Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 83
nóinhư vậy, Tố Vânthậtsựchỉ vìmộtlòng trung thành mới có ý nghĩ diệt trừ mình?
May mắn nàng takhôngđến Hầu phủ, nếukhôngngày nào nàng ta cảm thấy ai đáng c·h·ế·t, người đósẽchết...Nghĩ đến đây, bỗng nhiên Kỷ Dao toàn thân cứng đờ, Tố Vânkhôngđến Hầu phủ, vậy làm sao Dương Thiệu biết người này?
"Dao Dao?" Kỷ Đình Nguyên đuổi theo phía sau, "Muội chạyđiđâu, muộiđilàm cái gì vậy?"
Nàngđangnghĩ tới Dương Thiệu.
Đầu Kỷ Dao còn hơi choáng váng, nàngkhôngbiết tại sao mình lại nhớ đến chuyện kia.
Ngân Xuyên ở Tây Bắc Đại Yên, cách kinh thành cũngkhôngtính là xa, nơi đó cómộtvùng thảo nguyên rộng lớn, nơi vô cùng to lớn. Kỷ Dao ngồi trong xe ngựa, đột nhiên nhớ tới, tại saohắnphảiđiNgân Xuyên?
Hai tiểu nha đầu đuổi theo đập.
"Vâng."
Nàng là tên điên!
Kỷ Đình Nguyên cười khổ: "Chờhắnquay về hẵngnói, hôm nayhắnduyệt binh ở quân doanh, lãnh binh xuất phát đến Ngân Xuyên rồi."
Có điều, bây giờ nàngđãbiếtrõ, rốt cuộchắnlà ai!
Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng nam nhân: "Cái gì có rồi?"
Toàn những chuyện đơn giản,khôngthểnóilà phiền phức, Kỷ Dao cất khế ước vào trong tay áo, nàngkhôngngờ được Dương Thiệu nhanh chóng kết thúc khế ước giữa bọn họ như vậy, vốn còn tưởng rằngthậtsựphải hai năm.
"Tạ long ân của Hoàng thượng." Hai tay Dương Thiệu tiếp nhận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Trẫm biết, hi vọng Đô đốc có thể sớm ngày trở về, trẫmkhôngthể rời xa ngươi được." Tống Diễmnói, sau đó quay người về giá binh khí phía sau, lấymộtthanh bảo kiếm xuống, "Đây là của tổ tiên truyền xuống, hôm nay trẫm đưa nó cho Đô đốc, hi vọng Đô đốc có thể nhờ vào đómộtlần tiêu diệt bộ lạc Hỏa Si!"
Miêu Miêu xem náo nhiệt, chạy theo phía sau, kêu meo meo, nhưng A Tuyết lại uể oải, nằm sấpkhôngnhúc nhích. Kỷ Dao cảm giác gần đây nó càng ngày càng mập,khôngbiết có phải ăn nhiều quá haykhông? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giọngnóica ca càng lúc càng lớn, nhưng giống nhưkhônglọt được vào tai nàng.
Hai người uống mấy chung, Tống Diễmnói: "Đô đốc, khi nào ngươi thành thân? Chuyện của ngươi và Kỷ tiểu thư, trẫm rất vội vàng, chờ Đô đốc hồi kinh, trẫmsẽgiúp bố trí giúp Đô đốcmộtchút."
"Lúc đó vi thầnsẽlãnh hai vạn binh, công kích trực tiếp địa bàn của Hỏa Sitrênthảo nguyên, Từ tướng quânsẽlãnh năm ngàn binh đánh bọc phía sau núi Mã Lan, Trương tướng quânthìđitrước mai phục ở sông Tam Xuân, đến lúc đó..."
"khôngsao, thời gian ngắn như vậythìcó thể có chuyện gì?" Tống Diễm từ sau bànđitới, dẫn Dương Thiệu đến bàn trànhỏbên cạnh ngồi xuống, vỗ taymộtcáinói, "Đem rượu ngon tới."
"Được..." Tống Diễm hiểu được, gật gật đầu, "Ngươi yên tâmđi, Kỷ tiểu thư nhất địnhkhôngtổn thươngmộtcọng tóc nào!"
"Chuyện gì vậy?"
Có thứ gì đóđangchậm rãi khuấy động, đem từng chút từng chút ký ức khuấy lên, dần dầnhiệnra trước mắt.
Ngay lúc Kỷ Dao chuẩn bị lên xe ngựa, bỗng nhiên Dương Thiệu nắm chặt cánh tay của nàng.
"Muội..." Kỷ Dao hơi tỉnh táo, nàng th* d*cmộthơi, "Muội có việc muốn gặphắn."
Hai nha hoàn nghe thấy vội vàng chạy tới.
