Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 51: Long nhãn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 51: Long nhãn


Hầu Ngạn Ngữ cũng hắng giọng tạo khẩu khí: “Em trai thânyêu, tha thứ cho chị nhớ nhầm thời gian bay, vì đền bù tổn thất của em, chị quyết định đến đây trước để cho emmộtniềm vui bất nhờ nha.”

Vô luận là đối với người hay đối với việc, chỉ cần làkhôngthích,côđều có thể từ chốimộtcách tuyệt diệu.

Tiếu Duyệt: "......"

Chữ “yêu” này rất nặng, người luôn miệngnóichữ này hoặc là người haynóigiỡn hoặc là người l* m*ng, người nước ngoàithìkhôngvấn đề gì, nhưngmộtngười Trung Quốc tiêu chuẩnnóira càngkhôngphù hợp.

thìra món nàykhôngphải là món bánh gạo chiên như bình thường (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiểu Sơnnói: “Được ạ, tôisẽlấy chocôxem thực đơn trà chiều của chúng tôi.”

*

Tin nhắn mới nhất là do Hầu Ngạn Lâm gửi đến: “đãđến sân bay.”

Cảm giác giống như mìnhkhôngphải nhìn thấy hai chị em, mà là diễn kịch.

khôngxác định được bản thân đoán đúng haykhông, Hầu Ngạn Ngữ vì tìm đáp án, lại cắn tiếpmộtmiếng.

Nhóm chat này cũng là nhóm chat gia đình, chẳng qua mới lập ra vài ngày trước, thành viên còn thiếu là cha Hầu vàanhrể Cả, quan trọng nhất chính là thiếu Hầu Ngạn Lâm.

Hầu Ngạn Vãn:đãthấy người sao? Cónóichuyệnkhông? Nếu còn chưanóithìtối nay chị lại đến hỏi

Đón tiếp Hầu Ngạn Ngữ là Tiểu Sơn,côchào mời, hỏi “Chàocô, xin hỏicôđimộtngười hay sao ah?”

Vì thế,côcầm túi đứng lên, chỉ chỉ sô pha cách đókhôngxa,nói: “Tôi đổi sang bàn kia, chỗ rộng, đọc sách tốt hơn.”

Người như vậy, nhìn xa xađãthấy rất đẹp rất tốt, nhưng luônkhôngnhịn được nghĩ đến vén mây đuổi khói, đến gần hơn để nhìn thấy chânthậthơn.

thậtsựlà rất…khôngthể tưởng tượng được!

So sánh với nhóm chính luôn khá trầm tĩnh, nhómnhỏnày lại vô cùng náo nhiệt, đặc biệt là sau khicôgửi tin nhắn “đãđến”, nhưmộtviên đá đánh động vào mặt hồ yên tĩnh, đem toàn bộ thành viên đều online.

côkhôngthích ăn thức ăn làm từ gạo nếp, cũngkhôngthích món ăn quá nhiều dầu, hai thứ này mà trộn lẫn vào nhausẽrất nhiều dầu mỡ,khôngtốt cho tiêu hóa.

“Lễ mừng năm mới em có thể mờicôbé về nhà, coi như em có bản lĩnh.” Hầu Ngạn Ngữkhôngnhanhkhôngchậmnói, “Em cũng hiểu được, chuyện chị đến đây ngày hôm nay có ý nghĩa gì, nếu lễ mừng năm mớikhôngthấy người, lúc sausẽcó người đến đây.”

Hầu Ngạn Sâm: …

Hầu Ngạn Ngữ vô cùng tự nhiên mà ngước đầu liếc nhìncôgáicao gầy kiamộtcái, trí nhớ tốt được truyền đời trong gia đình họ Hầu lập tức vận chuyển, nhưng cũngkhôngcó tìm ra người nào có gương mặt như thế trong các gia đình của giới thượng lưu.

Mà ngay khicôđổi chỗkhônglâu, lại thấymộtcôgáitrẻ cao gầy ngồi vào bàn kế bên.

Mẹ Hầu: Ngữ Ngữ, gửi ảnh chụpđi

Cho nên… cứ vậy mà ănmộtmiếng.

mộtviên tròn tròn nhonhỏnhư vậy, người nấu lại có thể kiên nhẫn lấy hộtđisau đó cho chocolate cắtnhỏvào, mặt ngoài lại phết mật ong và trứng, sau đó lại nhúng vào bột chiên xù, rồi mới cho vào chảo chiên.

Hầu Ngạn Ngữ kéo dài giọng, biếtrõcòn cố hỏi: “A… Cho nênnóibạn traicôlà ông chủ cửa tiệm sao?”

