nhiên đụng tới, Kỷ Daokhôngchú ý, cả người ngã xuống.
Đến chính phòng, nàngnóivới Liêu thị: "Chắc là tỷ tỷ nhớ con rồi, nương có muốnđicùngkhông?"
khôngphải tỷ tỷđãnhờ Tạ Minh Khanóirõràng với Từ Lang rồi sao, saohắnlại tới? Chẳng lẽ Tạ Minh Kha quá bận rộn, quênnóichuyện này rồi? Nhưng cho dù như thế, Từ Lang cũngkhôngnên tới đây, Kỷ Dao suy nghĩmộtlát,nóikiệu phu đặt kiệu xuống.
Gã sai vặtnóiluôn: "Công tử nhà bọn ta muốn gặp tiểu thưmộtlần, vẫn luôn chờ ở chỗ này."
hắnthích nàng, cũng hận nàng...
Lúc này Thẩm Nghiênđilên, trong tay mang theomộtbầu rượu: "Mua được ở huyện Tây, nơi đó cómộtđại sư ủ rượu, ủ rượu hoa cúc có mùi khác lạ, ngươi nếm thửđi."
Chương 84
Tạ Minh Khađithông báo với Từ Lang, Từ gia cũngkhôngthể đến cầu hôn nữa.
Những ngày nàyhắnở trong vương phủ vô cùng phiền muộn, phụ hoàng qua đờihắncũng có đau lòng, nhưng phẫn nộ nhiều hơn, cùng là con trai, cùng lớn lên trong cung, chỉ vì Tống Diễm là con trai trưởng sinh ra liền hơn ngườimộtbậc làm Thái tử, nếu bàn về thông minh, làm saohắncó thểkhôngbằng Tống Diễm?
Liêu thị kêu ca kể khổ trước mặt Kỷ Chương, Kỷ Chương vì an ủi bà, mắng congáivài câu, sau đó cũng mắng Kỷ Đình Nguyên vài câu, lấy uy nghiêm của người làm phụ thân ép buộc bọn họ thành thân sớmmộtchút.
Kỷ Dao lắc đầu.
Ở kiếp này, là lần thứ bảy bọn họ gặp mặt, hay là lần thứ tám?
Thời tiết cuối thu, chính là thời điểm vô cùng thoải mái dễ chịu trong năm, Kỷ Nguyệt dẫn con trai đến trong sân đình ngắm hoa,nóivới nhóc tên các loài hoa: "Hoa trắng này tên là hoa ngọc trâm, màu hồng gọi là kim phượng, màu tím này gọi là hoa cúc, đây là tử cầu.”
Kỷ Daođilên lầu.
Đây là nơi kiếp này, nàng và Dương Thiệu gặp mặt lần thứ ba.
Thời gian trôi quađãđến Trùng Cửu.
hắnđoán sai, làm gì cũngđãtrễmộtbước, nhưng nhìn Kỷ Dao,hắncảm thấy thời gian vẫn còn chút công bằng.
"Rốt cuộc là vì sao?"
Kỷ Nguyệt liếc nàngmộtcái: "Quỷnhỏ, muội biết cái gì?" Bảo Trầm Hương dẫn Tiềm ca nhiđi, nàng dẫn Kỷ Dao đến Hương đình ngồi xuống ghế dài.
Bây giờ nghĩ đến,hắnchỉ là muốn từ từ tiếp cận nàng.
Tình huống này giống như Trung thu năm trước, Dương Thiệu cũng ở nơi này chờ nàng, ngày đóhắnmặcmộtchiếc áo bào màu xanh đậm hoa văn áng mây, ánh trăng phủ lên ngườihắn.
Lá phongtrênnúi dần dần chuyển sang đỏ, Kỷ Daođangngồi trước bàn, viết xuốngmộthàng chữ: "Sông Bạch, đình Thanh Ấm."
"Công tử bọn ta họ Từ, tiểu thư có biết."
Tống Thụykhôngbỏ được, nhưng vẫn buông ra: "Tiểu thư cũng đến quán rượu Thanh Nguyệt uống rượu sao?"
Lầutrênđều là phòng thượng hạng, Tống Thụy thấy Kỷ Daođivàomộtphòng,hắnliền muốn phòng đối diện.
Chỉ là tình thếkhôngbằng người!
