Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 3

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3


Chúng tôi đã trở về được một tuần.

“Ảnh đăng liền ba thông cáo phủ nhận quan hệ, còn bảo người ta đừng hại ảnh. Mặt ảnh như viết rõ chữ ‘Cô đừng có lại gần tôi!’”

Tôi: “……”

“Mẹ con tâm trạng không tốt, lại không chịu để ý đến ba. Con đi dỗ mẹ giùm ba được không?”

Giang Khâm luôn để mắt tới tôi.

Tôi nhìn theo ánh mắt anh.

“Ma mi, con về phòng con ngủ.

Và cũng hiểu rõ: chấp nhận bản thân sinh ra bình thường đau đớn đến đâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nghe chưa? Dạo trước có nữ minh tinh cố tình (ám chỉ) mình có quan hệ với giám đốc Giang, người đó là nữ thần quốc dân đấy. Cô đoán xem giám đốc Giang xử lý sao?”

rồi ghé sát tai tôi nói nhỏ:

Anh bật cười: “Hơ, không chịu nói chứ gì?”

“Con gái học nhiều để làm gì.”

Vậy Niên Niên có nên đi theo tôi cả đời, mà từ bỏ thứ giàu sang phú quý ngay trước mắt—

đó là sở thích của người có tiền.

Phát hiện một dáng người nhỏ xíu đang khoác chăn lặng lẽ bò đi.

Vẫn cố tìm chuyện để bắt chuyện.

Nhưng Giang Khâm không động đậy.

Tâm trí tôi rối bời.

Tôi nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé kia, bất động.

“…Còn chưa ngủ à?”

“Giám đốc Giang đúng là đàn ông có đức hạnh. Dù vợ con không bên cạnh, cũng giữ mình như ngọc. Đàn ông tốt đấy!”

5

Nửa đêm tôi bật dậy.

Tôi vừa vào bếp lấy nước, mấy cô giúp việc đã bắt đầu buôn:

“Đúng đúng, giám đốc Giang là kim cương độc thân đấy!”

“Ba nhờ con hôn đó.”

nhưng hễ có thời gian, anh đều về nhà ở bên cạnh mẹ con tôi.

“Chẳng bận gì cả.”

Tôi là tác giả viết tiểu thuyết mạng,

Không gian yên tĩnh.

Tôi sững người,

Anh chỉ đứng không xa, nhìn tôi và Niên Niên như đang nhìn cả thế giới của mình vậy.

Thấy tôi buồn, anh kéo Niên Niên đang ngắm sao:

“Không bận gì sao nuôi con? Một cái thẻ cũng không lấy.”

《Xuyên vào show trẻ con, ảnh hậu g·i·ế·t sạch toàn trường》…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Con không muốn làm một phần trong trò ‘chơi’ của hai người.”

Tôi biết vượt qua rào cản giai cấp khó đến mức nào.

Nếu sau này có chuyện gấp, tôi chắc chắn sẽ tiêu không chần chừ.

“Bận gì thế?”

Nhưng khả năng của tôi… cũng chỉ có vậy.

“…Lấy của mẹ anh rồi.”

Niên Niên lập tức chạy về phía tôi, kéo tay tôi cúi người.

dù là vật chất hay tinh thần?

Tôi ra vườn tưới cây, thì giọng lạnh tanh của chú bảo vệ vang lên:

lại hỏi: “Bận gì hả!”

Trên mũi cũng là kính gọng bạc giống tôi.

“Xử sao?”

Anh uống ngụm nước.

Ngôi nhà từng vắng vẻ lạnh lẽo nay lại rộn ràng.

Tôi cũng chẳng biết gì về thiên văn học,

Dì Trương quay lại, những bảo vệ quen thuộc cũng trở lại, còn có thêm vài cô giúp việc người Philippines.

Tôi không để ý tới anh thì anh chơi với Niên Niên,

Cái kính thiên văn hơn trăm vạn nói mua là mua, mỗi chòm sao anh đều kể được mấy điển cố.

Anh mở điện thoại,

Thằng bé quay đầu, thấy tôi và Giang Khâm đều đang nhìn mình, thở dài một hơi bất đắc dĩ.

bản thảo dự trữ sắp cạn,

Chương 3 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Giám đốc Giang chưa từng đính hôn, chưa từng kết hôn, sống rất mẫu mực, bao năm nay chẳng vướng vào ai, chỉ chăm chăm lo sự nghiệp.”

“《Ánh sao rực rỡ, vợ bé tổng tài thật phiền phức》

Lặng lẽ quay đầu.

mặt đỏ bừng.

Giang Khâm cũng ra ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Niên Niên cũng phát hiện ra mình bị phát hiện.

《Theo đuổi! 99 lần vợ bỏ trốn của tổng tài》

Tôi là sau khi quen Giang Khâm mới biết trên đời có món đồ chơi tên là lego mà cả người lớn trẻ con đều mê, mà giá thì “xé ví”.

Trên tay là chiếc iPad đầy bảng biểu dày đặc.

chuyển giọng đọc truyền hình, từng chữ từng câu:

Anh chẳng cần tới gần nhìn màn hình,

Từ nhỏ, tôi chỉ được dạy rằng:

không viết tiếp thì độc giả sẽ “g·i·ế·t” tôi mất.

4

Tôi: “…”

Tôi đeo kính gọng bạc, ngồi trước quầy bar, lạch cạch gõ chữ.

Tôi lờ đi.

Tôi khựng tay, (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Những điều đó… tôi chưa bao giờ cho Niên Niên được.

Đôi môi nhỏ chụt một cái hôn lên mặt tôi,

mẹ nó, đó là mấy bộ truyện ngôn tình lố lăng tôi viết mà!!

Tôi chẳng buồn để ý, gõ gõ gõ: “Bận việc.”

Tôi cứ tưởng mình đã cho con những điều tốt nhất trong khả năng.

chơi lắp ghép lego, ngắm sao cùng con.

Giang Khâm rất bận,

Giang Khâm đương nhiên không nghe thấy câu đó.

chỉ là… không nhiều đến vậy.

Thật ra tôi cũng có tiền,

Ngày nào họ cũng tám chuyện, mà nội dung thì… toàn xoay quanh Giang Khâm.

“Nhưng không tiêu.”

Không phải không tiêu, mà là tạm thời chưa cần.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3