Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Bạo Táo Đích Bàng Giải

Chương 56

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56


Cuộc sống như vậy làm sao mà qua được. Bằng bất cứ giá nào cũng phải đẩy em vợđithôi.

“anh… bởi vì …”

“anhđira ngoài cho em.” Thẹn quá hóa giận, Ngô Đồng bắt đầu đuổi người.

Tần Qua:khôngđược,khôngđược,khôngđược.

Muốn sờ bàn taynhỏcủacôấymộtchút,côấy né. Muốn hôn lên khuôn mặtnhỏmộtchút,côấy né. Muốn ôm eocôấymộtchút,côấy cũng né!!!

Ngày hôm sau.

“…” Móa, cậu muốn chửi thề, làm sao đây?!

Tần Đại thiếu nhìn cậu em vợđangkhôngnóinổi lời nào, coi nhưđãđồng ý, hài lòng vỗ vỗ vai Tiểu Nguyên, vui vẻnói“Ngày mai,anhrểđitìm người môi giới tìm cho cậu.”

“Vậy như này đượckhông?anhrể mua cho cậumộtcăn nhà giống nhà này như đúc cho cậu ở đượckhông?” Tần Đại thiếu vui vẻ đưa ra phương án giải quyết.

Ngô Đồng sao mà từ chối được em trai mình,đangđịnh đồng ýthìTần Đại thiếuđangcắt hoa quả bên cạnh thính tai nghe được.anhcầm dao gọt trái cây lập tức đứng sau lưng Ngô Đồng, lớn tiếng phản đối “khôngđược.”

“Nhanh lên nhé.”

Khi Phi Phiđãđingủ, thời gian vợ chồng trao đổi tâm tình cũngkhôngcó. Bà xã ngồi ở phòng kháchnóichuyện với em trai đến hơn 12 giờ đêm, để choanhmộtmình phòngkhônggối chiếc trong đêm khuya.

Tiếu Tử nhìn bộ dạng ‘d·ụ·c cầu bất mãn’ của lão đại nhà mìnhthìhiểu ngay, lập tức đảm bảo “Lão đại,anhyên tâm, em cho ngườiđilàm liền, cam đoan vớianhtối nay em vợanhcó thể vào ở ngon lành.”

“khônghiểuthìthôi.”

Ngô Đồngnóixong với Tiểu Nguyên, lại quay sangnóivới Phi Phi “Phi Phi, tạm thời cậu Tiểu Nguyên ngủ chung phòng với con đượckhông?”

“Vâng.” Tiểu Nguyên gật đầu.

Tần Đại thiếu bực bội, ra cửa,điđánh bao cát thôi.

Tiểu Nguyên khiếp sợđãkhôngcònnóiđược gì nữa, chỉ có thể nhìn cục vàng nhà mình …không,anhrể đại gia tỷ phú nhà mình mừng rỡđivề phía nhà bếp, giống như vừa mới pháthiệnngười có khả năng mua đượcmộtđống căn biệt thự cao cấp làanhrể của mình.

“Em thích ngôi nhà này?” Tần Qua hỏi.

“Đúng ạ.” Có gì khác nhau sao?

“Vâng!” Phi Phi gật đầuthậtmạnh.

Lúc này Ngô Đồng mới hài lòng ôm gối vào phòng ngủ Phi Phi, Tần Đại thiếu lập tức ôm chănđitheo lưng bà xã vào phòng.

Ngô Đồng cười cười, cúi đầunóivới Phi Phi “Phi Phi, con đưa cậuđithăm nhà của chúng ta có đượckhông?”

“Phi Phi, ăn camkhôngcon.” Tiểu Nguyên thuận tay đẩy đĩa cam đến trước mặt Phi Phiđangngồi bên cạnh chơi rubic.

“Cám ơn cậu Ba.” Bàn taynhỏmúp míp của Phi Phi cầmmộtmiếng cam nhìn là biết do ba cắt.

Ngô Đồng gật đầu, tiếp tụcnói“Vậy mấy ngày này em ở cùng phòng với Phi Phi nhé. Chịđãtrải đệm cho em rồi, phía dưới cũng lắp đệm sưởi, chắc làkhônglạnh đâu.”

“Cám ơn nha.” Khóe miệng Tiểu Nguyên giật giật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thân thủ củaanhrểthậtlà đỉnh!

Phi Phi nghiêm túc suy nghĩmộtlát, trí nhớ của nhóc rất tốt, cậu nhóc vẫn nhớ lời bađãnói, cho nên lặp lại “Banói, trừ việc có bệnh, ba chỉ có tiền.”

“Chị, chị tốt với em nhất.” Tiểu Nguyênnóingọt.

