Phòng 1205
Thu Đường Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Ngày 17 tháng 9
“Tô Tô…”
“Xin lỗi...anh muốn emnhiều quá.Nhưngđể sớm cóem bé,em cố chịu mộtchút. Đithôi,anh ôm emvào tắm rửa.”
“Ha...hừm…TôTô... Giỏiquá...”
“Chào cô, cô Tô. Tôi là Dương Duệ, rất vui được làm quen với cô.”
Bộ này kết thúc.
ở đây ngon thật, con gái ăn nhiều một chút rất có lợi cho sức khỏe.”
Đây làmột khuôn mặtđẹp trai,nhưng lại hiện lên màu trắng xám của ngườichết.
Độtnhiên,trongphòng ngủ phát ra một tiếng cạch.
Bây giờ trời đã tối hẳn, chỉ có những tia nắng yếu ớt vẫn cố gắng len lỏi xuyên qua rèm cửa sổ, làm bạn xác định được vị trí của bản thân.
Đúng vậy, c·h·ó nhỏ là anh ta g**t ch*t, Nghiên Đình cũng do anh ta g·i·ế·t.
“Sau nàykhông đượcăn mấy quánởven đường nữa,không cóvệsinh. Cônhìnđi côbịđi ngoàinghiêm trọng nhưvậy,sau này muốnăn gìcứnói với tôi,tôi làmcho cô ăn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“TôTô, sao lạikhông ăn cơm?Ăn nhiều cơmđể cơthểkhỏe mạnh,thếmới sinhrađứa nhóckhỏe mạnh được.”
“Đươngnhiên làcon của chúng ta rồi. Ước gìlà con gái,chắc chắn sẽđáng yêunhưem vậy.”
“Ha..a…ừm... chúng tađổi tưthếđi...”
Nam chính là người vô cùng cố chấp, d*c v*ng khống chế rất mạnh. Bạn thấy đấy, rõ ràng không ở bên nhau, nhưng nữ chính dùng kem đánh răng gì anh ta cũng quản, tâm lý vô cùng vặn vẹo. Tuy bị nữ chính lỡ tay g**t ch*t, nhưng anh ta không hận nữ chính nhé, biến thành quỷ cũng muốn ở cùng với nữ chính, tất cả những thứ làm tổn thương nữ chính đều muốn tiêu diệt hết.
“TôTô,đừng quậy,sàn rất trơn,téngã sẽbịthương.”
“Nhữngthứ này?Anhsợ em sẽrời xa anh,anh muốnởcùng mộtchỗvới em,yên tâm đi,bao da bọcnhung,em sẽkhông bị thương.Sao anh cóthểđể bàn tay tinh tếxinhđẹp này bịthương chứ.
“Vìsao? Emcho tôi một cơhội, chúng ta có thểởchung đểxem có hợpkhông.”
Bạn cảm thấy cảngười mìnhbịhơi lạnhtừbàn tay truyềnđến làm bạn lạnh nhưmuốnđóng băng,bạn trừng tođôi mắt ràn ngập sự bàng hoàng kinh khủngnhất.Bạn từtừquay đầu lại,thấy cái cổcứng ngắctheođộng tácquayđầu của bạn có thểphát ra tiếng kêu kèn kẹt.
Nhưng anh ta bị bạn đẩy trượt chân ngã, thái dương đập vào góc bồn rửa tay.
“Cóphải em thíchtênPhó tổng giámđốc ởcông ty emkhông?!Tôi thấy emvới tênđóở chung mộtchỗ vớinhau rất nhiều lần!”
“Aạ——”
“TôTô,đây làloại bánhkem mới ra cóvị rất ngon,chiều đi làmvề mệtthìăn nhé,ănđồ ngọt giúp giảm stress.Hả?À, chào côNghiêm Đình.Tôi là bạn của Tô Tô,địnhđưa cho côấy ítđồ.Các côvềđi, tôikhông lên làmphiền nữa.”
“Đi làm?Anh đãxinnghỉ cho em rồi, đươngnhiên là xin công ty chonghỉdài hạn,yên tâm đi,anhsẽ chăm sóc em.”
“Vìsao? Vìsao?Tôi thíchemnhư vậy,sao em khôngthíchtôi?!”
“Đúng là nhàcủa một côgái,không giốngnhưnhà của tôi.”
“À, TôTô,tối nay côrảnh không?Chúng ta cóthểăn¹tốivớinhau không,tôi có vài lời muốn nóivới cô.”
“Cô Tô, cô thấy buổi triển lãm hôm nay thế nào?… Thì ra là vậy, đúng là một nhận xét độc đáo. Có thể đi xem với cô, không, có thể quen biết cô đúng là tốt thật.”
“Không cần kháchsáovới tôi,tôi nấu ănkhátốt. Đúng rồi,tôi cóthểđi thămquannhà cômộtchút không?”
