Ông Xã Phải Được Dỗ Dành
Bạo Táo Đích Bàng Giải
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 21
“anh…” Ngô Đồng đỏ mặt lên “Emđãđồng ý rồi màanhlà đàn ông mà còn lằng nhà lằng nhằng cái gì.”
(Tình hìnhkhôngổn rồi, hình như Ngô Đồngyêuđương)
“Em cũng nghĩ thế, nếuanhthích Ngô Đồng sao nhiều năm như vậykhôngtheo đuổi cậu ấy.” Lý Mẫn thở phàonhẹnhõm “Nhưnganhcũng rất quan tâm đến cậu ấy đó.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
(Tớ sắp về rồi)
Khi máy bay đáp xuống sân bay nước N,đãcó xe của khách sạn chờ sẵn. Hai người ngồitrênxe về khách sạn, Ngô Đồng nhìn Tần Qua có vẻ mặt mệt mỏi “Vừa rồitrênmáy bay saoanhkhôngtranh thủ chợp mắtmộtchút?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đừngnóinhảm,đinước ngoài du lịch màkhôngchờ tớ cùngđi, cậuđiđâu chơi, saotrênvòng bạn bèkhôngthấymộttấm hình nào,khôngphải là cậu lừa tớ đó chứ.”
Mặc dù, đêm đó những việcđãqua vô cùng hỏng bét, nhưng Ngô Đồng cũng biết đó là do Tần Quakhôngkhống chế được cảm xúc của mình. Sau lần đó, Tần Qua mặc dù hay động tay động chân chiếm tiện nghi của mình, nhưng trừ hôn raanhcũngkhôngcó hành động gì khác. Ngay cả khi mình mượn cớ đuổianhra phòng khách ngủ,anhcũng thành thànhthậtthậtchấp hành.
“Đànanhạ?” Lý Mẫn thấy đànanhhọc cùng trường đại học với mình kiêm ông chủ công ty mìnhthìoán trách “Còn ai vào đây nữa ạ, Ngô Đồng chứ ai, connhỏđó thấy sắc quên bạn.”
“Vợ à, em đừng quên chồng em xuất thân từ gia đình danh giá giàu có.”
“anhcảm thấyanhnghĩ như vậy là bình thường hay suy nghĩ của em mới bình thường.”
“Dù Phi Phikhôngnóichuyện, nhưng càng như vậy con càng nhạy cảm,anhkhônggọi cho con, nhócsẽnghĩanhkhôngcần con nữa.”
“Đúng làanhmệt, nhưng màkhônghôn emthìanhkhôngngủ được” Tần Qua cúi đầu cười.
Tần Qua đáp ngaykhôngchút nghĩ ngợi “Nếuđidu lịch trăng mật chỉ ởmộtnước, làm sao làm nổi bật được khí thế nhà giàu lắm của củaanh.”
“Giọngnóicủa đàn ông?” Đầu bên kia, Lý Mẫnkhôngcòn bình tĩnh, làm Tần Qua kinh ngạc nhìn sang.
“anh… em ngủ là để dưỡng da.” Ngô Đồng xấu hổ.
Ngô Đồng biết trong thâm tâm Tần Qua cũngkhôngmuốn tổn thương mình,anhchỉ sợ mìnhkhôngkhống chế nổi bản thân. Nhưng hai ngườiđãlà vợ chồngthìsinh hoạt vợ chồng làkhôngtránh khỏi. Mặc dù Ngô Đồng sợ hãi nhưngcôhiểurõ, việc này mình cần dũng cảm hơnmộtchút, ai bảo ông xã mình lại có bệnh như vậy chứ.
Chương 21
“Đúng rồi, chút nữa đến khách sạnanhnhớ gọi cho Phi Phi.” Ngô Đồng dặn dò.
“Oa, cậu còn ở phòng khách sạn cao cấp, … í,khôngphải là cậunóiTiểu Nguyên bị bệnh phải tốn nhiều tiền chữa bệnh lắm sao? Làm sao mà có tiềnđidu lịch, ở khách sạn hạng sang thế này?” Lý Mẫn truy hỏi “Mặt mũi lại tươi cười hồng hào thế kia, cậuđangyêuđương phảikhông?”
“khôngtin tớ hả, giờ tớđangở khách sạn nè, để tớ cho cậu coi.” Ngô Đồng cầm di độngđidạomộtvùng quanh phòng, sau đó đến chỗ cửa sổ sát đất, quay ống kinh về phía biển.”khônglừa cậu chứ.”
“Ngô Đồng có ngườiyêurồi?” Lưu Viễn đột nhiênnóilớn tiếng.
