Ông Xã Phải Được Dỗ Dành
Bạo Táo Đích Bàng Giải
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 42
Phi Phi ngẩng đầu, mỉm cười, vội vàng gậtnhẹđầu.
Phi Phi nháy mắt mấy cái, nhớ tới mẹđãnói: khi người khácnóichuyện với con, con cũng phải đáp lại.
“Con thích cái đó hả?” Ngô Đồng hỏi “đivề mẹ mua cho conmộtcái nha.”
Có câukhôngai hiểu con trai hơn cha, ba Lý nghe xongthìbiết vấn đề của con trai mình nằm ở đâu, vì thế nhẫn nại khuyên bảo con trai “Tiểu Hào, ba biết lần trước con thi đấu thua Lượng Lượng. Nhưng mà thi đấuthìphải có thắng thua, hơn nữa thi đấusẽgiúp con mau tiến bộ, đặc biệt là khi con đấu thua. Chúng ta là đàn ông,khôngthể vì chút thất bạinhỏnhoi mà lại nhụt ý chí như vậy.”
“…” Trẻnhỏbây giờ sao lắm lýsựvậy, ba Lý cau mày kiên nhẫnnói“Trước hết chúng ta mua quần áođã, chuyện này về nhà ba connóichuyện sau.”
“Lượng tiêu thụ mùa này khá tốt, trong đó tốt nhất là áo sơ mi có chú vịtnhỏmà vàng. Tôi nhớ đây là mẫu thiết kế của Thiết kế Ngô.”
BạnnhỏTiểu Hào điều chỉnh đồng hồ điện tửtrêntay, nhìn qua Phi Phi rồi hô bắt đầu.
Phi Phikhônghiểu lắm nhìn bạnnhỏTiểu Hào.
Khối rubic của Phi Phi vì bất ngờ nên bị rơi xuống đất, Phi Phi nhìn khối rubic nằmtrênsàn rồi ngẩng đầu lên dùng đôi mắt đen nhánh nhìn người bạnnhỏLý Tử Hào.
Lý Tử Hào: Chúng ta là bạn bè
“Tớ thấy cậu rất lợi hại.” BạnnhỏTiểu Hào lấy hết can đảmnói“Tớ muốn cùng cậu chơi rubic, dì ơi, có đượckhôngạ?” Câu cuối c* cậu quay ngườinóivới Ngô Đồng.
Lúc này có hai cha con bước vào cửa hàng, người cha mang mắt kính nhìn rất nhã nhặn, con làmộtbé trai khoảng sáu bảy tuổi. Nhân viên cửa hàng niềm nở đón chào nhưnganhbạnnhỏdường như vẫn mất hứng, cái miệngnhỏcũngđãchu rakhôngphối hợp.
Quản lý Trương cho nhân viên đem đếnmộthộp sữa và mấy gói bánh bích quy, Ngô Đồng để Phi Phi ngồitrênmộtchiếc ghế, rồi dặn dò “Mẹ phải bận công việc, con ngoan ngoãn ngồi đây chơi nha. Đóithìăn bánh, uống sữa, chút nữa mẹ quay lại nha.”
“anhyên tâm ạ, bên kia là khu vui chơi chúng tôi mở cho các bé,sẽcó nhân viên theo dõi.” Nhân viên cửa hàng mỉm cười “anhmuốn chọn quần áo kiểu gì ạ,anhbiết bé nhà mình mặc size mấykhôngạ?”
Lờinóicủa bạnnhỏTiểu Hào còn chưanóixong, Phi Phiđãcầm khối rubic nhanh chóng vặn vặn, tốc độ nhanh nhưkhôngcần suy nghĩ, chỉ có thể ngheâmthanh khối rubic chuyển động răng rắc.
