Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 97: Đảo kì bí!
Feldon và Mihawk cũng vừa đi lên, chứng kiến thấy Cona ngồi đó thì cũng mỉm cười, tiến lại vỗ vai hắn:
Quan sát tình hình, tốc độ của cơn bão tiến đến rất nhanh, Feldon biết là không thể né bèn ra lệnh:
- Lao xao.
- Làm được rồi!
Hắn cũng từung thử trốn thoát nhưng Mihawk một kiếm xém chặt chân hắn, từ đó ngoan ngoãn hơn rất nhiều.
Cona thì thào, hắn ngồi bệt xuống thở hổn hển.
Nhìn thấy một bầy màu đen ở phía sau, con bbọ cạp rít lên rồi ra sức chạy, 8 cái chân liên tục huy động nhằm trốn thoát thứ đang theo đuổi đằng sau lưng.
Lại một ngày nữa qua đi, trải qua trận bão vừa rồi khiến Log Pose mất đi định vị của đảo tiếp theo, nó xoay vòng vòng rồi đổ về phía trước. Lúc này mặt trời vừa mới xuất hiện, bình minh xuất hiện đẹp như mơ dưới lớp sương mù dày đặc.
- Ngươi muốn theo vào hay ở đây giữ thuyền?
Nếu như lúc nãy Mihawk không cản hắn thì bây giờ cũng giống như con bọ cạp kia rồi.
Đi được một lúc, Feldon và hai người tiến đến một cánh đồng hoang, rộng mênh mông không thấy điểm cuối, những cây cỏ mọc đều đặn như những cánh đồng lúa vàng ươm, . . .
Cona thốt lên, hắn lấy ốm nhòm ra ngắm, sau đó đưa cho Feldon nhìn:
Chương 97: Đảo kì bí!
- Aetheria à? Ngươi biết nơi này sao?
Con bọ cạp bị bao vây, chưa đến một phút, những mảnh lá bắt đầu bay lên trên trời, bọn nó lượn vòng quanh, con bọ cạp phía dưới biến mất không một dấu vết.
- Leng keng!
Một con bò cạp khổng lồ, dài khoảng 5 mét đuổi theo một con chuột đất chạy từ mé rừng ở bên kia ra. Con chuột nhanh chóng nhảy vào cánh đồng, đào hầm chui xuống, con bọ cap ra sức kẹp lấy.
Những ngọn núi cao trùng điệp nằm ngủ yên ở phía xa, che chở và bảo vệ hòn đảo như những người hùng vĩ đại. Những thác nước trắng xóa từ trên đỉnh núi rơi xuống, tạo ra những dòng suối mát lạnh và hồ nước trong xanh. Ánh nắng mờ ảo chiếu rải qua màn sương dày đặc, tạo ra hiệu ứng màu sắc tuyệt đẹp và mờ mịt trên khắp đảo.
Sau đó Feldon xiết tay lại, ghé vào tai:
Mihawk chẳng biết lúc nào đã đi đến bên người Feldon, hắn cũng hiếu kì nhìn hòn đảo trước mắt.
Feldon cảm giác những mảnh lá cây đang tìm thêm con mồi, và bọn chúng đang hướng về phía ba người. Haki quan sát cảnh bảo Feldon, Feldon vội xoay người:
Con thuyền chao đảo trên mặt biển như con cờ trong tay của cơn bão. Những cơn sóng dữ dội đánh vào tàu, gợn sóng cao như tường đá ngăn cản mọi chuyển động.
Feldon quay sang Cona nói:
Những tiếng rít lên từ những đám lá, bọn chúng bay lên bao rồi tản đi, quay trở lại cắm xuống trên cánh đồng.
Cona gật đầu:
Chạy được thêm một đoạn, đối phương đã ở ngay sát trên đầu, Feldon xoay người, hai tay nắm lại đưa trước ngực, khẽ dùng sức:
Mưa cuồn cuộn đổ xuống từ trời cao, khiến tầm nhìn trở nên mờ mịt. Cảm giác như toàn bộ thế giới bị cuốn trôi trong một vùng không gian u ám và nguy hiểm.
- Kẽo kẹt!
- Nơi đây được miêu tả như một thiên đường trần gian với nhiều điều kì bí, có một vài người bị lac đến đây rồi trở về được kể lại. Tuy nhiên sau đó họ lại không tìm ra nó nên Aetheria vẫn chỉ là một truyền thuyết thôi.
- Kinh nghiệm đi đảo của ta là đứng đầu, để ta dẫn đường cho.
