Ông Xã Phải Được Dỗ Dành
Bạo Táo Đích Bàng Giải
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 62
“Vợanhsẽkhôngbắt buộcanhlàm điềuanhkhôngthích.” Tần Quakhôngngừng khoe ân ái “Giống nhưanhchủ động thay đổi, chỉ cần thấycôấy cười làanhbiết mìnhđãlàm đúng.”
Tần Hoài đưa mắt nhìnanhtrai và chị dâu rờiđirồi mới giúp Sở Vận mở cửa xe.
“Dù cho đó là việcanhkhôngthích?”
“Nhưng sao tôi cảm thấy bà đối xử với Ngô Đồng rất lạnh nhạt?”
Congái: Mẹ ơi con từ đâu đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vậy em nể mặtanhđừng giận mẹanh.” Tần Quanói“Dù sao nếukhôngcó mẹanhthìlàm sao em tìm đượcmộtông xã tốt nhưanhchứ.”
Ba Tần hừmộttiếng, mắng “Thằng nhóc thúi!”
“khôngsai.” Tần Qua vỗ đùi, cảm thấy em traithậtlà hiểu mình.
“Chuyện nàykhôngphải là chuyện sớm hay muộn sao?” Mẹ Tầnkhôngthèm để ý.
Tần Hoài nhìn đèn xe của Sở Vận dần biến mất nơi góc rẽ, lúc này mới quay về biệt thự. Trong đầuthìnhớ lại cuộcnóichuyện trong thư phòng vớianhtrai.
“Sau đó chúng ta kết hôn …” Tần Qua nhớ lại “Ba bỗng nhiên chuyển toàn bộ cổ phiếu trong tay ông choanh,hiệngiờanhlà cổ đông lớn nhất của Tần thị.”
“Con của chúng ta.” Tần Qua lặp lại.
Ngô Đồng: Mẹ nhặt được …
“Đèn xanh kìa.” Ngô Đồng nhắc.
Chương 62
“Ông có ý gì? Ông muốnnóilà Tần Hoàikhôngthậtsựthích Sở Vận sao?”
Congái: Ba ơi, mẹnóilà nhặt được con, vậy ba mẹ nhặt con ở đâu? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tần Qua: Chắc là ở phòng khách.
“Bà cònkhôngbiết con trai bà, nó là người để người khác điều khiển hay sao?” Ba Tần hỏi (thực ra là cũngkhôngphải đâu).
“Từ khi con bé gả vào nhà họ Tần chúng tađãnửa năm, nó đến nhà chúng ta được mấy lần?” Mẹ Tầnđãhơi nóng “Nó chưa từng chủ động hẹn tôiđidạo phố, uống trà hayđispa thư giãn. Ông xem con dâu nhà người khác người ta như thế nào? Được, con békhôngtìm tôithìtôiđitìm nó. Tôiđãchủ động gọi điện hẹn nó nhưng nó lại đưa điện thoại cho Tần Qua để Tần Qua từ chối tôi. Tôi là mẹ chồng của nó, là người lớn trong nhà mà còn mặt nóng dán lên con bé … cái gì đó.”
Congáichạyđitìm ba.
“Khuôn mặt rất đáng ghét.”
“Mẹ đâu có làm gì khiến emkhôngthoải mái” Ngô Đồng vội vàng phủ nhận.
“Thực ra em đừng quá căng thẳng. Em muốnnóigìthìnóicái đó,khôngmuốnnóigì cũngkhôngsao, nếu mẹ tức giận … Tức giậnthìcó sao đâu? Dù sao em cũng đâu có sống chung với bà.” Tần Đại thiếu gian xảonói.
“anhbiết.” Tần Qua mắt nhìn phía trước, đưa tay phải lặng lẽ nắm tay Ngô Đồng “Cho nên … nếu như mẹ có làm gì khiến emkhôngthoải mái, em cũng đừng để trong lòng.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“khôngcần bà đối xửthậttốt với con bé, chỉ cần bà đừng làm mặt lạnh với nó là được rồi.” Ba Tần thấy vợđãbuông lỏng,nói“Với lại, Sở Vận còn chưa vào cửa đâu, bà đừng đối xử với nó như là con dâu rồi.”
“Tôi …” Mẹ Tần cũng nhớ đến những lời mìnhđãnói, có chútkhôngđược tự nhiên “Vậy … sau này tôisẽđối xử với con bé tốt hơn.”
