Nữ Phụ Muốn Ly Hôn
Ôn Dĩ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26
Ngày hôm sau, Vân Yên mang thuốc cảm và Trầm Ám cùng đến đoàn làm phim
Kiều Yên Nhiên thu kiếm lại, mặt đầy vô hại, cười híp mắt nhìncô: “Nghe đạo diễnnóithân thủcôkhôngtệ, tôi thử xemmộtchút thôi.”
thậtrathìTrầm Ám cực kỳ dễ dụ.
“…”
Vân Yên: “…”
“…”
Trầm Ám: “…”
Đạo diễn quát: “Kiều Đình Đìnhcôđanglàm gì vậy? Roi vừa mới vụt xuống saocôđãkêu rồi?mộtlần nữa!”
“Tôi nhổ vào! Còn chưa kết hôn đâu!khôngbiết chừng ở đâu xuấthiệntiểu tam tiểu tứ ấy chứ. Hào môn như nhà họ Trầm, có thể kiếmmộtcon đ**m làm vị hôn thê sao? Báo lá cải thổi phồng là cáccôđãvội tin sao? Uổng công lăn lộn nhiều năm như vậy trong cái vòng này!”
Hiển nhiên Kiều Yên Nhiênkhôngngờ Vân Yênsẽphản kháng, thân thủcôta cũngkhôngtốt như Vân Yên, chật vật né tránh, dồn sức thừa cơ hạ gục,côta bị ném vào trong nước.
Đạo diễn hô cắt, cảnh phim quaymộtlần qua.
anhlên cơn sốt, làm sao Vân Yên có thể yên tâm đểanhmộtmình. Huống chi từ khi chuyển đến, hai người bọn họ chưa từng chia phòng để ngủ, phòng ngủ chính cơ bản biến thành trưng bày.
côđangmuốn từ chốithìTrầm Minh từtrênmộtchiếc xe bước xuống. Đảo mắt nhìnmộtvòng, tầm mắt chính xác đặttrênngười Vân Yên: “đãlâukhônggặp.”
Bàn tay Vân Yênđanglấy nắm Trầm Ám ở dưới bàn lập tức siết chặt.
Đến khi đoàn làm phim dựng lều hóa trang, chỉ còn lại có Vân Yên cùng mấy người nhân viên công tác. Lúc này là chạng vạng tối, ráng chiều màu da cam phủ lên chân trời,cômới vừa cúp điện thoại, ngồi ở trước gương để thợ trang điểm tô vẽ lên mặtcô, phân tâm nhìn Phó Tây Mộng quay phim bên ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hôm qua huyên náo có phần mất mặt, Vân Yên cho làcôtasẽkhôngtới.khôngnghĩ đếncôtakhôngnhững tới, còn dẫn theomộtcôgáiváy trắng giốngcôta ba phần.côgáiváy trắng tới đây,khôngquan tâm đến ai cả, tìm thẳng đạo diễn để chào hỏi.
Vân Yên nghĩ, cũngkhônghẳn nha, lối mòn trong tiểu thuyết chẳng phải đều như vầy sao. Nam chính hào mônyêunữ chính có thân thế thê thảm, đánh liều ở trong vòng giải tríthậtsớm. Cho dù lúc đầu là quan hệ x*c th*t, tương lai cũngsẽmoi tim móc phổi ra thôi.
côta nghĩ ngợi lung tung, vừa ngẩng đầu, thấy roi giơ lênthậtcao, theo bản năng hétmộttiếng: “A!”
côcầm cái lykhônglên, đứng dậy muốnđirót thêm choanhmộtly nước nữa, vạt áo lại bị kéo lại.
côthay đồ diễn ra, chào hỏi rồiđi. Ngồitrênxe, vừa mở điện thoại di động ra, có mười mấy cuộc gọi nhỡ, tất cả đều của Trầm Ám.
Vân Yên nhấn nút nghe, giọng mềm mại giống như là dỗ con nít: “Có ngoan ngoãn uống thuốc, ngoan ngoãn ăn cơmkhôngđó?”
Kiều Đình Đình cười gượng nhận lỗi, quỳ lạitrênnền đá xanh lần nữa. Vân Yên giơ roi cũng mệt rồi, nghe đạo diễn hô bắt đầu,khônghề do dự đánh xuống.
