Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Càn Dương tông xong

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Càn Dương tông xong


ubPhương Chính cùng Phương Mai vội vàng đi ra ngoài sảnh lớn.

Bọn họ bước tới liền thấy ba bốn tên đã chờ sẵn ở đó, thậm chí có tên còn ngang nhiên ngồi trên vị trí gia chủ.

Phương Mai nhận ra mấy người này, chính là một trong những người sáng nay gây chuyện.

Phương Chính hơi nhíu mày, nhưng rất nhanh trên miệng nở nụ cười.

"Khách quý từ xa ghé thăm, tha thứ Phương mỗ không từ xa đón tiếp, các vị đây nếu Phương mỗ nhìn không lầm chính là thiếu niên tài tuần của Càn Dương tông."

Một tên ngồi phía dưới cái mặt có chút vênh váo nói ra.

"Coi như ngươi có mắt, chúng ta là đệ tử Càn Dương tông, mà vị kia chính là nội môn đệ tử Tào Chính Hưng, Tào sư huynh, tuổi còn trẻ nhưng sớm đã là Trúc Cơ viên mãn, là tương lai trụ cột Càn Dương tông."

Phương Chính nghe như vậy, vội vàng chào thiếu niên kia một cái.

"Nghe danh Tào thiếu hiệp đã lâu, hôm nay gặp mặt quả nhiên anh tuấn phi phàm."

Tào Chính Hưng nghe nói như thế, cái mặt càng thêm ngước cao.

"Phương gia chủ không cần khách khí, hôm nay chúng ta phụng mệnh đến đây là nghe nói Phương gia có một viên cực phẩm đan dược, chúng ta Càn Dương tông muốn thu mua lại, ngươi cho ra cái giá đi."

Phương Chính nghe nói như thế, nội tâm đã chuẩn bị kĩ liền nói.

"Không dám giấu Tào thiếu hiệp, đan dược kia ta đã sớm dùng nhiều năm trước."

Tào Chính Hưng nghe nói như thế liền nhíu mày.

"Phương gia chủ đừng giỡn chơi, ngươi tư chất rác rưỡi như thế phục dụng có ý nghĩa gì?"

Phương Mai tức giận nói:

"Hừ ngươi tuổi trẻ ăn nói lại ngông cuồng như thế, cha ta chính là đã dùng rồi, các ngươi về đi."

Nàng bình thường sẽ không như thế, nhưng chuyện buổi sáng khiến nàng ấm ức, hiện nay lại bị người nói phụ thân mình là phế vật, cái này ai nhẫn cho được.

Tào Chính Hưng nghe nói như thế ngược lại không có giận, mà nhìn chằm chằm Phương Mai.

Phương Chính nhìn ánh mắt đối phương không đúng, liền quát lớn Phương Mai.

"Nữ tử làm sao dám xen vào chuyện nam nhi, còn không mau cút ra ngoài."

Phương Mai hiểu ý phụ thân mình, nàng quả thật thất thố, nhưng vẫn là giả vờ giận dỗi.

"Cha".

"Mau đi."

Hừ.

Nói xong Phương Mai liền khóc thút thít rời đi.

"Xin lỗi Tào thiếu hiệp, nữ nhi tuổi nhỏ nuông chiều đã quen, liền không phân lớn nhỏ."

Tào Chính Hưng cười ha hả nói:

"Nào có nào có, tiểu nữ xinh đẹp như hoa, sao lại nỡ quát mắng, ta Tào Chính Hưng không nói khoác, tương lai ba bốn năm liền đột phá Kim Đan, trở thành trưởng lão mười phần chắc chín, Phương gia chủ có hay không..."

Phương Chính vội cắt ngang.

"Tiểu nữ được Tào thiếu hiệp chú ý đúng là vạn phúc mấy đời, chỉ là tiểu nữ đã có hôn phối."

Tào Chính Hưng nghe nói như thế, khuôn mặt trở nên âm trầm.

Một tên c·h·ó săn bên cạnh như hiểu ý, quát lớn.

"Con gái nhà ngươi được Tào sư huynh chú ý là cỡ nào phúc phận, nói đi, người kia là ai, giải trừ cái hôn ước là được."

Tào Chính Hưng nghe nói như thế vội khoác tay.

"Ế, Sa sư đệ không nên nói như thế, chúng ta dù sao là danh môn chính phái, sao có thể nói mấy lời đó, Phương gia chủ xin đừng hiểu lầm."

Phương Chính vội nói:

"Nào dám nào dám."

Tào Chính Hưng nở miệng tươi cười.

"Nhưng tông chủ chúng ta cần phải được viên đan dược kia, ba ngài sau chúng ta lại đến, đến lúc đó ta chỉ muốn thấy đan dược, nếu không, ngài hiểu ý ta chứ Phương gia chủ. ha ha."

Nói xong Tào Chính Hưng dẫn người nghênh ngang rời đi.

Lúc này Phương Mai mới trở lại sảnh đường.

"Cha, bọn chúng ép người quá đáng."

Phương Chính thở dài:

"Con đêm nay thu dọn đồ đạc, còn có gọi Phương Hiên cùng thê tử hắn cùng đi một chuyến Thiên Âm tông tạm thời lánh nạn đi, ta sẽ gửi thư cho Như Tuyết để nó sắp xếp."