“Cậu … Được rồi.” BạnnhỏTiểu Hàokhôngnhận được đáp án đành uất ức cầm hộp sữa dâu lên uống, hai mắt lơ đãng nhìn nhìn lướt qua khối rubic trong tay Phi Phi, thấy Phi Phi vẫn để khối rubic lộn xộn như cũ, nhịnkhôngđượcnói“Sao cậu lại ngốc như vậy chứ, cậu phải làm thế này … thế này … Sau đó thế này … thế là xong rồi.”
“Sao cậukhôngnóichuyện vậy.” BạnnhỏTiểu Hào nóng nảy.
“Tớ … Tớkhôngcố ý đâu.” BạnnhỏTiểu Hào chột dạnói“Do cậukhôngđể ý đến mình trước chứ bộ.”
Phi Phi nghe vậythìrất vui sướng, hai mắt đều tỏa sáng, từ khi hết hè,đãlâu lắm rồi mình chưa được ăn kem đâu.
Lý Tử Hào: Sao cậu lạikhôngnóilời nào.
Ngô Đồng thấy người tađãxin lỗi, Phi Phi cũngkhôngcó chuyện gì, vì thế cũngkhôngnóigì thêm.côquay đầu hỏi Phi Phi “Mẹ xong việc rồi, chúng ta về nhà thôi.”
Lý Tử Hào: Kệđi, cậu phải ra mặt giúp tớ, giúp tớ thu thập Lượng Lượng.
Thế màkhôngđể ý đến mình? Vốn tâm tìnhđãkhôngtốt, bạnnhỏTiểu Hào lập tức nổi giận, vỗ mạnh lên tay Phi Phi “Này, tớnóichuyện với cậu đấy.”
“Con …” Người cha thở dài, dỗ dành “Ngày mai là sinh nhật của ông nội, chúng ta mua quần áo mớiđidự sinh nhật của ông đượckhông.”
nóixong, bạnnhỏTiểu Hào tiến đến ngồi cạnh Phi Phi, cúi đầu chăm chú vặn, qua mấy phút sau, quả nhiêntrênmặt ngoài của khối rubic xuấthiệnmộtcon thỏnhỏđángyêu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thiết kế Ngô, chị để Phi Phi chơi ở khu vực cho các con đượckhôngđể tôi trao đổi kĩ với chị về tình hình tiêu thụ sản phẩm của mùa này.” Quản lý Trương đề nghị.
Phi Phi vặn vặn khối rubic mấy lần, được rồi, cuối cùng cũng được hình như mình muốn, lúc này mới ngẩng đầu nhìnanhbạnđangồn ào trước mặt.
Người cha tiếp tục dỗ dành con.
Phi Phi nháy nháy mắt, nhìn đối phươngmộtlát, dường như tự hỏi đối phương có phải thựcsựthích uống sữa chuối haykhông, sau đó đem hộp sữa chuối của mình đẩy qua.
“Tớ … Tớ tặng cho cậu nè.” BạnnhỏTiểu Hào cầm khối rubic của mình đưa cho Phi Phi “Tớ là Lý Tử Hào, tớ kết bạn với cậu đượckhông?”
Ba Lýkhôngyên tâm nhìn theo, thấy con trai chạy về phía khu vui chơithìyên lòng theo nhân viên cửa hàng chọn quần áo.
Bên cạnh bàn có sữa chua cho trẻ em nhưng bạnnhỏTiểu Hàokhôngthích vị dâu, nhìn bên cạnh cómộtbạnnhỏkhácđanguống vị chuối mình thích, thế là chạy tới chảnh chọenói“Này, sữa này cậu lấy ở đâu?”
Nãy giờ vẫn chú ý quan sát nên Ngô Đồng đương nhiên là nhìn thấy động tác của Phi Phi,côvui vẻ vuốt tóc, xoa đầu Phi Phi “Phi Phi ngoan lắm, chút nữa mẹ mua kem cho con ăn nha.”
“Con lắp xong phải mất ba phút, cái tên kiêu ngạo Lượng Lượng kia cũng chỉ lắp nhanh hơn con hai giây, vậy mà cậu ấy nhanh hơn con đến hai phút!!”