Cảnh phim này đòi hỏi phải treo người lên, có khó khăn hơnmộtchút so với việc lên sàn đấu. Vân Yên bị kéo lên, thấy Trầm Ám canh giữ ở phía dưới, chân màyđangchau lại.
“Cắt!”
Nhìn Vân Yên giơ roi lên, Kiều Đình Đình nhất thời run sợ trong lòng. Trước đâykhôngphải là chưa từng phát sinh tình huống diễn viên mượn diễn xuất để đánhthật, báo thù riêng.côta và Vân Yênthậtrathìkhôngcó đụng chạm gì quá lớn, chỉ vì mọi người đều là tuyến mười tám như nhau, Vân Yên lại có thể diễn “Linh Hi truyện”. Trước đây còn từng huênh hoang mình nhanh hot,côtamộtmặt thấy khó chịu mà thôi. Bây giờ nhớ lại, tại sao Vân Yên có thể diễn “Linh Hi truyện”? Tại sao lại có thể diễn Thiên Tư trong “Song xu” nữa? Đừngnóivai nha hoàn trong cảnh này củacôta hơi thừa, ngay cả nữ số ba của chịcô- Kiều Yên Nhiên còn phải cầu xin Trầm thiếu mới lấy được đấy. Trầm thiếu lợi hại như vậy, cũng chỉ nhét vào đượcmộtvai nữ số ba.
Bàn tay Vân Yên đặttrênngựcanh,nhẹnhàng vỗ từng cáimột, lẩm bẩm: “Sao lại nặng hơn vậy nhỉ.”
Vân Yên dém lại góc chăn giúpanh: “Được.”
khôngnghĩ tới, cơ hội rất nhanhđãđến.
Trầm Ám nóng giống nhưmộtlò lửa, Vân Yên rúc vào trong ngựcanh, đưa tay choanhnắm.
Chương 26
Chẳng lẽ lời đồn đại làthật, Vân Yên cómộtchân với chủ tịch Trầm sao?
Vân Yên nghẹn, thầm nghĩ đây cũngkhôngphải người hiền lành à.
- ---
Vân Yên thu hồi tầm mắt nhìn vào gương, ngườiđivào cũngđangtrừngcô, nhăn mặt, trông giống như có thù oán vớicôta vậy.cônhất thờikhôngnhớ lại được người này là ai, cau mày suy nghĩmộtchặp, bừng tỉnh,thìra là “Đình Đình”, mấy ngày trước khiêu khíchcôở công ty, luôn miệng muốncôdiễn nha hoàn.
Chu Mạn Chi đưa Vân Yên đến cửa tiểu khu, lập tứcđingay. Dưới tay chị còn có mấy nghệ sĩ,khôngthể nào dành quá nhiều thời gian cho Vân Yên.
Ánh mắt Vân Yên nhìn Trầm Ám càng tỏ ra trìu mến, trong lòng dự định, cho dù Trầm Ámkhôngthể khoẻ lại,thìcũngsẽcómộtngàycôgiúpanhbáo mối thù này.
Phó Tây Mộng vỗ vỗ bả vai Vân Yên, nụ cườitrênmặtkhônghề che giấu: “Ây cha,khôngtệ nha emgái, làm cho chị đây hả giận quá.”
Hồkhôngsâu, toàn thân Kiều Yên Nhiên ướt đẫm leo lên, trợ lý củacôta vội vàng đưa khăn qua. Mặt Kiều Đình Đình đầy khẩn trương tiến lên đón, làm nhưkhôngphảiđangdiễn xuất, mà là Kiều Yên Nhiên bị rơi xuống nướcthậtvậy. Sắc mặt Kiều Yên Nhiên xanh xanh trắng trắng, được mọi người vây quanh di chuyển tới xe bảo mẫu, trước khiđicòn trợn mắt nhìn Vân Yênmộtcái.
“Nhớ em.” Hơi thở Trầm Ám phả ra ấm áp, bước chân có phầnkhôngvững, bao lấycôcòn sau lưngthìdán vàotrênvách tường, đè trúngmộtcái công tắc mở điện.
“Cổ họng có đaukhông?”côhỏi.
Vân Yên đặc biệt muốnnóikhôngmuốn.
“Ngực có khó chịukhông?”
Bị giáo huấn nơi đông người, Kiều Đình Đình cực kỳ xấu hổ. Gương mặt căng đến đỏ bừng,khôngnhịn được trợn mắt nhìn Vân Yênmộtcái.
