Ông Xã Phải Được Dỗ Dành
Bạo Táo Đích Bàng Giải
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 41
“Chúng ta làm như vậy là tốt cho Phi Phi, đúngkhông?”
“anhbiết rồi, đểanhvề nhà suy nghĩ cẩn thận lạimộtchút, sau đósẽquyết định.” Tần Quanói“Đại Hữu, chú vẫn tiếp tục liên lạc với cácanhem khác, càng nhiều càng tốt.”
Nó làmanhcảm thấy phấn khích hơn bất kì thứ gì.
“anh…” Tần Qua kinh ngạcmộtlúc, hơi hoảng hốt rồinói“anhchỉkhôngmuốn con cảm thấy mìnhkhônggiống với người khác.”
“Phi Phi vốnkhônggiống những đứa trẻ khác.” Ngô Đồngnói“Bây giờ con cònnhỏ, nhưng rồi consẽlớn lên, sớm muộn gì con cũng biết được mình khác biệt với những bé khác, lúc đó consẽcàng bị tổn thương hơn.”
Ngô Đồng như pháthiệnđiều lạ lại hôn mặt cậu nhócmộtcái.
Ngô Đồng vừa về đến nhà, trông thấy Phi Phiđãhai ngàykhônggặp,đangngoan ngoãn ngồi ở ghế sô pha nhìn mình cười. Đángyêuđến mức làmcôbỏ ngay túi xách xuống ôm lấy Phi Phi hônkhôngngừng. Chờ hôn đủ rồi, buông cậu nhóc ra mới pháthiệnkhuôn mặtnhỏcủa cậuđãđỏ rực, trong đôi mắt trong trẻo vừa vui sướng vừa ngượng ngùng.
“Cómộtđội ngũ bảo vệ như của công tyanhthìchỉ có những cơ quan trọng yếu của chính phủ mới có thể có trình độ như vậy đó.” Tần Quakhôngđồng ý “anhvà Tần thị là hai bên cùng có lợi, sao em lại có thểnóilàđicửa sau.”
“Công ty quản lý bất động sản.” Tần Quanóira ý tưởng mìnhđãnghĩ ra buổi trưa nay.
“Lúc trước Tần Hoàiđãnóivớianh.” Tần Qua cười gian trá “Nếu nhưanhcần hỗ trợthìlúc nào cũng có thểđitìm chú ấy.”
“Công ty gì vậyanh?” Ngô Đồng tò mò.
Có phải người đàn ông nào khi theo nghiệp kinh doanh, đều trở nên “hoa ngôn xảo ngữ”, “miệng lưỡi lưu loát” như vậy sao.
“Em biết Phi Phikhôngcó vấn đề gì hết, nhưnganhcó biết tại sao Phi Phikhôngmuốnnóichuyệnkhông?” Ngô Đồng hỏi ngược lại.
“anh…” Tần Qua nhìn cửa phòng Phi Phi, trong lòng vô cùng rối rắm,anhkhôngyên lòng khi Phi Phi rời khỏisựbảo vệ củaanh.
So với các loại khích lệ,anhchỉ muốn được em hônanh.
“Vậy …. Chúng ta thửmộtlần xem sao.” Đại khái sống đến bây giờthìđây là quyết định gian nan nhất của Tần Qua, ai mà tưởng tượng đượcmộtngười lính vào sinh ra tử, coi cái chếtnhẹtựa lông hồng mà lại sợ hãi con trai rời khỏisựbảo vệ của mìnhsẽbị người khác kì thị.
“anhkhôngnghĩ đưa Phi Phi đến trường học sao?” Ngô Đồng nhíu mày hỏi.
“anh…” Ngô Đồng có nhiều lời muốnnói, nhưng cuối cùngcôchọnnóira câu có tính uy h**p nhất với Tần Qua “Nếu nhưkhônggặpanh, vậy em phải gả cho ai?”
“Đặc biệt là …trênngườianhcũng có đầy các vết thương.” Ngô Đồngnói“Nếu nhưanhkhôngphải là Tần Đại thiếu,khôngcó bác sĩ Lý, emkhôngthể tưởng tượng đượchiệngiờanhnhư thế nào nữa.”
“Đây là?” Ánh mắtkhôngthể tin của Tần Qua.
“Đó là bị thiểu năng,sẽbị người khác ghét bỏ.” Ngô Đồng cố ý chọc giậnanh.
“Tới khi nàothìem mới chủ động hônanhnhư vậy.” Chứng kiến bà xã cuồng hôn con trai từ nãy đến giờ, Tần Đại thiếu chua chuanói.
