Ngô Gia Kiều Thê
Mạt Trà Khúc Kỳ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 45
Ngày sinh nhật Lục Bảo Thiền, Khương Lệnh Uyển cùng Khương Dụ tới Vinh Vương phủ.
Chu Lâm Lang?
Chu thị gật đầunói: “Chuyện kia Quốc Công gia phải điều trarõràng, bắt được người gây chuyện, chuyện nàykhôngphải ngoài ý muốn.”
Trong Vệ Quốc Công phủ có người muốn hại nàng, kỳthậtchỉ dùng đầu ngón tay cũng có thể đếm ra, cũngkhôngkhó đoán. Hiềm nghi lớn nhất chính là mấy hài tử chi thứ hai cùng những nha hoàn ma mađãtừng hầu hạ Từ thị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xưa nay nàng lạikhôngthích chính mình bỏ sức, muốn đụng bút, liền giao cho nha hoàn thiếp thân.
Thôi di nương nhìn tiểu mập mạp trước mặt, thấy khuôn mặt bánh bao có bôi thuốc mỡ,trênmặt còn vài vết thương, viền mắtkhôngkhỏi nóng lên, ôm nữ nhi “phù phù’’mộttiếng quỳ xuống.
Chu thị nhớ đến khuôn mặtnhỏbé của nữ nhi liền đau lòng,mộtkhuôn mặt đẹpnói: “Thường ngày xích đu kia đều là Xán Xán chơi, Tứ nha đầu đẩy ở phía sau, hôm nay hiếm khi Xán Xán hứng thú muốn để Tứ nha đầu chơi nhưngkhôngngờ lại xảy ra chuyện này…” Nàngnhẹnhàngnóitiếp: “Xán Xán tuy cònnhỏnhưng lại làmộtngười trọng nghĩa khí, đừng nhìn ngày thường con bé có mới nới cũkhôngtimkhôngphổi, nàngđãquan tâm đến người nào, chính là tin tưởng vô điều kiện, thựckhôngbiết đây là điều tốt hay xấu.”
mộtkhắc sau khóe miệng Khương Lệnh Uyển cong lên, thầm nghĩ: Ca ca có ở lại haykhôngkhôngquan trọng, ngược lại vẫn còn tẩu tẩu nàng đây.
·
Khương Lệnh Uyển để Đào ma ma mời Thôi di nương cùng Khương Lệnh Đề về Thanh Hà cư, lúc này nàng lại nhíu mày ngồi lạitrênghế thêu.
trênxe ngựa, đôi mắt to Khương Lệnh Uyển nhìn ca ca tuấn tú lịchsựcủa nàng, ánh mắt hơi đăm chiêu.
Khương Lệnh Uyển cảm thấy hôm nay Lục Tôngnóinhiều hơn ngày thườngmộtchút, nhưng kiếp trước nàng nhiều lần gặp Lục Tông dông dài như vậy, bây giờ cũngkhôngquá để ý, liền ngoan ngoãn gật đầunói: “Xán Xán biết, Tông biểu ca cũng phải chăm sóc bản thânthậttốt.”
Khương Lệnh Uyểnđixuống ghế thêu, ngoan ngoãn gọimộttiếng “Di nương”.
·
Lâu dần, tay viết chữ của nàngkhôngthể so sánh được với ai.
Khương Dụ làmộtngườikhôngsợ phiền phức, nhìn Chu Lâm Lang cònnhỏđãbày ra bộ dáng kiêu ngạo, liền nhếch môi cườinói: “A, răng mọc ra?”
Nàng là tỷ tỷ, sao lại có đạo lý để muội muội che chở cho?
Lục Tông làm cho nàng diều heo mập nàng còn chưa chơi đâu.
Chu thị nghe xong ngẩn ra.
Nàng linh hoạt từ trong lồng ngực Lục Tông đứng lên, taynhỏmập mạp ôm cổ Lục Tông, miệngnhỏmập mập chu lên, “bẹp”mộtcái hôn lên gương mặt củahắn.
Thân là thiếp thất, ai cũng giống Thôi di nương, chủ mẫu như Diêu thị, như vậy hậu viện trong nhà yên tĩnhkhôngít.
Kiếp trước ca ca cưới Chu Lâm Lang, nguyên nhân nàng khó chịu,mộtphần bởi vì giữa nàng và Chu Lâm Lang ca ca liền chọn Chu Lâm Lang, nhưngmộtphần nguyên nhân trọng yếu khác —— là bởi vì Chu Lâm Langkhôngthực lòngyêuthương ca ca của nàng.
