Ôn Hỏa Hầm Thịt - Hải Tiên Bì Bì Tương
Hải Tiên Bì Bì Tương
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: Mười tám tuổi
Bì Dập An khống chế không được thét lên chói tai, thân thể trong khoảnhkhắckịchliệtrunrẩy,caotràotớivừamãnhliệtvừakéodài,đã lâu Bì Dập An còn ngăn không được rên rĩ, thân thể mềm nhũn đến không đứng được, may là có Lạc Nhất đỡ cô.
Cuốicùnghaingườiuốnghếtmộtchairượuvangđỏ,BìDậpAnngày hôm sau còn phải đi làm, cho nên phải khắc chế một chút. Lạc Nhất uốnghơinhiều,nhưngkhônghềcóvẻgìlàsayrượucả,cóthểnhìnra tửu lượng của hắn rất tốt.
Cònchưanóixong,đãnghebácsĩGiảnnghiêmtranghỏi:“BìDậpAn... đã xảy ra chuyện gì?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lạc Nhất thật vất vả mới chồm dậy liếc nhìn đồng hồ một cái, rồi lại ngậm tiếp đầu v/úBì Dập An vừa m*t vào vừa l**m láp, nói: “Sắp 8 giờ.”
Lầnthứhaidichuyểntớitrêngiường,BìDậpAncònđắmchìmtrong cao trào lần trước, nằm liệt trên giường căn bản không muốn chuyển động, mặc cho Lạc Nhất hôn hít v**t v* mình.
Chàng trai trẻ họ Lạc đã sớm gửi số phòng đến, vẫn là khách sạn lần trước,cáchđàitruyềnhìnhhơixa,nhưngmàkhágầnnhà,BìDậpAnrất vừa ý.
Bì Dập An bị các đồng nghiệp trêu chọc một buổi sáng, thỉnh thoảng ngườicủanhữngtổkhácchạyđếntổbiêntậpxemmặtcômộtcái,giống như xem gấu trúc, cảm giác mới mẻ vô cùng.
“A... ưm...”
BìDậpAnngóntrỏvôýthứcgõgõlênbàn,đâylàđộngtáclúccôđang tức giận, “Lạc Nhất, cậu không phải không chơi nổi đó chứ?”
LạcNhấtvẫncứđưaralýdothoáithác:“Chịà,tôinóirồi,tôithíchchị, tôi muốn theo đuổi chị.”
Nóixongmớichợtnhớrangườiđứngsaulưnglàôngchủlớn,ainấy đều chấn động như thỏ con run sợ.
haimắtcảmthụtưvịmấthồnnàythìnângmônglênđemcảnguyêncây đều ăn trọn.
LạcNhấthìnhnhưcũngthoángnhìn,imlặngkhônglêntiếng,bìnhtĩnh nhìn Bì Dập An, giống như muốn nhìn thử xem cô có nghe cuộc điện thoại này không.
Cơ bắp cả người Lạc Nhất đều căng ra gắt gao, hắn bị cái miệng nhỏphíadướicủaBìDậpAnhútđếneotêdại,hậnkhôngthểchếttrênngười cô.
Chương 8: Mười tám tuổi
LạcNhấtthầnsắcbấtbiến,toétmiệngcười,nụcườicủathiếuniênđặc biệtphấnchấnnhưánhmặttrời,hắnnói:“Chịcólà30cũngkhôngsao cả, chị ơi, tôi từ nhỏ đến lớn, muốn cái gì thì chưa bao giờ không lấy được.”
Vừa nhấc đầu, thấy má mình ửng đỏ trong gương, ánh mắt mê ly, bộ dạng chìm đắm trong d*c v*ng không thể kiềm chế, hết sức quyến rũ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
NgoàidựliệucủaBìDậpAnchínhlà,khicôgõcửaLạcNhấtkhônghề vội vã mang cô lên giường, mà đã chuẩn bị một bàn thức ăn ngon, rượu vang đỏ, bò bít tết và điểm tâm ngọt, vô cùng đầy đủ.
