Ông Xã Phải Được Dỗ Dành
Bạo Táo Đích Bàng Giải
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 67: Ngoại truyện
Hôm nay là ngày các giám đốc chi nhánh tiểu khu chung cư về tổng công ty họp để báo cáo tình hình hoạt động của tiểu khu mình quản lý. Tần lão đại Tổng giám đốc Tần ngồi phíatrên, nghe từng người, từng người đứng thẳng tắp, dõng dạc báo cáo tình hình doanh thu của tiểu khu mình quản lý.
côbé Uyển Uyển rất thích chú Thẩm, vì thế lập tức bẹpmộtcái lên mặt Thẩm Tây Minh.
“A, con bị các chú tìm được rồi.”côbé che miệng lại, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
“Trước cửa của công viên tòa nhà chính.” Trong bộ đàm truyền đến vị trí báo cáo.
“Cậu cười cái gì vậy?” Gương mặt đen thui của Tần lão đại bất ngờ xuấthiện.
“anhđãbao nhiêu tuổi rồi mà còn chưa chịu kết hôn?” Tần Đại thiếu tức giậnnói, người nàythậtquá đáng lắm, trước kiathìđoạt bà xã của mình, bây giờ lại muốn giành congáivới mình hả,khôngcó cửa đâu. Nếukhôngphải g·i·ế·t người phải vào tù, chắc chắnanhsẽcho mộhắnta xanh cỏ từ lâu rồi.
Hình thức báo cáo này cùng với việc báo cáo trong quân đội cũngkhôngcósựkhác biệt lắm, có thểnóiđây làmộtnét đặc sắc của công ty Quân Hào.
“Tiểu khu bất động sản Lam Hải của chúng ta tháng này chỉ số an toàn đạt tiêu chuẩn, hiệu suất khen ngợi là 98.75%, bên cạnh đó …”
côbénhỏUyển Uyển rất quen thuộc với nơi này, chạy chầm chậm xuyên qua công viên, đến trướcmộtchòi nghỉ gặp người quen.
“Có tiến bộ nha, ít nhất lần này công chúanhỏđãđira được đến cổng chính.”mộtngười phụ trách tiểu khu khác nữa cườinói.
“Để chú Thẩm chơi với con cho bađihọp nha.” Thẩm Tây Minh đưa tay nựng hai mácôbé con.
Uyển Uyển thích thú cười khanh khách, sau đó theo con đường đánhỏchạy vào trong công viên.
“Uyển Uyểnkhôngchạy lung tung đâu. Ba phải họp, con tìm chú Thẩm chơi.” Uyển Uyển biết ba mình vừa mở cuộc họp.
Phòng họp.
“Chú Thẩm.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Con thấy trong ti vi, chú Thẩmđãquay về rồi.”côbé cười hì hìnói.
“Mau, mau, đến nhìn xem lần này được bao nhiêu mét.”đãbị phân đến tiểu khu mớimộtmình đảm đương nhiệm vụ mới, Tiểu Tống chỉ có thể đẩy đẩy bạn nối khố Đại Hữu của mình.
Muốn hỏi vì sao lại phải rà soát toàn bộ địa hình khu chung cư,thậtngại quá, đây là thói quen nghề nghiệp.
“Tút tút tút …”
Đây quả thực nhưmộtquả bom dội vào đầu Tần Đại thiếu làmanhmuốn nổ tung, Tần Đại thiếu xém chút nữa là ra tay ngay tại chỗ.anhnhẫn nhịn, rồi lại nhẫn nhịn bế congáicách xahắnta năm mét, duỗi tay chỉ vào Thẩm Tây Minh đe dọa “anhđừng để cho tôi thấy mặtanhlần nữa.”
“Tôi chưa muốn kết hôn, chú chờ Uyển Uyển lớn lên nha.” Thẩm Tây Minh nhìn Uyển Uyển cười tươi.
Tần Đại thiếu tức giận đến mức tóc tai dựng hết lên, cả người phát ra sát khí chạy về phía Thẩm Tây Minh.
Tần Qua ra khỏi phòng họpđiđến cổng chính của công ty. Vừa đến nơithìbộ phận bảo vệ vô cùng chuyên nghiệp báo cáo “Lão đại, công chúanhỏđãđivề phía công viên lớn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Phì …” Thẩm Tây Minh choanhmộtánh mắt khinh bỉ.