“Tô Tô…”
“Tô Tô,TôTô, đừngkhóc.Chờ đến lúc em cóem bé, anhđưa em ra ngoàichơi nha,trướcđó em cốchịu mộtchút.Cố gắng,anhlà maquỷ,anh làbiếnthái. Nếuđánhanh màdễchịu hơn,thìem cứđánhđi.”
“TôTô…”
“Côsaovậy TôTô?Đau bụng?Côcố chịu một lát, tôiđến ngay. Đúng rồi,nhà côởđâu?”
HOÀN TOÀN VĂN
“Em đãđến rồi, TôTôyêu dấu của tôi...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cô đồng ý? Thật tốt quá! Nhiều cô gái nói gu thưởng thức của tôi rất u ám, cô là người đầu tiên hiểu được sở thích của tôi đó.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“TôTô…”ï
“Tô Tô,tôithích em,làm bạn gái tôiđược không?”
“Tôi rất thích nhiếp ảnh gia người Ba Lan có tác phẩm Aclove. Tác phẩm mới nhất của ông ấy là album ảnh chụp về một thị trấn nhỏ, cả album đều tràn ngập không khí tối tăm và u ám. Mặc dù bộ ảnh có hơi u buồn cô đơn, nhưng mỗi bức ảnh đó như kể ra câu chuyện xưa của chúng, làm người ta muốn ngừng mà không được. Nếu có cơ hội được đi thưởng thức những bức tranh đó với cô Tô một buổi thì tốt quá?”
Bạnchầmchậm ngướckhuôn mặt trong lòng bàn tay lên,mở to mắtnhìn vềphía trước, cảngười căng thẳng.
Cặp mắtphượng xinhđẹpnhẹ nhàng cong lên, trên mặt nở nụcười si mêquỷdị.
Tóc ngắn màuđen,tóc mái hơi dài cheđiđôi mắt,đôi mắt phượngđẹpđẽ, màcặp mắt màuđen kia lạinhưhồ nước sâu lạnh lẽo,chỉliếc mắt một cái đãkhiến người ta sợhãi, sống mũi cao thẳng,bờmôi trắng bạc,chiếc cằmnhọnnhư dao.
Bạn sợ hãi bật dậy từ mặt đất, tóc bị mồ hôi thấm ướt dính sát vào mặt, mồ hôi và nước mắt chảy dọc xuống khuôn mặt, nhìn qua cực kỳ nhếch nhác.
Nghĩ đến hình ảnh đêm hôm đó, bạn ôm mặt nghẹn ngào đau đớn, khóc không thành tiếng.
Sau khi xảy ra sự cố, bạn không gọi 120, mà chạy khỏi nơi này như một kẻ hèn nhát.
“Hóa ra cô thấy gọi là cô Tô hơi bị khách sáo quá, ừm, tôi có thể gọi cô là Tô Tô không?”
Chương 5: Ngày 17 tháng 9
“Loại kem đánh răng này cọ xát vào răng rất mạnh, dễ làm hỏng men răng, nên dùng loại này nè.”
“…Tôi sẽ khôngđểcho bất kìthằng nào cướp mất em.”
“Sao lạikhócchứ? Thấy mệt sao? Nhưng nếukhông cốgắng sẽ không cóem béđược~”
“Cô Tô cũng thấy hứng thú với chụp ảnh ư? Không biết cô Tô thích nhiếp ảnh gia nào nhất?”
Hết chương 5!
Có người đoán trúng toàn bộ chân tướng, ghét ghê á, làm người ta không có chút cảm giác thành công gì cả _(:з” ∠)_
Trong phòng tắm, hơi nước mờ mịt, vòi hoa sen trên vách tường không ngừng xả nước đổ đầy nước ấm vào bồn tắm, bọt biển trên mặt nước vẫn chưa tan hết, mặt gương bị hơi nước làm mờ, mặt đất trơn trượt, trên mặt đất còn có dòng máu liên tục chảy ra.
“Liên quan gìđến tôiư?Bởi vìtôithích emchứsao! Bởivìtôi sợem bị ngườikhác cướp đi!”
“Tốtquá...hừm... em….em là của anh...là của một mình anh...”
dược thiện*
*Dược thiện là phương pháp dưỡng sinh kết hợp thực phẩm với các vị thuốc Đông dược. Dược thiện bồi bổ cơ thể và điều trị bệnh, thúc đẩy quá trình lưu thông khí huyết, dưỡng tâm, tráng khí, bổ huyết và thúc đẩy sản sinh tế bào mới,…. Vì vậy mà dược thiện rất thích hợp sử dụng cho người mới ốm dậy mau hồi phục sức khỏe, tráng dương, bổ âm và chống lão hóa hiệu quả.
