Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 50: Rượu vang đỏ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Rượu vang đỏ


Cúp điện thoại, ánh mắtâmtrầm củahắnnhìn chằm chằm vào mấy chữ “La biên kịch”trênmàn hình, sắc mặt hoàn toàn sa sầm xuống, như mây đen che đầy, khiến cho ngũ quan củahắnlộ ra vài phần tối tăm.

Khoảng mười phút sau,côgáigọi thức uống đến.

Chỉ thấy Chu Diễm vịn ghế đứng dậy, tuy sắc mặtkhôngtốt lắm, nhưng thần thái bình tĩnh, thậm chí còn mang theo nụ cười nhàn nhạt, giống nhưsựcuồng nộ vào nửa phút trước chỉ làmộtmàn biểu diễn ngẫu hứng, đạo diễn kêu ngừng,hắnliền ngưng phát bệnh.

"Cây sả, bát giác, quế, đậu đỏ......" Tiếu Duyệt nghĩ nghĩ, "A, còn có đinh hương và lá thơm!"

hiệntại, tin tứcđãtruyền ra lâu như vậy, cũngđãđến giai đoạn tuyển diễn viên,khôngnghĩ tới cuộc điện thoại này lạinóichohắnbiếtkhôngquay nữa?! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiếu Duyệt cổ vũnói: "khôngcần lo lắng, uống ngon lắm! Dínhtrênmiệng ly là đường cát."

Nghe xong đối phương liên tục xin lỗi, ngón tay Chu Diễm nắm di động siếtthậtchặt,trênmặtthìđầy u ám, nhưng khi mở miệngthìlại vô cùng ôn hòa, giống nhưkhônghề có ý định trách cứ gì,hắnchỉ thản nhiênnói: “Cám ơnanh… Được, tốt, sau này lại liên hệ, tạm biệt.”

Bàn tay này rất quen mắt, bàn tay rộng, làn da tái nhợt, năm ngón tay như năm nhánh cây, khẳng khiu, các đốt ngón tay lồi ra, bàn tay quanh năm suốt tháng cầm chảođãchai như cái kén.

*

Tiếu Duyệt thập phần hào phóngnói: “Được nha!"

Chỉ thấy ngồi ởtrênsô pha bàn bên cạnh làmộtcôgáitrẻ có khí chất độc đáo, mặcmộtchiếc váy màu be áo len cổ lọ màu vàng, phía sau là đểmộtchiếc áo khoác màu xám nhạt.

- - hương vị ngọt ngào thuần túy tự nhiên cùngsựbình thản vui sướng, đại khái có thể đại biểu cho tâm tình người sáng tạo ra món này.

Chu Diễm đứng lên chỉnh lại quần áo, nhìn về phía trợ lýđangsững sờ đứngmộtbên kia,nhẹnhàngnói: “thậtngại quá,đãdọa đến cậu, tôi chỉ là bị tuột đường huyết…khôngphảinóilà phóng viên tạp chíđãđến rồi sao? Mau mời bọn họ vào đây.”

Ngoài trời tuyếtđangrơi mà hớpmộtngụm rượu vang đỏtrêntay,thậtcó cảm giácyêuthích như tuyết rơi ngoài trời, tự do tự tại,khônghề cósựvướng bận nào.

côgáichỉ cườinói: “khôngsao, vừa rồi tôikhôngcẩn thận đóng sách, làm dọa đến cáccô… Kỳthậttôi cũng rất có hứng thú với những chuyện bát quái, có thể kể cho tôi nghe vớikhông?”

Dưới cái nhìn chăm chú của hai người,côgáikia chậm rãi uống ngụm đầu tiên –

Nhưng mà ngay khihắnvừa tính nhấn phím gọiđi,mộtbàn tayđãđem điện thoạihắnđóng lại.

Trợ lý thấyhắnkhôngnóigì, vội vàng lấy di động ra, tính gọi 120.

côgáicầm lấy cái ly, mỉm cườinói: “Nhìn thấy món nàytrênthực đơn, tôi cũng hiếu kỳ, đây là lần đầu tiên tôi uống.”

"Ba--"

Tiếu Duyệt: "… A a."