Sương mù cũng đọng lên khắp nơi khiến khí không nơi đây mang một chút tươi mát mặc dù nó cũng làm quần của mọi người ướt sũng.
Mihawk và Feldon thì vững chãi đứng ở trên thuyền, những cơn sóng này không ảnh hưởng nhiều tới bọn hắn.
Feldon cũng gật đầu, nhảy xuống dưới thuyền đi vào hòn đảo. Đây chính xác là hòn đảo không người, bởi không hề có một lối mòn nào cả, tất cả đều được những bụi rậm và cây cỏ phủ kín lối đi.
- Nhưng nếu lần sau ngươi dắt thẳng vào tâm bão như thế thì ta quẳng ngươi xuống biển đó, nghe chưa? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cứ thế tiếp tục, cơn bão kéo dài hơn nửa tiếng. Cona toát hết mồ hôi hột, mặc dù đã từng trải qua rất nhiều cơn bão nhưng lần này là do hắn đánh lái, cả con thuyền đều nhờ vào hắn.
Cona quay sang hỏi hắn, nhưng Mihawk vẫn không trả lời, Feldon thì quay sang đợi Mihawk giải thích.
- Được rồi, thả neo, chúng ta đi vào đây đi.
Feldon nói với Mihawk, bọn hắn đứng đây cũng chẳng làm gì, thôi thì xuống dưới để xem có chữa trị được không.
Chứng kiến cảnh này, Feldon nổi hết cả da gà, Cona hoảng sợ đến độ hai chân run lên, quay sang Mihawk cảm kích.
- Có hòn đảo ở trước mắt.
Feldon hỏi, trong kí ức của Feldon thì không có nơi nào tên là thế này cả, bởi vậy Feldon cũng tò mò.
Đi qua mười lăm phút, hòn đảo đã ở trước mắt rồi.
Cona nắm chặt tay lái, cố gắng duy trì sự cân bằng của con thuyền giữa những cơn sóng dữ dội. Hắn sử dụng tất cả sự kiên nhẫn, kỹ năng và sức mạnh để giữ cho con thuyền không bị lật úp bởi sức mạnh của cơn bão.
Cơn mệt mỏi ập đến khiến hắn sụi lơ, mặt trời cũng len qua những đám mây mà chiếu xuống mặt biển.
Gió nổi lên, mây đen đột ngột kéo ngùn ngụt đến, không một dấu hiệu báo trước.
Tuy nhiên đã dùng người thì Feldon không phản bác, cho thuyền rẽ sang trái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lấy thêm những miếng gỗ dự bị đóng đè lên những chỗ bị hỏng, con thuyền nhanh chóng ổn định lại, lượng nước tràn vào cũng không nhiều.
Nương theo tiếng gọi, ba người thi nhau chạy về phía sau, nhưng tốc độ của đám lá kia là rất nhanh, đã tới sau lưng bọn họ.
- Đây là Aetheria sao?
Một vùng tối tăm bao phủ lấy bọn hắn. Cona toát mồ hôi nói:
- Xì xào.
Cona lẩm bẩm, mặc dù rất nhỏ nhưng Feldon cũng nghe được.
Cona nghe vậy liền ưỡn ngực vỗ vỗ:
Bởi vì lớp sương mù che lấp nên Feldon cũng chỉ nhìn thấy mờ mờ, xác định đó là một hòn đảo, Feldon ra lệnh cho Cona tiến đến nơi đó.
- Ngươi có chắc là rẽ sang trái để đi nhanh hơn không đấy?
Cona oan ức ôm đầu, mặc dù hắn dự đoán đúng là có bão nhưng lại dự đoán sai hướng bão, rẽ trái chính là rẽ thẳng vào chỗ cơn bão mới hình thành luôn.
- Rẽ trái của ngươi đây hả.
Thân dài chỉ 15cm, dẹp, mỏng, màu vàng ánh lên dưới ánh nắng mặt trời. Chúng tụ lại với nhau rồi bay lượn trên không trung sau đó nhắm thẳng đến vị trí con bọ cạp đang hoảng sợ chạy trốn.
Feldon rất thích phong cảnh kiểu này, nó khiến cho hắn cảm giác hòa mình vào thiên nhiên.
Trên bầu trời, đám mây đen tối quét qua một cách nhanh chóng, như những ác quỷ hô hấp thổi tan mọi thứ ra khỏi vùng biển. Tiếng rít gào của bão vang lên như một hòn đá ném vào tâm trí, tạo ra những âm thanh đầy ma mị. Cơn giông mạnh mẽ kèm theo những tiếng sấm toang toả, kết hợp với những tiếng sóng đánh tan tác, làm rung chuyển lòng người.