“…” Tiểu Nguyên mặtkhôngcảm xúc nhìn Phi Phi.

“Được rồi, có thể vào nhà rồi.” Phi Phi chờ cậu mang dép vào, vui vẻnói.

Tiểu Nguyên nhìn dáng vẻ tủi thân của Phi Phithìbắt đầu tự hỏi, có phải mình có chút quá đáng rồikhông,mộtngười trưởng thành mà lại so đo với đứa bé năm tuổithìcòn ra thể thống gì.

“Tiểu Nguyên, ăn camđi.” Tần Đại thiếu đưa đĩa camđãcắt gọn gàng, ân cần mời em vợ.

thậtmỏi mòn chờ đến lúc bà xã vàođingủ,anhmới chỉ cọ cọ cầu ômmộtcái, kết quả bà xã phũ phàng hất tayanhra, cònnói“Tiểu Nguyên còn ở đây,anhđừng làm rộn.”

“Chỉ là ngôi nhà này thôi?” Tần Đại thiếu hỏi lại lần nữa.

“Cũng được kha khá rồi ạ. Cách thức quản lý công ty bất động sản, phương pháp vận hành, điều phối, sắp xếp công việc em đều nắm trong tay.” Thực ra, saumộttuần, chủ nhiệm Lưuđãquay về công ty cũ làm việc.

“Vâng.” Tiểu Nguyên nghe lời gật đầu.

Tiểu Nguyên nhìn chằm chằm đĩa cam trước mặt, nhịnkhôngđược nghĩ lại cảnh phi dao củaanhrể lúc nãy, đây chính là võ lâm cao thủ cắt hoa quả mà. Nhìn xem, múi cam nào cũng đều bằng nhau chằn chặn, nhìn mà thấykhôngđược tự nhiên.

Tư thế kia, nếukhôngphải biếtanhlàanhrể cậu, Tiểu Nguyên rất nghi ngờ mìnhđangbị kẻ xấu chặn đường cướp bóc.

“Cái này …” Dường như bây giờ mới pháthiệnlờinóicủa mìnhkhôngcòn có nghĩa khác, Tần Qua mất tự nhiên giải thích “Tiểu Nguyên, cậu đừng hiểu lầm,khôngphải làanhkhôngthích cậu đâu.”

Tiểu Nguyên: …

(anhhóa thành hòn vọng thê cmnr)

Ngô Đồng: Được.

Phi Phi chớp chớp mắt, pháthiệncậu Bakhôngnóigì, vì thế lại cúi đầu chơi rubic. Cái khối rubic cấp năm này khó quáđi.

Hai mắt Phi Phi sáng lên, gật đầu, cậu Bathậtlà lợi hại.

Phi Phi trừng mắt nhìn, lại trừng mắt nhìn, dường như bây giờ mới hiểu lời cậunóicó nghĩa gì, thế là bĩu môi cúi đầu xuống, nhìn khối rubic trước mắt mà ngẩn người.

“Chị, nhà chị đẹp quá!” Tiểu Nguyên cảm thán.

“À, đúng nhỉ.” Tần Đại thiếu lúc này mới pháthiệnmình vẫn cầm daotrêntay, liễn vội vàng xoay người, cầm con dao ném về phía cái thớt gỗ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“khôngnóicho con.” Thằng nhóc láu cá, dám lừa mình, hừ …

“Con muốn họckhông?”

“Cậunóigì, conkhônghiểu.” Phi Phi vô tộinói.

“Em đừng dẻo miệng.” Ngô Đồng cũngkhôngbiết em mình giống ai nữa, từnhỏđãdẻo miệng như vậy.

Đẩy cánh cửa sơn màu đỏ tươi, sân trước là phong cảnh mùa thu quyến rũ, đập vào mắt đầu tiên là cây ngô đồng cao vút, đứng thẳng trước sân, từ những nhánh cây đan xen vào nhau có thể tưởng tượng được cành lá tươi tốt sum xuê của nó khi mùa xuân đến.

“anhbỏ dao xuống trướcđã.” Ngô Đồng thấy Tần Qua vẫn dao giơ giơ trước mặt, kinh hồn bạt víanói.

“anhnóinhăng cuội cái gì đấy?” Khuôn mặt Ngô Đồng đỏ lên, trừng mắt nhìn Tần Qua.

Lúc này, Ngô Đồng cầmmộtcái gối từ phòng ngủđira, nhìn Tiểu Nguyênnói“Mấy ngày tới em cứ ở đây trướcđã, nhà ở Lâm Uyển chị vẫn chưa dọn dẹp, chưa ở được đâu.”

Ngô Đồng: Tần Qua????

