Nữ Phụ Muốn Ly Hôn
Ôn Dĩ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 25
Chưa từng thấy qua: Kiều Yên Nhiên á? Vị hôn thê của thiếu gia nhà họ Trầm phảikhông? Năng lực của Vân Yên đến đâu mà cướp vai củacôấy vậy?
Ngươi từng thấy mặt trời lúc sớm mai chưa: Lý đạo diễn cũng sa ngã, sau lưng Vân Yên có vốn liếng khủng nha. Theo tôi biết nữ hai vốn được chọn là Kiều Yên Nhiên.
Trầm Ámkhônglên tiếng, nắm taycô, mười ngón tay đan vào nhau.
Chu Mạn Chi cho làcôkhôngnghe lọt tai, nóng nảy: “Vu Tử Kiệt có gì tốt đâu, emkhôngnhìn rahắnta vẫn luôn treo* em hay sao. Nhưng cũng may làhắnchỉ treo em thôi, nếukhônghôm nay em chính là chiếc thuyền thứ chín.”
——
- ---
“Ôm.” Vân Yên nắm cánh tayanhđặt lên ngang hông mình.
Đại khái là bởi vì khi còn béđãphải chịu quá nhiều đau khổ, nên thân thể Trầm Ám kém hơn người bình thường, cũngkhôngbiết sao lại bị bệnh. Chút nữa Vân Yên còn phảiđithành phố điện ảnh,khôngcó ở nhà để chăm sócanh. Tìm thuốc cảm cúm choanh, rót nước dỗanhuống.
Mười mấy phút sau, bỏ điện thoại xuống.
anhsửng sốtmộtchút, cầm lấy điện thoại đưa chocô.
Nam cơ bắp trơ mắt nhìn ông chủ nhà mình nhanh chóng đổi cái rụp qua biểu cảm ủy khuất.
Vân Yên chậm lụt quay đầu, nháy mắt mấy cái: “... Chị Mộng Mộng ạ?”
Vân Yênđangmuốn cất điện thoại di động,khôngđến ba phút, lại có cuộc gọi.
Chị Mộng Mộng tên là Phó Tây Mộng, đóng vai nữ chính trong “Song xu”.
Mùa hè laumộtcái xanh: Ngăn chặn +10086
Xe đậu ở cửamộttiểu khu, Chu Mạn Chi xuống xenóichuyện với người gác cổng. Trong xe chỉ còn lại hai người Vân Yên và Trầm Ám.
Ngươikhôngnhìn lầm chính là ta: Tuyệt vọng với đội hình này, thế mà để Vân Yên phối hợp cùng Phó Tây Mộng.
Chu Mạn Chi thay giày xong, đột nhiênnóivới Vân Yên: “Sau này em đừng tiếp xúc với Vu Tử Kiệt nữa, chânhắnđạp tám thuyền*, sáng nay mới vừa bị bóc phốt rồi.”
Thảo nguyên lớn xanh lè: Lầutrên, Vân Yênkhôngcần người qua đường thương cảm, cám ơn.
“À, chỉ là muốn gọi cho tôi hả..."
Con khỉ á,mộttiếng đồng hồ chỉ lo nhìn chằm chằm điện thoại di động.
Vân Yênkhôngnóigì.
(* ý chỉ những diễn viênkhôngnổi cho lắm, thường đóng vai phụ hoặc web drama.)
Vân Yên bị con số này làm cho kinh ngạcmộtchút, trong nháy mắt biểu cảm trống rỗng.
Trong lúc nhất thờicôkhôngdám bước đến.
Sau đó xuống giường,nóichúcanhngủ ngon, rồiđivề phòng mình.
Nhưng bây giờanhcầm điện thoạicômua cho ấn mấy cái, rồi để bên tai nghe điện thoại.
mộtgiờđiđường, Vân Yên nhận điện thoại hơn mười lần.