“Tôithìhi vọng nó như vậy.” Ba Tần cảm thán “Thằng nhóc Tần Hoài từnhỏđãhiểu chuyện, nhiều chuyện nó làmkhôngphải vì chính bản thân nó thích mà vì nó cảm thấy đây là chuyện nó nên làm mà thôi.”
“Bà còn nhớ, lúc Tần Qua kết hôn bàđãnóigìkhông?” Ba Tần hỏi “Bàđãnói, chỉ cần Ngô Đồng có thể làm Tần Qua và Phi Phi tốt hơn, bà còn muốn tạ con bé.”
“anh…anh…anhbuông ra coi.” Ngô Đồng uốn éo thân mình tránh cánh tayđanglàm loạn của người đàn ông, người này càng ngày càng quá đáng, muốn làm bậy ở phòng khách sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vậy …anhsẽvề Tần thị làm sao?” Ngô Đồng hỏi cẩn thận.
“Có chuyện gì mà vui vẻ vậyanh?” Ngô Đồng cầm áo khoác treo lên.
“Em thấy …côSở Vận đó rất để ý đến việcanhcó vào Tần thị làm haykhôngđó.” Khi Sở Vận dò hỏi, mặc dù Ngô Đồngkhôngnóinhưng ý tứ củacôta, Ngô Đồng hiểurõ.
“Bây giờ mấy đứa trẻyêuđương, chia chia hợp hợp là bình thường.”
“Mặc dùkhôngmuốn … nhưng mànóicho cùnganhcũng phải cám ơn ông ta, cám ơn công ty của ông ta chút nữathìphá sản.” Tần Qua rầu rĩ.
“Vậy Tần Hoài …” Ngô Đồng cũng nghenóitrong các nhà giàu có danh giá, đáng sợ nhất làsựganh ghét và ngờ vực lẫn nhau.
“Sau này hãynói.” Tần Hoàikhôngtrả lời thẳng.
“Người nhàanh… đối vớianhrất tốt.” Ngô Đồng cảm động.
“Đây làsựkhác nhau giữa tình thân và tìnhyêusao?” Tần Hoài hỏi.
Xe rời khỏi Hoàn Sơn Phỉ Thúy, Ngô Đồng hơi do dự rồinóivới Tần Qua “Mẹ hình như rất thích bạngáicủa Tần Hoài.”
“anhkhôngđưa em về sao?” Sở Vận hỏi dò.
“côta đúng là đồ hay làm ra vẻ, tự cho mình là đúng,nóichuyệnthìquanh co lòng vòng, tham lam lại còn háo danh.” Tần Qua độc mồm độc miệng “đãvậy lại còn xấu xí nữa chứ.”
“Trước kia … sao em và ba mẹnóithế nàoanhcũngkhôngnghe?”
“nóithế nào bây giờ nhỉ, chínhanhcũngkhôngbiết chuyện gìđãxảy ra.” Tần Quanóiđại khái “Tóm lại là, nếu muốnanhthay đổimộtđiều gì đó, vì vợ củaanh,anhsẽvui vẻ và cố gắng làm theo.”
“Sao có thể giống nhau cơ chứ.”
“khôngcó gì.” Ba Tần để điện thoại xuống, vén chăn ngồi vào giường, cùng mẹ Tầnnóichuyện phiếm trước khiđingủ. “Bà cảm thấy Sở Vận thế nào?”
“côtakhôngphải người tốt đâu, sau này em đừng tiếp xúc nhiều vớicôta.” Tần Qua dặn dò.
Ngô Đồng thấy bất ngờ vì Tần Qua có thể ác miệng như vậy “côSở Vận đórõràng rất xinh đẹp mà.”
“Với lại, lúc mới kết hôn, tính tình của Tần Qua như thế nào bàkhôngrõsao, chúng nó là liên hôn, còn phải bồi dưỡng tình cảm. Ngô Đồng vừa chăm sóc cho Phi Phi vừa phải quan tâm Tần Qua, còn đâu sức lực và thời gian để chú ý mẹ chồng nữa chứ.” Ba Tần khách quan phân tích.
Ba Tần đặt điện thoại ở bàn tủ đầu giường, thấy điện thoại sáng lênthìcầm lên xem.
“Vậy em về trước nhé, hôm nào chúng ta gặp sau.” Sở Vận cho Tần Hoàimộtcái hôn tạm biệt.