Mihawk lên tiếng, dừng lại bước chân của Cona khi thấy hắn muốn bước xuống cánh đồng này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Cẩn thận.
- Giữ vững, bão sắp đến rồi đấy.
- Ầm ầm!
Cona bị Feldon dọa sắc mặt trắng bệch, vội vàng gật đầu, tự nhủ sẽ đọc nhiều sách hơn, tránh bị Feldon g·iết lúc nào không biết.
Một đường đi đến đã hơn một ngày, Cona cũng nhận mệnh làm hoa tiêu của thuyền, mặc dù là lớn tuổi nhất thuyền nhưng lại thấp cổ bé họng nhất.
Mihawk xoay người, rút kiếm chém một cái. Một đường kiếm khí rộng hơn mười mét bắn về phía những mảnh lá cây.
Trời xanh mây trắng đã trở lại, trời lại trở xanh không một gợn mây, dường như cơn bão mới qua chỉ là ảo giác. Feldon cũng được trải nghiệm cái gọi là thời tiết kinh khủng ở Grandline.
Feldon nhìn phía đằng xa, trông lấy một cơn bão đang tiến thẳng về phía con tàu. Hắn tiến lại gần Cona:
Nhìn lên trời không một gợn mây, Feldon cũng cảm thấy hoài nghi kinh nghiệm của tên này là bịa.
- Lần này ngươi có lỗi nhưng cũng có công, coi như xí xóa.
- Tại sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Không ngờ nơi đây lại có thật!
- Thấy chưa, ta nói sẽ có bão mà!!
Feldon ánh mắt đầy nghi ngờ hỏi lại Cona, giõ ràng gió đang hướng Đông bắc, đón gió mạnh. Cona lại bảo chuyển hướng ngay, bởi vì sắp có bão đến.
- Đừng bước xuống.
Cona ngước nhìn rồi cảm thán.
- Đi xuống xem sao!
- Rokuogan!
- Vù vù!
- Bộp!
- Ta cũng không chắc lắm, nhưng ở vùng biển này có rất nhiều bí ẩn trong đó có Aetheria.
Lực đẩy kinh hoàng bắn ra, bao trùm một khoảng lớn, sóng xung kích đánh văng bầy lá lui về sau, ba người cũng nương nhờ theo lực đẩy mà tiến lên một đoạn xa.
Bây giờ Feldon đã không còn ngạc nhiên trước cái thời tiết kì quặc của biển ở nơi đây rồi.
- Ầm ầm!
Ở dưới mạn thuyền cũng xuất hiện đấu vết hư hỏng, những thanh gỗ không chịu nổi áp lực mạnh mẽ từ con sóng mà bị nứt ra, nước theo đó cũng rò tỉ vào.
Từ xa, hòn đảo trông như một cánh đồng nhiệt đới xanh tươi trôi chảy qua những dải cát trắng mịn, tạo thành một biên giới hoà quyện giữa đại dương xanh biếc và rừng xanh tươi.
Những lá rơm theo tiếng động mà đung đưa, phảng phấp theo quy luật. Rồi theo một tiếng rít, tất cả bay lên không trung, bọn chúng lượn vòng rồi tập hợp lại thành một đám đen thui.
- Thật đẹp!
Trả lại cho khu rừng một cánh đồng hoang sơ, đẹp đẽ.
- Chạy!
Lần đầu tiên Feldon cảm nhận được sự khủng kh·iếp của mẹ thiên nhiên. Nếu như đổi lại một con người nhỏ bé, yếu đuổi của kiếp trước thì giờ khắc này chỉ biết cầu xin cho mọi thứ đi qua thôi.
Feldon gật đầu, ra đây là một hòn đảo bí ẩn, có vẻ như cơn bão vừa rồi đã đưa bọn hắn đến một nơi không nằm trên bản đồ, như vậy thì càng làm Feldon cảm thấy vui hơn. Còn gì thú vị hơn khám phá một hòn đảo với nhiều điều bí ẩn chứ?
- Rầm rầm.
- Két! két! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếng vang lên như những thanh kim loại đập vào nhau, đám là bị tách ra, khựng lại một chút. Sau đó nó lại càng đuổi nhanh hơn, dường như đòn vừa rồi đã làm nó tức giận.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.