Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Bạo Táo Đích Bàng Giải

Chương 17

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17


“Để emđixin lỗicôấy.’

Ngô Đồng tại sao lạinóinhững lời này, tại sao lại nghĩ mình như vậy?

(Lực bất tòng tâm) (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Hành trình tiếp theo của chúng ta cũng là làm theo ý nguyện của những người đồng đội củaanhsao?” Ngô Đồng hỏi.

(Ba, vợ giận dỗi làm sao mà dỗ.)

“Giờ trọng tâm đâu phải việc này, phải nghĩ cách giúp Tần Qua dỗ Ngô Đồng mới là vấn đề.”

“Chuyện nàykhôngliên quan đến em, cũng do tụianhđến trễmộtngày.”thậtra Tần Qua biết, trừ việc con rắn mệt mỏi do biểu diễn quá nhiều, phần lớn là do ánh mắt Ngô Đồng nhìn chằm chằm nó mang theo cảnh giác, phòng bị.

Ngô Đồng dần dần bị lờinóicủa Tần Qua hấp dẫn, tuy vẫn chui đầu dưới cánh tay nhưng tâm trí đều tập trung lắng nghe lờinóicủa Tần Qua.

“anhtránh ra.” Ngô Đồng né sang bên tiếp tụcđivề phía trước.

“anhđừng chê em nhát gan.” Ngô Đồngnói“Sợ hãi emsẽkhóc, bị thương emsẽkhóc, vừa yếu đuối vừa mong manh.”

(Emkhôngcó vợ,khôngbiết)

“Bọnanhcũng nghi ngờ như thế.” Tần Qua cườinói“Nhưng mà cậu ấy vẫn khăng khăngnóiđây là lãng mạn của lính đặc chủng”

“Mọi người ngoài việc biết kiếm tiền còn lại chẳng biết làm cái gì.” Tần Qua tức giận cất điện thoại, giờđãlàmộtgiờ, Ngô Đồng còn chưa ăn cơm. Ánh nắng bây giờđanglà độc nhất, thân thểcôấy vốnđãkhôngkhỏe, vậy phải làm sao bây giờ.

Trong mắt Tần Qua tràn đầy bi thương,anhnhìn Ngô Đồng “Bà xã, em đừng nóng giận, làanhngu ngốcđinghe theomộtlời hướng dẫn dở tệ.”

Ngô Đồng bỗng nhiên nhoài người ra ôm lấy Tần Qua, chôn đầu vào vaianh,khôngbiếtnóilời an ủi gì.

Trời nóng như lửa nhưngkhôngnóng bằng tâm trạng của Tần Qua lúc này.

“anhTần.” Lệ Nhã –côgáimúa với rắn lúc nãy đuổi tới, áy náynói“Thựcsựxin lỗianh, emkhôngnghĩ con rắn đột nhiên lại kích động như vây, có thể là do hôm nay đông du khách quá, nó mệt mỏi.”

Rốt cuộc là làm sao bây giờ đây? Tần Qua buồn bực vò đầu, phải tìm người cứu trợ, thế làanhlấy điện thoại ra nhắn Wechat cho em trai.

Việc này đâu liên quan đến tôi, ba Tần yên lặng lấy điện thoại nhắn cho con trai

“Ngày đó … khi cậu ấy nằm trong ngựcanh, câunóicuối cùng của cậu ấy là … cậu ấy còn chưa kịp mang vợđixem rắn, làm lãng phímộtý kiến hay tuyệt diệu như thế.” Tần Qua cườinói“Lúc đóanhliềnnói… sau nàyanhsẽdẫn vợanhđixem rắn.”

“Con mẹ nó, cái này mà là ý kiến tuyệt diệu cái gì, cuối cùng mà vẫn muốn chơianhemmộtphen.” Tần Qua nhịnkhôngđược mắng “Nhìn xem, vợanhbị hù rồi.”

“Tần Qua, có phảianhcảm thấy Ngô Đồng tôi là do nhà cácanhbỏ ra năm trăm triệu mua về nên đối xử với tôi như thú cưng phảikhông, khi thíchthìanhtrêu chọc tôimộtchút,khôngthíchthìdọa nạt tôi.” Tất cả những dồn nén của Ngô Đồng bao lâu nay, cộng thêm uất ức vào buổi tối hôm trước đến nay bùng phát.