Phó Tây Mộng bên cạnh vắt chéo hai chân, khinh thườngnói: “Xúy, Kiều Yên Nhiên ấy à.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chẳng qua là, trong cốt truyện cũngkhôngcó vai chính nha, càngkhôngđề cập tới vị Kiều Yên Nhiên này. Lạinóinam chính phong lưu thành tánh,khôngtừ chối phụ nữ tìm tới. Có lẽ giống như Phó Tây Mộngnóivậy, Kiều Yên Nhiên chẳng qua chỉ làmộttrong số đó mà thôi.
Trong phim Kiều Yên Nhiên đóng vai biểu tỷ của tỷ muội Thiên gia, quan hệ cực tốt với nữ chính Thiên Niệm, tiến cung trước tỷ muội Thiên gia. So với Kiều Đình Đình, nhân vật củacôta đángyêuhơn,khôngtranh sủng,khônghại người,mộtlòng lo nghĩ thay nữ chính, cuối cùng vì cứu nữ chính khỏi tay phi tần khác, đứa trẻ trong bụng cũng mất.
côđoán như vậy, chỉ nghe Kiều Yên Nhiên đứng lên, mềm mạinói: “Tối nay bạn trai tôi mời mọi người ăn cơm, xin mọi người nhất định phải nể mặt.”
Hình tượng nhân vật biểu tỷ và nữ chính cũngkhônggiống nhau. Nàng takhôngnhu nhược, ít nhiều cũng tập qua võ, còn là người có tính tình nóng nảykhôngthua gì Thiên Tư. Hai ngườinóichưa được mấy câu,đãđánh nhau rồi, nhưng nàng ta nào có đánh thắng được Thiên Tư có thiên phú cao, bịmộtroi của Thiên Tư ném vào trong hồ.
Trong phim làmộtđôi khuê mật thân thiết, ngoài phim lại tương đốikhônghợp nhau. Người đại diện của Phó Tây Mộng khuyên chị ấy: “côđừng trêu ghẹocôta,côta vậy mà là vị hôn thê của Trầm thiếu đấy.”
Chu Mạn Chi thoáng liếc mắt qua gương chiếu hậu,khônglên tiếng.
Hình tượng nhân vật của Vân Yên thuộc phe cường thế,khôngthể cứ tránh hoài. Cộng thêm bị chĩa vào mấy lần,côcũng phát cáu lên rồi, tránh chỗ hiểm của Kiều Yên Nhiên mà đâm qua.
Tõm----
Buổi chiều cómộtcảnh phim ba đối thủ Phó Tây Mộng, Kiều Yên Nhiên cùng Vân Yên diễn với nhau.
Cảm thấy bị hố khá nặng. Mọi người có thấymộtchương nhiều chữ hẳnkhông?
côvẫy vẫy thanh kiếm dùng để diễn trong tay, muốnnóichoanhcôkhôngsợ chút nào. Kiều Yên Nhiên đâm sátmộtkiếm tới,côvội vàng dùng sức hất ra.
Nghiêm chỉnh mànói, vai Thiên Tư mà Vân Yên đóng được xem làmộttỷ khống*. Nàng ghét Hoàng đế, bởi vì hoàng đế được Thiên Niệm thích, nàng cũng ghét biểu tỷ, bởi vì biểu tỷ với Thiên Niệm như hình với bóng.
“khôngđúng.”côsuy nghĩmộtchút, rồi tự mình bác bỏ: “anhlàm gì thông minh được như vậy.”
Vân Yên nghe tiếng ho khan, cau mày ngẩng đầu nhìn lên, rút tay ra vỗ mấy cái vào ngựcanh.
Trầm Ámkhôngdámnói, bởi vì hôm nayanhrong ruổi ngoài đườngmộtngày, cũngkhôngcó nghe lờicôuống thuốc đúng giờ.
Trời gần tối, phân cảnh ngày hôm nay của Vân Yênđãhết. Chu Mạn Chi cũng tới đóncôthậtsớm.
Ngày đầu tiên, cảnh của Vân Yên bị xếp đến rất muộn.côvốn muốn đứng ởmộtbên học tập,khôngngờ điện thoại của Trần Ám cứ liên tục gọi tới, ánh mắt người khác nhìncôcũngkhônggiống nhau. Nhưng Trần Ám bị bệnh, màcôkhôngthể thường xuyên nghe giọnganh, trong lòngthậtsựlo lắng.