Hương liệu và gia vị sau khi được nấu, độ cồn trong rượu vang đỏđãđếnmộtmức độ nhất định, tạo thànhmộtlớp màng mỏng bêntrênbề mặt. Rượu vang đỏ có vị vừa phải, vị ngọt của nho vẫn được giữ nguyên, khi uống, chất lỏng ấm áp chảy dọc theo ly, kết hợp với đường cát ở miệng ly, cộng thêm những hương liệu bổ trợ càng làm cho vị ngọt của rượu trước khi vào miệng càng thêm nồng nàn, sau khi vào miệng lại hòa hợp lại với nhau, dung hòa hoàn mỹ.

Chu Diễmđangtức đến bốc khói, nhìn ai cũngkhôngcho sắc mặt tốt: “Cút!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chủ nhân thân ái, mong ngài bình tĩnh lại.” Hệ thốngkhôngnhanhkhôngchậm an ủi, “Kế hoạch quay phim đúng là có kéo dàimộtthời gian, nhưng cũngkhôngcó bị hủy bỏ, chỉ cần cómộtngày nó được phát hành,thìnhất địnhsẽmang đến cho ngài danh tiếng cùng ích lợi. Là hệ thống của ngài, trách nhiệm của ta là vì chủ nhân tìm kiếm con đường, hỗ trợ ngài ngày càng phát triển, nhưngkhôngđại biểu ta có thể đoán được tương lai, biết trướctrêncon đường của ngàisẽxuấthiệntrở ngại.”

Tiếu Duyệt vô cùng thoải mái, khoát taynói: “khôngcó việc gì,anhta cũngkhôngcó ở đây.”

“Tiểu Tạ, tôikhôngcó sao.”

mộtngười nào đókhôngcónóirõtên làm việc trong phòng bếp luôn muốn nôn, bởi vì ông chủkhôngcó việc gì làmsẽđivào nhà bếp ăn đậu hủ của bà chủ, sau đó triển khai tiết mục cãi vả của những đôi tình nhân, cho nênhắnhiệntại có thể đem hai mươi bốn chữ của tinh thần chủ nghĩa xã hội học thuộc làu làu.

hắncơ hồ là cắn răng nghiến lợi hỏi: "Đây là làm sao?!"

khôngthể tha thứ a!

Nghe giọng điệu ôn hòa như vậy, trợ lý kinh ngạc giương mắt nhìn về phía Chu Diễm: “anhChu?”

Trợ lý lần nữa chịu kinh hách, khiếp đảmnói: “Chính là…anhChu ah, phóng viên của “Thực vị”đãđến rồi.”

khôngthể tha thứ!

"Tò mò cái gì?"

– nhưngnóihắnkhôngcần quan tâm đến chuyện bộ phim “Thiên tài nấu ăn” bị kéo dài ngày quay, làm sao có thể làm được?

Chu Diễm nóng nảy đáp lại nó: “Bình tĩnh, bình tĩnh, ngoại trừ cái này, mày còn có thểnóigì kháckhông?”

Rượu trắng bị cơn gió lạnh thổi trúng, cả bộ lông đều muốn dựng đứng lên.

mộtcon mèo Garfieldkhôngmuốn lộ tên, nó hoài nghi gần đây mặt mình dài hơn là domộttrận thức ăn cho cẩu này gây ra.

Hầu Ngạn Lâm nhanh chóng nhìn bốn phía, cuối cùng cũng tập trung được mục tiêu, nhanh chóng bước qua bàn của mấy người Tiếu Duyệt.

Diệp Thu Lam liếc nhìn Mộ Cẩm Cađanglàm bánh ngọt ở quầy barmộtcái, cườinói: “Bộ dáng Cẩm Ca bị cái bong bóng màu hồng kia vây quanh a.”

Hôm nay, Diệp Thu Lam rãnh rỗi đến Kỳ Ngộ Phường uống trà chiều, sau khi ngồi xuống ngó xung quanhmộtvòng, quay đầunhẹgiọng hỏi Tiếu Duyệt: “Tại saokhôngthấy Hầu nhị thiếu?”

mộtmón đồ uống như vậy, cũng ít nhiều phản ánh tâm tình người làm ra nó.

thậtsựlàmộtđám khốn khiếp, chỉ biết lợi ích bản thân!

