Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28
"Đương nhiên, nhờ phúc của Hầu gia." Kỷ Dao cườimộtcái, "nếu nhưkhôngcó ngài, tỷ tỷ chưa chắc có thể gả cho Tạ đại nhân, nhưng vẫn mong Hầu gia nhớ kĩ những lờiđãnóilúc đầu, tỷ tỷsẽkhônghối hận."
"Nàng ta ănnóilinh tinh,"Kỷ Dao bĩu môi, "nóicon thích Hầu gia, cònnóinhỡ đâu Hầu gia đánh bại trận, Hầu phủsẽnhư thế nào như thế nào." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghĩ nghĩ liền ngây ngẩn, nàng nhất định là bị ngốc rồi, cho dù nàng gả cho người khác, Dương Thiệu sao phải để ý?
"Là nàng ta tự rờiđi, sao lại là con làm cho nàng ta tức giận rờiđirồi?" Kỷ Dao sờ hà bao ở bên hông, khuôn mặt vô tội.
Kỷ Daonói: "Tỷ cũng..."
Liêu thị sửng sốt: "Cái gì?" Chuyện này đúng là có chút quá đáng, nhưng người tới là khách, Lưu đại nhân và Kỷ Chương ở nha môn ngẩng đầukhôngthấy cúi đầu thấy, "sao con phải so đo,khôngđể ý là được, sao lại để người ta tức giận bỏđi?"
Nàng thích Dương Thiệu?
"Đúng vậy, đợi lát nữa mẫu thân có hỏi, muộisẽnóiđúng tình hình thực tế." Kỷ Dao cười nhìn Thẩm Nghiên, "tỷ gắp thức ănđi, đừng khách sáo, những đồ ăn này đều do Tổ phụ của muội mang từ thôn trang tới."
Nàng đưa về phía trước, ai ngờ tay của nam nhân nắm lại, nắm cả đầu ngón tay nàng vào lòng bàn tay.
Đúng là Hoài Viễn Hầu, chẳng trách tư thế oai hùng như vậy, khí vũ hiên ngang, Khúccônương hơi đỏ mặt hỏi: "Kỷcônương, từ khi nào nhà muộiđilại gần với Hầu gia như vậy?"
Dương Thiệu cất bùa bình an vào hà bao mang bên hông: "Tasẽmang theo bên người."
Chỉ vì như vậy sao?hắncó chútkhôngtin, nếu là quan hệ bình thường,cônương giasẽkhôngtặng loại đồ vật như thế này, Dương Thiệu mở tay ra,hắnsẽđợi được đến ngày Kỷ Daonóithíchhắn.
Nàng đáp: " Hầu gia là bạn tri kỷ của Tạ đại nhân."khôngthân với nhà nàng, cho nên,thậtsựkhôngnên thăm dò tin tức từ nàng.
Kỷ Dao nhếch nhếch khóe miệng.
Liêu thị lắc lắc đầu.
Nha đầu này vẫn luôn miệng lưỡi bén nhọnkhôngbuông tha người,khôngphải nó còn có thể là ai? Liêu thị chọc đầu nàng: " Con ấy à!" Nhưng cuối cùng cũngkhôngnóilời chỉ trích, ngược lại đánh giá nữ nhimộtchút, "vậy rốt cuộc con..." bà muốn hỏi có thích Dương Thiệu haykhông, bởi vì Kỷ Daokhôngphải là có mấy lần đơn độc gặp mặthắnhay sao, so với quan hệ bình thườngthìtốt hơnmộtchút.
Nàng ấy hẳn là đứng ở cửa hông.
Nắm rồi lập tức buông ra, Kỷ Dao càng thêm mơ hồkhônghiểurõ, lẽ nào vừa rồi chỉ làhắngấp gáp muốn cầm bùa bình an nên lỡ tay? Nhất định là như thế, bây giờhắncũngkhôngthích mình, nắm ngón tay của mình làm cái gì cơ chứ?
khôngthểđi, còn có hai ngày nữa thôi mà!
hiệnnaykhônggiống lúc trước, Kỷ Chương làm Tri phủ phủ Thuận Thiên, lại có mối hônsựvới Tạ gia, cáccônương chẳng có ai bảo hộ nàng ta, ngược lại còn bị chỉ trích.
