Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3
Máu củahắnmộtmực chảy, chống đỡkhôngđược bao lâu nữa, sợ làkhôngthể chịu đựng đến...hắncần phải cómộtngười thayhắncầm máu!
Mà ánh mắt củahắnđangdừng ởtrênngười tỷ tỷ.
Cảm giác lạnh lẽo lại nhói đau như kim châm. Coi như trúngmộtkiếm ở ngực, Tạ Minh Kha cũngkhôngức chế đượcsựrun run phía dưới, chủy thủ đảo qua cổ Kỷ Dao, làm nàng cũng bị đâm đến, suýt nữa kêumộttiếng. Ngẩng đầu nhìn về phía Tạ Minh Kha, muốn đểhắnchú ýmộtchút,đãthấy hai má như ngọc củahắnthế nhưng lại nổi lênmộtmàn màu đỏ.
Kỷ Dao cũngkhôngmuốn lui tới nhiều cùng nàng, nhưng lãnh đạm như vậysẽlàm cho người khác hoài nghi, nàng cười cười: " Được."
Xuất xứ từ "Tả truyện - Hi Công năm thứ 23" (theo
Kỷ Dao: Ha ha ha, người nào đỏ người đó biết.
Liêu thị lúc này mới vừa lòng.
khôngmuốn để cho tỷ tỷ làm, Kỷ Daonói: "Ta thay ngươi băng bó..."
Có thểsẽgiống con kiến bị giẫm c·h·ế·t...
Kỷ Dao che miệng, ngăn chặn tiếng kinh hô của mình.
(1) Nguyên mẫu là
http://vietnamese.cri.cn/561/2011/02/28/1s152108.htm
Lần đầu tiên nàng có loại cảm giác này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chờ Kỷ Chương trở về, nàngnói: "Có hai vị phu nhân rất thích Nguyệt nhi là Tương phu nhân và Chung phu nhân, muốn kết thông gia (1), nhưng thiếpkhônghiểurõlắm về công tử nhà bọn họ, lão gia thấy thế nào?"
"Cũng được, chuyện này con hãy cùng nàng giải thích."
Chẳng lẽ là vì nguyên nhân này? Thẩm Nghiên suy nghĩmộtchút: "Vậythìthôiđi, lần sau ta đưa cái khác cho ngươi. Dao Dao, chúng tađingắm hoa nhé?"
Tần Tấn chi hảo:
Thẩm Nghiênkhôngnghĩ tới Kỷ Dao lại có thể cự tuyệt!
). Câu thành ngữ này vốn nói về hai nước thông gia hữu hảo. Nhưng ngày nay người ta vẫn thường dùng nó để chỉ về nghĩa tình hôn nhân.
Đau đến tan lòng nát dạ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Sao lạikhôngđể ý, con cùng nàngđingắm hoa."
Kỷ Nguyệt nhớrõmẹ nhắc nhở, lần nàyđãchủ động hơn chút.
Xe ngựa chạytrênquan đạo nửa canh giờđãtới chùa Bạch Mã.
"Trong hà bao của ta có kim sang dược."
Liêu thị vội vàng lấy xem, chỉ thấy mặttrênviết "Tử nha khí cung", lúc ấyđãcảm thấykhôngquá may mắn. "Khí" là vứt bỏ, "Cung" là hoàng cung, nàng nghĩ thầm chẳng lẽ làmộtquẻ thấp, liền có chút nôn nóng. Nhưng thấy nữ nhi cũng chưa biểuhiệngì ngoài mặt, cườinói: "Đợi lát nữa tađitìm người giải quẻ hỏimộtchút. Nguyệt nhi, con cùng Dao Daođidạo chung quanhmộtchútđi, thời điểm này là lúc chùa Bạch Mãđangđẹp nhất đó", lại phân phó Chu ma ma:"Ngươiđitheo các nàng."
Nàng sợ bị người khác biết.
"Làm gì?" Liêu thị liềnnóirõchohắnbiết, "Chuyện của Nguyệt nhi nếukhôngthể bỏ quathìchàng luôn miễn cưỡng có lệ, vậy phải tới khi nào mới có thể chính đáng hợp tình chọn chồng cho Nguyệt nhi? Thiếp sợ chờ đến khi chàngthậtsựrảnh rỗi, Nguyệt nhi cũng già rồi!"
