Ông Xã Phải Được Dỗ Dành
Bạo Táo Đích Bàng Giải
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 31
“Có chuyện gìkhôngchú?” Ngô Đồng hiểurõchú Hai, nếukhôngcó việcthìông ta tuyệt đốisẽkhôngchủ động liên lạc vớicô.
“Ra ngoài?” Ngô Đồng sửng sốt “anhđến đón em hả?”
“Tổng Giám đốc Ngôkhôngcần tức giận.” Lưu Hướng Minh mỉm cười “Ôngkhôngphải vừa thắc mắc tại sao công ty bất động sản như MK lại có hứng thú đầu tư vào công ty bán lẻ sao, mà cố tình lại còn là Ngô thị.”
Nửa giờ sau.
Lưu Hướng Minh cầm ly cà phê uốngmộtngụm, từ từnói“Ý của công ty chúng tôiđãnóirõtrong điều khoản kèm theo, MKsẽđầu tư năm trăm triệu, nếukhôngđủthìcó thể lên đến sáu trăm triệu, điều kiện duy nhất là Ngô thị phải chấm dứt quan hệ hợp tác với Tần thị.”
“MK?” Ngô Đồng ngẫm nghĩ, đột nhiênmộtsuy nghĩ chôn sâu trong kí ức lóe lên,côkhôngchắc chắn hỏi lại “Tổng Giám đốc công ty đó tên là gì?”
Thấy vợ đồng ý, Tần Đại thiếu sử dụng thị lực ngang ngửa với phi công, hăng hái tìm nhà hàng có món ăn ngon, sau đó liếc nhìn màn hình TV của cửa hàng ven đườngđangtrình chiếu phim.
“Đồng Đồng hả cháu, cóđangbận rộn gìkhông.”
(Hôm nay đồng nghiệp hỏi em vì saokhôngthấy phát kẹo cưới)
“Lúc đó Tổng Giám đốc chúng tôi còn ở Mỹ cùngkhôngbiết tình cảnh khó khăn củacôNgô Đồng nên rất áy náy. Cho nên hi vọng Tổng Giám đốc Ngô có thể giúp đỡ Tổng Giám đốc công ty chúng tôi bù lại nỗi tiếc nuối này.” Lưu Hướng Minh nhìn chú Hai, trong mắt mang theo vẻ châm biếm “Dù sao,côNgô Đồng cũng là cháugáiông, ông cũngkhônghi vọngcôấy phải trải qua cuộc sống như vậy chứ?”
“Đồ ngốc.” Ngô Đồng ôm Phi Phi ngồi lên băng ghế phía sau.
(Ngày maianhđiphát!!!)
“Mẫn Mẫnnóichoanhbiết hả?” Ngô Đồng cũng chỉ giời thiệu qua loa tên của Tần Qua,khôngnhắc đến gia cảnh củaanh. Lưu Viễn lạinóitên Tần Đại thiếu nên Ngô Đồng đoán là Lý Mẫnnóichoanhbiết.
Vừa đến cổng chính Ngô Đồngđãtrông thấy ngay dáng người to cao của Tần Qua, mặc áo sơ micômới may, bế Phi Phi nhìn mình vừa cười vui vẻ vừa vẫy tay.
Mặc dù có dự cảm từ trước nhưng khi nghe đến cái tên đó, Ngô Đồng vẫnkhôngthể tin “Chú Hai, vì sao chú hỏi vậy?”
Ngô Đồngkhôngkiềm chế được mà cười nhạt,khôngbiết là cười với Thẩm Tây Minh, với chú Hai hay là với chính mình. Khi mìnhthậtsựcần giúp đỡthìkhôngthấy Thẩm Tây Minh đâu, đến khi mìnhkhôngcần họthìchú Hai lạinóinghe theo mình. Là trò đùa của thời gian hay đây chính là số phận.
“Vậy … có thời gian chú cháu mình gặp nhaumộtlát đượckhông.”
Lúc này thang máyđãđến tầng trệt.
“Chú biết rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“À” Lưu Viễn cười cười,khôngtrả lời.
“Em về muộn vậy?” Lưu Viễn hỏi.
“Tổng Giám đốc Ngôđãnóivậythìtôi cũngnóithẳng.” Lưu Hướng Minh nhậnmộttập tài liệu khác từ tay luật sư công ty của mình, đưa cho chú Hai,nói“Đây là điều khoản kèm theo.”
“Em luôn tin tưởng tay nghề củaanhKim mà.”anhKim là thợ may có kinh nghiệm lâu năm ở KISS, kĩ năng may quần áo tốt hơn của Ngô Đồng nhiều.