Diệp Thu Lam trừng mắt nhìn: "Trong mắt chị, ghènthìkhôngcó, chỉ có em thôi.”

Diệp Thu Lam: "......" Thế nhưng lại thêmmộtđống lớn hương liệu như vậy?!

Nhưng cho dù làmộtdiễn viên có thể thu phóng tự nhiên, cũngkhôngthể giống nhưhắnvậy, nhanh chóng thu hồi cảm xúckhôngtìm rakhônghề tìm ra dấu vết diễn xuất nào.

Diệp Thu Lamnói: "Kỳthậtlà vì nghe emnóixong, chị có chút tò mò mà thôi."

Tin tứcđãsớm phátđi,hiệntại người trong ngànhkhôngcó ai làkhôngbiết chuyện đờihắnđược dựng thành phim. Tuy chỉ làmộtnhóm chế tác có hai ba người, đạo diễn cũngkhôngphải làmộtngười có tiếng tăm gì, nhưng có thể dựng phim về bản thân mình cũng làmộtchuyện đáng hâm mộ,đichỗ nào cũng có người quen hỏi hanhắnchuyện đó, cũng vì vậy mà danh tiếng củahắntrong giới cũng được nâng caokhôngít, hiệu quả của việc thêu hoatrêngấm như vậy quảthậtkhôngthể phủ nhận

cômỉm cười, đôi mắt hơi nheo lại, như con tằm nằm.côchậm rãinói: “Lớn tiếngnóixấu ông chủ như vậy,sẽbị nghe thấy nha.”

Lạimộtngười nào đó, mỗi ngày đều mang theo c·h·ó cưng đến đây viết bản thảo cảm thán rằng, ông chủ nhà hàngthậtsựchiếu cốhắn, mỗi lần đều tự mình mang cơm đến chohắn, sau đó còn tươi cười tán gẫu vài câu, giúphắncó rất linh cảm cùng tư liệu để viếtmộtquyển tiểu thuyết mới.

Trong phòngkhôngcó ai khác, giọngnóicủahắnvang vọng khắp căn phòng, có chút quỷ dị.

Nghe xong lời này, Chu Diễm hít sâumộthơi, hai mắt nhắm lại, cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại.

Chu Diễm cả giậnnói: "Ta có lỗ tai, có thể tự mình nghe được! Ta hỏi chính là vì sao lại xảy ra ngoài ý muốn như vậy?! Ngươikhôngphải luôn cam đoan với ta, bộ phim nàysẽnâng cao danh tiếng của ta lênmộttầng cao mới sao?!”

Tiếng tạp chí đóng lạithậtmạnh trong nháy mắtđãhấp dẫn ánh mắt hai người đến bàn bên cạnh.

Khi nhìn trúng tiềm năng của mỹ thực,thìđến thỉnh cầuhắn, thân thiết như ông cháu trong nhà,nóicái gì là cùnghắnphấn đấu, mọi người cùng nhau chiến thắng.

“Vậy bây giờ phải làm sao?”

Nhưng lại cómộtgiọngnóivang lên trong đầuhắn: “Chủ nhân thân ái, tình huống chính là như vị biên kịch kianói, bộ phim của ngài phại tạm thời hoãn lại, phỏng chừng vài ngày sausẽcông bố lịch quay chính thức.”

Vừanóixong,mộttrận đất trời xoay chuyển đánh úphắn, dưới chân Chu Diễm đột nhiên bị loạng choạng, phải vịn ghế quỳ gối xuống đất, ngực trào ra cảm giác ghê tởm, khiếnhắnmuốn nôn ra.

Tiếu Duyệt nhìncô, nổi nóng: “A, chị làm sao lại đến xemhắnhả? Diệp Thu Lam, ánh mắt chị bị đóng ghèn sao hả?”

Tiếu Duyệt thấyhắnđếnthìkhôngnhịn được nổi da gà,cônhìn qua Diệp Thu Lam ngồi bên cạnh, miệng cọp gan thỏnói: „F**k,anhsao lại trở về? Tôi còn tưởng rằng có thể có đượcmộtngày nhắm mắt an tĩnh rồi chứ!“

"Ba--" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hệ thốngnói: “Tạm thờikhôngcần quan tâm đến chuyện đó nữa, năm sau cómộtcuộc thi tranh tài ẩm thực trực tuyến, cuộc thi này cũngsẽmang lại cho ngài nhiều lợi ích cũng như cơ hội trở thành ngôi sao.”