“Lúc nhận nhiệm vụ, bọnanhtừng rất cao ngạo cho rằng mình quảthậtlà trâu bò, cho nênkhôngnghe lời chỉ đạo, tách ra tìm kiếm.” Tần Quanói“Hói Đầu vận khí đặc biệt ‘tốt’,mộtmình đụng phải cả ổ tội phạm m* t**.”

“Vợanhđâu rồi?” Lệ Nhãkhôngthấy Ngô Đồng đâu, quan tâm hỏi.

“khôngcần đâu,côấy nhìn thấy emsẽnghĩ đến rắn. Em cứ vềđi, đểanhnóilại vớicôấy.” Tần Qua ngăn cản.

“Emnóilung tung gì vậy?” Tần Qua cau mày.

(Nhanh lên!) Tin nhắn thứ haiđãđến thúc giục. Xem raanhtraiđangrất khẩn cấp, nhưng mà loại chuyện như này mình có biết cái gì đâu. Tần Hoài buồn bực nhắn trở về

Ngô Đồng sửng sốt,thìra đây là nguyên nhân Tần Qua kiên quyết dẫn mìnhđixem rắn.

Ngô Đồng hai mắt đỏ hồng chạy ra khỏi trại rắn, Tần Qua chạy theo phía sau,anhmuốn giữ taycôlại nhưng lại bịcômạnh mẽ hất ra. Tần Qua chạy lên phía trước hai bước, ngăncôlại “Em ngheanhnóiđã.”

“côấyđitrước rồi.” Tần Qua chỉ hướng Ngô Đồngđãđi,nói.

“Nó …” Mẹ Tầnkhôngthể tinnói“Nó dẫn Ngô Đồngđixem rắn? Chúng nókhôngphải làđidu lịch ở đảo sao?” Ba Tần cũng biểu lộkhônghiểu.

Tần Qua nhìn tin nhắn trả lời của em trai, trán nhíu lại, trả lời (Nhìn em bộ dạng thông minh vậy,khôngphải là cái gì cũng biết à. Xem ra việc này phải tìm người có kinh nghiệm.)

Chương 17

đangcùng vợ uống trà chiều, ba Tần nhìn tin nhắn mà phun cả trà, nhưng nghĩ đến con trai mình có bệnh, ba Tần hỏi tỉ mỉ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nhưng em là vợ của lính đặc chủng, em muốn được khám phá cái gọi là lãng mạng của lính đặc chủng.”

“Tần Đông Minh, nếu ông dám làm thế, ông có tin là tôisẽly hôn với ôngkhông?” Mẹ Tần tức giận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Dù là lính đặc chủng lợi hại như thế nàođichăng nữa, nhưngmộtngười làm sao chống được mười người, mà đám tội phạm m* t** đều là những kẻ liều mạng, tất cả bọn chúng đều có s·ú·n·g.” Tần Quanói“Hói Đầu rất nhanh liền bị thương, bịmộttên bắn mà rơi xuống vách núi. Khi bọnanhtheo tiếng s·ú·n·g tìm đến truy bắt hết cả bọn nhưng cũngkhôngtìm thấy Hói Đầu.’

Ba Tần nhìn sang vợ mìnhđangcho Phi Phi ăn bánh kem, hỏi “Phương Tình, nếu tôi dẫn bàđixem rắnthì…”

“Nếu emkhôngthích …” Tần Qua do dự “Chúng takhôngđicũng được.”

Tần Qua đứng yên nhìn Ngô Đồngđivề phía trước.điđược khoảng 200m,côngồi xuống bên lề đường, im lặng bất động.anhcũngkhôngđuổi theo, trong lòng đều là hình ảnh Ngô Đồng với ánh mắt và giọngnóilạnh lùng vừa nãy,anhcảm thấythậtcon mẹ nókhôngthoải mái.

