Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Bạo Táo Đích Bàng Giải

Chương 19

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19


“Cái gì màkhônggiống nhau?” Tần Qua lại gần Ngô Đồng, ánh mắt từtrêncao nhìn chằm chằm vào mảng da ngực trắng như tuyết của Ngô Đồng lộ ra, lên giọng “Của em chỉ có thể choanhnhìn.”

Hai tay Ngô Đồng chống lên lồng ngực của Tần Qua, nhủ thầm kỹ thuật hôn của người đàn ông này càng ngày càng điêu luyện rồi,côngẩng đầu muốnnóichuyệnthìbỗng nhiên bắt gặp ánh mắt nóng như toát ra lửa củaanhđangchăm chú nhìn mình.

Lúc này Tần Quatrênngười c** tr*n,mộttay Ngô Đồng vịn bả vai,mộttay đỡ lên ngựcanh, cảm giác tiếp xúc da thịt săn chắc xuyên qua lòng bàn tay, phảng phất quanh chóp mũi là mùi mồ hôi và mùi đặc trưng củaanh,khôngbiết tại sao nhưng giờ phút này, Ngô Đồng cảm thấy ngay cả vết sẹotrênkhóe mắt của Tần Qua cũng trở nên đángyêu.

“Chào buổi sáng.” Ngô Đồng mỉm cười dịu dàng vớianh.

“Chào buổi sáng.” Dường như Tần Qua rất thích ômcônhư vậy.

“anhcũng đói bụng.” Tần Quanói, đưa tay kéo Ngô Đồng lại, xoay ngườimộtcái để Ngô Đồng ngồi lên phiến đá, tức muốn c·h·ế·t,anhnói“Vẫn đểanhchủ độngthìtốt hơn” rồi hôn lên môicô.

“Nếu emkhôngtin,anhcó thể khiêng em chạytrênbãi biển này mấy vòng cũng được.” Tần Qua nôn nóngnói.

“Nhìn vợ mình mà cũng bị coi là đ* h** s*c hả?” Tần Qua cảm thấythậtoan ức.

Tần Qua làm động tác đau đớn vì chân bị đá nhưng trong lòngthìlại tươi như hoa

“anhnhìnđichỗ nào vậy.” Ngô Đồng đẩy Tần Qua, lấy tay che kín áo ngủ, trừng mắt tức giận nhìnanh.

Ngô Đồng mặc bộ đồ lặn vào, cảm thấy nóngkhôngchịu nổi. Còn Tần Qua thấy Ngô Đồng mặc đồ lặn kín đáo nhưng lại làm thân hình có lồi có lõm củacônhưẩnhiện, rối rắmmộtlúc, cuối cùng thỏa hiệp “Được rồi, chúng ta tìmmộtbể bơi ít ngườiđi.”

Ngô Đồng cắn răng thục mạng chạy theo nhưng cuối cùng cũngkhôngthể đấu lạianh. Tần Qua ôm ngực đứng dưới ngọn hải đăng, bình thản nhìn Ngô Đồng chạy tới gần. Thấy khuôn mặtnhỏnhắn củacônhăn lại, trong lònganhcười sung sướng.

Tần Qua cười chạy về phía trước thêm mấy bước nữa để ngang với Ngô Đồng,nói“Nếukhôngem nhận thuađichứ trong từ điển củaanhkhôngcó từ “thua””

Người đàn ông cúi đầu hônnhẹlên cánh môi hồng hào của vợ mình, quen cửa quen nẻo cạy mở hàm răng của Ngô Đồng, cảm giác được người trong ngực cũng phối hợp với mình liềnkhôngkịp chờ đợi mà hôn sâu hơn.

Trở lại khách sạn, hai người nhanh chóng tắm rửa rồiđiăn sáng. Tại khách sạn bữa sáng là tự chọn, vừa mới đạp xe về nên chân của Ngô Đồng hơi mỏi,côthoải mái ngồi rồi sai bảo Tần Qua chạy tới chạy lui lấy đồ ăn. Tần Qua vui hớn hở chạyđikhôngmộtcâu oán giận, chẳng biết vì sao tâm tình củaanhhôm nay đặc biệt phơi phới.

Tần Qua cười cườikhôngphản đối, với việc thi đấu mà thắng chắc này,anhkhôngcần so bì vớicô.

“anhnghĩthậtlà hay, nếu em thắng, hôm nayanhtiếp tụcđingủ sô pha.” Ngô Đồng hứ Tần Qua.