đangở trong lòng đáng giá tính tình càng ngày càngkhôngtốt của ông chủ, trợ lý nhìn thấy bộ dáng củahắn, chạy nhanh đến đỡhắn, giọng đầy kinh hoảng: “anhChu,anhlàm sao vậy? Thân thểkhôngthoải mái sao? Muốnđiviệnkhông?”

Tuy ông chủ và bà chủkhôngcó công bố tin tức bọn họ ở cùngmộtchỗ, nhưng mùi vịyêuđương lại giống như cơn đại hồng thủy, đừngnóilà giấu, có ngăn cũng ngănkhôngđược, bày ra trước mặt đất trời, hóa thành thành thức ăn cho cẩu, lạnh lùng ném lung tung lên mặt quần chúng.

Tức nhất chính là, lão đạo diễn trọc đầu cùng tên lùn sản xuất kia lạikhôngtự mìnhđinóichuyện vớihắn.

Nhận thấy ánh mắt của cáccô,côgáiquay đầu lại nhìn, ánh mắt dừngtrênngười Tiếu Duyệt trong nháy mắt trở nên sắc bén, nhưng chỉmộtgiây ngắn ngủi, liền nhanh chóng biến mấtkhôngđể lại dấu vết.

Diệp Thu Lam pháthiệnđộng tácnhỏcủacô, cũng chỉ khẽ cười,khôngdám biểuhiệnrõràng.

Chu Diễm ngồitrênghế, hai mắt nhắm lại nhưđangdưỡng thần, khóe miệng hơi nhếch lên, lại nhanh chóng hạ xuống.

Lúc này trợ lý mới nhớ đến chínhsự,khôngngừngnóiđược, nhanh chóng lùi ra ngoài.

Nhìn thấy chất lỏng màu đỏ trong ly thủy tinh, Diệp Thu Lam ngửi thấy mùi kỳ quái trongkhôngkhí,khôngquá chắc chắn hỏi: “…là rượu vang đỏ sao?”

cômangmộtchiếc kính tròn khung vàng tinh xảo, hé ramộtnửa khuôn mặt trang điểmnhẹ, đôi môi đánh son màu be, màu sắc rất tươi tắn. Ngũ quan củacôkỳthậtrất tinh tế, làn da trắng nõn, lông mày trời sinhđãxinh đẹp, được tỉa thành hình lá liễu,khôngcần phải vẽ. Khóe mắt hơi xếch, có chút giống mắt hoa đào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngay lúccôgáiuống ly rượu chỉ cònmộtnửa, cửa nhà hàng đột nhiên bị mở ra,mộtngười cao lớn có thểnóilàđivàomộtcách vội vàng.

“Hừ, cái gì mà bong bóng màu hồng?!” Tiếu Duyệtkhôngkhỏi nâng cao giọng, “rõràng là tên họ Hầu kia như miếng keo dán c·h·ó quấn lấy Cẩm Cathìcó! Hỡmộtchút là ôm ôm thân thân, đúng làmộttên lưu manh mà!”

Diệp Thu Lam thận trọng hơn, vừa rồi đối phương đóng sách lớn tiếng như vậy, nên cho rằng đối phương bị cáccôlàm phiền nhưngkhôngmuốnnóithẳng, cho nên mới uyển chuyểnnóichuyện như thế. Vì thếcôgiải thích: “Ngại quá, là do chúng tôinóilớn tiếng quá.”

Phải, kéo dài thời giankhôngđại biểu cho việc hủy bỏ, nhưng La biên kịch cũngnói, bọn họhiệntại đng quaymộtmộtphim lớn trực tuyến – phim trực tuyến là cái gì?khôngphải ý là cả nhóm phải toàn tâm toàn ý thâm nhập ít nhất trong vòng hai ba năm sao? Sau hai ba nămsẽtạo được danh tiếng lớn,mộtbộ phim điện ảnh nhonhỏcòn có thể giúp đỡ nhóm bay lên sao? Đến lúc đó, có phim trực tuyến làm chỗ dựa, đám người bọn họsẽcó ngôi sao riêng của mình, tài nguyên nhiều, cũng có thểsẽcó những kịch bản tốt hơn bây giờ,khôngđảm bảo kịch bản “Thiên tài nấu ăn” còn có thể lọt vào mắt bọn họ.

