Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: thời thế thay đổi
"Cha, ta nghĩ muốn tu tiên."
Mà nghe nói Dư tông chủ cùng Lạc tông chủ trở về lập tức bế quan, sống c·h·ế·t không rõ.
Thân thể hắn một số bộ phận đang bị hư thối, đây là Cực Âm chưởng, hại người một trăm, tự tổn tám mươi.
"Nhưng trong nhà sớm đã đo ra linh căn, con không có linh căn làm sao tu tiên?"
Một trăm lượng tương đương thu nhập một người tám năm bốn tháng, cái này quả nhiên muốn ăn không nhả xương.
Nghe nói như thế, Phương Chính nổi giận.
Rất nhanh tin tức Càng Dương tông đả bại hai đại tông môn truyền ra, khắp mảnh nhỏ Nam Vực này, Càn Dương tông chính khí cường thịnh, trở thành tông môn mạnh nhất nơi này.
Phương Mai muốn nói, lại bị Phương Chính ngăn cản.
Lê gia chủ nghiến răng nghiến lợi, đang muốn động thủ thì bị Phương Chính ngăn lại, như ý muốn nói.
~
"Không phải các ngươi có Phương gia chống lưng hay sao, chẳng lẽ nhất đại gia tộc lại không bỏ nổi một trăm lượng."
Cấp độ từ Nguyên Anh trở đi chiến đấu liền sẽ tiến về hư không, cho dù khoảng cách khá xa, nhưng đám trưởng lão cùng đệ tử dưới này vẫn rất áp lực.
Một tên trưởng lão nhìn về hướng Diệu An hỏi ra.
Tu tiên bước đầu cần chính là linh căn, có linh căn mới có thể thu nạp thiên địa linh khí.
"Mẹ nó, đây là thức ăn cho c·h·ó ăn à, gọi ông chủ ra đây."
"Thiên An thành do Càn Dương tông cai quản, trước đây không biết thế nào, nhưng bây giờ mỗi năm các ngươi cần phải nộp cho Càn Dương tông bốn phần lợi tức."
Mà tình cảnh chiến đấu nằm trong mắt Phương Hiên, hắn lắc đầu.
Nhìn mấy tên kia rời đi, đám khách cũng sớm đã chạy đi mất.
Tên kia nghe nói như thế liền ném tiểu nhị sang một bên, hung hăng nói.
"Cái này cái này.."
Diệu An lắc đầu.
"Đây là cấp bậc đại lão đánh nhau hay sao!".
Tên trưởng lão kia cười nịnh nọt:
"Rõ ràng là nhắm vào chúng ta, bọn chúng muốn lợi dụng chuyện này làm lớn chuyện mà."
Nhìn trước mặt ba vị gia chủ gia tộc, hắn cũng không mập mờ mà nói ra.
~~
Phương Mai cũng là hiểu rõ, nàng chẳng qua quá nóng lòng cho nên mới như thế.
Diệu An sắc mặt âm trầm, hư thối trên người hắn càng ngày càng nhiều, sợ là hắn cũng phải ngã cảnh, nhưng chắc chắn sẽ tốt hơn hai tên kia.
"Tông chủ, sao không tranh thủ lúc hai người kia đang bệnh, mà đòi mạng bọn chúng."
Phương Hiên nghe vậy biến sắc, vội vàng nói.
Phương Mai nhỏ giọng nói.
'Lý nào lại như vậy, lý nào lại như vậy."
Chung quy nàng chỉ là phàm nhân, mà lại chỉ là nữ tử.
"Cha, ta thật sự muốn tu tiên, phàm nhân cho dù thông minh tới đâu, không có lực lượng vận mệnh cũng sẽ nằm trong tay người khác."
Phương Chính ngạc nhiên, còn tưởng là con gái mình uống lộn thuốc.
"Đại nhân, trong nhà chúng ta còn có người hầu, bốn phần thật quá nhiều."
Chương 8: thời thế thay đổi
Phương Như Tuyết cảm thấy hâm mộ, nàng nhất định một ngày nào đó cũng sẽ đạt tới tầng thứ này.
Hiện nay Hiên Viên thành chủ đã ngã cảnh xuống Trúc Cơ, mà Thiên Âm tông tông chủ trọng thương đã không thể che dấu, Càn Dương tông tự nhiên cũng theo đó tiếp nhận Thiên An thành.
Tên kia nghe vậy mĩm cười.
Chuyện ngày hôm nay để Phương Mai nhận ra một đều, chung quy là phải nắm giữ lực lượng, chỉ có bản thân mạnh mẽ, mới có thể nắm giữ vận mệnh.
Dư Khánh Niên cùng Lạc Lôi Lôi tương lai cũng sẽ không khá hơn hắn bao nhiêu, thậm chí xử lý không tốt, tương lai đừng mong đột phá.
Theo hắn nhìn thấy, Diệu An là dùng loại thủ pháp nào đó đổi lấy lực lượng, khiến cho hắn trong thời gian ngắn trở nên cừơng đại, chạm đến ngưỡng Luyện Hư trung kì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ninh Hồng Hồng biến sắc, chạy lại về phía tướng công .
Phương Nghĩa là tứ linh căn, Phương Như Tuyết tam linh căn, chỉ có Phương Mai từ nhỏ cho ra kết quả là không có linh căn.
Nhưng chiến đấu cũng đã có kết quả, Diệu An tông chủ thong dong trở lại, Dư Khánh Niên cùng Lạc Lôi Lôi trọng thương trở về.