"Muộikhôngthích," Nàng lầm bầm, " Tỷ tỷ, tỷ đừng ép buộc muội giống nương." Nàng lộ ra dáng vẻ đáng thương nắm chặt tay áo, "Ép buộc muội gả, cũngkhôngcông bằng đối với Từ công tử. Tỷ tỷ vẫn nên khuyên nươngđi, muội phải ứng phó với nương mệt c·h·ế·t rồi, cho dù muộiđãnóikhôngthích, nương cũngnóirằng, ở chung lâusẽthích vân vân." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
hắncho nàngmộtbộ quần áo gã sai vặt, chuẩn bị dẫn nàng đến đình Thanh Ấm,trênđường nàng bị té,hắnxoa mắt cá chân cho nàng, bộ dạng chính nhân quân tử, lúc đó còn nàng cho rằng Dương Thiệu để ý tỷ tỷ.
"Đúng vậy." Kỷ Dao cũngkhôngmuốn nhiều lời, nàngđilên phíatrên.
Trầm Hươngnói: "Nhị tiểu thư tới rồi."
"Cuối cùng cũngnóirõ, lần trước đến cònkhôngđược." Kỷ Dao đưa tay ôm nhóc, "Tiềm ca nhi, vừa rồi cháu ở đây làm gì vậy? Có nhớ dì haykhông?"
Nam nhân kia cũng bị nhốt ngoài cửa.
Hoa cúc thanh đạm, vừa uống xong cũngkhôngcó cảm giác, dần dần mới cómộtvị thơm ngọt quanh quẩn ở đầu lưỡi,thậtlâu chưa tan.
Lúc ấy, nàng lại vô cùng vui vẻ, cảm thấy Dương Thiệu quan tâm mình, lạikhôngbiết khi đó lònghắnđãmất, bởi vì thời khắc nàng đeo sợi dây trường mệnh này chohắn, Dương Thiệuđãlập tức nhận ra nàng rồi.
Từ Lang!
Nàng cúi đầu rót rượu.
Nhưng nàngkhôngđồng ý.
Vẫn là tỷ tỷ tốt, Kỷ Dao sung sướng đến phát rồ, nhào tới ôm lấy tỷ tỷ hậnkhôngthể hônmộtcái.
Kỷ Dao khó hiểu.
Ca ca này...
Thời gian thấm thoát, muội muội mìnhđãhoàn toàn trưởng thành, mặc áo xanh nhạt tay áo hẹp ngang vạt áo, váy hoa trắng, đẹp như nắng xuân.
Chẳng qua lúc tới cửa lại bịmộtgã sai vặt ngăn cản, Kỷ Dao nghe Mộc Hươngnói: "Ngươi là người ở đâu? Vì sao cản kiệu?"
Tiểucônương mặc áo vàng nhạt thêu ngọc lan trắng, bên hông thắt đai áo cùng màu, siết chặt vòng eo tinh tế của nàng,mộtvòngyêukiều, phía dưới là chiếc váy màu ánh trăng, có thể tưởng tượng được hai chân thon dài bên trong.
Tiềm ca nhi vỗ tay: "Cầu cầu!"
Thẩm Nghiêm cầm theomộtbầu rượu tiến vào, đóng cửa lại.
Kỷ Dao thầm nghĩkhôngbiết tên xấu xa này khi nào mới trở về từ Ngân Xuyên, đến lúc đó, nàng muốn... nàng có cảm giác kích động muốn cắnhắnmộtcái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
thìra là chuyện hônsựcả đời của nàng.
"Giang công tử?" Kỷ Dao ngẩng đầu, nhìn Thẩm Nghiên.
cônươngkhônglý do khóc cái gì, cũng chỉ vìmộtchữ tình.
Nhưng mà cỗ kiệu đúng là đến Kỷ gia.
"Điện hạ." Người hầunhỏgiọng nhắc nhở, "Điện hạ còn chưa trở về vương phủ sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Xin hỏi người trong kiệu là Kỷ tiểu thư đúngkhông?"
Kỷ Dao trêu đùamộtlát rồinóichuyện với tỷ tỷ: "Nươngnóibận rộn,khôngcó thời gian đến, nên muội tới, gần đây tỷ tỷ như thế nào?"khôngchờ Kỷ Nguyệt trả lời, nàng cười lên, "Chắc là sống rất tốt."
Nàngđiqua,nóivới con trai: "Nhìnđi, dì tới rồi, mau gọi dìđi."