Chương 56

Lập tức hai mắt Phi Phi tỏa sáng.

“Vâng.” Tiểu Nguyên tất nhiên là đồng ý “Ở đây luôn em cũngkhôngcó ý kiến gì.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vậy saoanhkhôngcho em ở lại đây?”nóithật, vừa nghe Tần Qua trực tiếp từ chối, trong lòng Tiểu Nguyên rấtkhôngthoải mái.

Tiểu Nguyên: Chị, em muốn ở đây.

“Đúng rồi ha, Tiểu Nguyên cũng rất thích chơi rubic. Mẹnóicậu dạy cho con nha.” Ngô Đồng nhớ em trai mình cũng có sở thích này, thế lànói.

Tiểu Nguyên sững sờ, vẻ mặt Ngô Đồng cũng ngơ ngác nhìn Tần Qua.

“Chị, chị chuẩn bị cho emmộtphòng, em cũng ở đây đượckhông?” Ánh mắt Tiểu Nguyên tràn đầy mong đợi nhìn chị mình.

Tiểu Nguyên chỉ nghemộttiếng ‘bụp’, chiếc dao gọt trái cây liền vững vàng cắmtrênthớt gỗ. Thấy cảnh này, Tiểu Nguyên nhịnkhôngđược mà lặng lẽ nuốtmộtngụm nước bọt.

Tiểu Nguyên saumộthồi im lặng, cầm khối rubic trong tay Phi Phi, bắt đầu nhanh như chớp xoay khối rubic trước mặt Phi Phi, hai mươi mấy giây sau, khối rubic trở về nguyên trạng. Tiểu Nguyên đắc ý để khối rubic xuống trước mặt Phi Phi, hỏi “Con thấy cậu lợi hạikhông?”

“Nhà ở?” Tiếu Tử hỏi “Nhà nào ạ?”

Tần Đại thiếu sợ vợ, lập tức bưng đĩa cam mới bổ xong, kéo em vợ chạy ra ngoài.

Tiểu Nguyên trừng mắt nhìn, cuối cùng vẫn lấy đôi dép rađivào, trong lòng cảm thấy hơi khó chịu. Phi Phinóinhư vậy làm Tiểu Nguyên cảm thấy mình mới làmộtđứa trẻ năm tuổi cần chăm sóc vậy.

Hôm nay là chủ nhật, lúc đầukhôngđịnhđilàm nhưng Tần Đại thiếu quyết định đến công ty. Sau khi đến công ty, chuyện đầu tiênanhlàm là gọi Tiếu Tử.

“Vậy để conđihỏi …Mẹ.” Phi Phi nhảy khỏi ghế sô pha, chuẩn bị vào phòng.

“Nhà ở lúc trước của chị dâu cậu.” Tần Quanói“Em trai chị dâu cậu, chính là em vợ củaanh, hôm quađãđược về nghỉ đông. Bởi vì nhàđãlâukhôngcó người ở nên muốn tìm người quét dọn lạimộtchút.”

“A, nhưng mà đồ đạc của em đều ở Lâm Uyển, lúc nào thu dọn xong emsẽvề đó vậy.” Tiểu Nguyênkhônghiểu sao lạinóitrái lòng mình.

“Con mới bao lớn chứ, thế màđãmuốn chơi rubic cấp năm rồi, con có hiểu công thức của nókhông…” Tiểu Nguyên vừa dạy Phi Phi, vừanóilinh tinh.

“Ấy, chờmộtchút, từ từ.” Tiểu Nguyên liền ôm Phi Phi lại, đặt nhóc lên ghế sô pha,nói“Cậu sợ con luôn rồi đó, để cậu dạy con chơi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Em thíchkhông?” Ngô Đồng nắm tay Phi Phiđiđến, Tần Qua xách hành lýđiphía sau.

Tiểu Nguyên vừa dứt lời, trước cửa phòng ngủ lập tức xuấthiệnbóng dáng củaanhrể, nhìn cậu liên tục nháy mắt ra hiệu.

“Lão đại, sao hôm nayanhlại đến đây?” Phải biết là lão đại xưa nay vì vợ conkhôngbao giờđilàm vào chủ nhật.

“Dạ.” Phi Phi ngoan ngoãn gật đầu.

“Vậythìtốt … Cậu bố trí choanhmấy ngườiđidọn dẹp nhà ở choanh.”

“Rốt cuộc là ba con có bao nhiêu tiền?” Tiểu Nguyênkhôngnhịn được, quay qua hỏi Phi Phi.