Bước xuống phía dưới, có đám người khoảng bảy tám tên, ăn mặc áo màu vàng, chính là đang nắm áo tiểu nhị, khuôn mặt hết sức vênh váo.
Phương Mai trên mặt tức giận, nàng nếu là có tu vi, sớm đã đánh lũ cặn bã này.
"Bản đại gia chính là đệ tử Càn Dương tông, bắt đầu từ hôm nay, quán này phải nộp thế mỗi năm một trăm lượng cho chúng ta."
"Ta không sao."
"Không nên tức giận như thế, mọi chuyện đều có cách giải quyết."
"Phía sau lưng bọn họ có nhị lưu thậm chí nhất lưu tông môn chống đỡ, chúng ta không thể quá tuyệt tình, bây giờ bọn họ đã không thể làm gì chúng ta, tương lai chúng ta sẽ càng bỏ xa bọn họ."
Bình thường nhu mị Phương Mai, hôm nay nghe phụ thân mình nói như thế cũng là nổi giận đùng đùng.
Nhưng hắn trả cái giá cũng không nhỏ, mà hai tên tông chủ kia trúng chưởng pháp, tương lai cũng là không sống thọ.
Phương Mai chạy lại đỡ Phương Hiên, tay siết thành nắm đấm như muốn động thủ, liền bị Phương Hiên cản lại.
Diệu An cũng sẽ không đuổi cùng diệt tận, dù sao đều là chính đạo, tranh giành có thể tranh dành, nếu là diệt môn, nhị lưu tông môn nhất định sẽ có cớ hủy diệt bọn họ.
"Gia chủ, bên ngoài có người của Càn Dương tông đến gặp." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dư Khánh Niên cùng Lạc Lôi Lôi không cam lòng, nhưng Diệu An quá mạnh, hắn vừa mới bước vào Luyện Hư kì như lại mạnh đến không hợp thói thường.
Thấy bàn ghế hư hại khá nhiều, Phương Hiên liền cho người mau dọn dẹp lại.
Người mới đến là trưởng lão nội môn Càn Dương tông, một tên Nguyên Anh lão quái.
Phương Hiên nghe phía dưới ồn ào, hắn liền nhanh chạy xuống, Ninh Hồng Hồng cùng Phương Mai thấy không ổn, cũng là đi theo.
"Chúng ta chỉ là quản nhỏ, một năm không thể nào có thu nhập như thế."
Ngươi một tên Trúc Cơ làm gì ngu xuẩn như thế, còn chưa chạm đến một cọng lông người ta liền lăn ra c·h·ế·t nha.
"Con nói cái gì?"
"Chúng ta đi."
"Làm càn, đây là đan dược của Hiên nhi, chúng ta chỉ là bảo quản giúp."
Không thể nhịn, thật mẹ nó không thể nhịn.
"Vậy g·i·ế·t c·h·ế·t bớt đi, có Càn Dương tông bảo vệ, cần gì nhiều miệng ăn như thế."
Lê gia chủ mặc dù bị uy áp trưởng lão kia đè cho không thở nổi, những hắn vẫn là nói ra.
Không ai để ý tới Ninh Hồng Hồng lúc này khuôn mặt âm trầm, không ai đoán được ma nữ này muốn làm gì lúc này, có lẽ Càn Dương tông sẽ sớm gặp xui xẻo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Hừ ngày mai ta lại đến, không có một trăm lượng liền dẹp quán đi."
"Đáng c·h·ế·t thật là đáng c·h·ế·t, lũ Càn Dương tông này h·i·ế·p người quá đáng." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệu An thấy đám người rời đi, hắn cũng dặn dò đám trưởng lão, sau đó liền cấp tốc bế quan.
Lê gia, Từ gia, Nguyễn gia còn có Phương Chính đã xuất quan nửa quỳ phía dưới không nói nên lời.
Hắn lao trên miệng vết máu.
Phương Hiên cũng chỉ là kế bên nghe Phương Mai xả hết cơn giận. Thế giới này chính là cá lớn nuốt cá bé, nếu không phải đây là chính đạo, mà là ma đạo, hai tông kia sớm đã không còn.
Tên kia dù sao cũng là Nguyên Anh kì, uy áp quá mạnh, vừa vào liền thị uy, không cho bọn họ cơ hội nói chuyện.
"Ta biết con không cam lòng, nhưng đây là dùng mạng nhị thúc cùng tam thúc con đổi lại, chúng ta làm sao có thể tự tu dùng đây, Hiên nhi đời này không dùng được liền để đến đời con hắn dùng, chúng ta đây chỉ là bảo quản giúp hắn mà thôi."
"Nhưng mà cha.."
Tên kia biểu tình lạnh nhạt nói:
"Chẳng phải cha có một viên Tẩy Cốt Đan, có thể tẩy căn phạt cốt hay sao?".
Bốn phần cùng năm phần có khác gì nhau, Càn Dương tông đây là trắng trợn cướp bóc.
Một trận chiến này Diệu tông chủ Càn Dương tông thành danh, cũng đem Càn Dương tông trở thành tông môn mạnh nhất nơi này.
"Chư vị đại gia, ta là ông chủ ở đây, không biết có chuyện gì?"
"Vì lợi ích mà đến bản thân cũng bán đi, đúng thật là lão ngoan nhân."
Phương Hiên tính nói liền bị một tên dùng cước đạp bay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bên dưới lúc này có tiếng quát lớn.
Càn Dương tông.
Dưới này hai bên cũng là tình thế giương cung bạc kiếm, tùy thời có thể nổ ra đánh nhau.
Ninh Hồng Hồng nghe vậy liền khuyên nhủ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.