Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 65
Kỷ Dao nhìn lại, nhìn thấymộtđóa châu hoa nằm trong lòng bàn tay như ngọc củahắnta.
Nghe có vẻ rất bất mãn, Dương Thiệu híp mắt lại.
Thẩm Nghiênnói: "Được, muội yên tâm uốngđi, loại rượu nàykhôngthể làm ta say được."
Trong lònghắngiống như bị gõ mạnhmộtcái,
Đứng gần như vậy, khó tránh khỏi nghĩ tới việc đụng chạm đầu ngón tay, sắc mặt Tống Thụy tối lại, có loại xúc động muốn bao chặt ngón tay nàng.
Hoàng tộc dù sao cũng có địa vị cao hơnmộtbậc, Từ Lang và Dương Thiệu đều tiến lên hành lễ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kỷ Dao bịhắnta nhìn lông tơ đều dựng hết cả lên, muốn dựa vào gần Tạ Minh Khamộtchút.
Sợ nàng lại gặp nguy hiểm, Tạ Minh Khanói: "Lý Ngọc, ngươiđicùngđi."
Từ Lang này,thậtsựthích hợp với nàng sao? Tuy nhiên, diện mạo thựcsựkhôngtệ, Kỷ Dao thầm nghĩ, hoặc là nàng nên đợi thêmmộthai năm nữa?
Kỷ Dao ngạikhôngdámnóimìnhđigặp công tử, khẽ honói: "khônglàm cái gì, muộiđitiếp đón các vị phu nhân thôi."
Có chút gì đo đỏ xuấthiệntrong mắt, giống như ánh chiều tà vậy.
Kỷ Dao hành lễ với đám người Từ Lang, chuẩn bị cáo từ.
Hai người đó có vài phần giống nhau....
Giơ tay ra, cầm lấy đóa châu hoa.
Chương 65
"A!" Kỷ Daonói, "điđâu?"
Vì ả ta muốn báo thù.
Nhưnghắnkhôngcảm thấy gì.
Dương Thiệunói: "Có lẽ là trốn ở trong gian nào đó." Đột nhiênhắntiến lên,mộttay bắt lấy tay nàng, "đitheo ta."
Kỷ Dao bây giờ mới pháthiệnra Tống Thụy còn chưa rờiđi,hắntađangdựa vào tường thạch bích ở cửa động, tư thái biếng nhác, bên môi còn nở nụ cười khó lường.
Biết được tin Tống Thụyđangức h**p Kỷ Dao, y vội vàng tới cứu, nhưng lại bắt gặp cảnh tượng như thế này - Kỷ Dao ở cùngmộtchỗ với Từ Lang!
Quá nhiềucônương, nàng làm sao có thể nhìn hết được.
Hôm nay thựcsựlà hỗn loạn, vốn dĩ chỉ muốn hai người gặp mặt, kết quả lại liên quan tới Tĩnh vương, lại có thêm Dương Thiệu, thựcsựlà hỗn loạn vô cùng. Tạ Minh Khakhôngmuốn tiếp tục ở trong tình cành như vậy nữa, ynói: " Thời giankhôngcòn sớm nữa, nên nhập tiệc rồi."
Trẻ con càng đángyêuhơn, nó dần dầnsẽbiếtnói, biết gọi nương, gọi cha, sau khi trưởng thànhsẽgiống ba huynh muội họ vậy, thân thân mật mật cùng phụ thân mẫu thân.
Ắt hẳn là lúc đụng vào nhau, bị mắc vào y phục củahắnta, Từ Lang nhặt lên: "Kỷcônương,cônương rơi đồ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểucônương dáng người cao ráo, trang phục mùa hè phác họa đường dáng của nàng,hiệnrõnhất chính là eo kia, giống như dương liễu trong gió vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
thìra là có chút say.
Bất kể là đố kị, khó chịu, phẫn nộ, cái gì cũngkhôngcó.
Bởi vì Kỷ Dao, mẫu thân đem ả ta gả tới chỗ khác, về sau ả tasẽkhôngbao giờ nhìn thấy Dương Thiệu nữa, Kỷ Dao hủy diệt giấc mộng cả đời ả!
