Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chuong 96: Tại sao các ngươi không ngủ?
Tiếp đến là một cuộc chiến, không, phải nói là một cuộc đàn áp.
Cona bước đến dắt lấy hai người nhập tiệc, mời bọn hắn ăn uống, dùng rượu bia.
Feldon nở nụ cười, nói:
Dưới Haki quan sát của Feldon thì những thực phẩm bị bỏ thuốc đâu thể nào thoát khỏi tầm mắt được đâu, một vài tiểu xảo là có thể đánh lừa được Cona rồi.
Mihawk vẫn nhắm mắt nói:
Chính hắn tận mắt thấy hai người này ăn uống nhiệt tình, cớ sao lại không bị dính thuốc mê chứ. Feldon cười nói:
Nhưng nhìn thấy Feldon cười nói rôm rả bên kia, Mihawk không thèm để ý mà tập trung ăn tiếp.
Tất cả đều hụt hết, Feldon thân thể mềm oặt né hết những đòn đánh như là túy quyền trong phim kiếm hiệp vậy.
- Đến, đến rồi!
- Là ta, ta có kinh nghiệm hơn chục năm ở trên biển rồi, tiến vào Grandline năm 20 tuổi, đến nay cũng 41 tuổi rồi.
- Aaaaa, tay của ta.
- Bộp!
- Đây là ta tự mình đi khám phá nên cũng không liên quan đến hải quân!
- Đừng có g·iết người là được, còn lại tùy ngươi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Ta bảo ngươi nhẹ tay thôi mà Mihawk!
Feldon lắc lắc đầu nói:
Cona cảm giác cơ hội đến rồi, hắn đưa tay phất phất rồi nói:
Feldon đi vào trong đ·ống đ·ổ n·át, túm đầu Cona lui ra, trông thấy tên này sủi bọt mép, đã lăn ra hôn mê, Feldon bũi môi:
- Ta còn tưởng ngươi thích múa thêm nhiều nữa, mau chóng giải quyết rồi đi thôi, ta không muốn phí thời gian ở những nơi thế này.
Cona trông lấy Feldon mắt lim dim, hắn đưa tay lên nhắm, một đấm nhắm thẳng mặt của Feldon.
- Cona.
Đám người lao lên, bao vây lấy Feldon, Mihawk ở bên kia cũng tương tự, tuy nhiên chẳng ai trong bọn họ hoảng sợ cả.
Mihawk cũng đi theo, mục đích của bọn hắn đến đây chỉ để tìm một hoa tiêu thôi, ban đầu còn nghĩ tốn tiền thuê nhưng nay tóm được một tên rồi thì đỡ mất công.
Lúc này Feldon cũng lim rim, Mihawk thì tựa người vào một góc tường nhắm mắt, không động đậy gì cả.
Feldon đợi đối phương nói, xem là đối phương đang tính nói gì.
Feldon nói xong liền biến mất trước mắt Cona, tiếp theo đó là xuất hiện trước mắt hắn, Cona mắt trợn tròn, hắn không bắt kịp thân hình của Feldon.
- Giải quyết cho gọn gàng nhé Mihawk.
Sáng hôm sau, vơ vét đồ ăn trên đảo một vòng, dưới sự tiễn đưa đầy nước mắt của " những người dân" hiếu khách, con thuyền lại tiến đến địa điểm mới.
- Bộp bộp!
Mihawk mặt lạnh lùng, nếu như không phải có đồ ăn thì còn lâu hắn mới đến đây, hắn quay sang nói với Feldon:
- Bây giờ ta nói, ngươi trả lời được chứ?
Liên tiếp hai nắm đấm bị Feldon nhắm mắt né được, Cona thẹn quá liền đấm liên tục vào người Feldon.
- Yếu gà thật đấy, có một đấm mà không chịu nổi!
Cuộc vui ngày càng đi xa, trời cũng ngày càng khuya, ánh lửa cũng dần tàn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cona lúc này kh·iếp sợ nhìn hắn:
Hai người trở về phòng, Cona thì bị trói lại vứt một góc, lúc đầu thì Cona la hét cũng to lắm, nhưng sau đó bị Mihawk khó chịu tẩn cho một trận thì cũng ngậm miệng.
Sau đó hai người lại hàn huyên, đồ ăn và thức uống liên tục được Cona đưa cho Feldon. Feldon cũng chẳng từ chối.
Một nắm đấm theo bụng của hắn tới, eo của hắn cũng theo sức mạnh khủng kh·iếp mà cong theo, một giây sau, cả người của hắn b·ị b·ắn đi đâm sầm vòa một ngôi nhà, mất dạng.