“Nếuanhcòn cứ độc đoán như vậy, emsẽtức giận.” Ngô Đồng tung ra đòn sát thủ.
“Nếukhông… chúng ta hỏi qua ý kiến của Phi Phimộtchút.” Ngô Đồng do dự, rồi đề nghị.
Những ngườiđãtham gia quân ngũ luôn cómộtniềm kiêu hãnh riêng của bản thân mình,khôngthể chịu được việc mình làm việc ít hơnanhem mà lại nhận lương ngang nhau mặc dù cácanhem khác đềukhôngphản đối.
“Vả lại, làm bảo vệ cho công ty quản lý bất động sảnthìchỉ cần tuần tra bên ngoàimộtchút,khôngphải gặp nhiều nguy hiểm, so với công ty bảo vệ chuyên nghiệpthìan toàn hơn nhiều.”
“Đây là chuyện tốt, em ủng hộanh.” Ngô Đồngnói“Mặc dù em chưa nhìn thấy tận mắt, nhưng em biết, phía sausựphát triển phồn vinh củamộtquốc gia đều có xương máu của những người quân nhânanhdũng. Em cũngkhônghi vọng, khi những người lính xuất ngũ trở về, mang theo những thương tíchtrênthân thể mà còn sống vất vả hơn những người bình thường.”
“Chúng ta có thể tìmmộttrường học phù hợp với Phi Phi.” Ngô Đồng đề nghị.
“Ở Đế Đô này,mộtphần mười các tòa nhà, cao ốc đều cósựtham gia của Tần thị. Tài nguyên tốt như vậykhôngtận dụngthìthậtphí của giời.”
“Tuần này em phảiđixuống các cửa hàng để điều tra tình hình tiêu thụ trong quý.” Ngô Đồngnói“Trong lúc đó, emsẽđếnmộtsốcônhi viện để tìm cảm hứng thiết kế, lúc đó em đem Phi Phiđicùng, trước hết để con tiếp xúc với những đứanhỏkhác xem sao.”
“Tình hình của Phi Phikhôngthích hợpđihọc.” Phi Phikhôngthíchnóichuyện,khôngthích tiếp xúc với người khác, lại yếu đuối như vậy, nếuđihọc chắc chắnsẽbị người khác bắt nạt, Tần Quakhôngyên lòng.
“So với thịt kho tàu,anh…” Người đàn ông hài lòng, lấy lòng bà xã nhà mình.
“anhđịnh …” Ngô Đồng phản ứng rất nhanh.
“Còn phần bảo trì, sửa chữa cửa nhà, đồ điện gia dụng cũngkhôngkhó, cácanhem đều có thể làm. Còn phần công viên cây xanhthìcàng đơn giản hơn, nếu đượcthìanhcũng có thể sắp xếp cho người nhà của các cậu ấy vào làm.”
“Đúng vậy, đúng vậy,anhthông minh nhất.” Ngô Đồng cười qua loa “Để thưởng choanh, tối nay em làm thịt kho tàu nha.”
---
“Quan trọng nhất chính là …” Tần Qua cười “Trong các công ty con của Tần thị cũng có công ty bất động sản.”
“Nếuanhcũng trở thành bé năm tuổi, mỗi ngày em đều ôm, hônanh.” Ngô Đồng tức giậnnói.
Tần Qua lập tức bỏ tập tài liệu xuống bàn, nhìn Phi Phinói“Phi Phi, khi nàothìcon mới gọi bamộttiếng.”
Chương 41
“Vâng.” Đại Hữu gật đầu.
Tần Qua cho là Ngô Đồng muốn đưa Phi Phi đến trường học cho trẻ có vấn đề, có chútkhôngvui nhưng vẫn giữ bình tĩnhnói“anhnóirồi, Phi Phikhôngcó vấn đề gì hết, con chỉkhôngmuốnnóithôi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tác giả có lời muốnnói:
“Như vậy nếu mở công ty chuyển phát nhanh hoặc công ty bảo vệthìmộtsốanhem cũngkhôngcó khả năng làm việc bên ngoài.” Tần Qua cau mày “Nhưng mà làm nhân viên hành chính cho công tythìkhôngcần nhiều người như vậy.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Quản lý bất động sản?” Ngô Đồng khó hiểu hỏi “Vì saoanhlại chọn công ty quản lý bất động sản, em nghĩ làanhsẽchọn công chuyển phát nhanh hoặc công ty bảo vệ.”