Lúc này các nhà thiết kế khác cũng đến xem bộ mẫu thiết kế của mình, Ngô Đồng cầm quần áo rồi chàoanhKimđitrước. Tuy nhiên trước khiđi,côquay lại nhìn các đồng nghiệpđangbận rộn, thầm nghĩ, chờ cuối tuần cùng Tần Quađimua ít kẹo cưới phát cho mọi người trong công ty đồng thời thông báo cho họ biết mìnhđãkết hôn.
---
Chú Hai gật đầu.
“Em vừa mới tăng ca xong.”
Tần Qua thấy Ngô Đồng ôm quần áotrêntay liền thả Phi Phi xuống, đưa tay cầm lấy quần áotrêntaycô, cằn nhằn “Cuối tuần rồi em mang đồ về nhà làm gì?”
(Ngày mai là cuối tuần) Ngô Đồng cười trả lời.
(À ….)
Ngô Đồng cúp điện thoại bước nhanh ra ngoài, lúc đến thang máythìgặp Lưu Viễn cũngđangđivề. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vậy phải có kẹo mừng chứ? Cho mọi người được dính chútkhôngkhí vui mừng.”
Ngô Đồng vô cùngyêuthích, luôn v**t v* cái áo, ngheanhKimnóivậythìhơi ngượng ngùng “Dạ, là cho ông xã em.”
Mắt Tần Qua sáng lên, nhìn quần áo trong tay mới pháthiệnđây là quần áo cho nam giới, thế là vui vẻ ôm chặt hơn.
“Vợ ơi, ăn tối xong chúng tađicoi phim nha.”
“Dạ, cũng vừa mới kết hôn thôi.”
Bàn tay Ngô Đồng cầm bản hợp đồng hơi run lên,côhít sâumộthơi rồi mới hỏi “Chú trả lời người ta như thế nào?”
thậtra sau khi Ngô Đồng kết hôn với Tần Đại thiếu, chú Hai cũngkhôngliên lạc với Ngô Đồng, vì Ngô Đồngkhônghi vọng ông ta liên lạc vớicô, hai là ông ta cũngkhôngdám liên lạc với Ngô Đồng, ông ta sợ rằng …. Nếu Ngô Đồngkhôngsống tốtthìsao?
“thậtra bản hợp đồng này đối với Ngô thị chỉ là đổi người đầu tư mà thôi nên đổi haykhôngđổi cũngkhôngảnh hưởng gì đến Ngô thị.” Giọngnóicủa chú Hai vô cùng chân thành “Nên … chú Hai theo ý của cháu.”
Lập tức chú Hai nghiêm chỉnh lên.
Tần Qua trả lời cho Ngô Đồng bằng hình ảnhmộtngười mặc váy rơmđangkhiêu vũ, Ngô Đồng bật cườimộtlúc lâu mới để điện thoại xuống làm nốt công việcđangdang dở.
Vì phát sinh đoạn nhạc đệm như vậy mà tâm tình của Ngô Đồng trở nên sa sút,côcứ ngồi ngẩn trong văn phòng cho đến khi màn đêm buông xuống, Ngô Đồng bị tiếng chuông điện thoại của Tần Qua đánh thức, mới giật mình nhìn lạiđãtám giờ tối.
“Có nhân viên chăm chỉ như vậy, là ông chủanhthậtsựvui mừng.” Lưu Viễn cười “Để biểu dương,anhđưa em về nhé.” Lưu Viễn biết giờ này đón xekhôngthuận lợi nên định đưa Ngô Đồng về nhà.
“Chú Hai, chúthậtlà nghe ý của cháu chứ?”
“Em về trước đây.” Ngô Đồng vẫy vẫy tay rồiđira khỏi thang máy.
“Dạ,khôngsao.”
Ngô Đồng vừa dứt lời, người nào đó vừa ủ rũ như cà mắc sương, trong nháy mắt thẳng lưng lên (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cháu … Cháu có quen biết Tổng Giám đốc tập đoàn MKkhông?” Chú Hai do dựmộtlúc rồi hỏi.
Ngô Đồng và chú Hai ngồi trong quán cà phê dưới lầu công ty KISS, vì xung quanh có khá nhiều công ty, cửa hàng nên quán cà phê lúc nào cũng đông khách.
“Chú Hai.”
Ngô Đồng mở ra, nội dung phần thứ nhất của hợp đồng cũngkhôngkhác gì so với hợp đồng với Tần thị, phần thứ hai là điều khoản kèm theo làm Ngô Đồngkhôngkhỏi khống chế ngẩng đầu lên “Đây là cái gì?”
“anhquyết địnhđi.”
“Sáng mai chúng tađixem.”
“Dạ,khôngcần đâu. Ông xã em đến đón rồi.” Ngô Đồng từ chối.
“Vâng,anhmay xong chưa ạ?”
