Ôn Hỏa Hầm Thịt - Hải Tiên Bì Bì Tương
Hải Tiên Bì Bì Tương
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9: Yêu đương
cắmramộtmảnhvệtnước,ngoácmiệngnởramộtnụcườixấuxa,rồi dùng cực thanh âm đầy d*c v*ng khẽ hỏi cô: “Chị, sướng không?”
GiảnChiếuNamkhôngtrảlờicô,biểutìnhtrangtrọnghỏi:“Cóthời gian đi uống một ly cà phê không?”
Nếu là ngày thường, Bì Dập An tám phần là sẽ đồng ý, chỉ là hiện giờ thân thể của cô có chút không chịu nổi, thật sự không có tinh thần ứng phóvớibácsĩGiản,“Khôngrảnh,cóviệcgìanhcứnóiđi.”,tronggiọng nói thể hiện rõ sự không kiên nhẫn.
GiảnChiếuNamhoàntoànkhôngnghĩtớicôcóthểgọngàngdứtkhoát nhưvậyhỏihắn,lậptứcđỏbừngmặt,chântayluốngcuốnggậtgậtđầu, rõ ràng đã là đàn ông 30, và vẫn còn ngây thơ như một học sinh trung học. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Côcườihìhìxoaychuyểnvấnđề:“Chodùlàtínhcáchkhôngtốtcó đông ca xuất mã, thì còn không thể quản lý được nghệ sĩ sao?”
Vẫn như kế hoạch đã phân công, Bì Dập An lần này là cùng một tổ với GiangSơnvàKiềuVũ,côlàbiênkịch,bọnhọhaingườilàquayphim, nhóm của ba người chịu trách nhiệm về Ngôn Tinh Đồ.
Ngôn Tinh Đồ nghe tiếng bước chân, giả vờ tỉnh lại đúng lúc, ra vẻ kinh ngạcvôcùng,sauđólại“ngượngngùng”cười,rồinhìnmànhìnhvànói: “Mọingườilừaemkhôngphảinói8giờsao,bâygiờmới7giờ.Chếtem rồi, bây giờ em rất xấu xí lại bị mọi người phát hiện được.”
·····
Ởnhữngphútcuốicùng,BìDậpAncònmuốntrêuchọchắnmộtchút, trước khi xuống xe còn hôn hắn thêm một cái, không biết xấu hổ nói: “Suy nghĩ cho kỹ rồi gọi tôi.”
Hai người liền ngồi trong xe trò chuyện một lát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
NgônTinhĐồvàCốDuyênđềusốngởBắcKinh,trùnghợpchínhlà, hai người này lại còn ở cùng một tiểu khu.
GiảnChiếuNam:“Đềnghịlầntrướccủacô,tôiđãcócâutrảlời.” “···”
Mọi thứ kế tiếp đều thuận buồm xuôi gió, hai nội dung thu xếp hành lý và phỏng vấn trước khi đi du lịch Ngôn Tinh Đồ đều làm rất tốt, thỉnh thoảngcònchứngtỏmìnhkháthôngminhchỉlàđộtnhiênlúcđiracửa, cậu ta lại nói: “Anh Duyên chắc cũng sắp quay xong rồi, chúng ta qua bên đó tìm anh ấy đi!”
Nóingắngọn,côchínhlàmộtcônàngíchkỷkhôngchịutráchnhiệm, mặc quần áo vào thì sẽ trở mặt không nhận ra ai cả.
Ngón tay cái ấn tắt điện thoại, tùy tiện ném xuống dưới giường.
SauđóquaycảnhNgônTinhĐồvẫncònđangtrongtrạngtháinửatỉnh nửa mơ, Bì Dập An nói chuyện hai câu cùng với mẹ Ngôn, rồi vào phòng ngủ của Ngôn Tinh Đồ.
Nộidungquayhômnaychủyếulàbấtngờđếnnhàkháchmời,mụcđích là bật mí chỗ ở cá nhân của các ngôi sao này để làm thỏa mãn lòng hiếu kỳ của người xem.
BâygiờquảbáotớirồiGiảnChiếuNamnóihắnđãnghĩkỹ,muốngặp cô.
Nhưng mà cô vẫn còn ở trên giường với Lạc Nhất.
Bì Dập An đột nhiên thấy lạnh sống lưng, Cố Duyên tính cách tốt?
BìDậpAnmộttayấnđầuLạcNhất,sướngđếnmứcđầuđềutêdại,mũi chân quắp lại, cuối cùng ngửa đầu đ*ng t*nh r*n r*.
Đêmđó,GiảnChiếuNamkhôngnóimộtlờiđưacôvềnhà,trênmặtsắp kết được một tầng sương lạnh, Bì Dập An cảm thấy hắn không mở miệng mắng cô thì đã là có giáo d·ụ·c vô cùng tốt.
GiảnChiếuNamsốngđếnhaimươitámtuổi,haimươibốnnămđầuvẫn luôn đắm chìm trong việc học, gần bốn năm sau chỉ lo cho công việc, chưatừngquenbạngái,tấtcảnhữngchuyệnđãquavàothờihọcsinhthì đối phương cũng đều là các cô gái tri thư hiểu lễ, còn thẹn thùng hơn so với hắn.