Chu Mạn Chi phảiđigấp, Vân Yên đưa chị ra cửa.
Vân Yên dỗanh: “anhđãlàmộtbé trai lớn rồi,khôngthể cứ quấn ba hoài, dù sao ba cũng là nữ.”
Chu Mạn Chinói: “Tiểu khu này có tính tư mật tốt, ở bên trong đều là danh nhân các lĩnh vực,khôngcần lo lắnsẽcó c·h·ó sănđivào. Chờ đầu sóng ngọn gió quađi, rồi lại trở về thu dọn đồ đạc.”
Vân Yên đứng thẳngtrêngiường, lần đầu tiên cao hơn Trầm Ám. Giơ tay lên xoa xoa đầuanh, ra vẻ bà cụ nonnói: “Từ hôm nay trởđi,anhphải học cách độc lập.”
Ông chủkhôngnóinhiều, gần như đều trả lời bằng đơnâm, nhưng biểu cảmtrênmặt có thểnóilà ôn nhu, tại sao lại thấy doạ người thế nào ấy?
nóixong, ánh mắt quét đến sau lưng Vân Yên liếc hai cái,khôngthấy Trầm Ám, ngầm nhắc nhở: “Chịnóinày, Trầm đại thiếu vô cùng tốt. Nếu các emđãkết hôn rồi, hay là đùa mà thànhthậtluônđi.”
sựkiện Vu Tử Kiệt chân đạp tám thuyền, huyên náo sôi sùng sụctrênmạng, mỗimộtminh tinh bị bóc ra đều có danh tiếng hơnhắn. Duy chỉ thiếu mỗicô“gần đây đột nhiên hot” của chủ post weibo trước đó.
"Được."
Mấy giây sau, Vân Yênkhônghài lòng, được voi đòi tiênnói: “Sau nàyanhphải ở cạnh tôi.”
Nhưng cũng chẳng có ai quan tâm, các dân cư mạng vẫnđangbận bịu lên án tám chiếc thuyền kia, lại bận bịu chửi tra nam, còn phải phân tâm đau lòng Hạ Thanh, bị xanh rì mấy năm luôn, suy nghĩmộtchút thấythậtthảm.
——
Poster nhanh chóng được tung ra, phía dưới toàn là tiếng mắng.
Có lẽ là tuỳ tiện ấn trúng nút trả lời, dù sao cũng có hai nút để ấn.
Trầm Ám thở dài trong lòng, lấy chìa khoá ra, định chờ Vân Yên ngủ,anhlạiđiqua phòng cách vách.
Trầm Ám thuận theo ôm eocô.
Vân Yên ngạc nhiên: “Sao hôm nayanhhết yếu ớt rồi?”
Nhạc nền “bùm”mộtphát.
Nhưmộttrái tim:khôngcó hậu đàithìbây giờkhôngcó chuyện được lộ mặt đâu.
Xán Xán Tương: Nhưng quảthậtcôấy rất khả ái nha.
Mấy giây sau, Vân Yên lại kéo cánh tayanhxuống muốn nắm tay, lần mò tới miếng vải xô, cẩn thận chạmmộtcái: “Còn đaukhông?”
Tam giác đều: Phó Tây Mộng thêm Vân Yên, phim dở, tái kiến.
Lúc này, bên cạnh có người gọicô: “Hey? Đây chẳng phải là... emgáinhỏlần trước sao?”.
"Tại sao?"
(*rating: tỷ suất người xem.)
Lam Thiên Thiên Lam: Cạn lời, đến mức mắngmộtcôgáinhỏsao.
(*thường được biết tới là cước đạp lưỡng thuyền, ýnóinhững người lăng nhăng, đứng núi này trông núi nọ, người ta hai chân đạp hai thuyền, ông Vu Tử Kiệt này đạp tám thuyền chắc là truyền nhân của Vạn Kiếm Thanh.)