"Dao Dao, ngươinóilời khách khí với ta làm gì? Giữa chúng ta còn cần phânrõcủa ngươi, của ta sao?" Nàng đem cây quạt cố dúi vào tay Kỷ Dao.
Thẩmcônương về điểm này đúng là quá nhiệt tình.
Tết Trùng Cửu
Đến lúc đó, máuhắnkhôngchảy nữa, cũng có thể từ chùa Bạch Mã rờiđi.
"Ta chỉ làkhôngmuốn nhận đồ của nàng." Kỷ Daonói, "Nương, nương cũngđãnóilàm vậy consẽbăn khoăn, vả lại nàng luôn như thế khiến con có chút khó xử."
"Ngươi yên tâm, " Tạ Minh Kha cam kết, "Việc này ta tuyệt đốisẽkhôngtruyền ra ngoài. Ngươi làm xong, ta thả lập tức các ngươiđi."
Tác giảnóira suy nghĩ của mình:
Kỷ Dao tuổi cònnhỏ, đúng là rất hứng thú.
Chùa tọa ở chân núi,khônggiống nơi khác thích xây ở đỉnh núi, khách hành hương mỗi nhóm khi lên đềuđiđến th* d*c. Chùa Bạch Mã rất thuận lợi, bước chừng mười thềm đá là thấy.
hiệntại haicônàng này vô thanh vô tức (3), đúng là thích hợp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tạ Minh Khakhôngnghĩ tới nàngsẽđưa ra điều kiện trao đổi.
Kỷ Dao nhìn sang, tỷ tỷ lúc này có điểm rất đẹp,khôngchỉ vì sắc mặt nàng thanh lệ mà cũng bởi động tác nàng ôn nhu. Quanh thân nàng tỏa ra tia sáng, giữa chân mày cất giấu thương xót, như ánh mặt trời ngày xuân khiến tuyết cao nhấttrênđỉnh núi cũng có thể bị hòa tan.
Chính là có vẻ có lệ. Nàng muốn cho Thẩm Nghiên biết khó mà lui,khôngcần dây dưa với ca ca nữa.
Máu theo ống tay áo củahắnthấm ra, giống nhưmộtdòng suối quanh co, Kỷ Dao nhìn ở trong mắt, giận dữ nhưngkhôngdám động. Tạ Minh Kha ở chỗ Tạ phụ thân sau khi biết tường tậnsựviệc,đãdiệt sạch chi thứ hai của Tạ gia, làm cho Tạ lão phu nhân hộc máu mà c·h·ế·t. Người này tuyệt tình, hai tỷ muội các nàng nếu như bịhắnghi hận, tương lai cũngkhôngbiếtsẽnhư thế nào.
yêucầu như thế đối với Kỷ Nguyệt có chút khó khăn. Dù sao nàng cũng làcônương gia, băng bó chohắnnhất địnhsẽtiếp xúc, đương nhiên là có chút băn khoăn.
"Ôi!" Kỷ chương ôm chân từtrêngiường bật dậy, lập tức thanh tỉnh, nhìn đôi mày liễuđãthậtthẳng của thê tử, nghi ngờ hỏi: "Tú nhi, nàng làm cái gì vậy?"
Kỷ Dao ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy đó làmộtngười đàn ông trẻ tuổi dáng cao thon, mặc bộ xuân bào xanh nhạt, tay áo bó chặt,trênmặt vết máu loang lổ, bên hông củahắntreomộtkhối ngọc dương chi cùng hai cái hà bao.
Người đàn ông trẻ tuổi này khẳng định là gặp đuổi g·i·ế·t nên mớiẩnthân như thế.hắnsợ các nàng tiết lộ hành tung, đưa tới sát thủ cho nên mới đem Chu ma ma đánh ngất xỉu bởi sợ bà la to. Dáng người Chu ma ma như vậy cũngkhôngdễ khống chế.
Liêu thị lại mang theo Kỷ Nguyệt cùng các phu nhân khácnóichuyện.
Nàng luôn luônkhôngthích náo nhiệt.
(còn gọi là tết Trùng Dương), theo phong tục của người Trung Quốc diễn ra vào ngày 9 tháng 9âmlịch hàng năm. Tết Trùng Dương uống rượu cúc hoa, đeo cành thù du cũng có tác dụng giống như Tết Đoan Ngọ uống rượu hùng hoàng và treo cành xương bồ, trần ngải. Mục đích là phòng trừ bệnh tật, côn trùng.
