Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 69
Kỷ Dao nhìn khuôn mặtanhtuấn của nam nhân, nhất thời ngũ vị tạp trần.
"Từ công tử?" Nàng kinh ngạc, "sao công tử lại tới đây?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kỷ Dao thầm nghĩ, Thẩm gia này quả nhiên là có tiền, mởmộttửu trang cũng đầu tưkhôngít bạc, nhưng như vậy rất nhanhsẽgây dựng được danh tiếng.
Kiếp trước, chuyện tất cả người trong Vu huyện bị g·i·ế·t hại mãi sau mới bị bại lộ,hiệnnay Tống Diệmđitới đó trước, xem như là nhất tiễn song điêu. Vừa có thể khiến Tống Diệm đạt đượcsựtin tưởng của Hoàng thượng, vừa có thể giải cứu sinh mệnh.
Tống Diệm lập tức đổi y phụcđitới địa điểm trong thư.
mộtnhà bọn họ ở Nhã gian, Liêu thị đóng cửa lại,nóivới Kỷ Dao: "Nhìn Từ công tử ở khoảng cách gần, thựcsựlà lan chi ngọc thụ, cho dù là phụ thân con lúc trẻ cũngkhôngbằng."
Lẽ nào là vì Kỷ Dao?
Môi bị bịt kín, Kỷ Dao đương nhiênkhôngnóira đượcmộtchữ nào.
Nếu như nàng cự tuyệthắn,hắncó khi nào thựcsựkhôngcưới thê nữa haykhông?hắnchung tình như vậy,hắnchỉ làkhôngbiết chuyện kiếp trước,khôngbiết suy nghĩ của nàng, cho nên lúc trước mới tức giận như vậy.
Dương Thiệu rời khỏi Kỷ gia, kêu Trần Tố thông qua cấm quân đưa thư cho Tống Diệm.
Tửu trang tên Thanh Nguyệt tửu trang, nằm ở đầu đường Đông Đình, cao ba tầng lầu, dưới mái hiên treo đèn lồng đỏ, trước cửa đốt pháo hoa, còn có múa sư tử. Con sư tử độngmộtchút là đứng lên, miệng còn có thể b*n r* tiền đồng, dẫn tới những ngườitrênphố vây quanh xem, tiểu hài tử nhặt tiềntrênđất, náo nhiệt vô cùng.
Kỷ Daonói: "khôngbiết."
Nàng quay đầu nhìn, cư nhiên là Từ Lang.
Bảohắnđổi người? Dương Thiệu cười: "Trừ khi người đó lại làm thêmmộtsợi khác, nếukhôngtasẽđeo cảmộtđời."
Kỷ Dao cau mày, bưng chung trà lên uống.
Đáng tiếckhôngđược ăn.
hắnthựcsựthích nàng như vậy?
"Vậy công tử phải thường xuyên mang bằng hữu tới uống rượu mới được."
Nàng còn xấu xa hơn so với những gìhắnnghĩ!
Giả sử Kỷ Dao vẫnkhôngnguyện ý, vậy đừng tráchhắntùy tâm sở d·ụ·c hoành hành ngang ngược.
Còn chứnóixong, liền nghe thấymộttiếng cười khẽ: "Kỷcônương cũng thích ăn Ôi tam ngư?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hầu phủ độngmộtcái là khinh người, bọn họ cũng có thể làm bộ làm tịch.
"Hả?" Dương Thiệu nhướng mày.
"Cứ do dự lưỡng lự như vậy sao có thể làm chuyện đạisự?" Tống Diệm nhìn Dương Thiệu, " mấy ngày qua Dương Đô đốc chỉ điểm cho ta, ta cũng hiểu được. Nếu tađãmuốn làm Thái tử, ta phải gánh tránh nhiệm của Thái tử, phú quý có thể hưởng, vậythìnguy hiểm cũng có thể gánh chịu. Hơn nữa chuyện này liên quan tới ngàn vạn mạng người, nếukhôngcó ta tọa trấn,khôngnhất định có thể áp chế được đám quan viên tâm địa rắn rết kia!"
Nếu vậy, Tống Diệm càng phải đón gió phất lên, chỉ có Tống Diệm triệt để nắm được hoàng quyền, bản thânhắnmới có thể đứng ở đỉnh cao của quyền lợi.
"Nơi náo nhiệt nhất đường Đông Đình ngày hôm nay chính là chỗ này." Từ Lang nhìn nàng, "nhưng, Kỷcônươngkhôngphải làkhôngbiết uống rượu hay sao?"
Trong đầu Dương Thiệu sượt qua bộ dáng Kỷ Dao.