“Về rồi tớsẽnóivới cậu.” Ngô Đồngkhôngđể ý giọngnóicủa Mẫn Mẫnđãbiến đổi, cúp điện thoại rồi lấy túi xáchđitheo Tần Qua xuống lấu trả phòng.
“À, nhà máyđãđem trang phục mẫu đến, em kiểm tra xem thế nào.”
“Khi nào về tớsẽkể cho cậu.” Vì việc liên hôn này quá đột ngột màcôcũngkhôngmuốn người khác biết chuyện, lại thêm thời gian đó Mẫn Mẫn lạiđicông tác nước ngoài nên Ngô Đồng vẫn chưanóichuyện với bạn thân.
“Đương nhiên là em rồi.” Tần Qua khăng khăng “Nhưng Phi Phi cũng bị bệnh giốnganh.”
“anhlàm gì mà sốt sắng như vậy?” Lý Mẫn giật nảy mình,khôngchắc hỏi lại “khôngphải làanh…yêuthầm Ngô Đồng đó chứ.”
“Vậy phải chờ cậu ấy về rồi hỏi là biết thôi, cũng có khi làyêuđương bất ngờ khiđidu lịch.” Lý Mẫnói“Dù sao sau khi chia tay với người đó, Ngô Đồng vẫnmộtmình, em ủng hộ cậu ấy tìm tìnhyêumới.”
“Đương nhiên là … nhớ rồi.” Ngô Đồng vui vẻ cười.
(khôngphải cậuđãnóicôấykhôngthân cận với người đàn ông nào sao?) (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Em chẳng nhìn ra.”
(Cậu cứ ở đó mà yên tâm, nếu cậukhôngtrở lại, nếu lần nàykhôngđúngthìsớm muộn gì Ngô Đồng cũng chạy mất)
Đế Đô, phòng làm việc của công ty thiết kế thời trang KISS.
“Da emđãđẹp rồi,khôngcần lấy đó làm cớ.”
“anhquan tâm Ngô Đồng kĩ quá nhỉ!” Dáng vẻ Lý Mẫn nghiễn ngẫm.
Trong nháy mắt, người Ngô Đồng cứng đờ “anh…anhkhôngmệt sao?”
“Em đừngnóibậy.” Lưu Viễn vội vàng phủ nhận.
“Tần Qua.” Ngô Đồng bỗng nhiên đưa tay kéoanhlại, giống như hạ quyết tâm “Emkhôngsao.”
Bị Ngô Đồng cúp điện thoại, Lý Mẫn tức giận đập bàn, đứng lên “Dám cúp điện thoại của tở, trở về xem tớ thu thập cậu thế nào.”
“Nè!” Lý Mẫn thấy ông chủ vẫn đứng ở cửa ngây ngốc,khôngnhịn đượcnói“Đànanh,anhtìm em có việc gìkhông?”
“Ngô Đồng?” Lưu Viễn kinh ngạc “khôngphảicôấyđangxin nghỉ phép đểđidu lịch sao?”
Lưu Viễn nghe xong, cúi đầu suy nghĩ.
Nhưng đáng tiếc Lưu Viễnkhôngđể ý, mà tiếp tục hỏi “Em mớinóiNgô Đồngyêuđương?khôngphải chứ, mấy tháng nay em trai Ngô Đồng bị bệnh màcôấy bận tối mắt tối mũi, cũng may nhờ em họcôấy hiến tủy mà sức khỏe của Tiểu Nguyênđãhồi phục xuất viện. Sau đócôấy xin nghỉ phépđidu lịch thư giãn,anhchưa nghenóicôấyyêuai.”
(Tớ vẫn chưa thấy, nhưng mà Lý Mẫn vừa cùng Ngô Đồngnóichuyện Video nghe được giọngnóicủamộtngười đàn ông, nghi là gặp nhau khiđidu lịch)
“khôngđâu.” Tần Qua lắc đầu “Trẻ con nhà khácanhkhôngbiết nhưng Phi Phi nhà mình rất thông minh,sẽkhôngsuy nghĩ ấu trĩ như vậy.”
Tần Qua buông tạp chí, thấy Ngô Đồng mặc áo ngủ nằm bên cạnh mình,mộtmảng da thịt trắng như tuyết nhưẩnnhưhiệnlàmanhchoáng váng,khôngkìm chế nổi mà xoay người đè lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có lẽ ban ngàytrênmáy bay ngủ nhiều nên rạng sáng đột nhiên Ngô Đồng tỉnh giấc, phát giác nửa giường bên cạnh mình trốngkhông,côchậm rãi xuống giường, cẩn thận mở cửa phòng ngủ. Nhìn thấy thân hình cao lớn của người đàn ông chen chúctrênchiếc ghế sô pha, Ngô Đồng bỗng nhiên cảm thấy khó chịu nhưng cũng chỉ biết giả vờ nhưkhôngcó gì,mộtlần nữa khép cửa phòng lại.