Vì Tần Qua vội vàng cho việc chuẩn bị mở công ty mà Ngô Đồng lại muốn mang Phi Phi cùngđilàm nên để thuận lợi, Ngô Đồng quyết định muamộtchiếc xe hơi.côchọn chiếc xe BMW màu đỏ vừa thông dụng lại vừa đẹp mắt.
“Hai mẹ con về rồi.” Tần Đại thiếu ngẩng đầu, nhìn hai mẹ con cườimộttiếng,trêntay vẫn cònđangcầm tập tài liệu. Ngô Đồng cũng trả về choanhnụ cười dịu dàng, sau đó lắc lắc bàn taynhỏcủa Phi Phi “Con qua hôn hôn bađi.”
“Vợ à,anhkhôngsao.” Tần Qua thấy hốc mắt của bà xãđãửng đỏ, ướt nước, nhịnkhôngđược nắm chặt tay Ngô Đồng “Như vậy,anhsẽkhônggặp em, em cũngsẽkhôngđau lòng.”
“anhyên tâm, nếu như conkhôngthích, emsẽkhôngép buộc nhóc.” Ngô Đồng nhìn người đàn ôngđangdo dự “Dù sao chúng ta cũng phải để con thửmộtlần.”
Người ta thườngnói, khi người đàn ông chăm chú làm việcthìluôn là lúc đẹp trai nhất, Ngô Đồng cũng tin điều đó nhưng đến khi tận mắt nhìn thấy hình ảnh Tần Qua chăm chú làm việc vẫn cảm thấy ngoài sức tưởng tượng củacô. Đây là người đàn ông ngây thơ, cả ngày chỉ biết làm nũng vớicô, ăn dấm chua với con sao, từ khi nào màanhlại có khí chất trầm ổn, đáng tin như vậy chứ?
“…” Tần Đại thiếu bị chọc giận, giữ chặt lấy bà xã, chính mình hônthậtmạnh lên môicô.
“Trí thông minh năm tuổi đượckhông?”
Tiếu Tử vừa đưa báo cáo khảo sát cho Tần Qua vừanói“Emđãđiều tra qua, đa số cácanhem sau khi xuất ngũ trở vềthìchủ yếu làm nhân viên chuyển phát nhanh, bảo vệ linh tinh các kiểu,mộtsố ítthìlàm tại tiệm sửa xe hoặc nhân viên bán xe.”
“Em đừng khóc mà.” Tần Đại thiếu thấy nước mắt của bà xã sắp trào ra, trong lòng cảm thấy vừa ngọt ngào vừa đau lòng “Chúng takhônggiả thiết nữa, lấy đâu ra mà nhiều ‘nếu như’ như vậy chứ.”
“anhcũngđãcó chút ý tưởng rồi.”
mộtngày nào đó, mọi người lại baomộtphòng trong quán ăn thảo luận vềsựphát triển của công ty.
Ngô Đồng vất vả ổn định cảm xúc, rất nhanh nghĩ đếnmộtvấn đề “Sau nàyanhchuẩn bị mở công tysẽchắc chắn rất bận rộn, vậythìPhi Phi phải làm sao bây giờ?”
“Em là mẹ Phi Phi, việc Phi Phi có nên đến trường học haykhông, em có nửa quyền quyết định.” Ngô Đồngnói.
“hiệnnay, bất động sản phát triển rất nhanh chóng, trong thành phố mỗi ngày đều có những nơi phải xây dựng nhà cửa, công ty, chung cư đều cần có công ty quản lý chuyên nghiệp.” Tần Quanói“Công ty quản lý bất động sản có thể bao gồm cả bảo vệ, công viên cây xanh, bảo trì các loại, những ngành nghề nàyyêucầu kĩ năngkhôngcao, nếu gặp khó khănthìchỉ cần huấn luyệnmộtchút là được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Trước mắt, chú xin số điện thoại và địa chỉ, đến khi chúng ta cần ngườisẽtrực tiếp liên lạc,khôngcầnđitìm lại lần nữa.” Tần Qua mặc dù chưa mở công ty nhưnganhbiết, có Tần thị làm chỗ dựa phía sauthìcông ty của mìnhkhôngdễ dàng sụp đổ được.
“Nhưng liên lạc với nhiềuanhem như vậy, nếu chúng takhôngsắp xếp được công việc cho họthìsao?” Đại Hữu hỏi.