Tiếng r*n r* càng thêm k*ch th*ch Lạc Nhất, hắn ôm eo cô, càng cắm càngnhanh,càngcắmcàngsâu,lôngtócthưathớtvàhaimảnhhoamôi đã sưng đỏ bị chất lỏng lây dính ướt đẫm, đáng thương thừa nhận n*m c*n thô dài hung hăng qua lại cọ xát, ở giữa huyệt khẩu bị cắm lực lớn nhất, thỉnh thoảng lại chảy ra chất lỏng trong suốt chứng minh Bì Dập An giờ phút này đang có bao nhiêu kh*** c*m.
“Đang nói gì vậy?” Hắn đứng sau lưng các cô hỏi.
“Cậusaolạitìmtớiđây?”BìDậpAndựavàoghế,vôcùngmấtkiên nhẫn.
BìDậpAngặpđượcmộtngườingoàiýđịnhởbênngoàiđàitruyền hình, chính là Lạc Nhất.
Lúc ấy là lúc nào, không cần nói cũng biết.
LàảnhchụpcủaBìDậpAnvàCốDuyên,đãbịpháttánmộtcáchchóng mặt, các bình luận không ít cái là soi mói Bì Dập An, vô cùng sỉ nhục, nhưng cũng có rất nhiều fans của Cố Duyên bình luận bênh vực.
LạcNhấthônsautaicôvàophầndathịtmịnmàngkia,mỉmcườiđáp: “Ừ, tôi ở đây, chị cảm nhận được không, chị ướt quá.”
Thời gian Á Nam lăn lộn trong giới giải trí không hề ít hơn so với Bì DậpAn,đãgặpquatraiđẹprấtnhiều,nhưngvẫnbịLạcNhấtlàmchấn động một chút, tươi cười đầy mặt hỏi Bì Dập An đây là ai?
LạcNhấtkhônghềbịsắcmặtcủaBìDậpAnhùdọa,vẫncứvuivẻnhư nhặt được một vạn đồng tiền, cười nói: “Không nói cho chị biết.”
LạcNhấtbịcôbỗngnhiênchuyểnbiếntháiđộkhiếnchomơhồ,theo bản năng trả lời: “Có.”
MộttayxoamôngBìDậpAn,LạcNhấtnhanhchóngthẳnglưng,sâu sâu cạn cạn thọc vào rút ra hoa tâm cô
Chođếngiữatrưađiăncơm,ÁNamhẹncôđiănởmộtcửahàngbán mì sợi Nhật Bản bên ngoài.
Bì Dập An bật cười ra tiếng, sau một lúc lâu mới dừng lại nói: “Ôi, em trai, cậu biết tôi bao nhiêu tuổi không? Cậu có sở thích lái máy bay à?”
Cô y tá nhìn sắc mặt Giản Chiếu Nam càng lúc càng kém, vội vàng giải thích:“BácsĩGiản,chúngtôibảođảmsẽkhôngnóichuyệnphiếmtrong giờ làm việc, thực xin lỗi, chúng tôi...”
TrảlờixácnhậnxongcòngọiđiệnthoạichoThậpNhị,côấyhômnay sáng sớm đã đi Thượng Hải xem quay hình trực tiếp, hiện tại hẳn là đã sớm nhìn thấy Thiên Lý Cập mà mình tâm tâm niệm niệm, trong điện thoạicôkhôngtưởngtượngđượcBìDậpAnlạivuivẻnhưvậy,ngược lại hết sức khẩn trương sầu lo.
ThậpNhịsaumộtlúclâukhôngnóichuyện,chođếnkhicửabênchỗcô bịgõvang,cômớiluốngcuốngtaychânnói:“Tớvềkểchocậusau!Tớ cúp máy trước đây!”
“Saocậulạiởchỗnày?”BìDậpAnquảthựcquákinhngạc,nhữnglúc hỏi câu này sắc mặt đáp án rõ ràng là không nên.
GiảnChiếuNamnhíumày,tayphảichìaraphíatrước,nói:“Đưadi động ra đây.”
BìDậpAnđôitaybấuvàobồnrửamặtmàutrắnglạnhlẽo,thừanhậncái ôm chặt chẽ từ phía sau của Lạc Nhất không ngừng va chạm, cậu trai trẻ có chút hơi rượu, vào phòng tắm liền không quan tâm mọi thứ mà cuốn lấy Bì Dập An, ấn cô lên bồn rửa mặt liền bắt đầu hôn môi, tiền diễn làm xong, vội vàng bế cô lên ấn xuống dưới thân, n*ng m*ng cô lên dùng tư thế cắm từ phía sau vào.