Lúc đó nàngthậtsựsợ Dương Thiệusẽlàm khó, nhưnghắncứ thế mà hủy bỏ.
*bàn của vua.
Kỷ Dao sờ sờ đầu A Tuyết: "Tiểu gia hỏa này muốn sinh mèo con rồi," Nhưng mà cũngkhôngkì lạ, hai vợ chồng trẻ này suốt ngày ở chungmộtchỗ chàng chàng thiếp thiếp,khôngcó mèo con mới lạ.
Chút nữathìKỷ Dao nhảy dựng lên.
"Cái gì?"
Nhưng nàngkhôngcó nhảy, gằn từng chữmột: "Tố Vân nàykhôngcó ở nhà người khác chứ?"
"...Mèo mang bầu, muộinóichohắnbiết tin tức tốt này."
Từ nơi xa dường như có tiếng vó ngựa truyền đến, giống như có thể thấy gió bụi cuồn cuộn, Kỷ Dao ngơ ngác nhìn cổng, đột nhiên rơi xuống hai giọt nước mắt.
Ánh nắng tươi đẹp, thời tiết có vẻ hơi nóng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đáng tiếc lúc đó ngơ ngẩn, quên hỏi rồi.
Ngày đóhắnnhắc đến cái tên này, vô cùngrõràng,hắncòn hỏi nàng, "Ngươi có hài lòng đối với viện của bản hầukhông?"
Nhưng mà bước chân nam nhân lớn, Kỷ Đình Nguyên nhanh chóng đuổi kịp Kỷ Dao,mộttay bắt được nàng: "Muội làm gì vậy? Dao Dao? Muội muốnđiđâu?"
Thế nhưng mà, vẫn hỗn loạn.
nóiđến chính là Thái tử Tống Hàn.
Dương Thiệuđangđứng trước ngự án*, cùng Tống Diễm và Binh bộ thảo luận kế sách.
"Đúng vậy, nó mang bầu rồi." Bạch Quả tương đối hiểu những chuyện này, "Trước kia trong nhà nô tỳ cũng nuôi mèo, đây là nó có ti,khôngtin tiểu thư có thể vạch ra nhìn, mấy cái kia nhất địnhđãlớn."
Kỷ Daokhônghiểu, nghiêng đầu nhìn về phíahắn. Trong đôi mắt sắc bén củahắnhàm chứa chút tình cảm phức tạp, khiến lòng nàng thình lình thắt chặt.
Dương Thiệu khẽ giật mình,trênkhóe môi nhanh chóng thấp thoáng ý cười,hắnnhớ lại chuyện chữa bệnhtrênxe trước đó của Kỷ Dao, xem ra Kỷ Dao cũngkhôngphảithậtsựhoàn toàn vô tình đối vớihắn: "Được, ta cầu cònkhôngđược."
"Muội muốn đến phủ Hoài Viễn hầu."
A Tuyết l**m l**m tay của nàng, đặc biệt dịu dàng.
hắnmuốn tiễn Dương Thiệu.
Mộc Hươngnói: "Sao ngươi lạinóilung tung,nóivới tiểu thư những thứ này."
Tống Diễm nhìnhắncười: "Hàn nhi mỗi ngàymộtlớn, vẫn chờ Đô đốc dạyhắnvõ công đó."
Kỷ Dao v**t v* nómộtlúc, lúc muốn đặt A Tuyết vào chỗ khác, đột nhiên sờ trúngmộtít chất lỏngtrênbụng nó, nàng giơ tay lên xem, là màu sữa ngà, nhất thời giật mình.
Có lẽ bởi vì đời này nấu cho Dương Thiệumộtbữa cơm sao? Đây là lần đầu tiên nàng nấu cơm cho người khác. Kỷ Dao ổn định lại tinh thần, cúi đầu nhìn về khế ước: "Hầu giathậtsựtrả lại cho ta sao?"
"Đủ rồi, kinh thành nhất định phải có đầy đủ binh mã." Dương Thiệu nghiêm mặt, "Đây cũng là lời thần muốnnóivới Hoàng thượng. Chờ sau khi vi thần rời kinh, nếu hoàng thượng có chính vụ gì có thể bàn bạc với Tạ đại nhân, nếu chuyện liên quan đến quânsự,sẽcó Binh bộ Thượng thư Tần đại nhân."
Hai nha hoàn nhìn lại, vội vàng gục đầu xuống,mộttráimộtphải lùi sangmộtbên, so với Kỷ Dao, tính tình Kỷ Đình Nguyên này càng khó hơn, các nàngkhôngdám chọc.
Nàng cảm thấy toàn bộ lồng ngực đều trở nên đau đớn.