Bạn g·i·ế·t người, cho nên những việc mấy ngày nay bạn gặp phải là báo ứng.
“Đươngnhiên làsẽcó bầu,bởivì chúng takhông hềdùng biện pháp tránhthai.”
Thật ra là nữ chính bị nam chính cầm tù sau đó lỡ tay g**t ch*t nam chính, sau đó chịu k*ch th*ch quá lớn, mất trí nhớ có chọn lọc.
Sau khi nữ chính nhớ lại hết tất cả, anh ta bèn thoải mái xuất hiện trước mặt nữ chính dốc hết bầu tâm sự rồi lăn.
“A!”
Ngườiđàn ôngthấy bạn quayđầu lại, theođộng tác của bạnđưa hai tayôm mábạn lần nữa.
Tác giả có lời muốn nói:
Căn phòng yên tĩnh vang vọng tiếng khóc của bạn, tay chân bạn luống cuống, không biết phải làm sao. Thậm chí cách một tuần sau trở lại nơi này, bạn vẫn không có can đảm bước vào phòng tắm nhìn một chút, dường như việc bạn có thể làm bây giờ chỉ có khóc mà thôi.
“TôTô, em tỉnhrồi? Mấy cái kia? Lànhững bức ảnhanhchụp emđó,sao? Rấtđẹpnhỉ. Trong mắt anh TôTôluôn làngườiđẹp nhất...Tên cuồng¹ theo dõi?Không phảiđâu,chỉ làgiờgiờ khắckhắc anh muốnđược gặp em,sợlàm phiền em nên mớichụp mấy bứcảnhkia thôi.”
“TôTô,sao dạo này cô lại xa lánh tôi?Tôi muốn hẹn côra ngoài,côtoàn từchối hết. Thậtkhông,vậy côphảichú¹ýsứckhỏe, không nênđâm đầuvào công việc mãinhư vậyđược,mệt lắmđó.”
Bạnnhìnthấy một gương mặt quenthuộc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Không ai cóthểcướp em.”
Bạn khóc trong sợ hãi, lo lắng, hối hận, luống cuống…
–
“Đây làthuốc trịtiêuchảy màbác sĩ khuyên dùng,uống nhanhđi.Trong nhàcónước ấmkhông?Còn chưa nấu?May màtôi có mangtheo bình nướcấmđến, côuốngthuốc trướcđi.Ấm nướcnhàcô ởđâu?Tôi đi nấu nước.”
Mặc dù bạn căm hận hành động của Dương Duệ, nhưng bạn chưa bao giờ nghĩ đến việc g**t ch*t anh ta.
Mặc dù âmthanhrất nhỏ,nhưng ban đêm,trong căn phòng trống trải, âmthanhnày vẫn rất rõ ràng.Bạn ngừng khóc,hai tay ôm mặt run rẩy.
Mộtđôi tay lạnhlẽonhẹ nhàngđặt lên bảvai,theo bờvai từ từlướt lên cổ,cũngtheo cổvuốt lên mábạn.
Thật ra thì ngay từ đầu đã nghĩ xong cái kết cục này rồi, nội dung phía trước là vừa nghĩ vừa viết…
“Xinchào, PhóTổng giám đốcTrần.Chắc anhcũng gặp tôi tồi,tôi làbạn trai của TôTô. Nóivậychắc anhcũngnhận được tinnhắn xinnghỉphép của TôTô rồi,doở quêcóviệc gấp nên cô ấyphảivề ngay.Gọiđiện không cóngười bắt máy?Tôi nghĩchắc do tín hiệuở trên tàu hỏa không tốt lắm, anhcũng biết quêcôấy ởkháxa mà.Đúng,tôi đếnđểlàm thủtục xin nghỉphép giúp côấy,đây làbảnphoto thẻcăn cước của côấy, đây làthẻ căn cước của tôi.Xong rồi? Cảmơn anh rấtnhiều,tạm biệt.”
“Đồ ăn ở quán này thế nào,
“Tô Tô, cô thấy bộ đồ này thế nào? Tôi thấy nó rất hợp với cô, mong cô nhận lấy.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cô Tô, có quán cà phê mới mở ở đường Hương Sơn, nghe nói ở đó có xá xíu và bánh bao nhân trứng sữa rất ngon, không biết cô Tô có muốn đi cùng tôi không?”
Nhưng bạn đã nhớ ra tất cả, người đàn ông kia tên là Dương Duệ, còn một tháng kia là một tháng tăm tối nhất cuộc đời bạn.
Bạn vẫn còn ở phòng 1205, bạn nằm trên sàn nhà ở cửa phòng ngủ, xem ra là bạn ngất đến giờ mới tỉnh lại.
“A…a...hừ...Tô Tô...TôTô...”ỉ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.