“Tiểu Hào,khôngđược chạy lung tung đâu.” Ba Lý lo lắng quát.
BạnnhỏTiểu Hào nhiệt tình giúp Phi Phi xếp lại màu cho khối rubic.
Phi Phi cầm khối rubicđãđược xếp màu lại như ban đầu, có chút buồn phiền … Lại muốn xáo trộnmộtlần nữa, Phi Phi tạch … tạch … tạch, bàn tay chuyển động liên tục, khối rubic nhanh chóng trở lại tình trạng màu lộn xộn như lúc ban đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người bạnnhỏLý Tử Hào đảo tròng mắt,nói“Conkhôngđilớp năng khiếu đượckhông.”
Phi Phikhôngthíchnóichuyện, cũng ít khi bộc lộ sở thích của mình cho nên bình thường Ngô Đồng và Tần Qua rất chú ý đến ánh mắt của Phi Phi, lúc này ngay lập tức Ngô Đồng hiểurõý của Phi Phi.
Phi Phi ngoan ngoãn gật đầu.
“Cậu vừa rồi chơi cái gì vậy? Cậu xếp hình hả?” BạnnhỏTiểu Hào chỉ vào khối rubic trong tay Phi Phi, hỏi.
Ba Lý kinh ngạc nhìn qua Phi Phi, sau đó lại nhìn vào đồng hồ con traiđanggiơ trước mặt mình.
“Lợi hạikhông, tớ chỉ cần ba phút là có thể xếp được, thầy giáo cũngnóitớ là thiên tàinhỏđó nha.” BạnnhỏTiểu Hào khoe khoang xong, thấy hai mắt Phi Phi nãy giờ cứ nhìn chăm chú vào khối rubic trong tay mình, có vẻ như rất muốn chơi thử, vì thế hào phóngnói“Cậu có muốn thửkhông?”
“Thiết kế Ngô, chị tới rồi.” Vào thời gian này hàng năm, nhà thiết kế của công tysẽđiđến tất cả các cửa hàng để khảo sát, kiểm tra, cho nên việc Ngô Đồng đến tiệm cũngkhôngphải xa lạ gì. Nhân viên cửa hàng vừa thấy Ngô Đồngthìchào hỏi, xưng hô vớicôlà Thiết kế Ngô, vừa tôn trọng lạikhôngxa lạ.
“Ai!!!” Thấy mình bị ngó lơ, bạnnhỏTiểu Hào kiêu ngạo càngkhôngvui “Khối rubic đơn giản này chơi có gì vui đâu, cậu đổi sữa chuối cho tớ rồi tớ dạy cậu chơi rubic.”
“Vâng.” Ngô Đồng gật đầu.
“Hừ!” Người bạnnhỏLý Tử Hào quay đầu làm mặt xấu với ba mình rồi quay người chạyđi.
Quản lý Trương cười thân thiện, sau đó chỉ vàomộtkhu vựcnói“Khu vực này quần áo bán tương đối tốt, thông qua lượng tiêu thụ, chúng tôi pháthiệncác bé trai thường thích các màu vàng, đen, xanh vintage, các bégáithìthích màu hồng, và …”
“Cậu …” BạnnhỏTiểu Hàokhôngthể tin cầm lấy khối rubic, nhìn tới nhìn lui, đúng làđãxếp thành hình con thỏ rồi “Trước đó cậuđãchơi cái này rồi à?”
“Hừ!” Người bạnnhỏLý Tử Hào đeo cặp sáchnhỏtrênvai, hai tay đút túi quần, ngoảnh mặt làm ngơ.
“thậtngại quá, thằng nhóc nhà tôi nghịch ngợm, có thể làm con chị sợ hãi.” Ba Lý lập tứcnóixin lỗi.