Năm trước, nàng mười bốn tuổi, vừa thấy Kỷ Đình Nguyên liền thích. Người thiếu niên cao ráo, ánh mắt sáng ngời, cười rộ lên tựa mặt trời rực rỡ, nàng chỉ cảm thấy tim mình đập thình thịch,thậtgiống như muốn bay ra ngoài.
Liêu thị dẫn các nàngđidâng hương, sau đó cho Kỷ Nguyệt rút quẻ.
Ngươi đỏ mặt cái gì!
Kỷ Nguyệt thay Tạ Minh Kha cởi xuống đai lưng, lại đẩy ống tay áo ra, chỉ thấy tay tráihắncùngtrênvai có ba miệng vết thương, da thịtđãmất, thập phần dữ tợn, máu chính là từ giữa chảy ra, sâu thấy xương.
Nàng có chút hoảng.
Chú thích:
Hai tỷ muội cái còn chưa kịp kêu to, chủy thủ trong tay người kiađãkềtrênKỷ Nguyệt cổ, trầm giọngnói: "Đừng lên tiếng."
"Công tử muốn ta chứng minh như thế nào?" Kỷ Nguyệt lông mi khẽ run, làn môi trắng bệch, "Ta chỉ làmộtcônương gia, lại mang theo muội muội, tathậtsựkhôngmuốn rước họa vào thân. Chỉ cần công tử thả chúng ta ra, ta có thể thay công tử che lấp vết máu..."
Tạ Minh Kha con ngươi vừa động, chủy thủ càng gần sát: "Ta có thể tin tưởng lời các ngươinóisao?"
Muội muội tính tình như nào nàng hiểu nhất, chẳng maykhôngcẩn thận làm vị công tử này tức giận, có lẽsẽmang đến cho các nàng tai ương lớn.
Trượng phu nguyện ý xuất lực, thái độ Liêu thị cũng càng tích cực hơn, sang ngày thứ hai liền mang Kỷ Nguyệt đến miếu xin quẻ, xem xem nhân duyên của nàng như thế nào.
(3)
Ngồitrênxe, Liêu thị nhìn Kỷ Dao ăn bánh quýt, hỏi: "Dao Dao, con trước kia cùng Thẩmcônươngkhôngphải là rất tốt sao? Làm sao lần trước lạikhôngđể ý nàng?"
Nàng hướng lêntrênnữa, chờ khi chuyển đến gương mặt đóthìánh mắtđãkhôngnhịn được trợn tròn.
"Thiếpkhôngbiết, chuyện của nữ nhi chàng phải phụ trách." Liêu thị cảm thấy Kỷ Chương là người vô cùng ngốc nghếch lại cố chấp,khôngđẩyhắnmộtcáihắncũngkhôngbiết tựđitiếp về phía trước. Nàngkhôngthể tiếp tục đợi nữa.
Người này mi dài mắt phượng, màu da như ngọc, tuấn tú giống như trong tranh.khôngcó nhận sai mànói, đây chính là Thủ Phụ tương lai, cũng là vây cánh của Tống Quân sau này, phụ táhắnlật đổ thái tử, vào ở Đông cung, cho đến khihắntrở thành Hoàng Đế: Tạ Minh Kha.
Kỷ Chương bận rộnmộtngày, thầm nghĩ muốn nhắm mắt nghỉ ngơi, hàm hồnói: "Ta cũngkhôngrõlắm, chờ ngày mai..." Lời còn chưa dứt,trênđùiđãbị nhéomộtcái.
Lại cònkhôngbị phế?
Chu ma ma kỳ quái, cảm thấy Kỷ Nguyệt hôm nay có chút kén chọn, khuyên giảinói: "Đạicônương, hoa lan ngườikhôngnhìnthìthôi, nhưng thế nào ngay cả rùa lớn cũngkhôngmuốn xem? Nô tỳthậtsựkhôngtìm thấy chỗ khác, hay là người nhườngmộtchút,khôngchừng Nhịcônương thích đấy."
Nhưng mà, Tạ Minh Kha đây là có chuyện gì?
Editor: Lan Duy
"không, Dao Dao." Kỷ Nguyệt ngăn cản.