Nàng ôm A Tuyết vào trong ngực:"A Tuyết, ngươi sắp nặng hơn Miêu Miêu rồi, ngươi ăn ítmộtchút, đừng để đến khi đó lạiđikhôngđược."
Dương Thiệu, cái tên xấu xa này!
Khóe miệng Dương Thiệu cong lên: "nóiđến chuyện này, vi thần hi vọng Hoàng thượng có thể trông nom nàngmộtchút, dù sao vi thần cũng phải rời khỏimộtthời gian."
"khôngcó, chỉ có hai nhà này," Kỷ Đình Nguyên khó hiểu, "Vì sao muội hỏi chuyện này?"
Bạch Quảnói: "Là sữa mèo!"
Kỷ Dao thả A Tuyết xuống: "Sao đột nhiên ca ca tới đây?"
"Sữa mèo?" Kỷ Dao kinh ngạc đến ngẩn người.
Dương Thiệu cảm ơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Trời, thứ gì đây?" Nàng kêu lên,khôngphải bệnh chứ?
Kỷ Dao ngây người ra.
Kỷ Dao đỏ mặt.
Chương 83
"Nhưng mà, nhưng mà có đó."
Dường như nước mắt muốn tràn khỏi vành mi, đột nhiên Kỷ Dao chạy ra bên ngoài, nhanh như chớp tiến về phía cổng.
Đợi khi các nàngđi, Kỷ Đình Nguyên ngồi xuốngnói: "Muội muốn điều tracônương tên Tố Vân, xuất thân người nàykhôngrõ, nhưng nghenóinàng ta vốn là nô tỳ Chu gia, Chu lão gia làmộtđịa chủ, lúc trước con trai của ông ta bị độc c·h·ế·t." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dương Thiệu cũng cười: "Nhiều nhất là ba bốn tháng, hi vọng Hoàng thượng cũng bảo trọng, mọi việc đều tốt."
Ban ngày mà cũng có muỗi lượn lờ bên chân, Kỷ Dao sợ nhất con này, cắntrênđùi để lạimộtdấu đỏ, có thể ngứa vài ngày. Nàng gọi Mộc Hương, Bạch Quả nhanh chóng đập c·h·ế·t.
Trong cung.
...
"Tất nhiên," Dương Thiệu cườinói, "Trước kia làm phiền ngươi mấy lần."
Kỷ Dao giật mình: "Là Tố Vân đó hạ độc c·h·ế·t sao?"
"Hi vọng khi ta từ Ngân Xuyên trở về, Kỷ tiểu thư vẫn tình nguyện đối với ta như vậy."
"thậtsao?" Kỷ Đình Nguyên cười, "Chuyện vui đó."
Hai ngày trôi qua.
"Cònkhôngphải muội muốn tra..." Kỷ Đình Nguyên nhìn hai nha hoànmộtcái, "Tất cả lui xuốngđi."
Cuối cùng,hắnchỉnóimộtcâu này.
Đôi mắt lại rất mờ mịt, lọt vào mắt Kỷ Đình Nguyên,hắnđưa tay đẩy nàng: "Dao Dao, muội sao vậy? Muội đừng sợ, ngươi nàykhôngcó liên quan tới muội, tuyệt đốikhônghại muội đâu, giấc mơ kia của muội chỉ là vớ vẩn thôi! Dao Dao? Dao Dao..."
Vậy mà nàng vẫnkhôngnhận rahắn.
"khôngrõlắm, nhưng con trai Chu lão gia nàykhôngphải người tốt lành gì, thường xuyên đánh đập vợ, Tố Vân chính là nha hoàn của thiếu nãi nãi nhà này...khôngbiết vì duyên cớ gì, Chu lão gia thường xuyên trút giận lêntrênngười nàng, thường xuyên đấm đá đánh đập, cómộtngày bị Kim đại phu nhìn thấy, cảm thấy đáng thương, bỏ số tiền lớn chuộc nàng làm đệ tử."
Mấy năm nay, bọn họ gặp nhau như thế nào, quen biết ra làm sao,hắnnóimuốn cưới nàng như thế nào, lại thích nàng thế nào...Rồi lại tức giận, nổi giận, giãy dụa, rờiđira sao...
"Sau này nếu là việc ta có thể làm, Hầu gia cũngkhôngcần ngại."
Tống Diễm ngắt lờihắn: "Dương Đô đốc, sao ngươi chỉ mang ba vạn binh mã?khôngbằng mang nhiều hơnmộtchút."
Hô hấp của nàng cũng trở nên dồn dập.
hắngật đầu.
Nàngkhôngnghe được, nàng chạy ra ngoài cửa,hiệntại nàng muốn gặp Dương Thiệumộtlần.
hắncười khiến gò má nàng hơi nóng: "Ta phải trở về, vừa nãy cónóilàđiquán rượu."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.