“thậtlà ngốc c·h·ế·t được.” BạnnhỏTiểu Hàokhôngthể nhìn được nữa, cầm khối rubic trong tay Phi Phi, cánh tay vặn nhanh, chừng khoảng nửa phútthìcác màu của khối rubicđãhợp lại với nhau như ban đầu. BạnnhỏTiểu Hào đắc ý đưa khối rubic cho Phi Phinói“Nè …Giờ cậu có thểnóicho tớ cậu lấy sữa chuối ở chỗ nào vậy?”
“Vậy con muốn cái gì?”
BạnnhỏTiểu Hào ăn mấy cái bánh bích quy, ăn xongthìthấy … khát.
Phi Phi cúi đầu, nhìn khối rubic sáu mặt, bàn tay nhanh chóng chuyển động cho đến khi xếp thành hình con thỏ như cũ.
“…” Phi Phikhôngđể ý, tiếp tục xoay chuyển khổi rubic.
“Cậu xếp thành hình gì vậy?” BạnnhỏTiểu Hào nhìn chăm chú lúc lâu, ngoại trừ các màu xanh xanh đỏ đỏthìkhôngnhìn thấy hình dạng cụ thể gì, mà đối phương lạikhônggiải thích cho mình biết. Thế là bạnnhỏTiểu Hào đem balo sau lưng mình xuống, lấy từ bên trongmộtkhối rubic lớn hơn của Phi Phi.
“khôngngờ Thiết kế Ngôkhôngchỉ thiết kế các mẫu váy rất đẹp mà cũng rất có tài trong việc thiết kế mẫu cho các bé trai.” Quản lý Trương đoán “Là vì Phi Phi sao?”
“Nhưng mà … cậu ấy chế giễu con.” Người bạnnhỏLý Tử Hào bị chọc tứckhôngnhẹ“Cậu ấynóicon là đầu heo, có họcmộttrăm năm cũngkhôngthể bằng cậu ấy.”
“…”
“thậtngại quá, bình thường Phi Phikhôngthíchnóichuyện lắm.” Ngô Đồng vỗ về Phi Phi xong mới quay lại giải thích với quản lý Trương.
“Quản lý Trương, chào chị.” Ngô Đồng cười chào hỏi.
Phi Phi chơi rubic nhưngkhôngcó khái niệm về thời gian, vì thế lại lắc lắc đầu.
Ngô Đồng nắm tay Phi Phiđiqua bàn lấy khối rubic của mình, khiđangđịnhđivềthìthấy Phi Phi nhìn chăm chú vào khối rubic khác ởtrênbàn.
“Con ngoan ngoãn nghe lời ba, đến cuối tuần ba dẫn conđicông viên chơi trò chơi.”
Phi Phi lại gật đầumộtlần nữa.
Phi Phi ngẩng khuôn mặtnhỏnhắn lên, sững sờ nhìn mẹ.
“Lý Tử Hào, conđanglàm cái gì vậy?” Ba Lý nghe thấy tiếng con trai hét lênthìchạy đến, thấy con trai mập nhà mìnhđangđứng trướcmộtbạnnhỏkhác hét ầm lên, cho là con trai mình lại bắt nạt bạn, vì thế gắt giọngnóivới con.
“Cách chơi loại rubic này cũng giống như khối rubic của cậu, chỉ là khối rubic của tớ là loại cấp bốn, của cậu là cấp ba …”
Phi Phinhẹgật đầu.
“Công viênthìcó trò chơi gì hay đâu.” Người bạnnhỏLý Tử Hàokhôngdễ gì mắc mưu.
Phi Phi chăm chú nhìn mẹ hai giây, có lẽ pháthiệnmẹ mình là nghiêm túc, Phi Phi quay đầu nhìn dì lạ mắt phía trước, có chút lo lắng nắm chặt tay mẹ, nhènhẹgật đầu.
Nhìn xung quanhmộtchútthìpháthiệntrêncái bàn gần đó có rất nhiều đồ ăn vặt,đidạo đến trưađãcó chút đói bụng, bạnnhỏTiểu Hào nhấc đôi chânnhỏchạy qua.
