Ông Xã Phải Được Dỗ Dành
Bạo Táo Đích Bàng Giải
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 64
Thẩm Tây Minh: Tôi thảm hơnanh. Tôi bỏ người congáimình thíchđi. Cònanhthìbỏ đượcmộtngười phụ nữ đáng sợ, bữa rượu nàyanhtrảđi.
“Tổng Giám đốc Thẩm, xin lỗianh. Tôi rót choanhly khác.” Tần Hoài cũng nhìn thấy Sở Vận đụng vào làm đổ ly rượu lên người Thẩm Tây Minh.
“Cãi nhau việc chia tay?” Thẩm Tây Minh đoán tiếp.
“Nhưng đó cũng làanhmà.” Sở Vậnnói“Giống như … giống nhưanhthích em …khôngphải vì em là congáicủa Sở Hùng hay sao?”
Tần Hoàikhôngđể ý đến Thẩm Tây Minh, chỉ lễ phép cười cười, sau đó ra hiệu cho nhân viên phục vụ đưamộtly rượu khác cho Thẩm Tây Minh.
“Vì saoanhlại có nhận định, tôi và Sở Vậnsẽkhôngcó kết quả?” Tần Hoài hỏi.
côta, quá nóng vội!
“anh?”
“Sao vậy? Saoanhlại nhìn em như vậy? Sở Vận cười cười xấu hổ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hình như … Từ lần trước Ngô Đồng và Phi Phi suýt chút nữa xảy ra chuyện, tôi phát bệnhmộtlần, sau đóđãthậtlâu rồi, tôi …khôngcó cảm xúc nôn nóng bất an nữa.” Tần Quanói.
“Tổng Giám đốc Thẩm cũng buôn dưa lê sao?” Tần Hoàinói.
“Chỉ là lộ mặt ra mà thôi, dù sao đúng là công ty chú Hai và Tần thị có quan hệ hợp tác.” Ngô Đồng nhịnkhôngđược cười “Lần trước Tần Qua cũngnói, may mắn nhờ có chú Haithìmình vàanhấy mới ở cùngmộtchỗ,anhấy còn muốn tự mìnhđicám ơn chú Hai.”
“Tôi biếtanhvà chị dâu tôiđãtừngyêunhau, nhưng mà …”
“Chúng ta chia tayđi.” Tần Hoài giữmộtvẻ mặt,mộtcâunói,mộtngữ điệu lặp lạimộtlần nữa.
“anhsẽgiúpanhấy.” Dưới ánh mắtkhôngthể tin của Sở Vận, Tần Hoài bổ sung “Nếu nhưanhtraianhmuốn tiếp quản Tần thị, nếuanhấy cầnanhgiúp đỡ,anhsẽgiúpanhấy.”
“Cậu muốn …” Lý Vân Cảnh đoán được Tần Qua muốn làm gì, trong mắt toát ra tia lo lắng “Tôi cũngkhôngdám cam đoan gì với cậu … sau khiđiđến đó, cậu có còn bị k*ch th*ch nữa haykhông?”
Chương 64
Ngô Đồng cầm phần thưởng Tết của công ty, chuẩn bị tan tầm về nhà, kì nghỉ đông cũng bắt đầu từ hôm nay.
“Chúc mừng năm mới!”
Tần Hoài cau mày,anhbiết nhà họ Sởkhôngyên ổn, nhưng trước mặtanh, Sở Vận vẫn luôn thểhiệnlàmộtngười phụ nữ độc lập, tự chủ,côta thườngnóivớianh, tài sản của ba mẹ là của ba mẹ,côta muốn dựa vào chính năng lực củacôta để dành được những thứ thuộc về chính mình.
“Như vậythìnếuanhtraianhtiếp quản công tythìTần thị cũng ngày càng phát triển tốt.”
“Cơm tất niên tất nhiên phải về nhà chính ăn rồi.” Ngô Đồngđãcó chuẩn bị kĩ càng.
Điện thoại bỗng nhiên vang lên, Ngô Đồng cầm điện thoại lên, nhíu mày, nhưng cuối cùng cũng bắt máy “Chú Hai ạ.”
Bên trong phòng làm việc của bác sĩ Lý Vân Cảnh, Tần Qua mới nhận ra rất lâu rồianhchưa đến lại nơi này.