(Mặt nóng dán mông lạnh í)
“khôngphải.” Mẹ Tần giải thích “Mặc dù nhà con bé có hơi kémmộtchút, nhưng mà Tần Qua cũngđãcưới rồi. Chỉ là, con bé Ngô Đồng này, thựcsựlàkhôngbiết giao tiếp chút nào, mỗi lần đến nhà đều quá câu nệ,khôngđược tự nhiên chút nào.”
”Phi Phinói, con thích có emgái.” Tần Qua hôn lên môi Ngô Đồng.
Ngô Đồng hé miệng, nhiệt tình đáp lại.
(đãgiải quyết) – Ba Tần.
Đinh!
---
Mặc dù là cuối tuần nhưng biết người già và trẻ con phảiđingủ sớm nên Tần Qua và Ngô Đồng cũngđivề sớm.
(Ba, nhắc nhở mẹmộtchút!) – Tần Qua.
“Vậy lần sau …anhđến đón em đượckhông?” Sở Vận đứng trước cửa xe, mắt nhìn Tần Hoàikhôngmuốn chia tay.
“A??”rõràng Ngô Đồng bị bất ngờ.
---
“Bà xã, chúng ta sinh em béđi.”
“Bây giờ Tần Quađãgần như bình phục hoàn toàn, bà lại ghét bỏ Ngô Đồng vì hoàn cảnh gia đình của nó?”
Tần Đại thiếu cười hắc hắc hai tiếng, tay phải ném điện thoại di động, tay trái ném áo khoác, như sói ác nhào tới, ôm bà xã lăn vào ghế sô pha.
“Dù saocôấy cũng là bạngáicủa em traianhđó.” Ngô Đồng dở khóc dở cười.
“Thíchmộtngườithìanhsẽtự nhiên vìcôấy mà thay đổi.” Tần Hoài nhớ đếnmộtcâunóitrongmộtcuốn sách nào đó.
“côta cho rằng mình hỏi rất khéo sao? Lúc đó ngoại trừ mẹanh, chắc ngay cả Phi Phi cũng biếtrõtâm tư củacôta.” Tần Qua châm chọc “Còn chưa vào cửa nhà họ Tần nữa đâu, tướng ăn cũngthậtkhó nhìn.”
“Mặc dùkhôngmuốn thừa nhận, nhưng mà hình như mắt của em traianh… có vấn đề.”
“Ngô Đồng làcôgáigia cảnh bình thường, mấy kiến thức đó chắc chắnkhôngbằng Sở Vận, tôi cũng đâu để ý mấy chuyện đó.” Mẹ Tầnnói.
“Lúcanhvà Tần Hoài năm tuổi, bađãcho mỗi người 5% cổ phần. Sau nàyanhhọc trường quân đội, Tần Hoài học quản lý, trong nhàđãcósựphân côngrõràng.”
“Chuyện của mấy đứa trẻ, chúng takhôngcần quan tâm quá.” Ba Tần cầm điện thoại di động, ấn ấn mấy cái rồi lại thả lên đầu giường “Thôi, chúng ta ngủđi. Ngày mai còn dẫn Phi Phi ra ngoài chơi.”
“Tần Hoài nhà chúng takhôngphải là người như vậy.” Mẹ Tần lắc đầunói.
Tần Đại thiếu ngẩng đầu nhìn bà xã,khôngmặc áo khoác, dáng người thướt tha, uyển chuyển củacôđềuhiệnrõ, Tần Đại thiếu lập tức cười xấu xa “Bà xã, hôm naykhôngcó Phi Phi ở nhà.”
“Tạm biệt.” Sở Vận cười vẫy vẫy tay, khởi động xe rời khỏi biệt thự nhà họ Tần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngô Đồng trợn mắt nhìn Tần Qua nhưng khóe miệngkhôngche được ý cười.
Sở Vận biết Tần Hoàikhôngphải làmộtbạn trai tiêu chuẩn, nhưng có cách nào khác đâu? Người đàn ông thành đạt thường bận rộn, dù sao cũng tốt hơn mấy tên công tử chơi bời trác táng.
“Vậy Ngô Đồngthìsao?”
Nhiều năm sau
“Đưa Phi Phiđihọc cũng là do chị dâu đề nghị ạ?” Tần Hoài hỏi.
Ngô Đồng bị lờinóicủa Tần Qua làm cho bật cười, cuối cùng những uất ức vì bị Sở Vận o ép trong tối nay cũng vơi dần.
---
“…” Mẹ Tần cũng biết tính tình của con trai mình, nhưng vẫn có chút giận dỗi.