Phi Phi thấy mẹđãđixa, nhìn nhìn xung quanhmộtchút rồi cầm hộp sữatrênbàn cẩn thận uống từng ngụm.
Phi Phi vui vẻ gật gật đầu.
“Conkhôngphải nghịch ngợm, con …” BạnnhỏTiểu Hào còn muốnnóigì đó nhưng bị ánh mắt của ba Lý ngăn lại.
“Cậu có phải cũng chơi rubickhông?”
Người mẹ nào màkhôngthích người khác khen con mình, mà Phi Phi vốn làmộtđứa trẻ thông minh.
Phi Phi bị hai cha con Tiểu Hào đứng vây xung quanhthìcó chút bất an, cậu nhảy xuống ghế muốnđitìm mẹ, lúc này nghe được tiếng, Ngô Đồng cũng vừa đến, c* cậu lập tức nhào vào ngực Ngô Đồng.
“…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chờmộtchút, để tớ đảo lại giúp cậu.”nóixong, bạnnhỏTiểu Hào đem khối rubic mình vừa xếp xong nhanh chóng trộn lên, sau đó đưa cho Phi Phi.
“Tớkhônguống sữa cậuđãuống rồi đâu.” BạnnhỏTiểu Hào thấy Phi Phi cho mình uống sữa thừathìvô cùng tức giận.
Ngô Đồng cười, hôn Phi Phimộtcái rồi mới cùng quản lý Trương rờiđi.
Ừm, hết khát rồi, Phi Phi tiếp tục cầm khối rubic, yên lặng chơi.
“56 giây, cậu chỉ cần 56 giây.” BạnnhỏTiểu Hàokhôngthể tin, hét ầm lên.
“Cậu …” Mắt nhìn Phi Phi chỉ cần mấy giây là đêm khối rubic trở thành như cũ, bạnnhỏTiểu Hào cuối cùngđãpháthiệnra điều gì đó “Cậu cũng chơi rubic hả?”
“Tớ cũng chơi ghép hình.” BạnnhỏTiểu Hào khoe khoang “Khối rubic này tớ có thể xếp thành hình con thỏ, tớ cầm tinh con thỏ đó.”
Phi Phi lắc đầu.
Chương 42
Phi Phi bị ầm ĩkhôngchịu được, bỏ khối rubic xuống lấy hai tay bịt tai, bất lực nhìn xung quanh tìm kiếm mẹ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tác giả có lời muốnnói:
Phi Phi thích thú cầm khối rubic, sau đó lật tới lật lui nhìn nhìn.
Người cha cau mày, dạy con “Lý Tử Hào, conkhôngngoan rồi.”
“Phi Phi, làm sao vậy con?” Đầu tiên, Ngô Đồng nhìntrênnhìn dưới người Phi Phi, pháthiệnPhi Phikhôngcó gì bất thườngthìmới yên tâm, nhìn về cha con nhà họ Lý đứng gần đó, sắc mặt hơi cau lại hỏi “Xin hỏi, vừa mới xảy ra chuyện gì sao?”
“Ba, cậu ấy … Cậu ấy chỉ cần 56 giâyđãxoay lắp xong khối rubic cấp bốn của con.” Lý Tử Hàonói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phi Phi ngoan ngoãn gật đầu.
“….”
Ngô Đồng cúi đầu nhìn Phi Phi “Bạn này muốn kết bạn với con, Phi Phi có đồng ýkhông?”
Người bạnnhỏLý Tử Hào chạymộtmạch đến khu vui chơi, thấy câu tuộtthìmuốn leo lên chơi, nhưng thấy ở đóđãcó mấy bạnnhỏđangchơi. BạnnhỏTiểu Hào ngại va chạm nênkhôngđinữa.
Ngô Đồng vừa nghe chăm chú vừa mở laptop ghi lại các thông tin hữu ích.
Phi Phi do dựmộtchút, rồi dưới ánh mắt khích lệ của Ngô Đồng, cậu nhóc vươn tay, cẩn thận nhận lấy khối rubic trong tay bạnnhỏTiểu Hào.