“Đương nhiên là …” Sở Vận nghĩ bản tính con người đều là dối trá, dù trong lònganhcó mong muốn sở hữu vật gì đó như thế nào cũngkhôngthể trắng trợn lộ ra trước mắt người ngoài, vì vậy uyển chuyểnnói“Đương nhiên là vì Tần thị có thể phát triển ngày càng tốt hơn.”
“anhđiều tra được điều gì?” Tần Hoài cũng cảm thấy hứng thú.
“Xem như uống rượu mà quen thân, tôi choanhmộtlời khuyên.côSởthậtsựkhôngthích hợp vớianh, tranh thủ thời gian mà chia tay thôi.” Bởi vì tác dụng của rượu, Thẩm Tây Minhđãđỏ bừng cả mặt, lờinóicó vài phần men say,khôngbiết là giả haythật.
Thẩm Tây Minh: Có thể đừng vìmộtbữa rượukhôngbao nhiêu tiền mànóilời tổn thương nhau như vậy chứ.
Duyên phận luôn luôn là điều kì diệu như vậy, Tần Hoài cười, cầm ly rượu cụng với Thẩm Tây Minhmộtcái.
“Vì tôi nhiều chuyện mà.” Thẩm Tây Minh cười, bưng ly rượu lên uốngmộtngụm.
“hiệntại, tác dụng của tôi là ngẫu nhiên trước mặt Tần Đại thiếu laymộtchút, để choanhấy nóng ruộtmộtchút mà thôi.” Thẩm Tây Minh cười.
“Xem ra, quan hệ mẹ chồng nàng dâu của cậu cũng khá tốt đó chứ.”
“anh…anhvừanóigì?”
“Cậu đồng ý làm gì?” Lý Mẫn kích động “Ông ta chắc chắn là muốn cậu và Tần Đại thiếu đến tham dự để cho những người hợp tác với ông ta thấyrõông ta có quan hệ với nhà họ Tần.”
Đinh linh linh …
“Chắc là do tôi quá nhàm chán? Người nhàm chánsẽdễ nhiều chuyện buôn dưa lê.” Thẩm Tây Minhkhôngcó cảm giác ngại ngùng chút nào, rất thẳng thắn thừa nhận mình là người nhiều chuyện “Với lại …Lần trước tôi gặpcôSởđãđoán trước và khẳng địnhcôSởkhôngthể gả vào nhà họ Tần cácanh. Bây giờ tôi thấy hai người như vậy, có chút kích động cũng là bình thường.”
“Nhưng nhà họ Sởkhônggiống vậy. Vợ chính thức của Sở Hùng sinh được ba người congái, Sở Hùng muốn có con trai nên ở bên ngoài congáiriêng cũng cómộtđống. Ở hoàn cảnh đó lớn lên,côSở có thể phát huy tài năng làm giám đốcmộtcông ty conthìnăng lực và dã tâm cũng có thể thấy được chút ít.”
“anhđiên rồi phảikhông.” Từ thái độ của Tần Hoài, Sở Vận có thể khẳng định suy đoán của mình, nếu Tần Qua muốn quay lại Tần thịthìbạn trai của mìnhsẽkhôngchút phản đối gì mà đồng ý ngay.
Tần Hoài dường nhưđãhiểu.
“Đồng Đồng à, con nghỉ chưa?” Chú Hai thân thiết hỏi
Sở Vận cảm nhận ánh mắt Tần Hoài nhìn mình biến đổi, trong lòng có dự cảmkhôngtốt.
Tần Hoài: Thảm giống nhau.
“Đúng vậy. Tôikhôngphủ nhận, lần trước ở nhà hàng đúng là bởi vì Ngô Đồng.” Thẩm Tây Minh thừa nhận “Tôi nghĩ đến tính tình của Ngô Đồng làm sao có thể đấu lại vớicôSở đó.”
Tần Hoài như là lần đầu tiên mới biết con người của Sở Vận, người bạngáiluôn đoan trang hào phóng của mình nay bởi vì mất khống chế mà khuôn mặt cũng méo mó hẳnđi.
“anhnóiđùa phảikhông.” Sở Vậnkhôngtin.
“khôngcần đâu, cám ơn cậu.” Ngô Đồng cười ngọt ngào “Mẹ chồng tớnóimời Tiểu Nguyên đến ăn chung.”
