Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 11: Đêm tối đột kích

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Đêm tối đột kích


Hắn mừng rỡ, cảm nhận được cơ thể đang càng ngày càng thải ra nhiều chất dịch màu đen, thối thể quyết lại có một cách khác tu luyện, như vậy hắn không sợ bản thân sẽ bị tụt lùi quá sâu so với đám người khác.

Hắn theo vô thức nhắc đến tên những người từng đối xử tốt với hắn, bây giờ ở một nơi xa lạ, hắn không cách nào biết được tình hình của bọn họ, chỉ khi hắn trở nên đủ mạnh mới có thể quay trở về.

Nếu như lúc trước là một trăm năm mươi cân, thì bây giờ theo hắn ước đoán cũng ít nhất là khoảng hai trăm năm mươi cân, cảm nhận được cơ thể cũng đã loại trừ được ít nhất ba phần tạp chất, hắn càng thấy chuyến đi lần này không phải quá nguy hiểm mà là còn có cơ duyên không ít, hắn tìm được cách thức mới để tu luyện, đương nhiên trong khoảng thời gian này hắn có thể nâng cao thực lực liên tục.

Một mình trong đêm tối đi vòng quanh, hắn đôi lúc bắt gặp một vài loại thú dữ, nhưng cũng may mắn tránh né được, sau đó một lúc hắn nhìn thấy dưới đất có nhiều chỗ bị dậm nát, nhìn kích cỡ cái dấu tích gây ra, Vệ Thiên dám chắc đây chính là con dã trư lúc sáng, nó cũng giống như hắn, tránh né các chỗ của các loài thú dữ sau đó đến nơi này để ngủ.

Hắn thử vung ra một vài quyền, sau đó dùng thử Tứ Tượng Quyền đấm vào thân cây, ngay tại cái cây mà hắn đứng rung lắc dữ dội, hắn kém chút là ngã xuống dưới đất, bình ổn thân hình sau đó hắn đảo mắt nhìn xung quanh nhìn xem có loại thú dữ nào bị tiếng động này thu hút đến hay không, hắn cũng sợ đến kinh hồn bạt vía, không ngờ sau khi hấp thu dược lực, một quyền của hắn uy lực đã tăng lên rất nhiều.

Cái mật rắn này khiến hắn thật không thể tập trung để tiêu hóa, hắn cũng là lần đầu ăn đồ ăn hoang dã như thế này, nhưng sau đó hắn đã lấy lại tinh thần, mở ra hai mắt, đứng dậy dựa theo thối thể quyết mà thi triển, hắn có cảm giác bản thân nóng như lửa đốt, máu huyết toàn thân điên cuồng vận chuyển.

Khắp nơi bùn đất bắn tung tóe, vương vãi ở khắp nơi, mà Vệ Thiên thì nhanh chóng lùi ra sau, hắn không thể chính diện đánh với con dã trư này được, bởi vì nó sức lực rất lớn, lại có vũ khí lợi hại chính là cặp ngà dài kia, cứng đối cứng hắn chắc chắn bị thiệt.

Nhìn vào bên trong bãi bùn, Vệ Thiên không khỏi ngã ra đất thở phào nhẹ nhõm, hắn tại trong đêm tối đột kích dã trư, vậy mà thành công, nhìn thấy xác dã trư nằm sâu ở bên trong bùn đất, hắn kém chút không nhịn được mà hét to, may mắn hắn kiềm chế lại được, bằng không thú dữ quanh đây lại có một bữa ăn ngon.

- Minh lão, Dì Hoa,...

Lộc cộc!

Chương 11: Đêm tối đột kích

Không biết bản thân đã đi bao lâu, hắn dần thấy khung cảnh thay đổi một cách kì lạ, rõ ràng là sau lưng là một rừng có đến trăm ngàn loài hoa, nhưng ở trước mặt hắn bây giờ là một mảnh âm u, bên trong khu rừng không còn mùi hoa lá, mà thay vào đó là một loại mùi vị khiến người ta sởn gai ốc, mùi vị c·h·ế·t chóc.