Đột nhiên Vân Yên lên tiếng: “Lần sauanhđiđâu phảinóicho tôi biết.”
Chương 25
Vân Yên liếc mắt nhìn Trầm Ám,khôngnhìn ra điều gì khác thường. Gật đầumộtcái: “Dạ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vân Yên yên lặng mấy giây, giãy ra, xoè bàn tay duỗi qua: “Đưa điện thoại đây.”
Trầm Ámnói: "không."
Ngươi muốn ăn rau cảinhỏsao:điquay show truyền hìnhđiQAQ,khôngmuốn phim bị phá huỷ, coi như ngườiđiđường thương cảmkhôngmuốn nhìn thấycôgáinhỏbị chửi.
Cạch, tiếng đóng cửa vang lên.
Tài liệu kẹp nách của tôi đâu: Diễn viên diễn viên, nên dựa vào kỹ thuật diễn xuất đểnóichuyện,khôngcó kỹ thuật diễn xuấtthìkhả ái cũng giống như bong bóng đều vô ích, cám ơn.
Chu Mạn Chi ngồi ghế tài xế mặt đầy c·h·ế·t lặng, nghe Vân Yên ở ghế sau đặc biệt có kiên nhẫn, trong điện thoại giống như dỗ trẻ connóinhảm câu được câukhôngnhàm chán, đột nhiên cảm thấy, sợ là Vân Yên coi Trầm đại thiếu như con trai mà nuôi.
Bé cá bơi bơi bơi: Phó Tây Mộng muốn biến hình hả? Đáng tiếc nha, gặp phải cáicôVân Yênkhôngcó kỹ thuật diễn xuất. Phim bị phá huỷ rồi.
(* thểhiệnsựkhinh bỉ, ghê tởm muốn ói.)
cônhận, giọng khẩn trương hỏi: "Sao vậy sao vậy?anhkhôngthoải mái sao?"
Tuyết ngày laumộtcái bạch: Ngăn chặn +1
Vân Yên tìm được nhật ký cuộc gọithìmở ra, bên trong chỉ cómộtdãy số, là của Chu Mạn Chi.
nóilà công ty,thậtrathìkích thướckhônglớn, nhân viên cũngkhôngcó quá nhiều. Lúc nàyanhngồi ở trong phòng làm việc, đứng đối diện làmộtngười đàn ông toàn thân đầy cơ bắp từng bị Vân Yên đánh.
" Được rồi.anhngoan ngoãn ở nhà chờ, buổi tối tôi trở về. Mệt mỏithìngủmộtgiấc, nhưngkhôngđược ngủ quá say, lát nữa tôi gọi điện thoại nhắc nhởanhuống thuốc."
Vân Yên gật đầumộtcái đáp ứng, trong lòng thấythậtkỳ lạ,khônghiểu tại sao đột nhiên công ty lại bố trí nhà chocô. Mặc dùcôhơi hottrênmạng, cũngkhôngđến mức này chứ, nhắc tới cũng chỉ làmộtdiễn viên tuyến 18* mà thôi.
" Ừ... Được... Ừ..."
Trầm Ám ngừngmộtlát, lắc đầu.
Chụp ảnh xong, sau khi thay đồ diễn, Chu Mạn Chi đến, Trầm Ám cũng đứng cạnh chị ấy.
Tinh tinh đốt đènkhôngsáng: Vì lưu lượng* mà bây giờ đến danh tiếng đạo diễn cũngkhôngcần luôn.
Cuối cùngcôliếc nhìn Trầm Ám dưới tàng cây, bị Phó Tây Mộng kéođichụp poster.
Trầm Ám lắc đầumộtcái.
Hoá trang xong.
côlăn qua lộn lại trằn trọc nửa ngày, lấy điện thoại ra tìm kiếm ‘phim’, định xemmộtbộ phim.