Chú Hai ngồi ở ghế sô pha suy nghĩthậtlâu, đến khi gạt tàntrênbàn cắm đầy mẩu thuốc lá mới cầm điện thoại di động lên. Khi danh bạ đến tên Tổng Giám đốc Tần ông ta chần chừmộtlúc lâu, sau đó quyết định đưa danh bạ đến số của Ngô Đồng.
“Sao vậy, Tổng Giám đốc Ngô đối với điều khoản công ty chúng tôi đưa rakhônghài lòng?” Lưu Hướng Minh – người phụ trách công ty MK hỏi.
“Mặc dù Ngô thị chúng tôikhôngphải là công ty lớn, nhưng chúng tôi muốn hợp tác với aikhôngphiền đến quý công ty quan tâm.” Chú Hai hơi tức giận, đặt mạnh tập tài liệu xuống bàn.
Trong chớp mắt, chú Hai hiểurõnhững khúc mắc bên trong, sắc mặt từ từ khó coi.
“Đồng Đồng?” Chú Hai thấy mãi mà Ngô Đồngkhôngnóigì, bèn kêu lên.
Lúc chú Hai gọi điện đến, Ngô Đồngđãphác thảo đượcmộtnửa, điện thoại reomộtlúc lâucômới cầm máy. Thấy người gọi đến là chú Hai, lông mày Ngô Đồng nhíu lại. Để bút vẽ xuống, Ngô Đồng bắt máy.
“Vợ à, hôm nay em lại tăng ca hả?” GiọngnóiTần Đại thiếu hơi tủi thân.
Nhớ đến kẹo cưới lại nhớ đếnmộtlớnmộtnhỏtrong nhà, khóe miệng Ngô Đồngkhôngtự chủ nở nụ cười, lấy điện thoại nhắn tin.
Mặc dù thời gian trả lời tin nhắn có hơi lâu, nhưng nhìn hàng loạt dấu chấm than kia cũng có thể tưởng tượng tâm trạng kích động của người nào đó, có khi cònđangôm Phi Phi quay vòng vòng ý chứ.
“khôngmuốnthìthôi.” Ngô Đồng vuốt vuốt tóc Phi Phi, trả lời.
Trải qua cuộc sống như vậy, cuộc sống như thế nào chứ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dường như mỗimộtcông ty thành công đều cómộtđặc điểm giống nhau, đó là năng lực công tác vô cùng mạnh mẽ. Thẩm Tây Minh về nước chưa đượcmộttuầnđãbố trí sắp xếp xong mọi việc ở công ty con, đồng thời cử người cầm theo tài liệuđãcó mặt ngồi trong văn phòng Tổng giám đốc Ngô thị.
Ngô Đồng hơi sửng sốtmộtchút rồi mới đáp lại “Kẹo mừng tôi còn chưa chuẩn bị xong, xong rồi nhất định cómộtphần choanhKim.”
“Em … tăng ca xong rồi, giờ em về nhà liền nè.” Ngô Đồng vừanóichuyện điện thoại vừa thu dọn đồ đạc.
“Chú Hai, cháuđãnói, bản hợp đồng này chú có kí haykhôngđềkhôngliên quan đến cháu.” Ngô Đồng lặp lại lần nữa.
“đãxong rồi đây.”anhKim từ đống quần áo trong phòng làm việc lấy ra hai cái đưa cho Ngô Đồng “côkiểm tra xemđãđược chưa?”
Phi Phi cũng lườikhôngthèm để ý đến ba mình thường xuyên nổi điên, trong lòng, trong mắt chỉ có hình ảnh bộ ghép hình mình mới ghép đượcmộtnửađãbị ba mình kích động đạp hư.
Chú Hai nhìn văn bản trong tay, cau mày,khônghiểu hỏi “Nếu tôi nhớkhôngnhầmthìquý công ty là công ty bất động sản, sao lại có hứng thú đầu tư vào công ty bán lẻ thực phẩm như chúng tôi.”
“Cám ơnanh.”
“Trước đâykhôngthấycônhờ tôi làm cái này.”anhKim cười ha ha “Đây là làm cho bạn trai hả?”
“Tổng Giám đốc cácanh…” Đến giờ chú Hai vẫnkhôngthể tin được Ngô Đồng lại quen biết tổng giám đốc MK. Nếucôquen biết tổng giám đốc MK và đối phương đồng ý hỗ trợ số tiền kia, vì sao lúc đó lại đồng ý liên hôn.
“Chúng ta gặp mặt rồinóichuyệnrõhơn, chú chờ cháu ở quán cà phê dưới lầu công ty cháu.”