Chùa Bạch Mã ở ngoài thành. Liêu thị mướnmộtchiếc xe ngựa chỉ ngồi được dưới bốn người, cho nên nô tỳ bên người chỉ dẫn theo Chu ma ma. Bởi vì nàngkhôngthể bỏ ramộtkhoản nữa để mướnmộtchiếc chuyên chở nô tỳ được.
Kỷ Nguyệt nghe theo, đưa tay tới lấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
mộtcônương gia gặp phải uy h**p lại còn có thể trấn định như vậy rất hiếm thấy.hắnđể cây chủy thủ lên cổ Kỷ Dao, nhìn Kỷ Nguyệt: "Che lấp vết máu dễ dàng nhưng vết thươngtrênngười ta lại khó khép lại,khôngbằng ngươi thay ta băng bó."
Liêu thịthậtcao hứng.
Tay Thẩm Nghiên cứng đờ.
Nào ngờ vừa xuyên qua rừng trúc, Kỷ Nguyệtđãnhìn thấytrênmặt đất có vài giọt máu đỏ, nàng dừng bước lại, thấp giọngnói: "Chu ma ma, chúng ta hay làđithôi."
Nàng nhớrõràng, Tạ Minh Kha là người tàn phế. Nhữngcônương kia nhắc tới Tạ Minh Kha luôn là vẻ mặt tiếc hận,nóihắntrước kia phong tư động lòng người như thế nào, cònnóicho dùhắnphếđicũng có nhiều ngườiyêuthương nhung nhớ... Đời trước gặp,hắnđúng là ngồi xe lăn bốn bánh, còn có hai gã sai vặt ở phía sau phụ giúp, sao hôm nay chânhắnvẫn rất tốt?
Chương 3
hiệntại, mẫu thân coi trọng việc này hơn so với kiếp trước, chắc làkhôngcó chuyện gìđi?
Tạ Minh Kha: Ha ha, ngươi suy nghĩ nhiều.
Kỷ Chương bị nàng nháomộthồi, cũngkhôngbuồn ngủ nữa, ôm thê tử thân mật.
"Tanóikhôngcần", Kỷ Dao nhíu lông mày, "Thứ này quá quý trọng."
Kỷ Nguyệt lắc đầu: "Chỗ kia nhất định là đông nghịt người, hay là chúng ta tìmmộtchỗ thanh tịnh, chờ mẫu thân vấn an xong liền trở về."
Tạ Minh Kha cũngkhôngđể ý đến nàng. Kỷ Dao dưới tayhắnchẳng qua là cá nằmtrênthớt.
Ai ngờđilên trướckhôngđến năm bước, đột nhiên cómộtngườiđira, từ phía sau đem Chu ma ma đánh ngất xỉu.
Có lẽ làkhôngmuốn cáccônương nghe được, Chu ma ma đề nghị: "Các tiểu thưđiphía đông xem hoa lanđi, nghenóiMinh Trí đại sư trồng rất nhiều hoa lan quý báu."
Vô thanh vô tức
Kỷ Dao lên tiếng.
Nếu ở trước tết Trùng Cửu (2) tỷ tỷkhôngxuất giá, rất có khả năngsẽphải vào cung, bởi khi đó Hoàng Thái Hậu vì áp chế Hoàng Quý phi, cũng chính là mẹ ruột của Tống Quânđangquá mức được sủng ái nên đột ngột vì Hoàng Thượng tuyển phi. Mà Hoàng Thượng là người hiếu thuận, cũngkhôngtiến hành ngăn cản.
Liêu thị có chút kỳ quái. Bà cũng rất thích Thẩm Nghiên, sợ nàng xấu hổ nên hoà giải: "Thẩmcônương, Dao Dao luôn nhận đồ của ngươi, nàng ngượng ngùng. Hơn nữa cây quạt này đúng là vật hiếm, vậy chắc tốnkhôngít bạc, Dao Dao băn khoăn nàngkhôngthể lấy ra vật tốt như vậy đến đáp lễ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kỷ Dao lập tứckhôngthoải mái đứng dậy, chỉ hy vọng động tác của tỷ tỷ có thể nhanh chút!