“Dù sao chỉ cần công ty của chú Hai tôi còn phụ thuộc vào Tần thị, tôisẽkhôngthể ly hôn vớianh.” Ngô Đồng lạnh lùng “Tôi chỉ muốn sống yên lặng nhưnganhlúc nào cũng muốn trói buộc tôi. Có phải trừ khi đượcanhcho phép, tôisẽkhôngđược làm bất cứ điều gì haykhông?”

Ngô Đồng dứt khoát đứng lên,đira chỗ khác nhưng lần nàycôngồi dướimộtgốc cây,khôngphải chịu nắng nữa. Tần Qua thở dài, theo sát đằng sau nhưng cũng chỉ đứng cáchcômộtmét, thận trọng ngồi xuống “Em đói bụngkhông, chúng tađiăn trướcđi, ăn xong em lại ra đây ngồi cũng được.” Ngô Đồngkhôngđể ý đếnanh, cự tuyệt nhìn Tần Qua.

Ba Tầnkhôngnghĩ là mẹ Tầnsẽphản ứng lớn như vậy, lập tức cảm thấy chuyện nàythậtlàmộtvấn đề nan giải, thế làkhôngchút do dự đem con traiđibán “Tần Qua mang vợ nóđixem rắn, Ngô Đồng bị dọa khóc,hiệngiờ nókhôngbiết phải làm như thế nào?”

“Ngô Đồng, em bình tĩnhmộtchút.” Tần Quakhôngcó kinh nghiệm dỗ dành phụ nữ, lại là lần đầu tiên thấy Ngô Đồng giận dữ như vậy,anhkhôngbiết phải làm thế nào, chỉ biết ôm chặtcôvào ngực, thầm nhủ nếucôấykhôngbình tĩnh lại mình tuyệt đốikhôngbuông tay.

“Tôikhôngnghĩ ra.” Mẹ Tần nghĩmộtlát “Nếu là tôi, tôisẽở riêng với ông nửa năm.”

“Được”. Tần Qua ôm chặt Ngô Đồng “Cám ơn em.”

“Người đồng đội củaanhnếu theo đuổi congáinhư thế, khẳng định làkhôngtìm thấy bạngái.” Ngô Đồng bỗng nhiênnói.

“Làanhkhôngtốt,anhxin lỗi, chúng takhôngbao giờđixem rắn nữa, đượckhông.” Tần Qua xin lỗikhôngngừng, thấy Ngô Đồng từ từ thôi giãy dụa, trong lòng lén lút thở phào, xem ra vợanhđãbình tĩnh rồi. Tần Qua thả lỏng tay, suy nghĩnóitiếp vài câu dỗ dành nhưng lại đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của Ngô Đồng, trong lòng lộp bộp cảm giáckhôngtốt “Bà xã à …”

“Trước đâyanhcómộtđồng đội là Dư Đồ, nhưng bọnanhđều gọi cậu ấy là Hói Đầu.mộtlần bọnanhnhận được lệnh đến biên giới bắt giữ các đối tượng mua bán m* t**. Em cũng biết tội phạm m* t** rất giảo hoạt, địa hình nơi biên giới lại hiểm trở, bọnanhtìm mãi màkhôngpháthiệnnơiẩnnáu của bọn chúng.”

“…”

Lúc này Tần Hoàiđanghọp, thấy điện thoại rung lên, nhìn giám đốc chi nhánhđangphát biểu, rồi lặng lẽ lấy điện thoại ra nhìn, sau đó nhăn nhó nhíu mày, làm giám đốc chi nhánh sợ toát mồ hôi,khôngbiết mình phát biểu sai cái gì, giọngnóicũng run lên.

“Rắn???” Mẹ Tần dịu dàng nhã nhặn, giọngnóikhôngtự chủ cao hơn mấy cung bậc, nhìn chồng mình hỏi “Ôngnóiông muốn làm gì?”