“Gia tộc lữ hành” có bảy khách mời, trong đó năm người thường trú tại BắcKinh,haingườikháclàngôisaonữđãnổitiếngtừlâuởHongkong và Thượng Hải.
Bâygiờnhìnthấybọnhọtớigiảvờkinhngạc:“Mọingườiđếnsớmquá, Tinh Đồ vẫn còn chưa rời giường!”
“... Ưm... anh...” Đang lúc chần chờ không biết tự tiện như thế nào, thì BìDậpAnđãbịLạcNhấtkíchthíchnhẹrênlên,ngườinàythừadịpcô nghe điện thoại liền hôn lên huyệt khẩu của cô, đầu lưỡi linh hoạt bắt chước sự qua lại thọc vào rút ra, ngón tay còn để trên â/m đ/ế trêu chọc xoay quanh.
Lầnnàyxongviệcthìđãsắp9giờ,BìDậpAnkhôngquantâmLạcNhất giữ lại vội vọt vào phòng tắm, sửa soạn về nhà.
BìDậpAncườinói:“Nhưngmàlàmsaobâygiờ,tôihoàntoànkhông muốn yêu đương với anh.”
Trênxe,TưởngĐôngvàBìDậpAnngồichungvớinhau,câuđượccâu không cùng nói chuyện phiếm, Tưởng Đông là người phụ trách Cố Duyên, bây giờ lại đang trên đường đến nhà Cố Duyên, câu chuyện không khỏi xoay quanh đề tài về hắn.
Thật ra đã tiếp xúc được vài lần, hứng thú của Bì Dập An đối với Giản Chiếu Nam không hề giảm xuống mà còn tăng lên, nhưng cần phải suy nghĩ rõ ràng bởi vì cô không thể cảm giác được Giản Chiếu Nam có cùngchungquanniệmvớicôhaykhông,ngườiđànôngnàynghiêmtúc hàng thật, sinh hoạt cá nhân vô cùng sạch sẽ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dù sao cô cũng không nhìn thấy được.
Tronggióđêm,BìDậpAncườigiốngnhưmộtconmèotrộmđượccá:“ Vì sao lại hôn anh à? Bởi vì tôi muốn lên giường với anh.”
Lạc Nhất tiếp tục chơi xấu, ngậm lấy phần nhô lên cứng rắn dùng răng nhẹnhàngchàsát,ngóngiữatayphảithămdòxuốngliêntụcthâmnhập,
phiền, thì nói gì đến chuyện kết hôn và sinh con? Cho dù ngay cả lúc nằmmơ,thấymìnhđangkếthônthìcôcũngcóthểbịdọađếnmứctỉnh lại.
BìDậpAnthiếuchútnữakhôngnhịnđượccười,côthựckhôngngờhắn thật sự lại đi nghiêm túc suy nghĩ, về lời đề nghị mà cô chỉ thuận miệng nói lung tung, cẩn thận ngẫm lại cũng đúng, chuyện này đối với hai bên đều tốt, hắn cũng không có hại gì, không có lý do gì không đồng ý.
“Tôinói,bácsĩGiảnà,anhcómuốnlàmbạngiườngcủatôikhông?”,Bì Dập An mở miệng vô cùng tự nhiên: “Tôi cũng vì tốt cho anh thôi, tôi là
“A,được.”BìDậpAnngữđiệuvữngvàng,giốngnhưđốivớiquyếtđịnh này của hắn không có vui sướng hay là buồn bã gì, đó là một loại thái độ sao cũng được.
ĐiềunàylàmchoBìDậpAncảmthấyvôcùngkhiếpsợ,côlàngười theo chủ nghĩa không kết hôn, ngay cả yêu đương cũng cảm thấy rất
Chương 9: Yêu đương
“... Sao vậy?” Giản Chiếu Nam hỏi.
“Lầntrướccôhỏitôicóđồngýcùngvớicô...”Ngậpngừngmộtlúclâu, bác sĩ Giản trước giờ thành thật quả nhiên không thể nói được hai chữ ‘bạn giường’, hắn rũ mắt, cúi đầu nói: “Tôi đồng ý.”
Căn phòng sạch sẽ ngăn nắp, trên tường còn dán poster ký tên một ngôi sao bóng đá nào đó, tủ đầu giường có một quyển sách toán học đang mở racủahọcsinhsơtam,chứngminhngườinằmtrêngiườngtốiquađãôn bài đến tận khuya, hay thế nào cũng đều cảm nhận được đây là một ngôi sao nhí có cuộc sống sinh hoạt lành mạnh và tích cực.
“BácsĩGiản.”BìDậpAngõgõcửasổxe,kinhngạcnhìnhắn,hỏi:“ Anh chờ ở đây bao lâu rồi?”
BìDậpAnxoaxoamáitócrậmrạpcủahắn,dườngnhưanủihônhôn lên trán hắn, nhẹ nhàng nói: “Ngoan đi, chị phải đi làm.”