Trời ah,hiệntạicôtin rồi, hai người này đúng là chị em!

Nghĩ như vậy, Hầu Ngạn Ngữ dùng đũa gắp lấymộtviên màu vàng óng, cắnmộtmiếngnhỏ.

Hầu Ngạn Ngữ đến Kỳ Ngộ Phường khoảng 45 phút trước.

Hầu Ngạn Ngữ gật đầu trả lời, chỉmộtvị trí trước quầy bar,nói: “Tôi muốn ngồi chổ đó!”

Nhưng màkhônghiểu tại sao,hiệntạicôkhôngnghĩ từ chối.

Mộ Cẩm Ca: “Tốt,côcứ gọi món với nhân viên là được.”

- hôm nay vừa lúc Tiểu Bính được nghỉ ở nhà, hắt xìmộtcái.

Tốt xấu gì cũng là do đích thâncôgáimà Hầu Ngạn Lâm vất vả đeo đuổi làm, tám chín phầnsẽlà em dâu tương lai, vẫn nên cho mặt mũi ah.

Ngọt màkhôngngấy, hương vị tràn khắp khoang miệng, vỏ bánh xốp giòn giống như bầu trời đêm đen đầy sao, khiến cho cả chân trời bát ngátkhôngcòn đơn độc.

rõràng ngồi trước mặtcô, chẳng qua chỉ làmộtngười xa lạ qua đường mà thôi.

Ăn miếng trước chỉ làmộtmiếngnhỏvìkhôngnghĩ muốn ăn, nhưng lần cắn này cũngkhôngphải là miếng to vì lo lắng còn chưa tìm được món này là gìthìđãbịcôăn hếtđi.

Hầu Ngạn Ngữ biểuhiệnnhưmộtvị khác mới tràn đầy hiều kỳ, giọng đầy hâm mộnói: “khôngnghĩ đến Mộ tiểu thư trẻ như vậyđãcósựnghiệp trong tay, chínhcômộtmình mở tiệm sao?”

Lúc này Hầu Ngạn Ngữ mới phản ứng lại, vạn vạn lầnkhôngnghĩ đến, người luôn tiết chế chú ý đến ẩm thực nhưcôlại phạmmộtsai lầm ngu xuẩn như vậy,côcười cườinói: “Được rồi, vậy tôi uống chút gì vậy.”

Trong lúc vô tình,cônghe đượccôgáiđó hỏimộtcâu như vậy.

Mà là… Mà là…

Đơn giản mànói, nhóm chatnhỏnày tạo ra với tiêu chí là bàn bạc vấn đề tình cảm của Hầu Ngạn Lâm.

Hầu Ngạn Ngữ phục hồi lại tinh thần, có chút nghi hoặc: “Nhưng tôi còn chưa gọi món mà?”

Hầu Ngạn Ngữ hơi nhếch khóe môi, ngón tay gõ gõ hai cái, sau đó lại cómộttin nhắn khác gửi đến từ nhóm khác.

Chị dâu Cả: chúc mừng Tiểu Ngữ, điệu hổ ly sơn thành công [vỗ tay][vỗ tay]

“Saokhôngthấy Hầu nhị thiếu vậy?”

Hầu Ngạn Ngữ cầm túi lên, trước khiđivề còn nhìn về phía hai người bạn mới,khôngquên cười chào hỏi với tiếu duyệt: “Nếuđãbị pháthiện, tôiđitrước vậy… Đúng rồi, còn chưa biết hai vị tiểu thư nên xưng hô như thế nào, về sau có cơ hội tôi còn muốn nghecôkể chuyện bát quái trong cửa tiệm.”

Mà sau khi nếm xong đồ ăn docôlàm, bức tranh thủy mặc tựa như chỉ sử dụng vài nét son hồng vẽ hoa, tạo nênmộtbức tranh rực rỡ, khiến cho người ta lâm vào kinh ngạc tuyệt vời, càng thêm khắc ghi trong lòng khó có thể quênđi.

Hầu Ngạn Ngữ nhìn qua Mộ Cẩm Ca vẫnkhôngcó chú ý đến chỗ này, cườinói: “Em dâuthậtđẹp.”

“nóichuyện lâu như vậy, tôi còn chưa tự giới thiệu.” Hầu Ngạn Ngữ đẩy gọng kiếng, cườinói, “Tôi là Hầu Ngạn Ngữ, là chị Hai của người này.”

Hầu Ngạn Lâm đứng ởmộtbên nhìn Hầu Ngạn Ngữ, cười nhưkhôngcườinói: “Chịyêuquý của em, sao chị lại ở chỗ này?nóilà máy bay hạ cánh lúc ba giờ chiều, bảo em qua đón đâu.”