“Thẩm Tây Minh, có phảianhchán sống rồikhông?” Tần Đại thiếu vất vả chạy đuổi theo congái, đập vào mắt mình là hình ảnh cục cưng bảo bối củaanhbị người khác ôm vào lòng, còn … còn, môi congáicủaanhxinh như cánh hoa thế kia, ai muốn hôn là hôn hay sao.
“Đúng vậy, đúng vậy. Lần đó mới mắc cười, theo lời Tiểu Trương tình báo, lần trước công chúanhỏchỉ mới đẩy cửa phòng lão đại ra mà chuông báo động của lão đạiđãreo lên, công chúanhỏcòn chưađiđược sáu mét nữa cơ, nghĩ mà buồn cười c·h·ế·t mất …”
“Uyển Uyển, con tìm gì vậy?” Bảo vệ Tiểu Lương vẫnđitheo bé, ôn hòa hỏi.
Chương 67: Ngoại truyện (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tổng công ty quản lý bất động sản Quân Hào.
Bangmộtcái, Tần Đại thiếu hất tay Thẩm Tây Minh ra, congáianhmàhắnta cũng được chạm vào sao.
Thẩm Tây Minh cực kỳ bình tĩnh chờ Tần Qua đến gần.
Mọi người trong phòng họp đều nghĩ đến hình ảnh này, lập tức cười ha ha …
“Sau này lớn lên, consẽkết hôn với chú Thẩm nha.”
Chân Tần Qua cũngkhôngdừng lại, xoay ngườiđivề phía công viên lớn.
“Ba, ba hung dữ quá à.”côbénhỏbĩu môi phê bình.
Cách đókhôngxa, trong khuôn viên công viên lớn,mộtcôbé khoảng ba bốn tuổi mặcmộtchiếc váy hoanhỏđángyêu,mộtđôi mắt đen bóng, to tròn lúng liếng nhìn ngắm khắp nơi, mái tóc đen mềm mại rũtrênvai, phíatrêncòn càimộtchiếc băng đô có nơ màu hồng nhạt.
“Tìm được cái gì? Mình có tìm được cái gì đâu. Nơi này đâu có cái gì.” Tiểu Lương dường như bị mù ngay lập tức, còn đặc biệt giả vờ nhìn quanh nhìn quẩnmộtlúc rồi mới xoay người rờiđi.
Đại Hữu lấy bộ đàm ra hỏi “Mau báo vị trí của công chúa.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dưới góc độ con congáikhôngnhìn thấy, Tần lão đại trừng mắt nhìn đối phương, rồi ôm cánh tay congái, đoạt qua lồng ngực của mình “Uyển Uyển, sao con lại chạy lung tung vậy?”
“Uyển Uyểnthậtthông minh, thơm chúmộtcái nào.”
Thẩm Tây Minh vừa nghethìbiếtcôbé chắc từ màn hình theo dõi thấy được xe củaanhđivề nên chạy đến đây tìm.
“Năm mươi mét.”mộtngười phụ tráchmộttiểu khu khácnóito. Từ phòng họp đến trước cửa công viên toà nhà chính là khoảng năm mươi mét, nhưng bọn họ đềusẽrà soát toàn bộ địa hình khu chung cư.
“Uyển Uyển, sao con lại ở đây?” Thẩm Tây Minh vội vàng bước đến, ômcôbénhỏlên.
mộtloạtâmthanh báo động cắt ngang lời báo cáo của người phụ trách tiểu khu Lam Hải, mọi người cực kỳ ăn ý nhìn về phía Tần lão đại. Chỉ thấy Tổng Giám đốc Tần nhăn mày lại, nhìn đồng hồ điện tửtrêntay mìnhmộtchút rồi đẩy cửa phòng họpđira ngoài.
“A … À … Bakhôngdữ,khôngdữ nha.” Tần lão đại vừa từ sư tử liền biến thành mèo hoa.
khôngđixa lắm, Tiểu Lương quay đầu lại liếc mắt nhìn, thấycôbé cười vui vẻ, chính cậu cũng cảm thấy vui vẻ theo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
âmthanhcôbénhỏvô cùng trong trẻo, chạm vào lòng Thẩm Tây Minh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.