"Dưới lầuđãngồi đầy rồi, ta có vị bằng hữu ở lầu ba,nóilà giữmộtchỗ cho ta." Nhìn hướng Thẩm Nghiên, "cônương chính là Thẩm chưởng quầy?mộtcônương mở tửu trangthậtlà hiếm thấy, Từ mỗ vô phục kính phục."
Kỷ Dao cúi đầukhôngnói.
"khôngcần, Điện hạ sớm ngày trở về là được."Đến lúc đó Hoàng thượngsẽkhôngdo dự nữa, nhận định Tống Diệm là trữ quân, tâm nguyệnđãthành, miễn cưỡng chống đỡ thân thể, nhất định là bệnh nặngkhôngkhỏi, tự nhiênsẽgiao đại quyền giám quốc cho Tống Diệm.
Đúng rồi, Dương Thiệu vẫn luôn đeo cái này, khẳng định là cực kỳ thích nàng. Giống nhưhắnnói,hắnchỉ là tức giận vì nàng do dự nên mớikhôngđến gặp nàng, nhưnghắnvẫn luôn đối với nàng nhớ mãikhôngquên.
Đổi lại là nàng, có lẽ cũngsẽnhư vậy?
Liêu thị tức tới mức uốngmộtngụm rượu.
Dương Thiệu trầm ngâm: "Điện hạ, người có biết ở Thương Châu có nạn ôn dịch? Tri phủ Thương Châu vì muốn áp chế bệnh tình, dự định đem tất cả mọi người trong Vu huyện đều g**t ch*t, bao gồm cả trẻ con mới sinh ra và thiếu nam thiếu nữ mười mấy tuổi."
"Đúng vậy, cho nên ta giống Từ công tử, đều là tới ăn Ôi tam ngư."
"khôngnóigì, ngài ấy dạy con cách nuôi mèo." Bản thân Kỷ Dao chưa nghĩ xong, sao có thểnóilời thực lòng với mẫu thân, khẳng định chỉ có gia tăng thêm phiền phức mà thôi.
Lời này làm Kỷ Chương nhìn bàmộtcái: "Trước mặt nữ nhi,nóilinh tinh cái gì."
Nghenóibọn họ tới, Thẩm Nghiên mặcmộtthân lục bào ra nghênh đón: "đãđể dành vị trí ở lầu ba cho mọi người." PháthiệnKỷ Đình Nguyênkhôngtới, nàng ta có chút thất vọng, nhưng cũng là trong dự liệu.
"Vi thần chúc Điện hạ thuận buồn xuôi gió."
hắndặn dò: "Điện hạ nhất định phải chú ý an toàn,khôngnên tiếp cận khu vực ôn dịch lưu truyền, nếu thựcsựphảiđi, hỏi xin thuốc uống của Kim Thái y, để phòng ngừa."
...........
Từ Lang cười: "Nếu như rượu thựcsựngon, ta nhất địnhsẽthường xuyên tới."
Còn đeomộtđời....
Từ Lang này bất kể là tướng mạo hay cách ănnóiđều là thượng thừa, khi tiếp xúc với nhau cũng là như gió mát mùa xuân, giả sửhắnta cưới nàng, chắcsẽlàmộttrượng phukhôngtệ, nhưng mà... vốn dĩ nàng còn chưa nghĩ xong, cố tình hôm nay Dương Thiệu đột nhiên tới, vừa tặng mèo vừanóinhững lời kia, nàngkhôngbiết nên làm gì mới tốt.
Nàng kìm nén những lời muốnnóilại.
Nàng sờ sờ đá Điểm Thương trong hà bao.
BiếtrõKỷ Daokhônguống được, Thẩm Nghiên kêu tiểu nhị mangmộtbình trà tới.
"Còn có chuyện này?" Tống Diệm thầm nghĩ chuyện gì Dương Thiệu cũng biết!
Tống Vân ở đời trước thuận buồn xuôi gió, vừa là Thái tử vừa cưới đượccônươngyêumến, chưa từng gặp phải chắc trở.
Thần thánh cũng cần có thê tửđi? Trước khihắnta rờiđicó thể làmmộtchuyện tốt.
Lần này,hắnta rốt cuộc cũng được nếm thử mùi vị của thất bại rồi.
Liêu thị cười híp mắt: "Ông ăn dấm cái gì, đó có thể làcôgia tương lai đấy."Bà vỗ vỗ tay Kỷ Dao, "ta thấy Từ công tử chắc là có ý với con, nếukhôngsao phải chủ động chào hỏi, nhìn xem, sở thích đều giống nhau."