“không,anhấynóirất nhiều, cũng rất ngốc.” Rốt cuộc Mộ Cẩm Ca cũng ngẩng đầu liếc nhìncômộtcái, giọn điệu bình thản, giống như trần thuật lạimộtviệc rất bình thường, “Nhưng tôi rấtyêuanhấy.”

Hầu Ngạn Lâm nhướng mày: "Niềm vui bất ngờ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếukhôngphải là bạn cũ của Hầu Ngạn Lâm, hơn phân nữa là người mới quen sau này.

Muốn hỏi tại sao mọi người lại biết chuyện này sao.

Tiếu Duyệt mở to hai mắt, khó có thể tinnói: “Chị… Hai?”

Diệp Thu Lam và Tiếu Duyệt:"......"

Hầu Ngạn Sâm: nhanh chóng nắm bắt thời gian, Ngạn Lâm có thể rất nhanhsẽbiết đó

A, mọi ngườithậtsựlà đối với lực lượng bà tám nàykhôngbiết gì cả.

thậtra Hầu Ngạn Ngữ cũngkhôngchú ý lắm tới vấn đề nguồn gốc của nguyên liệu,côrất nhanhđãăn xong hai viên nhãn chiên khéo léo kia, tiếp tục dò hỏi: “Món điểm tâm làcôlàm bán sao?”

Cho dù là người lớn lối như Tiếu Duyệt, lúc này cũngđãhóa đá.

Hầu Ngạn Vãn: [ngọn nến]

Vị Mộ tiểu thư này đến cùng là thần thánh phương nào, cư nhiên có thể đem em trai giảo hoạt ngoan liệt củacôthu thập ngoan ngoãn như vậy được?

Hầu Ngạn Ngữ tự giác cảm thấy cán cân trong lòngđãnghiêng hẳn vềmộtbên, nếu còn ngồi đối mặt với Mộ Cẩm Ca, chỉ sợ ăn cái gì cũng cảm thấy ngon,sựkhôngcông bằng nổi lên,sẽkhôngthể công bằng mà đưa ra ý kiến với mọi người trong nhóm chatnhỏ.

Chắc là món bánh gạo nếp chiên giòn đây.

cônhìncôgáivừa rồi hai người bọncôvô tình gặp gỡ rồinóichuyện vui cười với nhau, lúc này mới pháthiệnra đôi mắt của đối phương có vài phần giống với Hầu Ngạn Lâm, đặc biệt là đáy mắt đầy giảo hoạt, quả thực là lúa cùngmộtruộng. (ýnóilà người cùngmộtnhà ấy mà)

Hầu Ngạn Ngữ cườinói: “thậthiếu kỳ nha,khôngbiết ông chủ là dạng người nào, có giống Mộ tiểu thư, tích chữ thành vàng haykhôngnữa?”

Mà người này, khinóichữ “yêu”, tuy giọngnóicó chútnhẹnhàng bâng quơ, nhưng trong mắt lại đầysựchân thành và kiên định.

Nếu là lúc bình thường, Hầu Ngạn Ngữđãsớm từ chối –trênphương diện nghệ thuật từ chối, tài nghệ củacôso với em trai mình, có thểnóilà khó phân cao thấp, từ khiđidu học đến nay, các chàng trai theo đuổicôcó thể kéo dài cả hai con đường, nhưng người may mắn có thể từ trạng thái theo đuổi chuyển sang chính thức quen nhau chỉ có thể đếmtrênđầu ngón tay, mà những người bị từ chối cũngkhôngcó bất kỳ lời oán trách nào.

Đột nhiên Hầu Ngạn Ngữ có chút hiểu, vì sao em trai mình lại mê luyếncôgáinày như vậy.

Mộ Cẩm Cađangchiên gì đó, trong chảo phát ra tiếng tí tách.côcũngkhôngcó ngẩng đầu lên, chỉ đáp: “Vâng.”

Hầu Ngạn Ngữ hơi hơi vuốt cằm: "Cũng được cũng được."

Hầu Ngạn Ngữ lại uốngmộtngụm rượu đỏ, cườinói: “Ai, tôi biết mình còn trẻ hơn nó, nhưngcôcũngkhôngnên kinh ngạc như vậy nha.”

Trước đócôđãxem qua ảnh chụp, cho nên, khi vừa vào cửa tiệmđãnhận ra ngay mục tiêu.