Kỷ Dao vây quanh xem, giơ tay sợ mặt nó.
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
Kỷ Dao nhận lại châu hoa liền cáo từ.
đangnóichuyện, các món ngon từng đĩa từng đĩa được bưng lên, sơn hào hải vị món gì cũng có, mỗimộtmón đều làm vô cùng tinh xảo,khôngkeo kiệt ngân lượng chút nào.
Dương Thiệu chỉ đối với nàng khăng khăngmộtmực.
Kết quả Tạ Minh Kha lại đứng ở giữa, bên trái bên phải y chính là Từ Lang và Dương Thiệu, nàng nghĩ nghĩ, đứng ở bên cạnh Từ Lang. Vạn nhấtđitới bên Dương Thiệu,hắnnhất định là ghét bỏ nàng,nóikhôngchừng còn trừng mắt nhìn nàng ấy chứ!
Mộc Hương đuổi theo ở phía sau: "Hầu gia, ngàikhôngthể mangcônươngđiđược! Hầu gia..." nhưngkhôngdámnóiquá lớn tiếng.
Vừa rồimộtánh mắt Kỷ Dao cũngkhônghề nhìnhắn, thà đứng bên cạnh Từ Lang, cũngkhôngnguyện ý cáchhắngầnmộtchút, đến cuối cùng, ngay cảmộtngười xa lạhắncũngkhôngbằng hay sao?
Mặc dùhắnkhônglàm ra động tác gì, nhưng Trần Tốđitheo chủ tử nhiều năm đứng ở phía sau lại cảm nhận được sát ý nồng đậm.
Tổng kết hành vi tác phong từ trước tới nay của ả, nghĩ ắt hẳnsẽkhôngcó chuyện gì tốt lành.
Sân viện đó bày mười mấy bàn tiệc,đãcó nhiềucônương ngồi xuống rồi, Thẩm Nghiên vẫy tay với nàng: "Mau tới, Dao Dao," lại hỏi, "muộiđiđâu vậy? Vừa rồi ta ở chỗ Nguyệt nhi tỷ tỷ cũngkhôngnhìn thấy muội đâu."
"Xem ra là người ôn hòa khiêm tốn,khôngtệ." Kỷ Dao nghĩ nghĩnói, "nhưng muốn đàm hôn luận gả,khôngthể chỉ dựa vàomộtlần gặp mặt đúngkhông?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kỷ Nguyệt cườinói: "Đương nhiên, khẳng định là phải gặp qua Từ phu nhân, phải tới Từ phủmộtchuyến, mà Từ gia cũngsẽtới Kỷ gia." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kỷ Nguyệt ôm Tiềm ca nhi trong lòng, sợ đửanhỏhoảng sợ, kết quả đứanhỏgan lớn, tỉnh rồi chỉ mở to mắt, ngoan ngoãnkhôngđộng đậy.
Nghĩ tới chuyện này, Kỷ Daoo lại có chút muốn thành thân, đến lúc đó, nàng muốn sinh hai đứa,mộtnammộtnữ!
Trước mặt, cómộtnam nhân dáng người cao thẳngđangđứng đó,mộtthân áo bào màu lục, góc áo thêu hoa văn kì lân, uy phong lầm lẫm.
Cáccônương đều ăn rất vui sướng.
trênbàn tiệc cũng có rượu, rượu ở bàn của cáccônương là rượu hoa quả,khônggiống bàn của các nam nhân, từng vò từng vò đều là rượu mạnh,khôngbiết uống thành dạng gì rồi.
Du Tố Hoa ở bàn tiệc sân bên cạnh liếc nhìn bóng lưng nàng, hận tới mức cắn răng.
Kỷ Dao trở về bên cạnh tỷ tỷ, Kỷ Nguyệt hỏi: "Thế nào?"
Kỷ Dao cau mày hỏi: "khôngbiết Hầu gia có chuyện gì?"