“Đúng là cháu và Thẩm Tây Minh có quen biết nhưng bây giờđãkhôngcòn quan hệ gì nữa, cháu cũngkhôngbiết tại saoanhta lại muốn làm như vậy.” Ngô Đồngnói“Nhưng mà cháukhôngmuốn thiếu người khác ân tình.”
“Tần Đại thiếu đến đón em hả?” Lưu Viễn giật mình.
“Vậy em ra ngoài nhanh lên nha.”
“Sáng nay, Giám đốc công ty con của MK đến gặp chú đưa ra bản hợp đồng này.” Chú Hai đưa bản hợp đồng cho Ngô Đồng xem.
Bị vợ từ chối, Tần Đại thiếu ủ rũ,rõràng trước đây khi kết hôn cómộtnửa lý do là vì Phi Phi, nhưng saohiệngiờ lại cảm thấy thằng nhóc thúi này có đôi khithậtchướng mắt.
“Ông cùng Tần thị vì sao lại hợp tác, và ông làm sao để thuyết phụccôNgô Đồng liên hôn cùng Tần thị, những điều này … chúng ta có thểkhôngcầnnóiđến.” Lưu Hướng Minh lại đẩy tập tài liệu về phía chú Hai “Ý của Tổng Giám đốc công ty chúng tôi rất đơn giản, Ngô thị cần vốn, MK chúng tôi có thể thay Tần thị hỗ trợ, chính là vì tự do củacôNgô Đồng.”
“Vợ ơi, em nhanh lên. Phi Phi đói bụng rồi.”
“Cho nên, dù chú có kí bản hợp đồng này haykhông, cháu hi vọng đềukhôngliên quan đến cháu.” Ngô Đồngnói“Chú Hai, chú hiểu ý cháu chứ?”
“anhKim.” Sau khinóichuyện với tổ trưởng tổ trang phục Tiểu Lương xong, Ngô Đồng tranh thủ thời gian đến gặp người phụ trách dây chuyền may –anhKim (Kim sư phó).
“côNgô” Người phụ trách dây chuyền may –anhKim làmộtngười đàn ông trung niên khoảng năm mươi tuổi, vì làm việc lâu năm với máy may nên phải đeo kính lão, làmộtngười vô cùng hiền hậu “côđến hỏi đồcôgửi tôi may thêm hả?”
“Dĩ nhiên làkhôngphải.” Chú Hai cười, cuối cùngnóithẳng vào vấn đề “Mặc dù Ngô thị gần đây của chúng tôi phát triển khá tốt nhưng cũngkhôngđến mức để công ty MK tự tìm tới cửa đầu tư, việc hiểu người hiểu mình tôi vẫn làm được.”
Lưu Hướng Minh để lại bản hợp đồng và danh thiếp, cùng luật sư ra khỏi văn phòng, để lại bóng dáng hơi ủ rũ của chú Hai.
Năm phút sau mới thấy đầu kia hồiâm.
(Ngày mai chúng ta cùngđimua nha.)
“Nhưng mà, đây là cơ hội duy nhất để cháu và Tần Đại thiếu ….” Chú Hai muốnnóilại thôi.
“Nguyên nhân rất đơn giản.” Lưu Hướng Minhnóirõ“Tổng Giám đốc công ty chúng tôi vàcôNgô Đồng là bạn tốt nhiều năm nay.”
“Bên đónói, cháu và Tổng Giám đốc MK là bạn tốt nhiều năm, bọn họ hi vọng chú chấp nhận bản hợp đồng mới này, từ đó để Ngô thị và cháu … có thể thoát khỏi khống chế của Tần thị.” Chú Hai hỏi “Vì vậy chú mới hỏi cháu có quan biết với Tổng Giám đốc MK Thẩm Tây Minhkhông?”
“Được, tôi chờ đó nhe.”
“Rồi, em ra liền.”
Tần Qua để quần áo lên ghế bên ghế lái phụ, sau đó lái xe hòa vào dòng xe đông đúc,nói“Giờđanglà giờ cao điểm, hay là chúng ta tìm nhà hàng nào gần đây vào ăn luôn.”
khôngbiết vì sao, chỉmộttừ này mà Ngô Đồng có thể tự bổ não hình ảnh người đàn ông ủ rũ cúi đầu, vì thế lại nhắn thêmmộttin.
“Ôi,thậtlàmộtchuyện vui, chúc mừngcô.”
“Phim?” Ngô Đồng do dự “Nhưng vậythìmuộn quá, Phi Phi buồn ngủ.”
“Thẩm Tây Minh.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ông xã?côkết hôn rồi hả?”anhKim kinh ngạc.
Đúng là Tần Đại thiếuđangôm Phi Phi xoay vài vòng, rồinóivới con trai “Kẹo mừng, kẹo mừng, đồng nghiệp của mẹ conthậtlà đángyêu.”
Chương 31
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.