Chấp hành nghiêm mệnh lệnh và cố gắng hoàn thành nhiệm vụ là bản năng củamộtngười lính, trong thời gian ngắn ngủimộttuần, Đại Hữuđãtìm được hơn năm mươianhem binh línhđãxuất ngũ, Tiếu Tử cũng dựatrênyêucầu của Tần Qua làmmộtbáo cáo khảo sát.
Ăn cơm tối xong, dỗ Phi Phiđingủ, hai vợ chồng ngồitrênghế số pha trong phòng kháchnóichuyện việc Tần Qua mở công ty. Tần Đại thiếu kể lại chuyện vì sao mình gặp được Đại Hữu, vì sao nghĩ đến chuyện mở công ty, cùng với việc bây giờ chưa xác định loại hình kinh doanh của công ty cho Ngô Đồng nghe.
“Tại sao?” Tần Qua sửng sốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của Tần Qua, Phi Phi chạy chầm chậm qua chỗ Tần Qua rồinhẹnhàng chạmnhẹvào má người đàn ôngmộtcái.
“anhgian xảo quáđi, còn biếtđicửa sau nữa hả.”
Ba người gật đầu, hơi hoang mang, thực ra mànói, nếu quân nhân sau khi xuất ngũ thân thể khỏe mạnhthìcó thể dễ dàng kiếm được công việc có khả năng nuôi sống bản thân. Cho nên ý định của Tần Qua muốn mở công ty là để giúp đỡ các quân nhânđãbị mấtmộtphần thân thể như Tiếu Tử.
Tần Qua: Tôi muốn vùng lên, tôi muốn phấn đấu, thực ra tôi rất thông minh.
“Tính bao quát của công ty quản lý bất động sản là tốt nhất.” Tần Quanói“Thực ra phần lớn quân nhân xuất ngũ nếu tình trạng sức khỏe tốtthìkhôngkhó tìm việc lắm. Công ty củaanhvừa mở, tuyển dụngkhôngnhiều người lắm nênanhmuốn dành cơ hội này cho nhữnganhem bị thương tật khiếm khuyếtmộtphần cơ thể hoặc có sức khỏekhôngtốt.
“Hỏi như thế nào?”
“Nhưng mà…”
“Còn những trường hợp giống như em bị thương ảnh hưởng đến bộ phận cơ thể.” Tiếu Tử bổ sung “mộtsố ítthìnhận trợ cấp xuất ngũ rồi về nhà làm vườn trồng trọt, trợ cấp hếtthìđilà bảo vệ cho trường học hoặc là làm công nhân vệ sinh quét rác.”
Vào ngày Ngô Đồng cùng Phi Phi về đến nhàthìbắt gặp Tần Đại thiếu – người cả ngày nay bận rộnđikhảo sát thị trường –đangngồi trong phòng khách trướcmộtchiếc laptop,trênbàn là rải rác các loại giấy tờ, tài liệu.
“anhvội lắm sao.” Ngô Đồng ngồi xuống cạnh Tần Qua, cầmmộttờ giấytrênbàn lên nhìn “anhnghĩ ra mở công ty gì chưa?”
“Đúng!” Ngô Đồng khẳng định.
“Vợ à, có phải em cảm thấyanhđặc biệt thông minhkhông?” Tần Đại thiếu ngoắc ngoắc đuôi cầu khích lệ.
“Thành quả của mấy ngày nay đó.” Ngô Đồng khoe khoangnói.
Tần Quakhôngphải làkhôngnghĩ đến vấn đề này nhưng màanhvẫn chưa tìm ra được phương án nào tốt,nói“Phi Phi rất ngoan ngoãn, đưa nhóc đến đâu chỉ cần đưa cho nó cục rubicthìnó có thể chơi cả ngày.anhnghĩ làanhvẫn mang Phi Phiđitheo, còn nếukhôngđượcthìanhsẽđưa Phi Phi đến Hoàn Sơn Phỉ Thúy nhờ mẹ trông con.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tần Qua: Về nhàanhsẽbiến thành ngốc.
Ngô Đồng: Em vẫn thích bộ dạng ngốc nghếch trước đây củaanhhơn.
Phi Phi nghi ngờ nhìn Tần Quamộtcái, sau đó ngoan ngoãn ngồi xuống, như thường ngày cầm cục rubic trong ray chơi.
“Em cũngkhôngbiết.” Ngô Đồng lắc đầunóithêm “Em chỉ biết là, nếuanhcòn nuông chiều con như vậy, coi việc Phi Phikhôngnóichuyện cũngkhôngsao, như vậy consẽcàngkhôngnóichuyện.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.