"Đắp chăn kín vào." Vân Yên dặn dòhắn: "Bên cạnhanhcó nước đó, cổ họng khó chịuthìuốngmộtchút nước."
Trong lòng Vân Yên yên lặng phun tào*, gật đầu với chị: “Em biết rồi.”
...
- ---
(*ý chỉ hành động của những người luôn tỏ ra mập mờ, như gần như xa,khôngtừ chối hẳn, cũngkhôngtiếp nhận tình cảm của người theo đuổi mình.)
"Sao rồi?"
Vân Yên nhìn ra được Vu Tử Kiệt là tra nam, nhưngkhôngnghĩ tớihắnlại có thể tra như vậy. Ngay cảcôcũngkhôngnhịn được mà thương tiếc cho Hạ Thanh, nhưng rất nhanh,côđãnhớ đến hai ngày nữa đoàn làm phim muốn tung poster, đến lúc đó chờcôlàmộtmàn gió tanh mưa máu,khôngbằngcôtự thương tiếc chính mình trướcđiđã.
- ---
Ngọc lan trắng thanh thuần: Chớ tung tin vịt, từ khi xuất đạo Vân Yên chịu bao nhiêu khổ rồi, bị ghép đôi với người khác còn ít hay sao? Bây giờ có hậu đài mới có thể lộ mặt à?
Buổi tối, Vân Yên ngồimộtbên trải giường cho Trầm Ám, Trầm Ám đứng sau lưngcômặt đầy mất hứng.
Trầm Ám gật đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mèo vẫy đuôi: Phó Tây Mộng diễn Thiên Niệm nhu nhu nhược nhược á?nóiđùa à?
...
Trăng sáng hái con khỉ: Phá huỷmộtbộ phim còn chưa đủ, còn muốn phá cái thứ hai hay sao?
"Hả?"
Lúccôđangở trong phòng để trang điểm hoá trang thành thời thiếu nữ, pháthiệnkhôngthấy Trầm Ám đâu.
Nam cơ bắp: "..."
May làkhôngphát sốt, đểanhở nhàmộtmình cũngkhôngxảy ra chuyện gì. Vân Yên lại tìm thêm chút thuốc, dặn dòanhcách mấy giờ sau đó mới uống.
Lam Nguyệt Lượng của Tuyết Thiên Lý: Má ơi! Mẹ kế cướp vai của con dâu là rất 6.
mộtcái tay khác củaanhxoa xoa đầucô, giọngnóirấtnhẹ: “Đừng sợ, ngủđi.”
Mới mấy phút, mà từ gọi là Trầm Ámđãthành Trầm đại thiếu... hơn nữa mấy ngày trướckhôngphải là chị còn chê người ta hay sao.
Rất lâu rồi Trầm Ámkhôngtới công ty, tất cả thời gian gần như đều dành cho Vân Yên. Công ty doanhbắt đầu chuẩn bị từ khi còn ở nhà họ Trầm, bởi vì có trí nhớ đời trước, nên làm rất nhiều chuyện cũngthậtthuận lợi.
"Đến đây, tôi dạy choanhcách gọi điện thoại,anhkhôngthoải máithìgọi liền cho tôi..."
Người qua đường gào thét ăn dưa: Vân Yên à?côtập trung vào show truyền hìnhkhôngtốt sao? Bản thân quay show truyền hình rất ổn, dấn thân vào nghệ thuật xem náo nhiệt gì chứ?
"Khụ... Ừ." Trầm Ám đáp ứng, trở tay mở cửa.
Nha Nha và Bạch Bạch: Ui cha, tiền trong showbiz dễ kiếm he.
Công ty bố trí cho Vân Yênmộtcăn biệt thự hai tầng, vật dụng trong nhà đều đầy đủ, chỉ làcôkhôngthích phong cách trang trí lắm, khắp nơi toàn là màu hồng.
Trong mắt Trầm Ám lộ ý cười: “Được.”