Đợi khi trở về, bọn họ từ từnóichuyện.
Kỷ Dao cười.
Tiểucônương mặcmộtbộ váy sam mùa hè màu vàng nhạt thêu cỏ huyên,trênđầu mang hai đóa châu hoa màu vàng nhạt, giống như nh** h** hải đườngđãtừng nở rộ trong đình viện, có chút tươi mát của ngày xuân.
Dương Thiệuđitới chỗ Kỷ Dao.
Nam nhân trực tiếpđiqua ngay trước mặt Kỷ Dao,đitới chỗ đám người Kỷ Chương, Kỷ Nguyên Đìnhđanghàn huyên, rất nhanhđãbị người vây quanhđivào chính phòng.
Cho nên, nàng cũngsẽkhôngtâm niệmhắn, kiếp này,khônggả cho Dương Thiệu, nàng phải chọnmộtphu quân thích nàng, nàng cũng thích người đó, có thể sống bạch đầu giai lão!
"Ừ." Thẩm Nghiên gật đầu, nhìn cáccônương ở đối diệnđangthầm có những suy nghĩ xấu, thấp giọngnói, "bọn họ đều nhìn trúng Hoài Viễn Hầu, nhưng mà Hầu gia đúng là rấtanhtuấn."
Lúc này Dương Thiệunóilời cáo từ,đitới bên cạnh y, Tạ Minh Kha hỏi: "Hầu gia làđitới quân doanh, hay là hồi phủ?"
"khôngphải." Kỷ Dao lấy bùa bình an ở trong tay áo ra ngoài, "biết Hầu gia phảiđiđánh trận, ta đặc biệt cầu được, mang cái này theo có thể bảo vệ bình an."
Kỷ Dao bị dọa giật mình, bật thốt lên: "Hầu gia..."
"Nương, người nhìn cái gì vậy?"Nàng cúi đầu, "con có chỗ nào mặckhôngthỏa đáng?"
Ngược lại cũng rất thông minh, còn muốnhắnđảm bảo cho tương lai của Kỷ Nguyệt, Dương Thiệu hơi nhướng mày:"Ngươi đợi bản Hầu, chỉ vì muốnnóichuyện này?"
"Đa tạ."hắnnhìn Kỷ Dao, giơ tay ra nhận.
Ai ai cũng cảm thấy hứng thú với phu quân trước đây của nàng, Kỷ Dao nghĩ,khôngpháthiệnra Dương Thiệu được mọi ngườiyêuthích ngưỡng mộ như vậy, kiếp trước, nàng chỉ biết Du Tố Hoa ngấp nghé Dương Thiệu, những người khác đúng làkhôngchú ý tới, có lẽ là vì toàn bộ tâm tư đều đặttrênngười Tống Vân.
Có Tạ Minh Kha làm con rểđãđủ hài lòng, còn hi vọng tiểu nữ nhi làm Hầu phủ phu nhân? Cũngkhôngxem xem, đại nữ nhi tốt xấu cũng là người tài mạo song toàn, Kỷ Dao mới bao lớn, còn tùy hứng ngang bướng, Dương Thiệu nhìn trúng nàng mới là lạ, cũng chỉ có bản thân mình là coi con cái của mình như bảo bối.
Sau khi nhập tiệc, Khúccônương là người đầu tiênkhôngnhịn được, hỏi Kỷ Dao: "Người vừa rồi là Hoài Viễn Hầu phảikhông?"
"Ngài mớikhôngbị bại trận đâu," Kỷ Dao cắt ngang lờinóicủa nàng ta, "tam quân kinh thành binh hùng tướng mạnh, Tổng đốc Vân Xuyên chỉ là nhất thời thất thủ, Hầu gia tuyệt đốisẽkhôngnhư vậy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dương Thiệu buông mắt xuống nhìn tiểucônương: "sẽcó ngày đó."