Dương Thiệu hơi mỉm cười, Thái tử rốt cuộc cũng có khác biệt,hắnta nhất địnhsẽkhôngphụsựmong đợi của mọi người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đúng làkhôngtệ, tiểucônương làm ra hình ra dạng, ta vốn dĩ còn nghĩ chỉ là trò đùa." Kỷ Chươngđivào bên trong, chỉ thấy trong lầuđãngồi đầy người,trênmỗi chiếc bàn đều bày rượu ngon và thức ăn.
Bắt buộc phải vẽ sông núimộtcách tường tận, các địa hình hang cốc khe suối đều phải vẽ.
Ý của Dương Thiệu, là nhất định phải cưới nàng? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng nàng ta tin rằng sớm muộn gì Kỷ Đình Nguyên cũngsẽtới, tửu trang của nàng ta ở trong Kinh thànhsẽmở ramộtvùng trời.
Liêu thị cũng rất kinh ngạc, thầm nghĩnóikhôngchừng có thể tạo nên thành tựu gì đó cũng nên.
"Điện hạkhôngnghe nguyên nhân sao?"
"Vô duyên vô cớ tới tặng mèo, còn dạy cách nuôi," Liêu thị tự mình lẩm bẩm, cảm thấy Dương Thiệu tựa hồ là hồi tâm chuyển ý, lại muốn cưới nữ nhi rồi, bà nghĩmộtlát, đột nhiênnói, "vạn nhất Hầu gianóicưới con, đừng vội đáp ứng, ai biết được giữa chừng có xảy ra biến cố gì nữa haykhông!"
"Từ công tử." Liêu thị nhìn thấyhắnta, cực kỳ cao hứng, "công tử cũng tới lầu ba sao?"
"Dao Daokhôngmuốnnói, bà đừng hỏi nữa." Kỷ Chươngnói, "tuổi vẫn cònnhỏ, gấp cái gì, ở trong nhà thêmmộtnăm nữa cũng được."
Nhưng Dương Thiệukhônghề tiết lộ,hắntakhôngdám truy hỏi, e sợ đắc tội thần thánh.
Xem thời giankhôngcòn sớm, ba ngườiđitới tửu trang Thẩm Nghiên mở.
"Muộikhôngcần rượu, muội cần thức ăn." Kỷ Dao gọi tênnói, "muội muốn Ôi tam ngư (cá kho), thịtanhđào bạch tương, thập hương qua (dưa thập cẩm)...."
Vừanóichuyện, vừađilên lầu ba.
"Cái gì?" Liêu thị phiền não, "bình thườngkhôngphải rất có chủ kiến hay sao, sao lạikhôngbiết rồi?"
Hoàng thượng từ đầu tới cuối đềukhôngtín nhiệm Tống Diệm, cho nên mới giao cho việc đó, Dương Thiệunói: "Chuyện bản đồkhôngcần gấp, càng chi tiết càng tốt, nếu như vẽ vội vàng, tương lai dùng trong chiếnsự,sẽbất lợi cho Đại Yến."
"Phụ hoàng để cho ta quản giám việc vẽ "bản đồ Đại Yến", Đại Yến có bao nhiêu đất đai, ta thấy mấy chục năm cũng vẽkhôngxong."
Lúc này Dương Thiệu mới buông tay.
Chương 69
Kỷ Dao bị hành động củahắnlàm cho đỏ mặt, liếc nhìn sợi kết trường thọtrêncổ tayhắn: "Hầu gia, cái cũkhôngđicái mớikhôngtới, cái này của ngài cũng có thể đổiđiđược rồi?"
"Nghiệm tra kho binh khí,hắnta đề nghị chế tạo hỏa pháo gì đó..." chiêu thức của Nhị đệ này rất nhiều, từnhỏđãnhư vậy, Tống Diệm nhức đầu, "có điều gần đây ta gặp phải đệ ấy, dường như có chút tâm thầnkhôngyên."
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
Sau khi kết thúc múa sư tử, trong lầu có nhạc nhân hát khúc, ngày hôm nay miễn phí tiền rượu.
Từ Lang bị nàng chọc cười: "Cực đúng." Lại hành lễ với đám người Kỷ Chương.
Giờ khắc này,hắntakhôngchút sợ hãi.
Tống Diệmđãnhớ: "Nhờ lời cát ngôn của Đô đốc." Dừngmộtchút, "Dương Đô đốc, ngươi muốn cưới Kỷcônương?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có thể nhận thấy,hắnta làmộtngười cực kỳ cẩn thận, cũngkhôngtùy ý hứa hẹn.
Vốn dĩ nàng cũngkhôngđáp ứng, Kỷ Daonói: "Biết rồi, nương."