“A…” Diệp Thu Lam gật đầu, “…thậtđáng tiếc.”

Ngay cả lúc biên kịch La an ủihắncũngkhôngdám cam đoan bộ phim tiếp theosẽquay là phim “Thiên tài nấu ăn”.

Ba người ngồi chungmộtbàn, Tiếu Duyệt hoàn toàn quên mình còn phảiđilàm việc, phi thường hứng thú tố giác những hành vi tội ác của Hầu Ngạn Lâm, càngnóicàng tức giận.

Tiếu Duyệt giới thiệu: “Đây là rượu đỏ nấu, mấy ngày trước Cẩm Ca mới làm ra sản phẩm mới!”

Khi cầu ngườithìlời lẽ ba hoa gì cũngnóiđược,hiệntại có miếng thịt ngon hơn, liền trở mặtkhôngnhận người!

Hai người thấycôcó chút quen mắt, nhưng nghĩ mãi, vẫn xác định là trước đókhôngcó gặp qua. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Băng sơn trắng như hoa như ngọc nhà chúng ta cư nhiên bịmộttên đáng ghét ăn mất!

Diệp Thu Lam hỏi: "Vậy em có biết các thành phần bên trongkhông?"

Mà đối với những chuyện này, Tiếu Duyệt chỉ cómộtý tưởng duy nhất –

Hệ thốngnhỏgiọng khuyên nhủ: “Chủ nhân thân ái, mong ngài bình tĩnh lại.”

Sắc mặt Chu Diễm có chút trắng bệch, cúi đầu nhắm mắt, khiến người takhôngnhìn ra biểu tình gì.

Diệp Thu Lam: "......" Cảm giác có gì đókhôngđúng?

Chương 50: Rượu vang đỏ

Vừa lúc trợ lý mở cửađivào, hoảng sợnói: “anh…anhChu, có chuyện gì vậy, sao lại nổi nóng dữ vậy?”

Kể từ sau Hầu Ngạn Lâm trở về, mỗi ngày ở Kỳ Ngộ Phường đều đầy thức ăn cho cẩu. (editor: cẩu FA đó pakon ah)

Nhưng mà Hầu Ngạn Lâmkhôngđáp lại lời cáccô, mà là đứng nhìn chằm chằm vàocôgáivẫn đanh nhàn nhã uống rượu vang bên cạnh.

“Cậu bảo bọn họ cút cho tôi!”

“Chu tiên sinh, tuy đạo diễn Tằng và nhà sản xuấtkhôngnóirõvớianh, nhưng tôi cảm thấy thay vì đểanhnghe được tin tức từ giới truyền thông,khôngbằng vẫn là chúng tôinóitrực tiếp vớianh. Là như thế này, bộ phim “Thiên tài nấu ăn” vốn lấy hình tượng củaanhlàm nhân vật chính có thể phải tạm thời gác lại, bởi vì đoàn chúng tôi phải chịu trách nhiệm quaymộtbộ phim mạng…”

„Meo?“ Sao ah?

hiệntại lượng kháchkhôngđông lắm, Tiếu Duyệt ngồi đối diệncô, vừa nghe đến tên đó cũngkhôngnổi giậnnói: “Hôm nay tên khốn khiếp đókhôngcó ở đây,nóilà trong nhà có người từ nước ngoài về, muốnđiđón người.”

Giống nhưmộttiếng sấm, điện thoại trong tay Chu Diễm bị quăng ra xa, đập trúng vào vách tường mà rớt xuống, giống như phát tiết rasựtức giận trong lòng, mà điện thoại củahắn,mộtgiây trước còn hoàn hảothìgiờ đây màn hìnhđãvỡ tan, vết sơn bên ngoài cũng trầy hết.

„Chị Hai, khi nàothìxuống máy bay thế?“

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Rượu vang đỏ