- Kinh khủng quá, người kia không biết có mục đích gì nhưng có thể ở trong nơi đó đi ra, hẳn là một vị cường giả nào đó, chỉ tiếc không nhìn rõ hoa văn trên áo, bằng không có thể hỏi Mục Ý Tử một phen.

Người đó mặc một thân áo màu đen, bên trên áo còn có một chút hoa văn màu đỏ như máu, nhưng hắn không cách nào nhìn rõ bởi vì động tác của người này che khuất đi loại hoa văn đó, người đó cúi người xuống nhìn mặt nước đang chảy, sau đó miệng lẩm bẩm một số thứ, sau đó thân hình biến mất tại chỗ.

------------------------------------------------------------- (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vệ Thiên nhìn thấy người đó hoàn toàn biến mất, lại đợi thêm một lúc, đảm bảo rằng người đó không quay trở lại, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, bản thân đã sợ c·h·ế·t khiếp, người đó đem lại cho hắn áp lực cực lớn, cách nhau một con sông nhưng khí tức người đó đem lại cho hắn là cực kì kinh khủng, tựa như có một tảng đá lớn đè lên người, đến hô hấp cũng khó khăn.

Nhìn cái xác của nó một lúc, Vệ Thiên sau đó xoay người rời đi, hắn bây giờ cũng không biết đi hướng nào, chỉ ngẩng đầu nhìn trời, đi theo hướng của con dã trư lúc sáng, thân thể hắn bây giờ bốc mùi hôi thối, thậm chí một số loại động vật tuy không quá hung tính như các loại thú dữ, nhưng ngửi thấy mùi trên thân thể hắn cũng phải tránh né một khoảng cách xa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Quả nhiên là như vậy, mật rắn có thể giúp ta tu luyện được thối thể quyết!

Đừng nói các loại thú xung quanh đây, đến cả chính hắn cũng không chịu nổi cái mùi này, đây chính là những thứ chất bẩn tích tụ lại trong cơ thể qua hàng năm trời, thông qua việc hít thở, ăn uống, sinh hoạt hàng ngày,... không cần nói cũng biết mùi này không hề dễ chịu.

Cầu cất giữ, cầu nguyệt phiếu, nhớ đánh giá cho tác nhé mọi người! Yêu nhiều keke. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Cũng cảm ơn ngươi, nhờ có ngươi mà ta có thể phát giác ra một cách khác để nâng cao thực lực.

Nhưng cũng may mắn, hai nơi này được ngăn cách bởi một con sông nhỏ, nếu hắn dùng hết sức thì có thể miễn cưỡng nhảy qua được, nhưng nhìn thấy cái nơi đó đầy mùi vị c·h·ế·t chóc kia, có đến một chục mạng hắn cũng không dám qua đó tìm hiểu, đứng ở bên bờ sông tắm rửa qua một cái, nhìn vào mặt nước đang chảy chầm chậm phản chiếu hình ảnh của hắn.

Cơ thể hắn dần trở nên đỏ lên, bầu trời lúc này đã sụp tối, Vệ Thiên một thân một mình trên cành cây tập theo cách thức của thối thể quyết, hắn cảm nhận được giống như lúc hắn tập vào sáng sớm, bản thân cũng giống như bây bây giờ, nóng ran toàn thân, những chất nhầy màu đen thông qua các lỗ chân lông trên cơ thể được đào thải ra bên ngoài.

Phía bên kia bờ sông, nơi tối tăm mờ mịt đó hắn nghe thấy tiếng bước chân, tiếng bước chân càng lúc càng gần, giống như là đi về phía hắn, hắn vội vàng mặc lại quần áo, sau đó quay người nấp vào một cái cây ở phía sau, tiếng bước chân ngừng lại ở phía bên bờ đối diện, hắn lấy can đảm quay ra nhìn, điều khiến hắn thực sự kinh hoàng không phải là ma hay là quỷ, mà là một người.