"Ta đặc biệt tới tặng mèo,khôngphải vì muốn nghe cái này." Dương Thiệu nhìn lòng bàn taymộtcái, chỉ thấy bêntrêncó dính màu đỏ của son môi, đưa lên mũi ngửi, hơi hơi cười, "mùi hoa quế."
"Điện hạ mời ngồi." Dương Thiệu rót trà chohắnta, "gần đây Điện hạ rất bận?"
"Công tử uống quasẽbiết." Thẩm Nghiên rất tự tin.
Trà quân sơn ngân châm hãm trong nước, từng lá từng lá xanh nõn mở ra, nàng liếc nhìn lại nghĩ tới sợi kết trường thọ.
Tống Diệm nghe thấy có lí, vộinói: "Lời này của Dương Đô đốc rất đúng!"
hắnnóimuốn đeo cảmộtđời.
Dương Thiệu lại hỏi: "Sở vương điện hạđanglàm cái gì?"
hắnđãnóihết lời, thậm chí còn đeo sợi kết trường thọ, nàng ngược lại càng tuyệt tình hơn.
Liêu thịkhônghi vọng nữ nhi gặp phải tình cảnh như lần trước, mất mặt biết bao, lần này phải suy nghĩ cho tốt.
Nàng hít thở sâu, trừng mắt nhìnhắn. Vừa hôn vừa bịt miệng,hắnthựcsựxem nàng thành người củahắnsao!
"Ngươikhôngphải thích Kỷcônương sao?" Tống Diệmnói, "ta có thể xin Phụ hoàng ban hôn cho ngươi."
"Lão gia, phu nhân, Dao Dao, ta mời mọi người uống rượu tốt nhất của tửu trang!"
Tống Diệm thất kinh: "trênthế gian lại có người tàn bạo như vậy sao?"hắntahiệntại có hài tử, đặc biệtyêuthương hài tử, cho nên vô cùng căm giận, "ta lập tức bẩm báo Phụ hoàng!"
"Dao Dao, con câm à?" Liêu thị truy hỏi, "nếu như cảm thấy hợp ý, có thểđinóichocôgia biết."
Vậythìhắnkhôngphảisẽtrở thành ngườitrênvạn người hay sao?
"Được, tasẽđích thân mang hai vị Thái yđi."Tống Diệm phát ra hào ngôn, "Thái y có đơn thuốc hay như vậy, chẳng phải là có thể cứu được muôn dân trăm họ?"
"Dương Đô đốc, có chuyện gì quan trọng sao?" Tống Diệm có chút hưng phấn, bởi vì đoạn thời gian này Dương Thiệu chưa từng chủ động muốn gặp mặthắnta.
"Đúng vậy, cha!" Kỷ Dao khoác cánh tay Kỷ Chương, "ai con cũngkhônggả, ở cùng mọi người."
"Xác thực là vậy, thôn làng, huyện thành phụ cận đều bị liên lụy, Điện hạ có thể kiến nghị Hoàng thượng phái Kim thái ý, Lữ thái y tới đó điều trị, vi thần nghenóibọn họ am hiểu điều trị bệnh ôn dịch."
Kỷ Dao cắn môi.
Ban hôn, cũng làmộtbiện pháp, nhưng Tống Diệm suy nghĩ quá mức đơn thuần, Kỷ Dao là nữ nhi của gia đình liên hôn với Tạ phủ, phụ thân là quan Chính tam phẩm, Hoàng thượng tuyệt đốisẽkhôngtùy tiện ban hôn, có phải là Kiều gia đâu.
"Đương nhiên là vì tiền đồ của bản thân, tin tức này chưa từng truyền tới Kinh thành, Phụ hoàng liềnkhôngbiết lão ta ngồikhônghưởng lợi." Tống Diệm sắc mặt băng lãnh, "tin rằng có rất nhiều quan viên cấu kết làm việc xấu với lão ta."
Lẽ nào Dương Thiệu thựcsựlà thần thánhtrêntrời, tới bảo hộ chohắnta sao? Tống Diệm đều muốn thắp hương dập đầu vớihắn.
Sau khi Dương Thiệu cáo từ rờiđi, Liêu thị vội vàng tới,nóinhỏ: "Xem mèo mà xem lâu như vậy, có phải Hầu gianóigì với con đúngkhông? Ngài ấy có phải là...."
Dương Thiệu nếuđãnóira chuyện này, trong lòng tự nhiên hi vọng Tống Diệm tới đó, nhưnghắnlại lo lắng, ai ngờ Tống Diệm lại chủ động nhắc tới chuyện này, ngược lại làmhắncó chút do dự: "Mặc dù y thuật của Thái y cao minh, nhưng chưa chắcđãkhôngcó nguy hiểm, vi thần sợ Điện hạ...."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.