Từ trước tới nay Du Tố Hoa chưa từng là đối thủ của nàng, bất kể là kiếp trước hay kiếp này, nàng đềukhôngđể vào mắt. Bởi vì cho dù Du Tố Hoa giở thủ đoạn gì, đềukhôngmuốn làm tổn thương trái tim Dương Thiệu.
"Ả ta ở đây sao?" Kỷ Dao kinh ngạc, "takhôngnhìn thấy."
Dương Thiệukhôngđáp, nhanh chânđivề phía trước.
Nàng đứng lênđira ngoài.
Ca ca mangmộthộp hồng châu từ Kiến Châu về, màu sắc vô cùng xinh đẹp, hồng hồng, mềm mại, nàng làm mấy đóa hoa liền.
Kiếp này, nàng cũng muốn có đứa con của chính mình.
Tống Thụy người này thựcsựđáng ghét, Tạ Minh Kha vội đuổi tới cũng là vì đối phóhắnta, nhưng Từ Lang cũng có mặt ở đây, ngược lại lạikhôngtiệnnóigì. Vạn nhất Tống Thụykhônggiữ mồm giữ miệng gây ra hiểu lầm, ảnh hưởng tới danh tiết của Kỷ Dao, vậy thị cọc hônsựnàysẽkhôngthành rồi.
nóicũng tạm chính làkhôngtệ, Liêu thị cũng bận, dự định trở về nhà rồi hỏi Kỷ Dao tỉ mỉ hơn, đẩy nàng tới sân trước: "Mauđidùng thiện, nhớ khéo miệngmộtchút,nóichuyện kết giao với cáccônương, đều là những người hay qua lại với Tạ gia, đều là danh gia vọng tộc đó...."
Dương Thiệu cười khổ.
Nhưng mới cách đâykhônglâu, Từ Lang kia chỉ là tặng nàngmộtđóa hoa, nàng đều có thể cười xán lạn như vậy. Kỷ Dao, nàng xemhắnnhư kẻ thù hay sao?
Dương Thiệu thấy ánh mắt của Từ Lang chưa từng rời khỏi, dõi theo mãi tới khi nàngđixa.
Chính vào lúc này, đột nhiên cómộtnha hoàn tới truyền lời.
Mềm mềm sờ vào so với tất cả mọi thứ đều thoải mái hơn, làm nàng nghĩ tới Miêu Miêu... nhưng Miêu Miêunóithế nào cũng chỉ là mèo, sao có thể so sánh với trẻ con được?
Vừa rồi Dương Thiệu đến phủ, bởi vìhắnlà ân nhân cứu mạng y, quan hệkhôngphải tầm thường, cho nên Tạ Minh Kha đích thân ra đón, ai ngờ tới mớinóimấy câu liền thấy Trầm Hương xuấthiện.
"Cứu cái gì," chẳng hiểu ra sao hết, Kỷ Dao hừnói, "takhôngsơ Du Tố Hoa, ả tathìtính là cái gì? Ta dùngmộtngón tay, là có thể đâm ả ta ngã quỵ...."
hắnso đo với quỷ say rượu làm cái gì?
Mộc Hương ở phía sau trừng mắt há miệng, giọngnóikẹt trong cổ họng,mộtchút cũngkhôngphát ra được.
Kỷ Dao cũng vội đáp: "Tỷ phu, vậy muộiđitiếp đãi khách nữ."
Kỷ Dao nghe thấymộtcâu, hơi hơi ngẩn người, nghĩ rồi lại nghĩ,nóivới Thẩm Nghiên: "Muội ra ngoàimộtlát, đợi lát nữasẽquay lại."
Con ngươi Dương Thiệu chuyển động, cómộtthứ gì đó bị áp chế rất lâuđangdần dần bùng lên.
đangước ao, đột nhiên có cánh tay kéo nàng, Liêu thịnói: "Mauđira ngoài cùng các vị phu nhân,cônương nhập tiệc, còn trốn ở đây làm gì."
Tiểucônương sắc mặt đỏ ửng, ánh mắt mê li, Dương Thiệu tiến lại gần, ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt toát ra từ môi nàng.