Bóng lưng cao lớn của người đàn ông dưới nắng mặt trời, cơ bắp dưới bả vai và cánh tay nổi gồ lên ướt đầy mồ hôi, tấm lưng màu đồng cổ giăng đầy các vết sẹo, dưới động tác chạy bộ toát ra hơi thở ngang tàng củaanh.

“anhnhìn ngọn hải đăng đằng kia kìa, đích đến là chỗ đó nha.” Ngô Đồng vươn tay chỉ về ngọn hải đăng phía xa.

“Xúc cảm đượckhông?” Tần Qua đột nhiên hỏi.

“Nhìn mặt củaanhthậtlà …”

Chương 19

Dù saođãdậy sớm nên hai người thay đồ thể thaođichạy bộ, Ngô Đồng chưa thựcsựhồi phục nên chỉ chạy được mấy bướcthìdừng lại. Tần Qua dừng lại nhíu mày “Sao mới cómộtđoạn ngắn mà emđãkhôngchạy nổi rồi?”

“Được rồi, nếu dậy sớm đượcthìemsẽchạy cùnganh.” Cuối cùng Ngô Đồng cũngkhôngđành lòng từ chốianh, hơn nữacôthấy chạy bộ xong tinh thần cũng rất thoải mái. Tần Qua cười hài lòng, vợ mình quả nhiên là thích sờ cơ ngực của mình nhưng lại hay thích vòng vo. Nhưng mà … mình nghe là hiểu được nha. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nếuanhthắng, em phải chủ động hônanh.” Tần Qua ghé lạinóinhỏvào tai Ngô Đồng “Nhất định là phải hôn lưỡi.”

Ngô Đồng thấy Tần Qua lại nhìn chằm chằm ngực mình, phản xạ có điều kiện che ngực.

“Bắt đầu!” Ngô Đồng hô lên rồi dùng sức dậm lên bàn đạp, đạp xe lên trước. Tần Qua cười bất đắc dĩ,khôngchút hoang mang chạy theo phía sau.

Tần Quađãquan sát xung quanh, thấy Ngô Đồngnóivớikhôngtới liền dẫncôđến cạnhmộtkhối đá sạchsẽ,anhngồi xuống “Như vậy được chưa.”

Tần Qua cảm thấy vợ mìnhđãhay tức giận vô cớ mà cònkhôngthànhthậtnữa,rõràng khi nãycôthích muốn c·h·ế·t mà.

“đ* h** s*c!”

“Em còn chưa kịp thở đâu đấy.” Ngô Đồng tức muốn c·h·ế·t rồi.

“Thôi khỏiđi.” Ngô Đồng từ chối “anhchạythìkhôngsao, chứ em bị vậy chắc nôn luôn.” Ngô Đồng nghĩ đến hình ảnh Tần Qua miêu tả, mặt cũng táiđi, còn Tần Quathìvẻ mặt tiếc rẻ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đấy em xem, em lại giấu.” Tần Qua biểu lộ ‘anhđãbắt được chứng cứ rồi nhé’.

“đinha,đinha. Chạy bộ xonganhđều cho em sờ ngực củaanh.” Tần Qua dụ dỗ.

“đãđánh cuộcthìphải chấp nhận thua.” Tần Qua thấy Ngô Đồng dừng xe,khôngkịp chờ mà đòi ngay phần thưởng.

“Được rồi, choanhmệt c·h·ế·t.” Ngô Đồng hừmộttiếng, nhấn bàn đạp tăng tốc về phía trước.

“Hôm nay học bơi mà, đương nhiên phải mặc đồ tắm.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Khi mang vác vật nặnganhchạy có nhanh đượckhông?” Ngô Đồng lại hỏi.

“khôngsao,anhsẽgọi em dậy.” Tưởng là nguyên nhân gì, Tần Qua vinh quang nhận lấy trách nhiệm gọi Ngô Đồng dậy vào buổi sáng.

Ngô Đồng liếc mắt, lười phản ứng vớianh, cònkhôngphải do động tác củaanhquá thô lỗ nên thân thể của mình mới bị như vậy sao.

Hai người cứ thếmộttrướcmộtsau chạytrênđường, được khoảng hai mươi phút, Ngô Đồngđãcảm thấy mệt mỏi,cônhìn về phía ngọn hải đăng, vẫn cònmộtnửa đường nữa. Quay qua nhìn Tần Qua thấyanhmồ hôi đầm đìa, hỏi “anhnhận thuađi, chúng ta có thểkhôngthi nữa.”