Khi bạn nhìn vàocôấy, tựa nhưđangxemmộtbức tranh thủy mặc, chim baytrênnhững ngọn núi xa, bầu trời quang đãng, cho dùđanglàm việc gì, cũng thong dong tao nhã, giống như đànmộtkhúc ca vẽmộtbức tranh, cảnh đẹp ý vui, khiến cho trái tim người xem cũng đập chậm lại, thanh nhàn ổn định.

Ngay tại thời điểmcôcòn ngây người, Mộ Cẩm Cađãtắt lửa, đem món ăn vừa mới chiên xong đặttrênchiếc dĩanhỏ, để trước mặt Hầu Ngạn Ngữ,nói: “Mời chậm dùng.”

Hầu Ngạn Lâm cườinói: “Cho dù như vậy, xác suất so với việc chị tìm được tìnhyêuđích thực còn cao hơn.”

Màmộtmàn điều tra này diễn ra cho đến khi Hầu Ngạn Lâm xuấthiệnmới chấm dứt.

Mẹ Hầu: [ngọn nến]

– sau đócôliềnđivào, hơn nữa còn ngồi xuống chổ này.

Mộ Cẩm Ca thản nhiênnói: “Nhãn vốn tính nóng, huống chi còn chiên với dầu, ăn lấy chút vị là được rồi, ăn nhiều quásẽkhôngtốt cho cơ thể.”

Hầu Ngạn Ngữ chỉ cảm thấy giật mình, lại có chút ngây ngẩn cả người.

Đáng tiếc, đối phươngkhôngchỉ là nữ, mà còn làcôgáiem traicôyêu.

Đây là lần đầu tiên Hầu Ngạn Ngữ đến, cho nênkhôngbiết chuyện như vậy hầu như mỗi ngày đều có, ngược lại khiếncôcó chút hoài nghi, có phải đối phươngđãnhận ra mình là chịgáicủa Hầu Ngạn Lâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà khi tin tức truyền sang nước ngoài, khi đến tai của Hầu Ngạn Ngữ,côcảm thấy mình vừa nghe đượcmộtcâu truyện từ truyện cổ 1001 đêm vậy.

côcúi đầu nhìn móntrêndĩa, nhonhỏnhư viên thuốc, bất quá là hai viên tròn như ngón tay cái, mặt ngoài phủ lớpmộtlớp bột chiên xù, được chiên vàng óng ánh, mơ hồ có thể thấy được sau lớp vỏ vàng óng là phần thịt màu trắng.

Hầu Ngạn Lâm cười híp mắtnói: “Chịgáilợi hại của em, mỗi ngày cùng hai mươi sáu chữ cái giao tiếp với nhau, thành ngữ còn có thể dùng vậy nha.”

Trong phòng hệ thống sưởi mởthậtấm, Mộ Cẩm Ca mặcmộtbộ đồng phục đơn giản màu xanh đậm của quán, đeo tạp dề, đứng ở sau quầy bar, cúi đầu làm món ăn.cômang khẩu trang, che khuất nửa khuôn mặtnhỏ, chỉ lộ ra đôi mắt đen như mực,khôngnhanhkhôngchậm, vẻ mặt chuyên tâm, nghe được tiếng có khách vào cũngkhôngcó phản ứng, trong mắt chỉ có công việc trước mặt.

Chương 51: Long nhãn

“Đây là thịt long nhãn!” Hầu Ngạn Ngữkhôngkhỏi phát ramộttiếng than đầy sợ hãi.

Hầu Ngạn Lâmnói: “khôngcần chịnói.”

côlấy điện thoại ra, mở khóa, xem tin nhắn mới – trong nhóm chat chủ yếu là người thân của nhau, trong đó hai vợ chồng già và bốn đứanhỏcủa Hầu gia, ngoài ra còn có chị dâu vàanhrễ, nghĩ đếnkhôngbao lâu nữa, hai đứanhỏsong sinh của chị Cả Hầu Ngạn Vãn cũng có thể tham gia nhóm chat, dù sauhiệntại đứanhỏđều tiếp xúc với sản phẩm điện tử từ rất sớm, đến lúc đó, có thể thựchiệnviệc tam đại đồng đường trực tuyến.

– Hầu nhị thiếu?khôngphải là danh hiệu của em traicôtrêngiang hồ sao?

Hầu Ngạn Ngữ l**m l**m vỏ bánh dínhtrênmôi, cười hỏi: “Tôi có thể gọi món nàykhông?côsẽlàm cho tôi vài cáikhông?”

Thấy vẻ mặt đối phương nghi ngờ, Mộ Cẩm Ca giải thích: “Vừa rồi khi làm, tôiđãnghĩ,sẽđem phần điểm tâm ngọt này tặng cho vị khách tiếp theo.”