Nam nhân cáo từ rờiđi.
Kiếp trước, Dương Thiệu đúng là thăng quan, kiêm thêm chức chính nhị phẩm Đô đốc, còn về phần phát tài, Hoài Viễn Hầu phủ cũngkhôngthiếu chút bạc mà Hoàng thượng ban thưởng,đangnghĩ lại nghe thấy tiếng Lưucônươngnóitiếp: "Nhưng nếu như bại trận, Hoài Viễn Hầu phủ cũngsẽrớt xuống ngàn trượng, ta nghenói, Tổng đốc Vân Xuyênđãbị áp giảiđangtrênđường hồi kinh, sớm muộn gì cũngsẽbị rơi mũ ô sa. Tần Vương khí thế to lớn, Hoài Viễn Hầu cũngkhôngnhất định..."
"không, ta đương nhiên chỉ thích ca ca của muội." Thẩm Nghiên nháy mắt.
Nghĩ tới lờinóivừa rồi của Lưucônương,nóinàng thầm thích Dương Thiệu, trong lòng Kỷ Dao liền cảm thấykhôngvui, nếu như nàng lớn hơn hai tuổi, Lưucônương còn có thểnóira lời như vậy hay sao? Dương Thiệuđãsớm theo đuổikhôngbỏ nàng rồi, đâu có giốnghiệntại... Kỷ Dao cắn cắn môi, tiến lên hành lễ: "gặp qua Hầu gia."
Kỷ Dao đáp: "Vâng."
Tạ Minh Kha nghĩ tới đôi giàyđivô cùng thoải mái ấy, tươi cườitrênmặt tràn ra.
Kỷ Daokhônghiểu tại sao đột nhiên cómộtloại cảm giác bị ghét bỏ nồng đậm.
hiệnnay Lưucônương muốn lợi dụng Dương Thiệu, lại để cáccônương khác cho rằng nàng có tư tâm giấu giấu diếm diếm, Kỷ Dao nhướng mày: "Hoài Viễn Hầu còn chưa xuất chinh, ngươiđãgiương cao uy phong của nghịch tặc, phỏng đoán tương lai của Hầu phủ, lời này, ngươi có dámnóicho phụ thân của ngươi là Lưu đại nhân nghe haykhông?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cáccônương cũng dựng tai lên nghe ngóng.
Tấm bùa giấy màu vàngtrêntay nàng như được mạ thêmmộtlớp màu vàng, Dương Thiệu nhìn chằm chằm lên đó, liếc nhìn ngón tay tuyết trắng bên dưới, hậnkhôngthể bắt lấy đưa lên môi hônmộtcái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đềukhôngphải." Dương Thiệu nhìn thấy Kỷ Dao, khẳng định nàng thò đầu ra nhìnhắn, "D·ụ·c Thiện, ngươi rờiđitrước, ta ở đây còn có chuyện." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
mộtthân trang phục đẹp đẽ quý giá, sáng rực lấp lánh, sáng chói lóa mắt.
Nghe có vẻ trịnh trọng, Kỷ Dao ngẩng đầu đánh giá, ngũ quan của nam nhân như được điêu khắc, nếu như mặc lên áo giáp, nhất định vô cùng uy phong. Nhưng chiến trường hung hiểm, có khi lại thêm mấy vết sẹo, nàngthậttâmnói: "Mong rằng Hầu gia đánh đâu thắng đókhônggì cản nổi, khải hoàn trở về."
Từ trước đến nay khi trượng phu xuất chinh, thê tử đều tặng bùa bình an, hôm nay Kỷ Dao trông mong tặng chohắn, có thể thấy được trong lòng nàng rất lo lắng.
Lẽ nào trước khiđiđánh trận,hắnmuốn tìmmộtcônương để thành thân?
Chương 28
Có lẽ gần đây ănkhôngít đâu?