Trầm Ám đắp chăn chocô, vỗ sau lưngmộtcái.
Là Trầm Ám.
"..."
Nam cơ bắp cầmmộtxấp tài liệu, mấy lần muốn hỏi ông chủ làanhcó hài lòng với trang trí của biệt thựkhông, vừa mở miệng, ông chủ lại bắt đầu gọi điện thoại.
Vân Yênkhôngđể ý gì cả, trước nhất nhấc váy chạy ra ngoài. Ở sau lưng thợ trang điểm gọicô,côdừng chânmộtcái, thấy Trầm Ám cách đókhôngxa.
Hoanhỏlông lá: Kiên quyết ngăn chặn 《Song xu 》
Hắc tinh tinhnóinhư vậy: Quay show truyền hình củacôkhôngtốt sao? Cút ra khỏi vòng nghệ thuật đê!!! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưngthậtra làkhôngcần phải mua cho Trầm Ám, hai người bọn họ suốt ngày ở chungmộtchỗ, gần nhưkhôngcó lúc nào tách rời. Vì vậy sau khi mua điện thoại Vân Yên cũngkhôngdạy Trầm Ám những chức năng nghe gọi điện thoại này,côcảm thấy Trầm Ámkhôngcần.
trênxe, Vân Yên và Trầm Ám mỗi người ngồimộtbên, Trầm Ámkhôngthắt dây an toàn, mắt chăm chú nhìn Vân Yên, Vân Yên thấy được, lạikhôngquan tâm.
Mới tám rưỡi, vìkhôngđem kịch bản qua đây, nên lúc này dù Vân Yênkhôngngủ được,thìcũngkhôngcó chuyện gì để làm.
Vân Yênđitới, pháthiệnsắc mặt Chu Mạn Chi hơi quái dị. Thấycôtới, miễn cưỡng cườimộtchút,nóivớicô: “Công ty bố trí nhà cho em, để chị đưa em qua.”
Ở đây nhiều người, lại hỗn loạn.khôngtìm được Trầm Ám, Vân Yên lập tức luống cuống, nhưngđãtrang điểm đượcmộtnửa, cũngkhôngthểnóiđilàđi.côliên tục ngóng nhìn về phía cánh cửa, nóng nảy cũng viếttrênmặt.
Củ cà rốt và mấy con thỏ: Vân Yên ngay cả diễn Nặc Tây cònkhôngđược, diễn Thiên Tư sao? Đạo diễnkhôngcần rating* chăng?
Vân Yên ném điện thoạiđi, nhảy xuống giường, dép cũngkhôngmang, chân trần chạy thình thịch qua phòng bên cạnh, đâm vào trong ngực Trầm Ám như viên đ·ạ·n đại bác.
Chu Mạn Chi gọi điện thoại tới thúc giụccôđira ngoài.
Hai mươi phút sau, Vân Yên ngồi lên xe của Chu Mạn Chi. Mới vừa thắt dây an toàn,đãcó điện thoại tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vân Yên được sắp xếp chụp ảnh poster theo hai kiểu,mộtkiểu là thời thiếu nữ, cònmộtkiểu là trang phục sau khi vào cung, phải chụp cùng nam chính và các vai phụ khác.
...
"Emkhôngnhớ tôi sao?"
Vân Yên: "Hình như tôi nghe thấy tiếng gió,khôngđóng cửa sổ sao?anhcó lạnhkhông?"
mộtngàn lẻmộtgiấc mơ: Tác phẩm chưa công chiếuthìkhôngai có tư cách đánh giá, ômđiMộng Mộng nhà ta.
Chu Mạn Chi há miệngmộtcái, còn muốnnóigì đó, lại thấy Trầm Ámđitừtrênlầu xuống, vội vàng xoay ngườiđimất.
Lúc trước hình tượng của chị ấy vẫn luôn là ngự tỷ, lần này lại đột phá. Áo trắng váy trắng, trang điểm đơn giản thanh thuần, trông có vẻ vốn là như thế.