Ánh nắng ngoài cửa sổ phủ lên người nàng, soi sáng lông tơ tinh tếtrênngười nàng, Kỷ Dao nhìn nàng, đột nhiên cảm giác Thẩm Nghiên trưởng thành hơn trước kia rất nhiều.
"Công tử nhà ngươi ở chỗ nào?" Nàng hỏi.
Kỷ Dao liền uốngmộtngụm.
Mộc Hương ở bên cạnh nhìn,khôngrõlý do.
Dường nhưthậtlâu rồi nàngkhôngnghe thấy Thẩm Nghiênnóithích ca ca nữa.
Thẩm Nghiên mời Kỷ Dao đến quán rượu uống rượu hoa cúc, Kỷ Dao vui vẻ chấp nhận lời mời.
Kỷ Nguyệt an ủinói: "đãcó lý do, sao tỷ lại ép muội chứ? Yên tâmđi, tỷsẽnóitướng công báo cho Từ công tử, đến lúc đó đưa lễ vật tạ lỗi là được."
mộtcánh tay kéo nàng lại, Tống Thụy thấp giọngnói: "Tiểu thư, xin lỗi,khôngđụng ngươi bị thương chứ?"
Bỗng nhiên Bạch Quả từ bên ngoài chạy vào: "cônãi nãi mời tiểu thư đến dùng cơm." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mùa hèđãhoàn toàn trôi qua.
Cửa mở ra,hắnthấy Kỷ Dao khẽ xoa cánh tay, trong miệng kêu khẽ, như có chỗ đau, trong lònghắnnghĩ, chỉmộtchút kia nàngđãkhôngchịu được, có thể thấy có bao nhiêu non mềm.
Nhưng mà Kỷ Đình Nguyên cảm giác nhất định muội muội có người trong lòng, ngày đó đột nhiên vội vàng chạy ra ngoài tìm Dương Thiệu, lấy mèo gì đó làm cớ, nhưnghắnthấy con bé khóc.
"Có thể, rượu nàykhôngmạnh, nếukhôngta cũngkhôngmời ngươi đến thử."
Kỷ Nguyệt mỉm cười, xoa xoa đầu củahắn.
Nhưng Liêu thị lại uổng phí hết công sức, vốn còn trông cậy vào Kỷ Nguyệt khuyên Kỷ Dao hồi tâm chuyển ý, gả cho Từ Lang, kết quả ngược lại hoàn toàn bỏđimối hônsựnày.
mộtthời nàng vẫn lén lút thích ca ca, nhưngkhôngdámnóivớihắn, chỉ biết lấy lòng tiểucônương như mình, mà bây giờ nàng phát triển quán rượu đến cỡ này.trênngười nàng ấy dần dần cũng cómộtphong thái khó diễn tả bằng lời, kiên cường, trầm ổn, giống như vỏ bọc bao trùm lấy nàng ấy.
Ở Tạ phủ nàng mới có thể nghe Dương Thiệunóivới Tạ Minh Kha,khôngcần gặp.
hắncố ý bước nhanh về phía trước mấy bước.
Chuyện làm ăn của quán rượu rất tốt, dưới lầu ngồi kín người, nàngđivàođãngửi được mùi rượu nồng đậm.
đangsuy tưthìbên tai ngheâmthanh êm tai của Từ Lang: "Kỷ tiểu thư..."
"Dì." Tiềm ca nhiđãnóirõhơn.
"Đúng rồi, còn dùng chung với bánh ngọt hoa cúc!" Thẩm Nghiênnói, "Ngươi chờmộtchút."
Kỷ Nguyệt ngẩng đầu nhìn qua, thấymộtbóng dáng thon thả yểu điệu.
Nghe thấy tỷ tỷ mời, Kỷ Dao lập tức gác bút lại.
Kỷ Dao thở dài: "khôngphải ghét bỏ, muốnnóithìphải là điều kiện muội vẫnkhôngxứng. Chỉ là, muội thựcsựkhôngthể gả cho Từ công tử, phụ tâm ý của tỷ phu rồi."
Ngoài mặt hai đứanhỏđồng ý,thậtra sau lưng cũngkhôngcho đó là chuyện gì to tát.
Nàng rót cho Kỷ Dao nửa chén.
Tống Thụyđitheo phía sau, cảm thấy chỉmộtbóng lưng của Kỷ Daođãkhiến người khác vô cùng động tâm.
Thẩm Nghiên cườimộttiếng: "khôngcần để ý đến."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.