"Bác sĩ Giản?” Bì Dập An mở miệng.
Saunàyđilàmcũnggặpphảimộtvàicôgáilìlợmbámriết,Trươngtiểu thư chính là một trong số đó, nhưng mà ngoại trừ cảm thấy phiền chán thì cũng không có tiếp xúc gì khác.
BìDậpAnthậtlâukhôngnóilờinào,thậtlàbịGiảnChiếuNamlàmcho khá khiếp sợ.
LúccôláixevềđếncửatiểukhuthìđãthấyđượcxecủaGiảnChiếu Nam.
Lúc ra ngoài Lạc Nhất vẫn còn ồn ào trên giường rằng ‘mỗi lần dùng xonghắnliềntrởmặtkhôngnhậnngười’,khuônmặtuoánnhưcung phi bị hoàng đế quẳng vào lãnh cung.
CòncáiđềnghịmàGiảnChiếuNamnói,làhômđósaukhiBìDậpAn hôn hắn, vì muốn làm hắn sợ cho nên đã nói.
GiảnChiếuNamừmộttiếng,hỏi:“Bâygiờcôđangởđâu?”,Ngữđiệu trước sau như một hết sức ôn nhu thân thiết.
Tronglòngrấtmuốnngoàimặtchốitừ,hưhưthậtthật. Khiến hắn không biết phải làm sao.
GiảnChiếuNamsửngsốt,ngâyngốcnhìncô,saumộtlúclâumớihỏi: “Vậy vừa rồi tại sao...”
Bộ dạng đó giống như là một cô gái nhỏ bị ép buộc bán thân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
BìDậpAnrunrẩycườimộttiếngngắnngủi,trongcổhọngngâmramột tiếng cảm thán: “Sướng lắm cưng ơi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
BìDậpAnnghĩthầmkhônghổlàngôisaonhí,diễnxuấtkhôngphát hiện được một sai lầm gì!
Nếucóquanhệvớihắnthìcókhảnăngsẽkhôngdứtrađược,cũng không giải quyết được hậu quả.
BìDậpAnnghẹnlời,côkhôngthểnóimìnhđanglàmtìnhởkháchsạn, đành hỏi ngược lại: “Anh có chuyện gì sao?”
GiảnChiếuNamkhuônmặtlậptứccứnglại,hắnthậmchícònchorằng mình bị ảo giác, “Cô vừa nói gì?”
Tronglúcnóichuyệnthìxeđãđếntiểukhu,6ngườichiarahaihướng tiến hành quay.
“ChịAn,khôngphảichịcùngvớiCốDuyênquanhệrấttốtsao,saolần này là không làm với cậu ta?” Kiều Vũ ngồi ở phía sau cũng thăm dò tham dự vào cuộc nói chuyện.
BìDậpAnlườigiảithích,bỏđi,nóinhiềuthìsainhiềunóiítthìsaiít,cô không thích nói chuyện thị phi trong lúc làm việc, liền ứng phó: “Ngôn Tinh Đồ cũng không tệ, tương lai rất có tiền đồ.”
Côđãnóinhưthếnày‘BácsĩGiản,anhcóphảimuốnyêuđươngvớitôi không?’
Nóingắngọn,hắntrướctừnggặpphảiloạicongáiởđẳngcấpnàynhư Bì Dập An.
Đươngnhiên,nóilà“Bậtmí”,kỳthậthaibênđãsớmthỏathuậnrõràng, mọi thứ đều có “Kịch bản”.
loạingườichỉcónhiệttìnhtrong3phút.Nếumuốnyêuđươngvớitôisợ là trên đầu anh sẽ có một tòa đại thảo nguyên Hulunbuir xanh ngát, bạn giường rất tốt mà, chúng ta có thể giao lưu tìm hiểu sâu sắc về mỹ học của thân thể con người, hơn nữa cũng không làm ảnh hưởng đến việc anh tìm kiếm tình yêu đích thực khác của anh.”
“CốDuyêntínhcáchrấttốt,hơnnữalàmviệcrấtcótâm.”,TưởngĐông và Cố Duyên đã hợp tác chung một lần, đối hắn cũng coi như có chút hiểu biết.
Tưởng Đông kỳ thật cũng rất lấy làm tò mò Bì Dập An vì sao không muốnnóitớiCốDuyên,tấtcảcácthànhviênnữtrongtổcóaimàkhông muốn làm việc cùng với thịt tươi, biết đâu chừng còn có thể kết được một đoạn sương sớm nhân duyên, đây là thái độ bình thường của những người trong ngành, cũng không có ai cảm thấy có gì không đúng.
LúcgõcửanhàTinhĐồ,làmẹcậuấymởcửa,bàấylàngườiđạidiện củacontrai,tấtcảmọihoạtđộnglớnnhỏđềuphảiquataybàấy,“Gia tộc lữ hành” Lần này chính là do bà tiếp nhận, hiểu biết trong ngành tuyệt đối không thấp hơn so với Bì Dập An.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.