Có chuyện ở Kỷ gia?
Thẩm Nghiên kéo kéo taynhỏcủa nàng:" Lưucônương này đúng là tự rước lấy nhục, làm khách cũngkhôngcó quy củ của khách nhân." Làm gì có khách nhân nào tới nhà người ta, khắp nơinóilời thị phi như vậy?
Kỷ Dao chậm rãi thở ramộthơi, kiếp trước Dương Thiệu phải mấtmộtnăm rưỡi mới đánh bại Tần Vương dũng mãnh thiện chiến, kiếp này có rất nhiều chuyện thay đổi,nóikhôngchừng thời gian càng dài, đợihắnhồi kinh, e rằng nàngđãsớm gả cho người khác rồi. Dù sao nàng cũngkhôngngốc như kiếp trước,mộtlòng tâm niệm Tống Vân,hiệnnay phụ thân là Tri phủ phủ Thuận Thiên, tỷ phu lại là Tạ Minh Kha, đợi nàng lớn lênmộtchút, nhất địnhsẽcó rất nhiều bà mối tới cửa đề thân...
Vẻ kinh ngạc đến ngây người của tiểucônương rơi vào trong mắthắn, Dương Thiệu nhếch khóe miệng, mặc dùsẽkhôngphải cách xa quá lâu, nhưnghắnhi vọng Kỷ Dao nhớ kỹhắncủa ngày hôm nay.
Lưucônương bật cười khúc khích: "Còn gọi Tạ đại nhân,khôngphảiđãtrở thành tỷ phu của ngươi rồi hay sao? giao hảo với tỷ phu của ngươi, đương nhiên đối với nhà ngươi cũngkhôngxa lạ gì." Nàng ta nâng má, "Hầu gia lập tức phải xuất chinh tới Vân Châu rồi, nếu có thể đánh bại Tần Vương, nhất địnhsẽđược trọng thưởng, thăng quan phát tài."
Tên trứng thối đóđãkhôngcòn là nam nhân thích nàng đến c·h·ế·t nữa rồi.
hắnnói: "Trong nhà liên tục có chuyện vui, chắc là rất vui mừng?"
Kiếp trước, nàngđãtừngnói,hắnmặc y bào màu lam đậm là đẹp nhất.
Dương Thiệu cảm thấy nàng có chút thay đổi, bên hông buộc đai thêu hoa lan bằng chỉ bạc, nhìn thấy được vòng eo tinh tế, lại nhìn xuống,đãthấy có chút đường cong.
Cảm giác đó rất quen thuộc, khô ráo ấm áp, nhưnghắnđột nhiên đối xử với mình như vậy, Kỷ Dao bị mê hoặc,đangđịnh nghĩ linh tinh, liền nghe thấy giọngnóitrầm thấp của nam nhân: "sao lại nghĩ tới việcđicầu bùa bình an?"
"khôngcó gì." Liêu thị chỉnh lại châu hoa của nàng, dặn dò, "Hầu gia lập tức phải tới Vân Châu rồi, nhớđicảm ơnmộttiếng,nóivài lời may mắn."
Vốn dĩ Kỷ Chương là thủ hạ dưới trướng của phụ thân nàng ta, kết quảkhôngtớimộttháng nữa, liền thăng lên làm quan chính tam phẩm, phẩm cấp còn cao hơn cả phụ thân của nàng ta. Nàng ta liếc nhìn Kỷ Dao,khôngcó ý tốt mànói:" Kỷcônương bảo vệ như vậy, chẳng lẽ làâmthầm thích Hầu gia rồi? Chẳng tráchkhôngnóivới chúng ta nguồn gốc sâu xa về mối quan hệ giữa gia đình ngươi và Hoài Viễn Hầu phủ."
Thẩm Nghiên cũng hát đệm: "Lưucônương, ngươi đúng là nên cẩn thận về lờinói, chúng ta đều là nữ nhi nhà quan, từnhỏđãđược học chữ nghĩa, sao lại học được cáchnóichuyệnkhôngche đậy của kẻ ba hoa vậy?"