Quay xong cảnh này, Vân Yên chuẩn bị kết thúc công việc rờiđi, Chu Mạn Chi cũng tới cạnhcô.
Chu Mạn Chi ở phía trước đạp mạnh thắng xe, xe kítmộttiếng dừng lại, cơ thể hai người cũng nghiêng xuống về phía trước. Vân Yênkhôngbị ảnh hưởng chút nào, hung dữ khiển trách người ở đầu dây bên kia như cũ.
côkiếm thuốc cảm cho Trầm Ám uống, Trầm Ám uống liền tại chỗ. Phó Tây Mộng thấy, đứng bên cạnh cười ám muội.
Trầm Ámđãquen nếp, từ sau khicôtự bổ não mình bị mộng du, mỗi đêmanhđều phải nắm tay.anhquay đầu sang chỗ khác ho khan hai tiếng, nắmmộtcách rất tự nhiên.
côđangtính gọi lại, điện thoại của Trầm Ám lại tới.
cônằm xuống lại, tiếp tục vỗ ngực choanh, vẫn cứ xoắn xuýt chuyện tại saoanhlại nghiêm trọng như vậy, chỉ là buổi tốikhônguống thuốc kịp thời, cũngkhôngđến nỗi sốt ngay chứ. Suy nghĩ hồi lâu,khôngnghĩ ra câu trả lời, vì vậy lại nghĩ tới nhà họ Trầm, nhất định là vì người nhà họ Trầm ngược đãi Trầm Ám từnhỏ, mới khiến thể chấtanhkém như vậy!
Nghe được hai chữ “Trầm thiếu”, Vân Yên cứng đờ, quay đầu nhìn Trầm Ám.trênmặt Trầm Ámkhôngnhìn ra chút khác thường nào, đưa tay tới, len lén nắm taycôdưới gầm bàn.
Kiều Yên Nhiên thay quần áo xong quay lại, so với dáng vẻ ướt như chuột lột lúc rờiđi, bây giờ tươi cười tựa như chim khổng tước.côtanói: “Bạn trai tôi ở đây, mọi người có muốn ăn tối cùng nhaukhông?”
Trầm Ám đeo khẩu trang và đội mũ, mặc áo khoác đen dài rất dày, đượccôăn mặc đặc biệt khiêm tốn,khônggâysựchú ý mấy, cho rằng chẳng qua cũng chỉ là trợ lý củacô. Ngược lại là Chu Mạn Chi, trông có vẻ căng thẳng, nán lại cho tới trưa mớiđi.
Giây tiếp theo, Vân Yên hoài nghi nhìnanh: “Chẳng lẽanhlại lén lútđira ngoài chơi hả?”
Trầm Ám giơ cái tay kia lên,khôngai chú ý bên này,anhvỗnhẹvào đầucôtrấn an.
Hôm trước cảnh củacôkhôngnhiều, chủ yếu là dùng để làm nổi bật cảnh ngộ bi thảm của nữ chính, lại ngẫu nhiên bộc lộ ra chút tình tỷ muội ấm áp, cũng vì để sau này nữ chính lót đường chocô.
(*tỷ khống: có tình cảm đặc biệt với chịgáimàkhôngphải tình cảm đôi lứa, h*m m**n chiếm hữu cực cao.)
Vân Yên cho là cũng chỉ khoa chân múa taytrênkhôngtrung, làm chút động tác giả,khôngngờ Kiều Yên Nhiên kiếm sau còn quá đáng hơn kiếm trước. Nếukhôngphảicôta cầm trong tay là kiếm nhựa, sợ rằngđãthậtsựmuốn động thủ giếtcô.
côsửng sốtmộtchút, xoay người muốn nhấn công tắc đèn chùmtrênvách tường, đột nhiên cả người bị ôm lấy. Trán Trầm Ám rất nóng, áp lêntrênbờ vaicô.
Vân Yên tự mìnhđivào, nhấn mấy số mật mã mở cửa, biệt thự tối om.
Bắt đầu chính là cảnh “phim hành động”, Vân Yên vẫn rất căng thẳng.côhít sâumộthơi, cầm roi đứng ngay ngắn, Đình Đình bất đắc dĩ, mặt đầy phẫn uất quỳ xuống trước ngườicô, giống hệt nhưđãbị đánh qua rồi vậy.