“Bà xã, mai mốt em cũng theoanhchạy bộ như vậyđi.” Tần Quanói

“Đúng vậy, bọnanhcòn phải chạy mang vác vật nặng nữa.” Tần Qua nhớ lại “Bọnanhphải vác ba lô mấy chục kí chạy mấy chục km.”

“anhđitrước đây.” Tần Qua cười, vượt qua Ngô Đồng.

Ngô Đồng cũngkhôngphải làkhôngmuốn nhận thua, nhưng thấy bộ dạnganhgấp gáp như vậy,côthậtkhôngmuốn choanhdễ dàng đạt được mục đích. Nhưng cũngkhôngcó cách nào, Ngô Đồng giậm chân, ngẩng đầu lên “anhcúi xuốngmộtchút, em vớikhôngtới.”

“Cũng bình thường.”

“Em …” Ngô Đồng muốnnóimìnhkhôngthích dậy sớm nhưng khi nhìn dáng vẻ mong chờ củaanh, lời từ chốikhôngthể thốt ra khỏi miệng.

Tần Qua quay đầu thấy Ngô Đồngđangkéo cửađira ban công,anhcười rồi vươn tay ômcôvào lòng.

Sau khi thỏa mãn thưởng thức cảnh đẹp của biển, Ngô Đồng nhớ đến Tần Quađãbị mình đuổi ra ngoài phòng khách ngủ.côcho rằng đến khuya,anhnhất địnhsẽlén lút chạy vào ngủtrêngiường,khôngngờ lần này lại ngoan ngoãn nghe theo lờicô. Ngô Đồngđira phòng khách,trênghế sô phađãkhôngcòn bóng dáng củaanhchỉ để lạimộtcái chăn lông chứng tỏ có ngườiđãngủ ở đây. Ngô Đồngđiqua phòng khách đến ban công, quả nhiên thấy người đàn ôngđangđứng ngắm biển.

“Emkhôngmuốn.”

Ánh nắng mặt trời xuyên qua khe rèm cửađivào trong phòng đánh thức Ngô Đồngđangngủ say. Ngô Đồng híp mắt, giơ tay che trước mặt tránh ánh nắngđangquấy rầy mình, lười biếng duỗi người, rồi mới từ từ ngồi dậy.

Vẻ mặt Tần Qua tiếc nuốikhônghề giấu diếm.

Tần Qua suy nghĩmộtlát, để Ngô Đồng lại rồiđira ngoài, nửa tiếng sau quay lạitrêntay làmộtbộ đồ lặn.

“anhcâm miệng.” Ngô Đồng vừa thẹn vừa giận “Ainóilà muốn sờ … cái kia củaanh.”

“Em muốn mặc như vậyđira ngoài.”

“Vậy đượckhông?” Tần Qua ngẩng đầu hỏi.

“anhsợ em chơi xấu đổi ý, chút nữa có người đến đây em lại xấu hổ.”

Hai ngườiđibộmộtlúc, Ngô Đồng pháthiệncách đókhôngxa có địa điểm cho thuê xe đạp.cônhìn Tần Qua, hỏi “Hồi trước ở bộ đội chắcanhphải thường xuyên chạy bộ.”

“Cổ áo ngủ rộng, em kéo lại cũng vô ích thôi, vả lại cũng đâu phải làanhchưa thấy qua.” Tay phải Tần Qua giơ lên làm động tác nắm nắm “anhđãđược sờ qua rồi mà … rất mềm đó.”

Tần Qua thỏa mãn nhắm hai mắt lại, nhưng hôn đượcmộtlúc màkhôngthấy Ngô Đồng có động tác tiếp theo, thế làanhchủ động mở miệng. Ngô Đồng cảm nhận được động tác của Tần Qua, hơi cứng người lạimộtchút rồi vươn đầu lưỡi ra l**m lên môi Tần Qua rồi nhanh chóng rút lui.

“…” Ngô Đồng cảm thấy đối với việc này, mình và người đàn ông có tính chiếm hữu cao này căn bản làkhôngcó tiếngnóichung, chỉ có thể trợn mắt nhìnanh“Vậy em mặc cái gì để bơi.”

Tần Quakhôngnóigì, chủ động đến thuêmộtchiếc xe đạp cho Ngô Đồng đem tới. Trước khi xuất phát,anhhỏicô“Nếuđãlà thi đấuthìphải có phần thưởng chứ.”