Kỷ Daosẽnhớhắnsao?hắnnhìn thấy ánh mắt phức tạp của tiểucônương, giống như cất giấu rất nhiều lời muốnnói, khóe miệng giương lên: "Kỷcônương, tạm biệt."
Đợi đến khi yến tiệc kết thúc, bởi vì Kỷ gia cũngkhôngcó chỗ nào đểđidạo, cáccônương liền lần lượt rờiđicùng các phu nhân, sau đó Liêu thị kéo Kỷ Dao tớimộtchỗ rồi hỏi: "Có chuyện gì vậy, sao Lưu giacônương rờiđigiữa chừng?khôngphải bảo con tiếp đón cho tốt hay sao?"
Nàng đứng ở xa quan sát chính phòng, chỉ thấy các nam nhân uống rượu xong cũng bắt đầu cáo từ rồi, nhưng Tạ Minh Kha và Dương Thiệu là ngườiđira cuối cùng, hai người họ vẫn luônnóichuyện với phụ thân và ca ca. Sau đó Tạ Minh Kha dừng lại ở cửa, nhìn về hướng sương phòng của tỷ tỷ, ngừng chân bất động.
Bị bác bỏ ý kiến trước mặt mọi người, Lưucônương trong lòng có chútkhôngvui.
Lần nàyhắnsẽnhanh chóng bắt được Tần Vương,khôngtốn nhiều thời gian như kiếp trước, nhưng mà, thời gianđiđivề về cũng phải mấy tháng.
Lưucônương sắc mặt tái xanh, mắt thấy bản thânmộtthânmộtmình, tìmmộtcái cớ liền rờiđi.
Nhất thời còn cho rằng tỷ tỷ ra ngoài nhìn y, Kỷ Dao quay đầu nhìn mới pháthiệntỷ tỷ cũngkhôngxuấthiện, chỉ thấymộtcái bóng của góc váy lộ ra bên ngoài dưới mái hiên nhà, dường như cómộtngười ở đó.
Kiếp trước Dương Thiệuyêuthích nàng tới tột cùng, kiếp này, cũng chỉ vì nàng chưa lớn lên thôi, cho nênhắnmớikhôngđộng tâm.
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
Nhìn bóng lưngđãđixa của nam nhân, nàng nghĩ, lúc gặp lại, bản thân có lẽđãtrở thành phụ nữ có chồng rồi, trong đầu đột nhiên nghĩ tớimộtcâunói, "Hoàn quân minh châu song lệ thùy, hận bất tương phùng vị giá thời." (Đại ý: Thấy người hai hàng lệ rơi, hậnkhôngthể gặp người khi chưa gả)
Nhưng chưa hỏi ra miệng, bàđãcảm thấy mình được voi đòi tiên lòng thamkhôngđáy.
Tạ Minh Kha thuận theo ánh mắt củahắn, pháthiệnra tiểucônương, cảm thấy có chút kỳ quái nhưngkhônghỏi nhiều, cáo từ rờiđi.
Được rồi, Kỷ Dao càngkhôngbiết nênnóicái gì.
Bởi vìsựxuấthiệncủa Dương Thiệu, cáccônương đều có chút tâm tưnhỏ, khách nhân hôm nay của Kỷ gia chỉ có Tạ Minh Kha và Dương Thiệu là tôn quý nhất, nhưng Tạ Minh Khađãđịnh thân với Kỷ Nguyệt, còn lại, đương nhiên chỉ có Dương Thiệu.
khôngđợi Kỷ Dao trả lời, Lưucônươngđãnói: "Đương nhiên là phải, cómộtlần ta thấy ngài ở thọ yến của Du đại nhân." Người được nhắc đến chính là cậu của Dương Thiệu, ca ca của Thái phu nhân Công bộ Thượng thư đại nhân, trước đây Lưu gia có thểđidự, Lưucônương cảm thấy vô cùng kiêu hãnh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.