Trừ giọngnóicủa người quen, từ trước đến giờ Phi Phi hoàn toànkhôngđể cácâmthanh khác vào mắt.
“A,anhbạnnhỏđángyêunày là ai đây.” Vì là cửa hàng trang phục cho trẻ em, các nhân viên tiếp xúc nhiều nhất chính là trẻ con nên mọi người đối với các em bé dễ thương đều rấtyêuthích. Quản lý Trương thấy Ngô Đồng dắt tay Phi Phi, theo thói quen cúi người xuống bắt chuyện làm quen.
“Conkhôngmuốnđiđâu.”
Ngô Đồng quay đầu lại nhìn Phi Phi, thấy bé tiếp tục chơi khối rubic liền tới gần khu vui chơi nhờ nhân viên cửa hàng để ý giúp Phi Phi, sau đó mới cùng quản lý Trương trao đổi về tình hình tiêu thụ sản phẩm của cửa hàng.
“Cậu chờmộtchút.” BạnnhỏTiểu Hào lại xáo trộn khối rubicmộtlần nữa, rồi đưa cho Phi Phi “Khi tớnóibắt đầuthìcậu xếp hình lạimộtlần nữa nhé.”
Dường như là thấy đượcmộtcái gì đó thần kỳ, hai mắt Phi Phi sáng lên.
khôngđếnmộtphút, Phi Phi ngừng tay, đem khối rubicđãxếp thành hình con thỏ đưa đến trước mặt bạnnhỏTiểu Hào, đôi mắt sáng lấp lánh, khóe miệng tràn đầy ý cười.
“Cậu chơi xếp hìnhtrênrubic được bao lâu rồi?”
Phi Phikhôngđể ý đến đối phương, chỉ cúi đầu chăm chú chơi với khối rubic trong tay, xoay tráimộtchút, lại vặn chuyểnmộtchút, làm cho các màutrênkhối rubic càng lôn xộn.
Phi Phi nháy mắt mấy cái, nhảy xuống ghế, nhặt khối rubic lên rồi tiếp tục ngồi vào ghế chơi.
“Bé là hình mẫu của tôi.” Ngô Đồng đáp
“Phi Phi.” Ngô Đồng ngồi xổm xuống, dịu dùngnói“Dì này là bạn của mẹ, dì vừa mới chào con đó, con cũng chào lại dìđinha.”
Ngô Đồng gật gật đầu,đitheo quản lý Trương đến khu vực vui chơi cho trẻ con, đó làmộtsân chơi cỡnhỏ, ở đó được trang bịmộtcái cầu tuột vàmộtcái bể câu cá.
Là quản lý cửa hàng bán quần áo trẻ em lâu như vậy, thấy qua vô số trẻnhỏ, vừa rồi nhìn hai mẹ con trao đổi với nhau, quản lý Trương cũng biết đại khái tình trạng của Phi Phi, thế nên cười lắc đầu “Phi Phi ngoan lắm, rất thông minh nha.”
Từ khi quyết định mở công ty quản lý bất động sản, Tần Qua càng ngày càng bận,anhvề nhà còn muộn hơn Ngô Đồng. Cũng may là công việc của Ngô Đồng tương đối tự do,khôngcần chấm công cũngkhôngphải làm việc đúng giờ. Thế là khi Tần Qua chuẩn bị nhân lực, vật lực để mở công tythìNgô Đồng dẫn theo Phi Phiđikhảo sát tất cả các tiệm quần áo thời trang cho trẻ em của công ty.
Phi Phikhônghiểu nhìnanhbạnnhỏtrước mắt.
khôngphải chính cậu ta nhất định muốn uống sao, chothìcậu ta lạikhônguống,thậtlà kỳ quái. Phi Phi quyết địnhkhôngđể ý đến đối phương, cúi đầu đem khối rubic bạnnhỏTiểu Hào vừa xếp lại xáo trộn lên.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.