Mà lần này, chuyện tình cảm của Hầu Ngạn Lâm, có thểnóilà khiến cho nhà giànhsựquan tâm đặc biệt, trước nay chưa từng có –

Sau khi ngồi xuống trước quầy bar, cầm thực đơn trong tay, Hầu Ngạn Ngữ đánh giá Mộ Cẩm Camộtphen, sau đó mới chậm rãi mở miệngnói: “Chàocô, nghenóicôlà bà chủ nơi này, tiểu thư Mộ Cẩm Ca?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“khôngphảimộtmình.” Mộ Cẩm Ca thản nhiên trả lời, “Cửa tiệm này là tôi và bạn trai cùng nhau mở.”

“Món mới là tặng.”

côcũngkhôngbiết, đây là dấu hiệu củatrênlưng có dấu hiệu hiệp khách được sinh ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hành lýđãđược tài xế mang về nhà, lúc này,côchỉmộtthânnhẹnhàng, chỉ mang theomộtcái tủi vải,trêncó in hình cảnh thành phố đầy màu sắc, thoạt nhìn có chút nghệ sĩ, mà trong túi còn cómộthai quyển tạp chí tiểu thuyết, dễ dàng giúpcôngụy trang thànhmộtngười khách nhàn nhã vừa uống trà vừa đọc sách.

Tiểu thiếu gianóichuyệnyêuđươngkhôngcó gì là ngạc nhiên, ngạc nhiên chính là cậu ta lại là ngườiđitheo đuổi congáinhà người ta hơn nửa năm; theo đuổi hơn nửa năm mới được cũngkhôngtính là gì, thế nhưng, vì để tiếp cận người ta màđilàm công hai tháng trong nhà bếp; làm công cũngkhôngtínhđi, thế nhưng còn nộp đơn từ chức ở công ty, làm bộ làm tịch muốn cùngcôgáinhỏmở cửa hàng kinh doanhnhỏ.

Hầu Ngạn Ngữ nhìn về phíahắn, từ từnói: “Đáng tiếc, emkhôngnhất địnhsẽlấy đượccôấy.”

Nhưngkhôngcó khả năngđi,mộtnhà sáu ngườicôvàanhCả Hầu Ngạn Sâm đều có bộ dáng giống cha, chỉ có em út Hầu Ngạn Lâm cùng chị cả Hầu Ngạn Vãn là giống mẹ, nếukhôngphải đứng cùngmộtchỗ, rất khó pháthiệnbọn họ là cùngmộtnhà.

Trước đó cũng từng cómộtnhóm chat giống như vậy, là khi Hầu Ngạn Vãnđitìm hiểu đối tượng làanhrể - khi đó chỉ là đối tượng làm quen.

Cắnmộtmiếng, chocolate nóng ấm hòa với vị trái cây tươi mát lan tỏa khắp miệng.

Hầu Ngạn Ngữ: [ngọn nến]

Chị dâu Cả: A, là mình hoa mắt sao?khôngphải vị lầutrênnóilàđanghọpkhôngrãnh tiếp điện thoại của mình sao? Đúngkhông?

– bởi vì muốn biết được đáp án, cho nêncôlàm tiên phong trong nhóm bà tám, xuấthiệnở đây.

"Tiếu......" Tiếu duyệt lập tức sửa miệng, mặtkhôngđổi sắc timkhôngđập nha, "Tiểu Bính."

Mộ Cẩm Canói: “Vâng.”

Mộ Cẩm Ca đáp: “Chỉ là nhất thời hứng khởi mà làm ramộtphần như vậy,trênthực đơnkhôngcó viết.”

Ở thành phố B này tự nhiênkhôngcó bán loại hoa quả vùng nhiệt đới như vậy, nhãn ở Kỳ Ngộ Phường đều là do Hầu Ngạn Lâm mang từ Hải Nam về, trừ thứ đó ra,hắncòn mang theomộtthùng mận.

mộtcôgáinhỏmặc đồng phục của tiệm chạy ra từ phòng bếp, ngồi đối diện vớicôgáikia, hai người bắt đầunóichuyện phiếm.

Có ý tứ, nghe cáccônóivề Hầu Ngạn Lâm cũngkhôngcó vấn đề gì.

Hầu Ngạn Ngữ thở dài, nghĩ thầm, nếu đối phương là đàn ông, rất có thểcôsẽcho là đây là bạch mã hoàng tử của mình.

Chị dâu Cả: A a

Người Hầu gia, đều có tinh thần bà tám như vậy.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 51: Long nhãn