Lạc Nhất thì hết sức thoải mái uống nước đá lạnh, tươi cười: “Chị à, lúc đóchịđốivớitôiđâuphảilàtháiđộnày,tôicòntưởngrằngchịrấtthích tôi nữa.”
“Mấy giờ rồi?” Bì Dập An thoải mái thở ra, hỏi.
Lúccôytáđangdodự,GiảnChiếuNamlạinhấnmạnhlầnnữa:“Tôi nói đưa di động ra đây.”
Thật nhìn không ra, cậu trai này cũng khá biết điều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Buổitốicóthờigiankhông?”BìDậpAnsửalạitháiđộ,mỉmcườihỏi hắn.
BìDậpAnmắngmộtcâumẹkiếp,kinhngạcnói:“Vừarồilàmthờigian lâu như vậy sao.”
Thậmchícóngườihỏicôcóthểchụpảnhcùngcôkhông,BìDậpAnvội vàng trốn vào phòng họp, có người tới hỏi đều nhờ Á Nam nói mình đi WC.
Giống một con hạc xinh đẹp cao ngạo, không rành thế sự.
“Chịơi!”Cậutraitrẻthấycôthìkíchđộngkhôngthôi,hưngphấnchạy đến nói: “Tôi chỉ tới thử thời vận, không ngờ thật sự tìm được chị!”
BìDậpAnnhớtớibiểuhiệncủacậutrainàytrêngiường,chà,làmngười ta hoài niệm vô cùng. Dù sao một lần cũng là làm, hai lần cũng là làm, hay là làm thêm một lần?
Bì Dập An à một tiếng, thuận miệng nói: “Một người bạn của gia đình.”
Nóixong,sắctìnhdùngđầulưỡil**mlápvànhtaiBìDậpAn,từtrên xuống dưới thẳng một hàng đến cổ cô, lưu lại một vệt nước sáng lấp lánh.
Bì Dập An thật sự có chút không hiểu hắn, qua đường thôi có cần phải bàyvẽnhiềutròvậykhông?Nhưngmàcâuhỏinàycũngkhônglàmtrở ngại cô ăn một chút gì đó, xác thật là cô có chút đói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
GiảnChiếuNamhômnaytrựcbanbuổichiều,giữatrưavừađếnphòng khám đã phát hiện mấy cô y tá trẻ túm tụm ríu rít, ngay cả hắn đến gần cũng không phát hiện.
“Chịcóđóibụngkhông?”LạcNhấtvôcùnggalănggiúpcôđiềuchỉnh ghế dựa.
Rõràngcảngườiđềulànhượcđiểm,nhưngvẫncứđưađầuratrướcmặt thợ săn.
Cònchưakịptrảlờihắn,thìđiệnthoạidiđộngcủaBìDậpAntrênđầu giường vang lên, qua thuận tay lấy tới thì ra là bác sĩ Giản.
BìDậpAnkhôngthèmnhúcnhích,cườinhạonói:“Liênquangìđến tôi.”
Bì Dập An rất phản cảm loại đại công tử được cưng chiều như vậy, lúc trướckhôngphảichưatừngcóngườinhưvậyquấyrầycô,nhưngđềubị cô làm cho bỏ cuộc. Nhưng kỳ quái là, Lạc Nhất nói ra như vậy lại không cho cô chán ghét, có lẽ bởi vì hắn còn nhỏ, có lẽ là hắn đủ đẹp, nói ra lời này sẽ chỉ làm người ta cảm thấy hắn thêm ngây thơ đáng yêu.
“Đừnglêntiếng.”BìDậpAndặnLạcNhấtmộtcâu,rồinhấnnútnghe điện thoại.
“Làmsaovậy?Ngườithậtcủaanhtarấtxấuà?”BìDậpAncườihỏi. Thập Nhị thở dài, nói: “Ngược lại thì có, anh ấy ở ngoài rất đẹp đó.” “Vậy cậu ỉu xìu cái gì?”
LạcNhấtbịcôchọccười,chốngtrênngườicônhìnnhìngươngmặtxinh đẹp, nói: “Chị đang khen tôi à?”
Lạc Nhất bị sự chật chội bất thình lình k*ch th*ch đến thiếu chút nữa là bắnra,hắnthởdồndậpđứtquãngmắngkhẽmộtcâu,rồibắtlấybộngực Bì Dập An, tay phải trong lúc lơ đãng càng tăng thêm sức.