“Dạ,khôngđược đâu. Tiểu Nguyênsẽăn Tết cùng con. Nhưng mà con vẫn cám ơn chú.”
“Emkhôngyêuanh, em chỉyêucái địa vị Giám đốc Tần thị củaanhmà thôi.” Tần Hoài nhìn Sở Vậnnói.
Lý Mẫn ởmộtbên nháy mắt liên tục ra hiệu cho Ngô Đồngkhôngđược đồng ý.
“Tần Qua,thậtlâu rồikhôngthấy cậu đến đây.” Bác sĩ Lý Vân Cảnh ngồi đối diện Tần Qua, vừa cười vừanói.
“Con biết rồi, có thời gianthìconsẽđi.” Ngô Đồng cúp điện thoại.
“Dạ, vừa nghỉ.”
“anhtuyệt đốikhôngđể ý đến những thứ này.”
“Nhưng tôi muốnđithử xem, ba năm trôi qua rồi, tôi nênđithăm các cậu ấy.” Tần Quanói“Nếu như tôi thuận lợi trở về, như vậy tôi nghĩ sau này tôisẽkhôngcần phải đến đây nữa. Trong thời gian qua, cám ơn chị rất nhiều.”
“Vâng.” Tần Qua gật đầu.
Tần Hoài:anhlà c·h·ó độc thân lâu năm, tôi là c·h·ó mới độc thân,anhmời tôiđi.
“Em cảm thấyanhlàm việc ở Tần thị nhiều năm như vậy là vì điều gì?” Tần Hoài đột nhiên hỏi.
“Byeanh!” Sở Vậnkhôngđể ý Tần Hoài còn muốnnóichuyện, in lên máanhmộtnụ hôn rồi hốt hoảng chạyđi,khôngcẩn thận đụng vàomộtngười khách ngồi trước quầy rượu.
“Cậu nghĩ cái gì đâukhông.” Ngô Đồng trợn mắt nhìn bạn thânđangcó ý nghĩ kì quái, cầm điện thoại di động nhìnmộtchút rồinói“Tần Qua đến đón mình rồi, mìnhđitrước đây. Chúc cậu năm mới vui vẻ!”
“thìra là em nghĩ như vậy.” Tần Hoàikhôngthể tưởng tượng được nhìn Sở Vậnđangkhóc lóc đau khổ cầu xin mình,thìra trong lòngcôấy mình lại là người như vậy.
“anhcẩn thận đừng đùa với lửa.”anhtrai mình có bao nhiêu quan tâm chị dâu, Tần Hoài biếtrõnhất.
“Vẫn còn tốt. Mặc dù nghe nhiều lời đồn đại về Tần Đại thiếu, nhưng nhìn thấy ngườithật, tôi cảm thấy lời đồn quá khuếch đại rồi.”
“Lần trước ở nhà hàng, tôikhôngkhéođãnghe hai ngườinóichuyện, từ đó tôi có thể nghe hiểu đượcmộtchút …” Thẩm Tây Minh cho Tần Hoàimộtánh mắt “anhcũng hiểu mà.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Tây Minh: Chúng ta đều là c·h·ó độc thân.
Thẩm Tây Minh bị đổ hết ly rượu vào người,khôngthể tìm người gây chuyện cũng chỉ có thể tính sổ với bạn traicôta.
“khôngđiều tra được cái gì.” Thẩm Tây Minh lắc đầu. “Công ty Tần thị có nền móng vững chắc, vợ chồng chủ tịch Tần rất ân ái, có hai con trai,mộtngười tham gia quân đội,mộtngười theo nghiệp kinh doanh,anhem hòa thuận, hoàn toànkhôngcó chiến tranh gia tộc,anhem đấu đá lẫn nhau. Nếukhôngphải Tần Đại thiếu trong người có bệnhthìcó thểnóigia đìnhanhlà gia đình hoàn hảo.”
Bị Thẩm Tây Minh biết chuyện, Tần Hoài cũng hơi xấu hổ, nhưng trong lòng cũng biết Thẩm Tây Minhkhôngphải là người thích loan tin đồn, với lại trong lòngđangbuồn phiền, nên mượn rượu làm quen, hai người từ từnóichuyện.