Phương Mai nghe như thế biết sự việc không dễ dàng.

"Cha, còn người?."

Phương Chính vỗ vỗ đầu con gái mình.

"Ta dùng sao cũng là gia chủ đại tộc ở đây, còn có giá trị, bọn họ sẽ không làm gì ta đâu."

Phương Mai nước mắt rưng rưng, có thể nói lần này là gia tộc nguy cơ lớn nhất từ trước đến nay.

Phương Chính cười nói:

"Lớn rồi còn khóc cái gì, ta đã hứa với mẹ của ngươi, phải bảo vệ các ngươi, đây có lẽ là một lần nguy cơ, nhưng cũng là cơ hội."

Rất nhanh, ba nhà còn lại cũng bị đệ tử Càn Dương tông chèn ép, gia chủ Lê gia còn là bị bọn hắn lấy cớ đánh cho tàn phế.

Cái này tin tức sao mà bạo nổ.

Thiên An thành yên ổn mấy chục năm qua, hôm nay liền sẽ không còn như thế.

"Đại ca, chị dâu, chúng ta phải đi một chuyến Thiên Âm tông lánh nạn, đợi tình thế an ổn lại trở về."

Phương Mai liền đi đến quán trà hai người, nói những gì xảy ra ở Phương gia.

Phương Hiên vỗ bàn một cái.

"Thật là quá mức mà, còn có vương pháp hay không."

Ninh Hồng Hồng đây là lần đầu thấy tướng công tức giận như thế, nhưng đây chỉ là Phương Hiên giả vờ.

Người phàm thế cho dù bình tĩnh mấy chục năm, đối chuyện này cũng sẽ có một ít tức giận, hắn không như thế, liền có kẻ hở.

Trong lòng hắn có cái dự định nhỏ, chính là giúp tông chủ phế vật của Thiên Âm tông đột phá, sau đó làm địa đầu xà ở đây, như thế quỹ đạo liền sẽ trở về trước kia.

~~

Đêm đến, tại mật thất của Thiên Âm tông, Lạc Lôi Lôi toàn thân lạnh như băng, khí sắc trên mặt của nàng hiện tại rất tệ, linh lực trong người cũng là một mớ hỗn loạn.

"Đáng c·h·ế·t Diệu An, một chưởng của hắn vậy mà thâm độc như thế."

Lạc Lôi Lôi không nghĩ tới chỉ trúng phải một chưởng kia, nàng vậy mà như muốn sắp rơi xuống Hóa Thần trung kỳ.

Sợ rằng thêm mấy ngày nữa, sẽ còn rơi xuống sơ kì.

Lúc này bỗng nhiên trong mật thất có một đạo vầng sáng chói mắt, khiến cho mật thất sáng như ban ngày.

Lạc Lôi Lôi kinh hãi, đây là thủ đoạn cỡ nào, mà người đến lại là ai.

"Người trẻ tuổi, bản tọa bấm đốt tay tính toán, ngươi cùng bản tọa hữu duyên, liền hôm nay đến đây truyền pháp, ngươi có nguyện ý học?"

Lạc Lôi Lôi không nhìn rõ khuôn mặt của giọng nói kia, nhưng nàng biết, người này rất mạnh.

"Xin hỏi tiền bối ngài là?"

"Bản tọa sống đã vạn năm tuế nguyệt, ẩn tại trong vạn cổ trường hà, đạo hiệu bản tọa gọi là Hệ Thống."

Vạn năm tuế nguyệt?

Lạc Lôi Lôi kinh hãi, đây là bực nào vĩ nhân, sống như thế chỉ có trong truyền thuyết tiên nhân.

"Chẳng lẽ ngài là Tiên?"

Đạo ánh sáng kia khẽ vuốt cầm, nói.

"Không tệ, đã ngươi..."

Hắn còn chưa nói xong, liền hóa thành một đạo ánh sáng rời đi.

Lạc Lôi Lôi mộng bức, còn nói muốn thu nàng làm đồ đệ đâu, làm sao đi mất.

"Tiền bối, tiền bối?"

Nàng muốn tự mình dùng đao đâm mình một cái, bực này vĩ nhân, cần gì lừa nàng, nàng còn yêu thiêu thân vẽ vời thêm chuyện, bây giờ người ta liền đi.

Phương Hiên sở dĩ rời đi là hắn cảm nhận được một phương linh lực ba động, mà nguồn linh lực này phát ra cực kì tà ác cùng phẫn nộ.

Cái này chính là tuyệt thế đại ma cấp độ Hợp Thể kì trở lên mới có thể phát ra.

Hắn phát hiện nơi phát ra chính là Càn Dương tông, khi hắn bay đến nơi, một cảnh tượng làm người khác tê dại.

Tông môn bị đánh nổ chỉ còn lại cái cổng, mà cái này rõ ràng là người cố ý.

Trên cổng lớn treo mấy chục cái xác người, khuôn mặt vẫn còn tươi nhuận.

Phương Hiên nhận ra tên ở giữa chính là tông chủ Diệu An, mấy tên còn lại có lẽ là trưởng lão cùng hạch tâm đệ tử.

Hắn nhận ra người quen, chính là mấy tên hôm trước đến đập phá quán hắn.

"Là ai lại ra tay nhanh như thế?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Càn Dương tông xong