Bởi vì ngày hôm sau là phải bay đến chỗ người phụ trách ngôi sao tiến hành bàn bạc về việc quay phim, cho nên hôm nay mọi người được đặc cáchchovềsớm,chưađến6giờlãoThànhđãđuổihếtcảtổbiêntậpvề, cố ý dặn dò mọi người ngủ một giấc cho thoải mái, mười lăm ngày tiếp theo sẽ vô cùng bận rộn.
Bì Dập An trở tay ôm cổ hắn, quay đầu lại hôn môi hắn, môi lưỡi quấn quít, hết sức hấp dẫn, hôn xong, Bì Dập An đưa ngón tay thăm dò trêu ghẹochỗđócủaLạcNhất,vuốtlênvuốtxuống,thừadịpLạcNhấtnhắm
Lạc Nhất hai tay chống lên bàn, thân thể từ từ nhích tới gần Bì Dập An, chođếnkhikhoảngcáchgiữahaingườichỉcònlạicómấycentimet,hắn vẫn cứ mang vẻ mặt ngây thơ, hai mắt trong suốt, nói: “Chị à, tôi rất thích chị đó.”
“BácsĩGiản...”mộtcôytávộivànglấyđiệnthoạicấtvàotrongtúi,xấu hổ hô một tiếng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỗ hai người g*** h*p ướt nóng vô cùng, Lạc Nhất hôm nay đặc biệt hưngphấn,namcăngiốngnhưcũngcănglớnhơnmộtphân,lúcđầucòn không nóng nảy chuyển động, thong thả ung dung nhẹ cọ xát, phần đầu cực lớn cố ý qua lại ma sát â/m đ/ế mẫn cảm sớm đã đứng thẳng của Bì Dập An, lại dọc theo hoa phùng trước sau nghiền nát, cho đến khi Bì Dập An ch** n**c tí tách đầy khắp nguyên cây d*c v*ng của hắn.
Cổng Đài truyền hình nhiều người qua lại, bây giờ lại đang là giờ cơm người càng đông như họp chợ, có chuyện gì cũng không tiện nói ở đây, đànhbảoÁNamđếnquánăntrước,BìDậpAnvàLạcNhấtđếntiệmcà phê cách vách.
“Cậuthôiđi.”BìDậpAnkhôngcótâmtìnhxoaychuyểnvớicậutraitrẻ ở đây, liền nói thẳng: “Cậu bỏ công tìm tôi, rốt cuộc là vì cái gì?”
Bì Dập An lấy di động hắn trên bàn lại đây, lại ấn ngón tay hắn xuống mởkhóa,sauđóchuyểnsốđiệnthoạicủamìnhvào,mộtloạtđộngtác làm đến nước chảy mây trôi.
Bì Dập An đã chủ động lắc mông qua lại, lo tự mình thúc đẩy vô cùng sungsướng,dòngnướcchảytrànđếntậnbắpđùi,khốngchếkhôngđược th* d*c từng đợt.
Tóm lại, vô cùng kỳ lạ.
Trong phòng tắm, hơi nóng trào ra từ vòi hoa sen bay đầy khắp trong không gian, sương trắng ấm áp biến nơi này càng thêm ái muội, dòng nướcthanhmátcùngvớichàngtraithởgấpvàcôgáiyêukiềurênrỉ,mê hoặc lòng người.
“... Lạc Nhất.” Miệng Bì Dập An phát ra tiếng r*n r* lụn vụn.
“A... a a...”
LạcNhấtkhôngnóichuyện,nhìnchằmchằmcômộtlúclâu,chođếnkhi thấy cô thật sự không hề lăn tăn gì mới ngồi trở lại, làm như thương tâm lắm nói: “Chị à, chị nói như vậy tôi sẽ rất đau lòng đó.”
Một cô y tá trả lời theo bản năng “Nói về Bì tiểu thư đó.”
Sauđó,côđứnglên,điđếnbêncạnhLạcNhấtcònđangngớngười,cúi đầu lưu lại trên khóe môi hắn một nụ hôn nhẹ nhàng, nói: “Chàng trai trẻ, tối nay tắm rửa sạch sẽ chờ tôi.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.