Thẩm Nghiên cũng chỉ tùy tiện hỏi nênkhôngtruy cứu tới cùng, chỉnóinhỏ: "Quán rượu của ta sắp khai trương rồi, muội nhất định phải tới đấy nhé."
Đúng là của nàng.
Hôm nay Tạ phủ làm tiệc rượu mừng đầy tháng, Du gia bọn họ cũng tới chúc mừng, Tạ Minh Khakhôngbiết ân oán giữa Du Tố Hoa và Kỷ Dao, Du Tố Hoa lại cầu xin mẫu thân ả ta, cuối cùng mới được tới dự tiệc.
Theo Dương Thiệu thấy, lúc này Kỷ Dao dựa nửa người vào lòng vị công tử đó, eo của nàng bị người ta nắm giữ, lộ ra hình dángnhỏnhắn, vô cùng mê người.
Lần trước ở trong Đông Cung y cố tình thăm dò Dương Thiệu, nhắc tới người tên Từ Lang này, giới thiệuhắnta cho Kỷ Dao, nhưngkhôngnghĩ tới, hôm nay ở ngay trước mặt Dương Thiệu.... Dù sao cũng phát sinh rồi, chỉ có thể để nó trôi qua, Tạ Minh Khađangđịnh mở lời, đột nhiên nghe thấy giọngnóilạnh lùng vang lên: "cũng do bản Vươngkhôngđúng, vừa rồi dọa tới Kỷcônương."
Dương Thiệu dùng sức, đem nàng kéo vào trong lòng: "Bổn Hầu tới cứu nàng."
Dương Thiệu là quan võ, quản Phủ Đô đốc ngũ quân, Từ Lang nhậm chức ở Hàn Lâm Viện, bình thường cơ bản làkhôngcó giao thiệp. Cho nên Từ Lang này từ trước tới nayhắnchưa từng chú ý,hiệnnay Kỷ Dao chọn đứng ở bên đó,hắnnhịnkhôngđược nhìn sangmộtcái. Chỉ thấy Từ Lang mi thanh mục tú, môi đỏ răng trắng, có loại vẻ đẹp của nữ tử, nhất thời liền nghĩ tới Tống Vân.
khôngbiết cònnóibao nhiêu lời nữa, Kỷ Dao bước nhanhđira.
Nàng thựcsựkhôngcó ý định mãnh liệt muốn gả cho người khác.
Lúc này bên ngoài vang lên tiếng pháo nổ, bùm bùm lốp bốp.
"Được, tới lúc đó tỷ phát thiếp mời cho ta là được."
Ả tasẽkhôngđể cho Kỷ Dao trôi qua tốt đẹp.
Tạ Minh Kha chỉ có thể nhẫn nhịn: "thìra Tĩnh vương Điện hạ cũng ở dây."
Tống Thụy đáp: "Rất nhiều năm trước bản Vương từng tới Tạ phủmộtlần, lúc đó hình như là lễ mừng thọ năm mươi tuổi của Tạ lão gia tử... hôm nay lại tới, rực rỡ hẳn lên, bản Vương xuất phát từsựhiếu kì nên tùy ýđidạo, liền gặp được Kỷcônương,"hắnta nhìn về phía Kỷ Dao, "cũng là do trùng hợp."
Nàng cũng sợ sau khi gả cho người ta, ngày tháng trôi quakhôngnhư ý.
Nàngđitới: "Takhôngchú ý tới." Tiểucônương cười híp mắt, đôi mắt cong cong như trăng khuyết, "đa tạ công tử."
Kiếp này, Dương Thiệu cũngkhôngthích Du Tố Hoa, từ đầu tới cuối ả ta đềukhôngcó cơ hội.
Nếu như vậy, nếu như gia tộc hai bên đều vừa ý, bản thân thựcsựphải gả cho Từ Lang sao? Đột nhiên, Kỷ Dao cảm thấy nôn nóngkhôngrõlí do.