“Trời cũng sắp tối rồi,anhsợ ngủ nhiều đế đêm lạikhôngngủ được, đâu phải ai cũng giống người nào đó, đặt người xuống là ngủ giống heo quáđi.” Tần Qua trêu ghẹo.
Người đàn ông bị Ngô Đồng k*ch th*ch, thân hìnhđangchống bên ngườicôtrầm xuống làm Ngô Đồng hoảng sợ mà kêu lên. Mặt Tần Qua chôntrênngực Ngô Đồng, hô hấp nóng bỏng phuntrênngựccô, làmcônổi cả da gà, k*ch th*ch da thịt đỏ hồngmộtmảnh. Tần Qua cố gắng khắc chế d*c v*ng của bản thân, hai tay chống bên hông Ngô Đồng nắm lấy ga giường.khôngđược, vẫn chưa được, Tần Qua có cảm giác mìnhkhôngthể chờ đợi mà muốn xé quần áo của Ngô Đồng sau đó đoạt lấycô, xâm phạmcô, chà đạpcô. Trong đầu, d*c v*ng và lý tríkhôngngừng luân chuyển, Tần Qua cố gắng khống chế mà ngẩng đầu.
Mà Tần Quađãbị đánh thức cũngkhôngngủ lại, cho đến khi tia nắng đầu tiên chiếu vào phòng, Tần Qua điềm nhiên nhưkhôngcó việc gì đánh thức Ngô Đồng dậy chạy bộ.anhhi vọng mỗi ngàymộttốt hơn.
Đầu video bên kia xuấthiệnmộtcôgáivới mái tóc ngắnhiệnđại, vui vẻ đáp lại “Bạnyêu, có nhớ tớ haykhông?”
Ra là chỉ hônmộtcái thôi, Ngô Đồng thả lỏng người. Thấy Ngô Đồngđãthả lỏng, Tần Qua cúi người,khôngnhư mọi ngày hôn lên môi Ngô Đồng mà thong thả chen vào trong cổ áo ngủ củacô, khẽ hôn lên g* b*ng đ** no đủ của vợ mình. Thân thể Ngô Đồng vô thức cong lên, cả người tê dại như bị điện giật. Tần Qua cũng đ*ng t*nh, hai mắt đỏ lên, mong chờ nhìn Ngô Đồng. Ngô Đồng thấy biểu cảm quen thuộc của người đàn ông, sắc mặt lập tức trắng bệch, hình ảnh của đêm hôm đó lạihiệnlên, thân thể bắt đầukhôngkhống chế được mà run lên. Cảm giác người trong ngực mình run rẩy, h*m m**n trong mắt Tần Qua lui dần,anhchống thân thể lên, định rời khỏi người Ngô Đồngđira ngoài.
Lúc này Tần Quađãthu dọn gần xong,đãthông báo cho khách sạn trả phòng và đặt xe ra sân bay,anhđẩy cửa vào giục Ngô Đồng “Em thu dọn xong chưa? Chúng ta sắp phải khởi hành rồi.”
Mặc dù biết Tần Quakhôngcố ý nhưng đột nhiên nhận được lời khen Ngô Đồng vẫn vui vẻ,khôngcòn giận vìanhnóimình là heo.
Hành trình ở nước T kết thúc, hai người địnhđiđến nước N để nhảy dù. Lúc nghe Tần Quanói, Ngô Đồng kinh ngạc “Vì sao nhất định phải đến nước N nhảy dù?”
“khôngcần đâu, c* cậu cũngkhôngnóichuyện, lúc nào cũng chỉ chơi ghép hình thôi.” Tần Quanói“Với lại, mấy ngày nữa là chúng ta về rồi.”
Ngô Đồng nằmtrêngiường, thở dàimộthơi, nhìn vào phòng tắm ánh mắt vừa đau lòng vừa có chút may mắn khi thoát nạn. Tần Qua ở phòng tắm tắm nước lạnhthậtlâu,thậtlâu, lâu đến lúcanhra khỏi phòngthìNgô Đồngđãngủ. Tần Qua ở trần, đứng bên giường ngắm nhìn vợ mìnhđangsay giấc nồng. Đây là vợ củaanhnhưnganhlạikhôngdám đến gầncô. Lúc nãy, khianhgần nhưkhôngkhống chế nổithìhình ảnh thân thể đầy vết thương củacôtrong đêm đóđãđánh thứcanh. Tần Qua nhớ bác sĩ Lýđãnói,anhkhôngthể chịu được khi người khác ở gần vìanhđãmộtthời gian dàimộtmình trong hoàn cảnh nguy hiểm nênkhôngcó cảm giác an toàn. Nếu cómộtngười tự nguyện ở cạnhanh,mộtngười làmộtnửa của cuộc đờianh,anhsẽchấp nhậncômộtcách tự nhiên. Như vậy giờanhđãcómộtnửa của cuộc đời mình,anhphải làm thế nào để đến gầncôđây? Tần Quacôđơn xoay người,đira khỏi phòng khách.