Nhưng bịhắnuy h**pthậtsựcảm thấy khó nhịn. Nghĩ đến Tạ Minh Kha về sau trở nên tàn phế, trong lòng mới thoải máimộtchút. Bất quá nghĩ lại, nếu đúng như lời Tạ Minh Khanóithìsát thủ đuổi theo kia e rằng chính là người phếđichânhắn. Tạ Minh Kha kiếp trước cũng là khó khăn lắm mới nhặt được cái mạngnhỏvề, giờ các nàng cùnghắnở chungmộtchỗ, có thể có kết quả gì tốt?
Kỷ Nguyệt rútmộtquẻđira.
Kỷ Dao nghenóinhư thế, lại căm tức, nhíu màynói: "Vị công tử này, ngươikhôngnên được voi đòi tiên!"
Nàngđãnhìn ra đây là tình huống gì.
(2)
Kỷ Dao nhìn có chút khẩn trương.
Chu ma ma cùng Kỷ Dao vừa cúi đầu, chỉ thấy toàn là vết máu. Kỷ Dao lắp bắp kinh hãi, Chu ma ma lạikhôngthèm để ý: "Đạicônương đừng kinh ngạc, có lẽ là vị tăng nhân nàokhôngcẩn thận bị thươngnhỏxuống." Thấy đôi mi thanh tú của Kỷ Nguyệt khẽ nhăn, yếu đuối, lại an ủi: "Nếu Đạicônương thực sợ, ta theo vết máuđixem..."
Ngón tay nàng hơi hơi phát run, do dựmộtlát, lấy khăn thấm kim sang dược hướng lêntrênlauđi.
Kỷ Nguyệt đưa tay chỉtrênmặt đất: "Ngươi xem, đây là cái gì?đinhanhđi."
Kỷ Nguyệt:???
hắnnhìn chằm chằm gương mặt tái nhợt của nàng.
hiệntại nàng mười lăm, muốn gả cho Kỷ Đình Nguyên, nhưng tính tình Kỷ Đình Nguyênkhôngtốt, mặc kệ nàng gợi chuyện như thế nàothìhắnvẫn luônkhôngkiên nhẫn. Nàng chỉ có thể tìm biện pháp khác, tỷ như bắt đầu từ Kỷ Dao.
"Nàng gấp cái gì cơ chứ?" Kỷ Chương trấn an nàng, "Thời gian này ta có chút bận rộn. Đại Yến hai năm liên tục gặp nạn lụt, bạc tại Hộ bộ cũng rỗng, chờ chuyện này quađilà tốt rồi."
Ba ngườiđiliền tìm rùa.
Chu ma ma suy nghĩmộtchút, mời các nàngđitới rừng trúc: "Bên cạnh cómộtcái aonhỏ, nghenóibên trong nuôi vài con rùa lớn, cũng rất thú vị."
Kỷ Dao đương nhiên cũng cùng theođi.
hắnđộng đậy chủy thủ, nhìn Kỷ Nguyệt: "Lại kéo dài thời gian, đối với ngươi cũngkhôngcó lợi. Nếu người nhà ngươi tìm đến đây, gây ra tiếngâmthanh lớn, những sát thủ kia cũngsẽkhôngđể ý các ngươi là ai, đến lúc đó liền cùng ta đồng quy vu tận."
Có thể là bởi vì Thẩm gia có tiền,khôngcoimộtthỏi bạc là gì? Nhưng với của cải nhà bọn họthìđúng là muakhôngnổi vật quý trọng gì để tặng lại. Nàng chỉ là chuẩn bị đồ cưới cho Kỷ Nguyệt cũngđãđem tiền tích trữ mấy năm nay tiêu bảy, tám phần, còn dư lại chỉ đủ chi phí hằng ngày, hơi có chút dư dả.
Liêu thị ngẫm lại cũng phải.
"Được được được." Kỷ Chương hiểu thê tử gả chohắnlà ủy khuất.hắnkhôngthể cho nàng quyền thế, cũngkhôngthể cho nàng phú quý, chỉ có thể tận tâm săn sóc. "Ta cam đoan, trong vòng hơn nửa năm nhất địnhsẽđem chuyện của Nguyệt nhi định xuống."
"Công tử", Kỷ Nguyệt lúc này lên tiếng, "Ta cùng với muội muội tuyệtkhôngtiết lộ hành tung của công tử, xin thả chúng tađi."
Kỷ Nguyệt ngón tay hơi xiết chặt: "Công tử, ta nguyện ý giúp ngươi, nhưng..."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.