Tần Hoài nhiều lần cự tuyệt như vậy, cuối cùng Sở Vận cũng ý thức được những thứ màcôta cho là quan trọngthìthậtra Tần Hoài căn bản làkhôngquan tâm.côtađãđoán sai tầm quan trọng của Tần Qua đối với Tần Hoài, cũng đánh giá cao vị thế quyền lợi và tiền bạc trong suy nghĩ của Tần Hoài.
“hiệnnay, Giám đốc bộ phận quản lý thị trường là con riêng của Sở Hùng, Sở Hùng rất coi trọnganhta. Tương lai của Sở thị chắcsẽvào tayanhta, màanhta và Sở Vận lạikhônghòa hợp lắm.”
“Chúng ta chia tayđi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lý Mẫn trừng mắt nhìn sang.
“Những nhà giống như chúng tôi gọi là nhà có tiền, tiền tài và quyền lợiđiliền vớisựtrưởng thành của chúng tôi,đãngấm vào xương cốt của chúng tôi. Cho nên tính toán và biểuhiệncủacôSở cũng là hợp lý, chẳng qua làcôta hơi nóng vội. Nếucôta nhẫn nhịn hơn, chờ đến khi hai người kết hôn …”
“Vậy mà cậu còn đồng ý.”
“Khi tôi quyết định mở chi nhánh ở Đế Đô, cũngđãlàm cuộc điều tra các công ty gia tộc lớn ở đây.” Thẩm Tây Minh cười “Nhà họ Tần cácanhxếp thứ nhất.”
“Vì saoanhlạinóivới tôi những điều này?” Tần Hoài đột nhiên hỏi.
“Vất vả uổng phí ư?” Tần Hoài nghi ngờ hỏi
“Tần Hoài,anhkhôngthể chia tay với em. Những người ở Đế Đô đều biết em vàanhsắp kết hôn, đều biết nhà họ Tần và nhà họ Sở muốn thông gia.” Sở Vậnnói“Chờ khi chúng ta kết hôn, nhất định cổ phiếu của hai công tysẽtăng lên,sẽlà chuyện tốt đối với hai nhà mà.”
“Tại saoanhlại buông tay,anhkhôngbiết mình từ bỏ cái gì sao?” Sở Vận tức giận vì thái độ của Tần Hoài “Emkhôngđồng ýanhlàm thế.”
“Hình như em rất quan tâm đến việcanhtraianhcó trở về Tần thị haykhông.” Tần Hoài lên tiếng.
“anhsẽđích thân đến xin lỗi bác Sở, chúng takhôngthể chính thức gặp mặt nữa.”
“A, là thế này, Tiểu Nguyên chắc cũng được nghỉ đông rồi hả?” Chú Hai do dựmộtchút rồinói“Ăn Tết năm nay chắc là con sang nhà họ Tần rồi, connóiTiểu Nguyên sang nhà chú Hai ăn Tếtđi.”
“không…khôngphải,khôngphải như vậy. Tần Hoài,anhđangnóiđùa phảikhông?anh… Lần trướcanhcònnóimuốn kết hôn với em mà?” Sở Vậnnói“Em vừa mới đến gặp ba mẹanh, vả lại … chúng tađãthống nhất tuần tớianhcũngsẽchính thức đến gặp mặt ba mẹ em mà.”
“Mình biết.”
“Hôm nay cậu đến biệt thự nhà họ Tần ăn cơm tất niên hả.” Lý Mẫn hỏi.
“Bởi vì chị dâu của tôi.” Dường như Tần Hoài có thể khẳng định, nếukhônganhvà Thẩm Tây Minh đâu có phải là thân quen gì màanhta lạinóinhiều với mình như vậy “Còn lần ở nhà hàng lúc trước, cũng là vì Sở Vận nhắc tới chị dâu.”
“côSở là bạngáithứ mấy củaanh?” Thẩm Tây Minh đột nhiên hỏi.
Tần Hoài hơi sửng sốt, cũngkhôngtrả lời.
“Đó làanhtôi trước kia, khi mà chưa có chị dâu.”
“Lúc đầu cũngkhôngcó mâu thuẫn gì mà.” Ngô Đồngnói“Tiếp xúc nhiều rồi từ từ cũng quen thuộc hơn.”
“Nhưng mà hành động củaanh…khônggiống như lờianhnói.” Tần Hoài nghi ngờnói.
“A, Tần nhị thiếu, lại gặpanhở đây,thậtlà có duyên nha.” Thẩm Tây Minhđiqua bàn Tần Hoài.