“thìanhsẽchủ động hôn em?” Tần Qua kích động đề nghị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngô Đồng thựcsựkhôngnghe nổi những lời đùa giỡn lưu manh như vậy, đá cho Tần Quamộtcú rồi chạy nhanh vào phòng thay quần áo.

“À,khôngsao, mệtthìnghỉmộtlúc.” Còn chưa chạy nóng người, Tần Qua cũngkhôngbiết mìnhnóivậy có gì sai, nhưnganhpháthiệntừ tối hôm qua đến giờ, vợ rất thích hung dữ với mình. Xem ra là vì mình dẫncôấyđixem rắn mà vẫn còn giận dỗi với mình đây.

Mấy ngày nữa trôi qua, sức khỏe của Ngô Đồngđãhoàn toàn bình phục, tiếp theo là kế hoạch lặn biển. Trước đó, Tần Qua muốn dạy Ngô Đồng biết bơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“anhmuốn phần thưởng gì.”

“Vậy chúng ta thiđi.” Ngô Đồng chỉ vào xe đạp “Em chạy xe,anhchạy bộ.”

Ngô Đồng định thần lại, thấy Tần Qua nhìn bàn tay của mìnhđangvừa vặn đặttrêncơ ngực củaanh, mặt bỗng chốc đỏ bừng, hốt hoảng đẩy Tần Qua ra. Tần Qua thấy mặt vợ mìnhđãđỏ bừng như muốn rỉ máu, biết điềukhôngtrêu chọc Ngô Đồng nữa mà kéo taycô“Chúng ta về thôi.”

trênđường quay về, Tần Qua chở Ngô Đồng, ngồi đằng sau xe Ngô Đồng thích thú ngắm nhìn cảnh vật xung quanh còn Tần Quathìthỏa mãn vì cảm giác được vợ mình níu áo đằng sau.

“Sao vậy?” Bị từ chốikhôngchút đắn đo, Tần Đại thiếu gia mất hứng.

“Được.” Tần Qua liếc mắt nhìn, ước chừng bảy tám cây số.

“Emkhôngdậy sớm được đâu.”

Hôm nay, Ngô Đồng thaymộtbộ đồ tắm tươi mát, đángyêu, bên ngoài mặcmộtcái váy bằng lụa mỏng. Khi bước ra khỏi phòng tắmthìthấy sắc mặt của Tần Qua đen lại.

Nhìn đồng hồ, mới có năm giờ rưỡi, buổi sáng mùa hè bao giờ cũng sớm hơn các mùa khác trong năm. Ngô Đồng giơ tay kéo màn cửa, mặt biển xanh thẳm phơi mình trong nắng sớm. Lúc nàytrênmặt biểnkhôngcó đông du khách tắm biển, càng toát lên vẻ đẹp tinh khiết, nhưmộtkhối ngọc bích thần bí nằm giữa trời đất.

nóixong, ngửa mặt mong đợi nhìn Ngô Đồng. Ngô Đồng nhìn xung quanh, xác địnhkhôngcó người khác mới quyết tâm cúi đầu đặt môi lên môi Tần Qua.

“….”

“anh… Cái này đâu giống nhau.”

“Cácanhphải chạy như vậy luôn á?” Ngô Đồng kinh ngạc.

“Bình thườnganhmuốn xem ngực emmộtchútthìem giấu giấu diếm diếm, hôm nay lại mặc đồ lộ ra như thế này.” Chỉ cần nghĩ đến việc vợ mình mặc đồ lộ ngực lộ chân cho người đàn ông khác nhìn, Tần Qua muốn đánh người.

“đithôi.” Ngô Đồngnói. Tần Qua mở to hai mắt, nhìn Ngô Đồng ánh mắt lóe lên tia nguy hiểm, Ngô Đồng bị nhìn, hơi chột dạ lùi xuốngmộtbước “Chúng ta … chúng tađivềđi, em đói bụng rồi.”

Ngô Đồng đỏ mặt nhưngkhôngcự tuyệt, dù sao cũngkhôngphải là chưa hôn qua “Nếu em thắngthìsao?”

Tần Qua lau mồ hôitrêntrán, cảm thấy mồ hôi tuôn ra ướt hết quần áo, dính vào ngườithậtkhó chịu,anhquyết đoán cởi áo thun ra, chạy nhanh lên phía trước đuổi kịp Ngô Đồng rồi bỏ áo thun vào trong giỏ xe đạp.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19