Tốc độ được tăng cường sau khi luyện hóa mật rắn, chỉ sau khoảng vài ba giây, Vệ Thiên đã áp sát đến con dã trư, mặc dù cho tốc độ có bị hạn chế bởi bãi bùn, nhưng hắn không mấy quan tâm bởi vì một quyền này của hắn đã đến đầu con dã trư.

Phải đến một khắc sau đó, dược lực mới tiêu tán hoàn toàn, hắn hoàn hảo hấp thụ dược lực thải ra rất nhiều tạp chất, cảm nhận được sức lực thân thể mạnh hơn không chỉ là gấp đôi, hắn nở một nụ cười thỏa mãn, trong tình cảnh hung hiểm này vậy mà có thể có được một cơ duyên như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đi theo vết cỏ bị dẫm nát, hắn bắt gặp được con dã trư đang nằm ở trong một bãi bùn, bởi vì dã trư có tập tính thích tắm bùn cho nên về đêm khi kiếm ăn xong nó thường về chỗ có bùn nằm nghỉ ngơi, Vệ Thiên cẩn thận hết sức để không đánh động nó, hắn nhẹ nhàng tiếp cận con dã trư, khi tiến đến khoảng cách chừng một hai trượng, Vệ Thiên hắn liền dùng hết sức lao về phía con dã trư. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trèo xuống bên dưới đất, đối diện là xác của đại mãng hắn không khỏi âm thầm may mắn, nếu hắn lúc nãy không nhanh chân leo lên trên cây chỉ sợ bản thân sẽ giống như đại mãng này, hóa thành một bộ bạch cốt, thậm chí còn tệ hơn.

Dựa theo hắn quan sát xung quanh đây dường như các loại thú dữ đã tản đi rất xa cho nên mới không nghe thấy tiếng động vừa rồi, hắn quay sang nhìn chỗ thân cây vừa mới bị hắn đánh vào, sau đó nở một nụ cười, một cái lỗ được đục vào thân cây, độ sâu vừa đủ đến khuỷu tay hắn, một quyền vừa rồi hắn dốc toàn lực, uy lực như vậy thật khiến hắn cũng kinh ngạc.

Hắn thầm nghĩ, ngoài việc có thể hấp thu tử khí đông lai để tập luyện, hắn còn có thể hấp thu các loại dược liệu quý hiếm đến tẩm bổ thân thể, tăng tốc quá trình tu luyện mà không cần mỗi ngày đều đợi đến sáng sớm.

Vệ Thiên lại nhìn vào bên trong chỗ rừng sâu đó một lần nữa, sau đó mới quay người rời đi theo phương hướng khác, mà ngay khi hắn vừa đi, bóng người đó lại lần nữa xuất hiện, nhưng mà ngay chỗ Vệ Thiên vừa ẩn nấp, hắn nhìn theo phương hướng của Vệ Thiên, sau đó nở một nụ cười tà dị, lại lần nữa biến mất.

Ánh trăng sáng tỏ khiến mặt nước có thể nhìn rõ mồn một, tuy chỉ mới nhập môn Lạc Nhật Môn chưa đến ba ngày, nhưng hắn đã trải qua nhiều chuyện hơn bất kì khoảng thời gian nào trước đây, hắn bây giờ bước lên con đường tu luyện, chính là một con đường không thể quay đầu.

Đùng!

Mà may mắn hắn đánh c·h·ế·t dã trư ở trong bùn không gây ra tiếng động lớn, bằng không hắn bây giờ phải chạy thục mạng để tránh thoát truy đuổi của những con thú dữ.

- Không lẽ đây là...

Đồng thời hắn còn nắm chặt nắm đấm, Tứ Tượng Quyền đánh ra, sức lực hai trăm năm mươi cân đủ để đục thủng thân cây cổ thụ, hắn tin chắc chỉ cần đánh trúng, dù là dã trư da dày thịt béo cũng phải bị trọng thương.

Lộc cộc!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Đêm tối đột kích