“Vậy chị có cảm thấy, sau này tôisẽkhôngcần đến nơi này của chị nữakhông?”
“Xin lỗianh.” Sở Vận thuận miệngnóixin lỗi, cũngkhôngngẩng đầu lên mà chạy ra ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Có thể là Phi Phiđãkhỏi bệnh nênđãmang đến cho cậusựan ủi.” Lý Vân Cảnh vui mừng “Tôi rất thích trạng thái bây giờ của cậu, tự nhiên, bình thản, trong mắt có hi vọng, cậuđangkhôi phục rất tốt.”
“Em … Em như vậy cũng chỉ vìanhmà thôi.”
“Là thế này, tối mai công ty chú mở tiệc cuối năm, nếu rảnh rỗi, con và Tần Qua đến dựmộtchút nha, có hoạt động rút thưởng nữa đó.”
“Ấy …anhđừngnóilung tung, bây giờ tôi và Ngô Đồngmộtchút xíu mập mờ nào cũngkhôngcó.” Thẩm Tây Minh vội vàng phủ nhận.
“Vậy Tiểu Nguyênthìlàm sao bây giờ? NếukhôngcậunóiTiểu Nguyên đến nhà mình?”
“Sao có thể,anhấy làm sao biết quản lý công ty.” Sở Vận phản bác.
“Chú Hai, chú có chuyện gìthìcứnóiđi.” Ngô Đồng thấy chú Hai do dự, liền hỏi thẳng.
“anhđãtừng cómộttìnhyêu, đơn giản, thuần túy, đẹp đẽ chưa. Bởi vìmộtsố tác nhân bên ngoài, cũng có thể là vìanh, tóm lại làmộtsố nguyên nhân mà hai người cuối cùngkhôngđến được với nhau. Nhưng những khi bất chợt nhớ đếncôấy,anhvẫnkhôngnhịn được mà mỉm cười, hi vọngcôấy sống hạnh phúc.” Thẩm Tây Minh hỏi.
“không,anhnghiêm túc.” Thái độ của Tần Hoài rất nghiêm túc.
---
“anhcũngkhôngcầnsựđồng ý của em.” Tần Hoài nhắc nhở. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tần Hoài, Tần Hoài,anhkhôngphải là nghiêm túc, đúngkhông.” Sở Vận hốt hoảng nắm lấy tay Tần Hoài “anhbiết là emyêuanhmà.”
“Sở Vận …” Tần Hoài chỉ muốnnóirõmọi chuyệnmộtlần cho xong.
“Nếu nhưkhôngphải vì Ngô Đồng, tôi vàanhtrai củaanhchưa chắcđãgặp nhau.”
“Vâng. Mặc dùanhtraianhmới là con trai trưởng nhưng nhiều năm qua vẫn luôn làanhquản lý Tần thị.” Sở Vậnmộtdáng vẻ vì bạn trai mà bất bình “Bản thân chú Tần giao choanhtraianhnhiều cổ phần hơnanhđãlàkhôngcông bằng rồi, nếu nhưanhtraianhtrở lại công ty quản lý, như vậy bao nhiêu năm vất vả củaanhkhôngphảiđãuổng phí hay sao.”
“Xem ra gần đây cậu hồi phục rất tốt.” Lý Vân Cảnh vui mừng gậtnhẹđầu.
Tác giả có lời muốnnói:
“Em … Tần Hoài, hôm nay chúng ta đều quá xúc động. Emđivề trước đây, hôm khác chúng ta gặp.” Sở Vận hoang mang hoảng loạn cầm lấy túi xách.
---
“Tần Đại thiếu là muốn tự mìnhđibáo thù cho cậuthìcó.” Tần Đại thiếuthậtlà chuẩn men mà.
“Tần Hoài, em là bạngáianh.” Sở Vận kêu lên.
Sở Vận nhìn ánh mắt lạnh nhạt của người đàn ông trước mặt, dường như bị chậu nước đá dội lên đầu, giờ phút nàycôta mới giật mình nhận ra,côta chỉ là bạngáicủa Tần Hoài mà thôi.
“Đúng vậy.” Sở Vận liên tục gật đầu.
“Vậy hả, vậythìtốt.” Chú Hai ấp úng.
“Cám ơnanhđãquá khen.” Tần Hoài cũngkhôngchú ý, đáp lại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.