Tần Quađivề phía trước, đến cách Ngô Đồng khoảng mười métthìdừng lại,anhyên lặng đứng đó, nhưmộtngười lính bảo vệ an toàn cho Ngô Đồng. Nước T làmộtnước nhiệt đới, ánh nắng mặt trời gay gắt hơn trong nước rất nhiều. Tần Qua đứng khoảng mười phútđãthấy nóng nực,anhnhìn thân hình mảnh mai của Ngô Đồng lo lắngcôsẽbị cảm nắng. Nhưng rồi lại nghĩ đến thái độ kháng cự củacôlàmanhkhôngdám tiến đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vâng, vậy cũng được. Tạm biệtanh.” Lệ Nhãnóixong rồi quay về.

“mộtngày sau, Hói Đầu bị thương ở chân tìm về, cậu ấynóirằng khi bị rơi xuống sườn núithìngã vàomộtcái hang, bên trong cómộtcon rắn rất lớn.” Tần Qua như nhớ lại điều gì, cười cười “Từ đó về sau, cậu ấy lúc nào cũngnóicậu ấy có duyên với rắn, chứkhôngthìkhi cậu ấy hôn mê mấy tiếng đồng hồ, con rắn lạikhôngcắn cậu ấy. Mặc dù bọnanhđều giễu cợt cậu ấy, có lẽ lúc đó con rắn đóđãăn no nênkhôngthèm nhúc nhích để cắn cậu ấy.”

(Làm sao để dỗ bà xã?)

Ngô Đồng giật giật, cuối cùng nâng đầu từ g*** h** ch*n lên, nghiêng đầu nhìn chăm chúmộtbên mặt của Tần Qua.

sẽcó người cùng tôi nhớ tới các cậu. Cácanhem!

Ngô Đồngkhôngnghĩ mìnhsẽđược nghemộtcâu chuyện bi thương như vậy, trong lòng trĩu nặng,côkhôngnóiđược lời nào, nhìn người đàn ôngđangmiễn cưỡng nở nụ cười, bỗng nhiêncôcảm thấy mìnhthậttàn nhẫn.

nóixong, Ngô Đồng cảm thấy cánh tay ôm mình hơi buông lỏng,côđẩy Tần Qua ra, quay người tiếp tụcđivề phía trước. Ngô Đồng cảm thấy cho dù trái tim của mình có là kim cương, giờ phút này cũngkhôngchịu đựng được nữa.

(Conđãlàm gì?)

Tần Qua đau đầuđilại gần Ngô Đồng, đứng trước mặt che nắng chocô. Ngô Đồngkhôngnóigì, tránh ra khỏi bóng râm của Tần Qua. Vẫn còn tức giận sao, Tần Qua cam chịu ngồi xuống trước mặtcô“Nếukhôngem đánhanhmộttrậnđi,anhđảm bảosẽkhôngphản kháng.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tần Qua lại thở dài, gãi gãi đầu, ngẩng đầu xuyên qua tán lá nhìn bầu trời, cũngkhôngđể ý Ngô Đồng có nghe mìnhnóihaykhông, bắt đầu kể.

“Tôinói… Nếu tôi dẫn bàđixem rắn …?”

Bởi vì mình phản ứng quá mức mà Tần Qua phải bóc vết sẹođãchảy máu đầm đìa ra chocôxem.

“Sau này, khianhem bọnanhngồi tán gẫu với nhau, bỗng nhiênnóivề chủ đề kết hôn.” Trong lờinóicủa Tần Qua phảng phấtsựthương xót “Bọnanhhỏi nhau, khi kết hônsẽdẫn bà xãđiđâu.”

“khôngtức giận nữa?” Tần Qua ôm lại Ngô Đồng,nhẹgiọng hỏi.

“Hói Đầunóicậu ấy muốn dẫn bà xãđixem rắn, chờ khi vợ cậu ấy sợ hãisẽômcôvào lòng,nóichocôấy nghe về câu chuyện này.” Tần Qua cười khổ “Thế nhưng mà … Cậu ấy cuối cùngkhôngthể lấy vợ được.”

(Con đưacôấyđixem rắn,côấy sợ hãi, khóc) Tần Qua trả lời, lời ít ý nhiều.

“Tôi vẫn chỉ nghĩ EQ của Tần Qua có vấn đề,khôngngờ IQ của nó cũng có vậy luôn. Vậy mà nó cũng nghĩ ra việc mang vợ nóđixem rắn.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17