Mặc dùnóivậy nhưng sáng hôm sau, Ngô Đồng vẫn dậy sớm để thu dọn hành lý. Khiđangthu dọn đượcmộtnửathìtiếng điện thoại di động bỗng vang lên. Ngô Đồng cầm điện thoại lên xemthìpháthiệnngười gọi là bạn tốt Lý Mẫn của mình, Ngô Đồng cười bắt cuộc gọi video “Mẫn Mẫn, cậu về nước rồi à?”
Tần Qua cảm nhận được Ngô Đồng cứng người lại, nội tâmthậtchua xót, xem ra lần trướcđãdọa vợ mình sợ quá rồi, tuy ngoài miệngcôấynóikhôngsao, nhưng phản ứng của thân thể vẫn là thànhthậtnhất.
(khôngphải đâu, Ngô Đồngkhôngdễ dàng thíchmộtngười như vậy).
“Cậu cứ kiêu ngạo lắm vào.” Lưu Viễn hừmộttiếng, cất điện thoại, dù sao mình cũngđãbáo tin, có về haykhôngtùy cậu.
“Trở về mới kể, tớ hỏi cậu,hiệngiờ bên cạnh cậu có đàn ông phảikhông?” Lý Mẫn híp mắt hỏi.
“Emnóitầm xàm gì đâu.”
“anhcũng rất quan tâm đến em mà.” Lưu Viễnnói.
“Ai mà to gan dám cúp điện thoại của người đẹp Lý của chúng ta vậy?” Giám đốc Lưu Viễn của công ty KISS đứng ở cửa phòng, cười hỏi.
“A, gần xong rồi.” Ngô Đồng đáp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nhanh như vậyđãxong rồi,khôngcó làm ẩu chứ, emđixem thế nào.”nóixong, Lý Mẫn đến phòng thiết kế xem trang phục mẫu nhà máy gửi đến.
“…” Ngô Đồng tức đến nỗikhôngmuốnnóichuyện gì vớianh, quả nhiên đối với người như Tần Qua,khôngthể dùng cách thông thường mà thuyết phục. Nhưngđãở chungmộtthời gian, Ngô Đồng rất nhanh điều chỉnh lại tâm tìnhđãbị Tần Qua làm c·h·ế·t khiếp. Sau khi tới khách sạn, hai người ăn tối đơn giản, cuối cùng dướisựthuyết phục của Ngô Đồng, Tần Qua vẫn gọi video của Phi Phi, mặc dù cả buổi Phi Phi đều cúi đầu chơi ghép hình.
“anhvốn nên quan tâm em.” Lý Mẫnkhôngđược tự nhiên,nhỏgiọng lẩm bẩm.
Bên kia rất nhanh có tin hồi đáp
“anhchỉ hôn em thôi.” Tần Qua định bỏ tay Ngô Đồng ra.
“Đúng vậy đó, vừa rồi em gọi video với cậu ấy,rõràng nghe giọngnóicủamộtngười đàn ông, em hỏi cậu ấy là ai, thế mà nó trực tiếp cúp điện thoại của em.” Lý Mẫn suy đoán “Chắc là ngườiyêucủa cậu ấy.”
Tắm xong, Ngô Đồngđira thấy Tần Quađangdựa vào đầu giường đọc tạp chí giới thiệu về khách sạn,cônói“đingủ sớm thôianh,anhxem mắtanhthâm quầng hết rồi kìa.”
“Tần … Tần Qua.” Ngô Đồng thấy hai mắt người đàn ôngđãđỏ ngầu,khôngnhịn được mà run rẩy. Tần Qua nhắm mắt lại, trong lòng cố hết sứcmộttia lý trí cuối cùng mà rời khỏi thân mìnhcô, vọt vào nhà tắm. Rất nhanh bên trongđãtruyền đến tiếng nước chảy.
Lưu Viễn nhớ lại lời Lý Mẫnđãnói, là bạn thân của Ngô Đồng, lời của Lý Mẫn chắckhôngsai đâu, chẳng lẽ Ngô Đồngđangthựcsựyêuđương. Nghĩ đến đây, Lưu Viễn lấy điện thoại di động gửi cho người nào đó phía bên kia đại dương.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.