Tần Qua lại nổ máy xe “Tần Hoài làm rất tốt, mới có mấy năm mà chú ấyđãlàm giám đốc. Ba lại cho chú ấy 10% cổ phần. Chuyện này ba cũngnóiriêng vớianh,anhbiết ba muốn giao lại Tần thị cho Tần Hoài. Lúc đóanhcũngnóivới ba,anhkhôngcó ý kiến.”
“Em lái xe đến mà.”
“Nhưng mà, chúng tađãcó Phi Phi rồi.”
“Rất tốt, xinh đẹp, hào phóng, giỏi giang, cònđanglàm quản lý cho Sở thị nữa đó.” Mẹ Tần khen ngợi.
“điđường cẩn thận.” Tần Hoài đóng cửa xe.
“Tần Hoài biết, chuyện chuyển nhượng cổ phần là banóiTần Hoài làm cho ông.”
“Vậy có phải em cũng nên cám ơn chú Haikhông?” Ngô Đồng cười hỏi.
“Đúng vậy đó,côấynóinếuanhcòn chuyên quyền độc đoán,côấysẽly hôn vớianh.” Thực ra bà xãnóilàsẽtức giận, nhưng mà bà xã tức giậnthìsẽmuốn mình đưa đơn thỏa thuận ly hôn. Cái đơn thỏa thuận ly hôn này có ba trang, sao có thể tùy tiện mà đưa ra được.
Có gì màkhônggiống? Sao chị ấy lại làm được cơ chứ. Chị dâu có thể chữa khỏi di chứng choanhtrai, sao họ lạikhôngthể. Chị dâu có thể làm Phi Phinóichuyện, sao họ lạikhôngthể.
“Vậy nếu em tức giậnthìsao?” Ngô Đồng cố ý hỏi.
“Sao thế ông?” Mẹ Tần ngồitrêngiường hỏi.
“…” Mặc dù biết những điều chồngnóiđều đúng nhưng trong lòng mẹ Tần vẫn cứkhôngthoải mái.
“anhmuốn làm gì?” Ngô Đồng lui về saumộtbước.
Vừa bước vào nhà, Tần Quađãnghe tiếng chuông tin nhắn kêu.anhlấy điện thoại ra nhìn, khóe miệng lập tức cong lên
“Ngô Đồng?” Thái độ của mẹ Tần lạnh nhạt hơn rất nhiều “nóithật, lúc trước vì muốn cho Tần Qua nhanh chóng kết hôn, tôi cũng chưa tìm hiểu kĩ con bé Ngô Đồng, tôi chỉ muốn theo lời bác sĩ Lýđãnóinhư vậysẽlàm Tần Qua nhanh chóng bình phục.”
Ba mẹ Tần dỗ Phi Phiđingủ xongthìtrở về phòng mình nghỉ ngơi.
“Mẹanhbị người ta nịnh nọtđãquen nên có chút thanh cao ngạo mạn, trước đâyanhthấy chuyện này là bình thường. Nhưng mà giờ thấy bà đối xử với em như vậy,anhlại thấy đau lòng.” Tần Qua áy náy.
“khôngcó mà. Chắc là do em …khôngbiếtnóichuyện.”
Cuối cùng, ngay tại chỗ này, những gút mắc giữa Ngô Đồng và Tần Qua cuối cùngđãđược gỡ bỏ. Mặc dù có lẽ Tần Qua cũngkhôngbiết, bên trong Ngô Đồng vẫn còn vướng mắc này.
“Khianhpháthiệnmình thích chị dâu chú,anhhậnkhôngthể 24 giờ ởmộtchỗ cùngcôấy. Nếukhôngphải làanhsợkhôngchocôấyđilàmcôấysẽkhôngvuithìanhđãchocôấy ở nhà luôn rồi.”
“Sao tôikhôngcảm thấy chút nào vậy, tôi cảm thấy Ngô Đồng rất hào phóng, lễ phép, nhưng màkhônggiống như Sở Vận lúc nào cũng nịnh nọt bà, đưa bàđimay quần áo do Mr Wang thiết kế.” Ba Tần chế nhạo.
Phía trước là đèn đỏ, Tần Qua đạp phanh, quay đầu nhìn Ngô Đồng “khôngđâu, từ khianhtham gia quân ngũ,anhđãquyết địnhkhôngthừa kế Tần thị.”
Tác giả có lời muốnnói:
Ngô Đồng lập tức ngừng động tác giãy dụa, nhìn người đàn ông, hơi sửng sốt “Em bé?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.