Ngày đại hỉ, Kỷ Dao nhịnkhôngđược nhấpmộtngụm,nóivới Thẩm Nghiên: "Đợi lát nữa tỷ về cùng ta."
Mặc dù như vậy, Kỷ Dao cũngkhôngdám uống quá nhiều, chỉ uống vài ngụm mà thôi, mặt nàngđãđỏ ửng lên rồi, giống như hoa mẫu đơn diễm lệ vậy.
hắnnầng cằm nàng lên, đột nhiên hônmộtcái.
Kỷ Daonói: "Con ở cùng tỷ tỷ."
Kỷ Dao cũng vùng vẫy:"Cho dù Du Tố Hoa có đến, vậythìlàm sao? Ta lập tức tìm ra ả ta, đem ả đuổi ra khỏi Tạ phủ,"điquá nhanh, nàng cảm thấy đầu óc có chút choáng váng, vùng taynói, "ngài buông ra, takhôngđitheo ngài, ta phải trở về...."
Nghe thấy giọng Tạ Minh Kha, vị công tử kia buông tay ra:"D·ụ·c Thiện, huynh tới rồi... vừa rồi takhôngcẩn thận đụng phải vịcônương này."
"Đợi trở về rồi lại ở cùng." Liêu thị kéo nàng ra ngoài, lạinhỏgiọng hỏi, "Từ công tử đó thế nào? Vừa rồi nương lénđinhìnmộtcái, lớn lênkhôngnhững tuấn mỹ, mà còn tao nhã lịchsự, chắc con cũng vừa ý chứ?"
không,hắnsẽkhôngso đo với Kỷ Dao,mộtnữ nhânkhôngtâmkhôngphế, vì saohắnphải để ý xem trái tim nàng thuộc về ai, có thể căn bản là nàngkhôngcó trái tim!
"Ngươi có nhìn thấy Du Tố Hoa?" Lúc Dương Thiệu uống rượu đột nhiên pháthiệnra Du đại nhân, biểu cữu củahắn, lúc hai ngườinóichuyện,hắnhỏi về Du Tố Hoađãbị đưađihay chưa. Du đại nhân ấp a ấp úng, đầu đầy mồ hôi,hắnmới biết được Du Tố Hoa cư nhiên cầu xin Du đại nhân, xin tới Tạ phủ.
Tỷ tỷ hỏi, mẫu thân cũng hỏi, Kỷ Dao cảm thấy đau đầu: "Cũng tạm, nhưng con vẫn phải suy nghĩmộtchút!"
Chỉ là trong nhữngsựlựa chọn đó, từ đầu tới cuốikhônghề cóhắn.
Lúc Từ Lang hồi lễ, lại nghe thấymộttiếng động, cómộtđồ vật từ tay áo củahắnta rơi xuống, tỉ mỉ nhìn xem, làmộtđóa châu hoa màu hồng nhonhỏ.
Khi nàng đụng phải Từ Lang, khẳng địnhhắnta có nhìn thấy.
Giờ khắc này, Tạ Minh Kha có chút lúng túng.
Kỷ Dao cuối cùng cũng trưởng thành rồi, dần dần giống với bộ dánghắnthấy lúc đầu ở kiếp trước, diễm lệ động lòng người, kiếp này, nàngkhôngmuốn gả cho Tống Vân nữa, nàngsẽcó rất nhiềusựlựa chọn.
Lý Ngọc lĩnh mệnh.
hắnđặc biệt tới để nhắc nhở nàng, mang nàng rời khỏi chỗ nguy hiểm, nàng cư nhiênkhôngbiết tốt xấu....
Đây là cơ hồi duy nhất.
Có chút say rượu, bước chân hưkhông, nàng dựa vào tay Mộc Hương nângđi,đitới chỗ mà nha hoàn kianói, là chỗ ở bên ngoài viện.
Trước mặthắnchỉ có khuôn mặt diễm lệ của nàng, đôi mắt như làn thu thủy, đôi môi đỏ hơi chu như thỉnh cầu người khác hôn lên.
Kiếp trước, chỉ có nàng có được.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.