Feldon lập tức mời chào.
Feldon thì còn đỡ, người chỉ bị bầm dập hoặc đánh ngất thôi, những tên gặp Mihawk thì xui xẻo hơn nhiều. Sau khi hắn chém vài tên thì những người còn lại đều bỏ v·ũ k·hí xuống mà đầu hàng.
Feldon ngạc nhiên, không ngờ người trông nghiêm nghị thế này lại là một hoa tiêu.
- Các . . . các ngươi là ai. . . ? Những kẻ mạnh như các ngươi không thể nào mới tới đây được.
- Hành động thôi!
Có nhiều người muốn tiếp cận hắn nhưng đều bị hắn bỏ qua, lâu lâu đá mắt về phía Feldon xem tên kia thế nào.
Bọn hắn tiến đến gần Feldon và Mihawk.
- Chậc chậc, thật náo nhiệt!
- Đúng rồi Cona thị trưởng, không biết ở thị trấn của mình có ai là hoa tiêu giỏi không nhỉ?
Nhưng với kinh nghiệm dày dặn như vậy thì sống trên biển không phải lo không ứng biển nổi mà m·ất m·ạng.
Cona ra lệnh, những người còn lại lao lên, dùng dao, gậy gộc mà t·ấn c·ông lấy Feldon. Mihawk đang ngồi thì cũng có tên tính cầm gậy đánh vào đầu hắn, nhưng ngay khi cây gậy gần chạm vào mặt hắn thì dừng lại.
Feldon vỗ vỗ vai hắn, không chờ hắn trả lời liền xách cổ hắn đi.
Ánh lửa bập bùng toát ra từ đống lửa lớn đã được đốt sẵn, những người dân nấu nướng, ca hát và nhảy múa xung quanh. Thấy cảnh này, Feldon tắc lưỡi một cái:
- Biết rồi, nhớ đừng g·iết tên nào đấy, để người sống có giá trị hơn nhiều.
Một âm thanh thanh thúy vang lên, kèm theo đó là ánh sáng lóe lên, tên cầm gậy bỗng nhiên hét thảm, cánh tay của hắn đã b·ị c·hém rụng.
Sau một hồi tra hỏi thì hóa ra Whisky Peak chính là tập hợp của những tên hải tặc bị kẹt lại đây. Bọn chúng giả bộ người dân lương thiện rồi dụ dỗ, c·ướp b·óc những kẻ tiến đến đây. Cona chính là kẻ cầm đầu trong hai năm trở lại đây.
- Tại sao ta phải ngủ?
Feldon biết ý tưởng của hắn, thở dài một tiếng, khuôn mặt buồn bã nói:
Điệu bộ của Feldon thực sự đánh lừa được Cona, lần này hắn đã chắc chắn trong lòng là sẽ không có sơ xuất gì cả. Cona tỏ vẻ cảm thông, vỗ vỗ vai Feldon an ủi:
- À đúng rồi, ta nghe nói ở hải quân thì phải theo điều lệnh, biên chế làm việc nhưng tại sao ngươi lại không phải làm như thế nhỉ?
- Khốn kh·iếp, chuyện gì xảy ra vậy.
- Lẹ thêm xíu nữa thì chắc đánh được ta đấy.
Hai người đàn áp mấy chục người, không hề có sức lực phản kháng, mười phút đi qua, nguyên đám đã b·ị đ·ánh gục.
- G·i·ế·t bọn hắn.
Tiếp đến Cona lại giới thiệu cho Feldon những hoa tiêu khác, đa phần là ở độ tuổi từ 30-40. Họ có kinh nghiệm dày dặn khi đi biển rồi mới về đây.
- Hay là g·iết hắn luôn đi, ta nhìn hắn ngứa mắt.
Chuong 96: Tại sao các ngươi không ngủ?
Máu tươi theo tiếng hét bắt đầu phun ra, nhuốm màu mặt đất.
- Thật ác độc, chúng ta phải g·iết hắn mới được.
Đáp lại cũng là lời từ chối khéo của hắn, Feldon cũng đoán được nên cũng không nói gì.
- Trong đó cũng hơn nửa thời gian là ở trên biển, nói không ngoa nhưng ta tự tin ta là hoa tiêu giỏi nhất ở thị trấn này.
- Ngủ đi thằng nhóc!
- Xin mời, xin mời hai vị!
Cona và Feldon nói chuyện qua lại khá nhiều, còn Mihawk thì yên lặng ở một bên thưởng thức lấy đồ ăn.