“Vâng.” Tiểu Nguyên gật đầuthậtmạnh.

mộtchút cũngkhôngpháthiệnhành động vừa rồi của mình có bao nhiêu là dọa người, Tần Đại thiếu tiếp tục giải thích “Nếu cậu ở đây, bình thườnganhmuốn hôn chị cậumộtchút cũng …”

“Dép mới của cậu.” Phi Phi chỉ vàomộtđôi déptrênkệ “Mẹ mua.”

Tiểu Nguyênkhôngkịp chờ đợi, bế Phi Phi chạy vào trong nhà, khi vừa mới đến cửa, bỗng nhiên Phi Phi lên tiếng cản lại “Cậu, vào nhà phải đổi dépđã.”

Ngô Đồng quay sang dặn em trai mình “Phi Phi rất thích chơi rubic, có thời gian em dạy cháumộtchút nhé.”

Ngô Đồng cởi áo khoác, mang nguyên liệu nấu ăn mới mua, phân loại rồi bỏ vào tủ lạnh. Lúc này Tiểu Nguyênđãtham quan xong nhà, kích động chạy đến “Chị, em thích nhà chị.”

Tần Đại thiếu nghĩ đến tối quathìtrong lòng chua loét, lúc ăn cơm, trong mắt bà xã nhà mình chỉ có Phi Phi và em vợ, chả thèm gắp cho mình chút đồ ăn nào.

Chỉ là đẩymộtcánh cửa ra mà Tiểu Nguyên cảm giác xuyên qua thời gian đếnmộtkhônggian khác.

Tiểu Nguyên: Chị,anhrểkhôngthích em hả? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phi Phi rất ra dáng dẫn cậuđithăm từng phòng, từng phòng. Sau cùng dẫn cậu đến nơi mà nhóc thích nhất, sân sau. Lúc này Tiểu Nguyên mới pháthiệncăn nhà này có hai cái sân trước sau. Ở nơi Đế Đô tấc đấc tấc vàng này mà nhà chị mình lại rộng rãi, xa xỉ như ở nông thôn thế này, ngườianhrể này của mình tuyệt đốikhôngchỉ là nhà giàu bình thường.

Tác giả có lời muốnnói:

Phi Phi chớp chớp mắt, rồi vừa cười vui vẻ, vừanóibằngmộtgiọng phấn khích “Mẹ, cậu Ba, chơi rubic, rất giỏi.”

“A.” Tiểu Nguyên hơi sửng sốt, để Phi Phi xuống đất, lấytrênkệ đôi dépđitrong nhà rồi giúp Phi Phi thay ra, sau đó cởi giày của mình, vẫn để nguyên tất địnhđivào nhà. Bỗng nhiên, cậu cảm giác cómộtlực kéo đằng sau, Tiểu Nguyên quay đầu nhìnthìthấy Phi Phiđangkéo áo cậu.

“Chị cũng thích nhà mình.” Ngô Đồng mỉm cười.

“Cậu học quản lý công ty đến đâu rồi?” Tần Qua hỏi.

Phi Phi kích động, liên tục gật đầu.

“Cậu xem, chị cậu là người dễ ngượng ngùng.” Kết hôn lâu như vậy, chỉ cầnanhhơinóirõmộtchút, bà xãsẽđỏ mặt,thậtlà, sao bà xã nhà mình lại đángyêunhư thế cơ chứ.

mộtxích đu dưới gốc cây trơ trụi lá tạo nênmộtcảm giác tĩnh mịch. Ngôi nhà gỗ làsựkết hợp hoàn mỹ giữa nét kiến trúchiệnđại và phong cách hoài cổ, phía trước treomộtchiếc chuông gió,trênbậc tam cấp làmộtcái giá để giày, bày những chiếc dépđitrong nhà sinh động mà ấm áp. Tất cả tạo nênsựấm ấp, hài hòa cho ngôi nhà.

Trước đây, hai chị em Ngô Đồng ở khu chung cư Lâm Uyển.

Phi Phi: Mẹ, cậunóicon là thằng nhóc láu cá, láu cá nghĩa là gì hả mẹ.

Thấy chịgáiđãđi, Tiểu Nguyên quay đầu nhìn khuôn mặt đơn thuần, ngây thơ của Phi Phi, híp mắt, chậm rãinói“Nhóc con, đúng làkhôngvừa mà.”

“Ha ha …”anhở trước mặt em, ám chỉanhmuốn cùng chị em thân mật,anhcảm thấy em có thể thuận lòng đáp ứnganhsao, còn lâu! “anhrể, em thựcsựthích ngôi nhà củaanhchị, giống như là khu du lịch vậy,anhcho em ở đâyđi.”

“Tiểu Nguyên à, ý củaanhrể lúc nãy chắc cậu hiểu rồi chứ.” Tần Qua tiếp tục đề tài vừa rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56