- ---
Vân Yên cảm thấy, ngày mai cứ mang Trầm Ám theo bên cạnh vậy, nếu đểanhở nhàmộtmình, sợ là người này vĩnh viễnkhôngkhỏi được.
“Hả? Chưa ăn gì cả?”âmđiệu Vân Yên đột nhiên dâng cao lên: “Trầm Ám! Có phảianhtìm đánhkhônghả?”
Đèn đuốc sáng choang.
Giả bộ quất mười mấy roi, tiếng Kiều Đình Đình kêu gào giả như là đòi mạng, đạo diễn kêu ngừng mấy lần. Bất luận là giúpcôta phân tích hình tượng nhân vật, hay là giúpcôta phân tích lúc nàycôta cần phải có tâm cảnh,côta cũngkhôngcó tiến bộ, ngược lại càng ngày càngkhôngđược. Hết cách nênkhôngthể làm gì khác ngoài lồng tiếng hậu kỳ. Mãi đến khi Đại tiểu thư Phó Tây Mộng giả vờđilên ngăn cản, tuồng vui này mới tính là kết thúc.
“Hồi trưanóiuống thuốc chắckhônggạt tôi luôn chứ!”
Đương nhiên làkhôngthể nào đánhthậtđược, nhưng quá giảsẽkhiến khán giả theo dõi giễu cợt. Cho nên phải giơ lênthậtcao, rồinhẹnhàng sượt qua, sau đó nhờ hậu kỳ lồng tiếng.
Chu Mạn Chiđicùngcônửa ngày, nhận cuộc điện thoạithìphải rời khỏi. Vân Yên cho là trước khiđichịsẽdặn dòcôkhôngđược nghe điện thoại của Trầm Ám suốt cơ. Quả thực chị cũng muốnnóiđiều gì đó, nhưng cuối cùng vẫnkhôngnóigì.
Vân Yên thở dài, vươn tay lên xoa xoa tóc Trầm Ám, bao lời trách mắng cũngkhôngnóira khỏi miệng, ôn tồnnói: “Tôi cũng nhớanh.”
“Khụ khụ…” Sắc môi Trầm Ám tái nhợt, bàn tay túmcôkhôngbuông ra,nói: “Ngủ chung.”
Chu Mạn Chi lại thoáng liếc mắt qua gương chiếu hậu, thẹn muốn mướt mồ hôi. Hóa ra bây giờ người có tiền, khẩu vị cũng kháthật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cắt! Kiều Đình Đìnhcôcó thể diễn xuất haykhông? Bây giờcôchính làmộtnha hoànkhôngquyềnkhôngthế! Mạngnhỏthìnằm ở trong tay Vân Yên! Saocôdám trừng Vân Yên hả? Hình tượng nhân vật Tiểu Phù là thức thời, diễn giống nhưcô,thìsớmđãbị đánh c·h·ế·t từ tám trăm năm trước rồi!”
Typard:
Đạo diễn hô bắt đầu.
Trầm Ám lắc đầu.
Vân Yên đútanhuống thuốc,anhcũngkhôngthèm nhìn lấymộtcáiđãngoan ngoãn nuốt xuống ngay. Vân Yên đútanhuống nước,anhuống hết cả ly. Vân Yên đútanhăn cơm, bảoanhhá miệng làanhhá miệng.
Nụ cườitrênmặt Kiều Yên Nhiên lập tức cứng lại.
Đột nhiên, cửa mở ra, có mấy ngườiđivào.
Trầm Ám lại lắc đầu.
Chiều hôm đó, biểu tỷ đến tìm Thiên Niệm chơi, Thiên Tư nhận được tin, dẫn ngườiđitìm biểu tỷ gâysự. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau bữa trưa, Kiều Đình Đình tới. Hôm naykhôngcó cảnh của Kiều Đình Đình, vai nha hoàn Tiểu Phù củacôta bị đánh gần chếtthìđãrời khỏi Thiên gia. Sau đó lại gặp nhau,thìTiểu Phù trở thành nữ nhi thất lạc nhiều năm nhà trọng thần trong triều, bị đưa vào hoàng cung làm phi tử, dùng mọi cách gây khó khăn cho tỷ muội cáccô.
Trầm Minh sắp tới sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.