Cona nhìn Feldon không vội vã, trong lòng cũng gật đầu, không vội vàng, hấp tấp, có phong thái hải quân, hắn cười nói:
- Ồ, ta thấy cậu là Hải quân, không lẽ hải quân không đào tạo hoa tiêu đi theo các vị sao?
. . .
- Là tên cầm kiếm, chắc là hắn ra tay đấy! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Ngươi không buồn ngủ à? Không phải ngươi đã ăn hết đống đồ ăn nước uống rồi sao?
- Haizzz, ta đắc tội một nhân vật lớn ở hải quân, nên phải nghỉ phép để tránh mặt, tiện thể ta tự mình đi Grandline xem luôn.
- Đừng có vì chủ quan mà để lật thuyền đấy!
- Hự!
- Từ nay ngươi đi theo ta, làm lái thuyền nhé.
- Không biết Cona thị trưởng có ý muốn theo ta đi ra biển không? Ta cam đoan sẽ trả lương hậu hĩnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Feldon cũng phải công nhận đồ ăn của những người ở đây không tệ. Mùi vị rất đậm đà, trái cây, hoa quả không thiếu thứ gì.
Cona thấy mình đấm trượt thì cảm thấy hơi quê, hắn liền dơ tay lên nhắm vào Feldon lần nữa.
Nói đến đây Cona ngừng lại, hắn mỉm cười nhìn Feldon, đồng thời cằm cũng dương lên một chút.
Những người xung quanh bắt đầu hùa lấy, bọn hắn dùng tư thế hung ác bao vây lấy Mihawk.
- Đúng vậy, ta để ý mấy tên này trông giống kiểu nhà giàu.
Cona nghe như vậy thì bình tĩnh đáp, dường như bọn hắn cũng đoán được điều này rồi.
Do đây cũng là một tổ chức lỏng lẻo nên kẻ nào mạnh sẽ là kẻ quyết định nơi đây. Vì thế mà kẻ dẫn đầu cũng thay đổi liên tục.
- Haha, lại thêm hai con cá vào thớt, xem con thuyền bọn hắn đến đây thì chắc là cũng có tiền đấy.
Feldon bỗng lăn sang một bên, nắm đấm đi ngang qua mang tai của hắn.
Feldon vừa ăn mà trong lòng cũng không biết nên làm gì mới phải chứ, đây là cảm giác trải nghiệm của Luffy ư?
Cona là một kẻ có kinh nghiệm, hắn cũng đã ở trên Grandline 20 năm rồi nên hắn cũng biết được sức mạnh của những tên ở nơi đây. Trình độ như Mihawk và Feldon thì hắn chỉ thấy ở những con quái vật trở về từ tân thế giới thôi.
- Bắt lấy nó.
Feldon nói to với Mihawk, sau đó vội vàng né tránh đòn đánh của Cona đánh tới, hắn mở miệng cười.
Feldon quẳng Cona lên trước, v·a c·hạm mạnh khiến hắn mơ màng tỉnh lại. Thấy Feldon và Mihawk đang ở trước mặt, hắn giật mình quát.
- Trên đảo có khoảng 5 người trước đây từng làm hoa tiêu, do bọn hắn cũng làm thương gia ở Grandline, tuy nhiên để nói giỏi thì . . .
Feldon cười đáp lại:
Cona cắn răng, hắn biết mình đã bị hai người này lừa, đồng thời hắn cũng cảm nhận được sự nguy hiểm phát ra từ Mihawk và Feldon, Cona hét lên:
Cona cố gắng vạch vòi Feldon, hắn không muốn vì một sai lầm mà trốn chạy cả đời.
- Mau nướng thịt mời hai vị du khách này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe tiếng gọi của hắn, những người dân đang nằm la liệt, ngủ say trên mặt đất bỗng nhiên tỉnh lại, ánh mắt họ lóe lên vẻ tham lam, mỗi người lấy ra cho mình gậy gộc, dao, thậm chí là s·ú·n·g, . .
- Xẹt.
Feldon lúc này cũng mở mắt, nhìn Mihawk nói:
Không khí sôi nổi diễn ra ở trung tâm thị trấn.
Feldon mỉm cười nhìn hắn, nhưng nụ cười của Feldon chẳng khác nào ác mộng đánh thẳng vào tâm trí của Cona cả.
- Thật vậy sao, đúng là ở đâu cũng có người này người kia.
Những tên còn lại thấy vậy liền kinh sợ, có mấy tên cũng bắt đầu lui lại rồi, bọn hắn nhận ra mình đã đụng sai đối thủ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.