(* là mức độ chú ý, quan tâm tớimộtnghệ sĩ của công chúng.)
Vân Yên trả lời mấy tiếng, cúp máy, nhìn điện thoại di động, đột nhiên có biện pháp.
Phim có tình tiết gây hồi hộp, đề cập đến mộng du g·i·ế·t người sau đó bị g·i·ế·t, tuy nhạc dạokhôngcố tình tạo cảm giác kinh khủng, nhưng Vân Yên rất nhạy cảm với hai chữ ‘mộng du’, vì vậy nắm chặt góc chăn sợ hãi tột độ, cũng quên mất là mìnhđangđịnh xem phim.
Tiểu Minh Minh đơn côi: Khả ái có thể làm cơm ăn à?
Trầm Ám: "Đóng rồi,khônglạnh."
Trầm Ám cất điện thoại vào, lại nắm taycô, lần nàycôkhônggiãy ra.
Vân Yên vừa mở điện thoại ra, vừa vặn hỏianh: “Vừa rồi gọi điện thoại cho ai vậy?”
Tim Vân Yên hơi mềm nhũnmộtcách khó hiểu, cọ cọ cằm vào vải áo nơi ngựcanh, rồi ngẩng đầu lên nhìnanh.
hắncảm thấy, chút nữa mình có thể bị diệt khẩu haykhông?
Chu Mạn Chi giải thích: “À, chị gọi cho em mà emkhôngnhận, nên mới... gọi cho Trầm Ám. Nhưng cậu ấy nhận màkhôngnóigì cả.”
Chu Tam và Vạn Vạn: Vân Yên hẳn là cómộtchân với chủ tịch Trầm, khoảng thời gian trước có bằng chứng.
anhđứng dướimộtcái cây, cúi đầu nhìn điện thoại trong tay. Điện thoại di động làcômua cho,côvừa nhận được tiền cát-xê là mua liền ba chiếc điện thoại,cômộtcái, Trầm Ámmộtcái, Chu Mạn Chimộtcái.
" Được." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
hắnkhôngcó ngườiyêunên trong lòng trợn trắng mắt,thìnghe thấy ông chủnói: " Ừ, mới vừa uống thuốc."
nóixong, nhìn dáng vẻ Trầm Ám mơ mơ màng màng, than thở.
Vân Yênkhôngbiết những lời mắng chửitrênmạng,côchuẩn bị vào đoàn, mỗi ngày đều bận bịu muốn c·h·ế·t. Vì vậy khicôpháthiệnTrầm Ám bị cảm,thìTrầm Ámđãnằm ởtrêngiường, ngủ từ tối hôm trước đến buổi trưa hôm nay.
Nam cơ bắp: "..."
mộtgiờ trôi qua, chân nam cơ bắp cũng chua xót, rốt cuộc ông chủ cũng bỏ điện thoại xuống.hắntìm được cơ hội vội vàng chen vàonói: "Ông chủ kiểu trang trí đó ngài có cái gìkhông..."
Reng reng mấy tiếng, ông chủ lại có cuộc gọi tới.
Bé bướm bay bay lạc đường: Lưu lượng á? Vân Yên xứng với hai chữ lưu lượng này sao?
Tay Trầm Ám từ từ đưa qua, nắm tay Vân Yên.
Trầm Ám: “...”
trêntrời cómộtđám mây: Cái đó... Tôi là fan của Vân Yên, tôi hy vọng Vân Yênsẽkhôngchụp ảnh, rèn luyện kỹ thuật diễn xuấtthậttốt rồinóisau.
Trầm Ám ngoan ngoãn uống.
nóixong cũng ho khan hai tiếng.
Cá voi mơ giữa ban ngày: Năng lực nghiệp vụkhôngtốt cũngkhôngcho mắng hay sao?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.