Lục Tông nghe xong khẽ vuốt cằm “Ân”mộttiếng, sau đó nghĩ tới điều gì, nhìn tiểu bánh bao, chỉ chỉ gò má của mình.
Nàng nhớ cómộtlần, quý nữ Tấn thành tụ họp, Chu Lâm Lang tạo nênsựnổi bật,mộttay trâm hoa chữnhỏthậtđẹp, làm người ta liên tục vỗ tay tán thưởng. Nàng ngầmkhôngphục, sau khi về phủ liền liều mạng luyện chữ, nhưng càng vội vàng tâm càng bị loạn, sao có thể luyện tốt được? Sau khi Lục Tông biết được,hắnlạinói: Rảnh rỗi luyện chữkhôngbằng họcmộtchút quyền cước công phu bảo vệ bản thân.
Khương Lệnh Uyển nhíu mày lắc đầu.
Khương Lệnh Uyển nhìn chữ viết của nàng, lại nhìn Lục Tông ngồi bên cạnhkhôngnóilời nào, vừa địnhnóichuyện với Lục Tông, liền thấy Đào ma ma đưa Thôi di nương cùng Khương Lệnh Đề vào.
Khương Lệnh Uyểnnóixong, khuôn mặtnhỏđầy ý cười của Lục Bảo Thiền thu lại, nàng rũ mắt, có chút khổ sở lầm bầmnói: “Lần nay ca ca xuất môn, có lẽkhôngmộthai năm cũng chưa chắc trở về…” Phảng phất nghĩ đến điều gì, Lục Bảo Thiền ngẩn người nhìn tiểu bánh bao trước mặt, kinh ngạcnói: “Xán Xán, lần trướckhôngphải ca cađãtìm muội sao? Ca cakhôngnóigì với muội sao?”
Sinh nhật Lục Bảo Thiền.
Nhưng Lục Tôngđixa nhà, bỏ lỡ mất sinh nhật Lục Bảo Thiền.
Nhìn giấy thấm đầy mực nước, Khương Lệnh Uyển “nha”mộttiếng, sau đó nghiêng đầu nhìn Lục Tông, thấyhắnhơi mất tập trung, cho rằnghắnkhôngmuốn dạy nàng viết chữ, nhất thời nhíu mày.
Chương 45 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Lệnh Uyển đến Vinh Vương phủ, nhìn Vinh Vương phủ hôm naythậtnáo nhiệt, vội vàng cùng ca cađiđến hậu viện gặp Lục Bảo Thiền. Nô bộc Vinh Vương phủ dẫn bọn họđivào, vừa vào sân, Khương Lệnh Uyển liền nhìn thấymộtđám tiểu nam hài tiểu nữ hài mặc quần áo quý khí bao vây xung quanh Lục Bảo Thiền.
Khương Lệnh Uyển vội hô lên, taynhỏvội vàng đỡ nàng,nói: “Di nương làm gì vậy?”
Khương Lệnh Uyển trừng mắt nhìn ca ca, giàynhỏđạp lên chânhắnmộtcái: “Ca ca…”
Chu thị đến bên cạnh nữ nhi, nhìn chữ viếttrêngiấy,khôngkhỏi buồn cười hỏi: “Tông biểu ca của conđinhanh vậy?”
hiệnnay ca ca mới mười tuổi, dáng dấpkhôngtệ, ở trong đám bạn cùng lứa tuổi cũng coi như cực kỳ xuất chúng, vóc dáng cao, khí lực lớn, nhưng lại hay nghịch ngợm nhưmộtcon khỉnhỏ, so sánh với Lục Tông lúc mười tuổihắncòn kém nhiều lắm. Nếu đổi lại là nhữngcônương khác, bị ca ca nàng hấp dẫn cũngkhôngphải chuyện hiếm, nhưng Lục Bảo Thiền từnhỏđãcó Lục Tông là ca ca ưu tú như vậy, sao lại còn để ý ca ca nhà nàng?
Lục Tông nghe xong, trong đầu cũng có suy nghĩ. Nhìn tiểu nữ oa tuổi cònnhỏ, lại có nhiều người muốn hãm hại nàng như vậy.hắnnói: “Vậy sau này phải cẩn thận hơnmộtchút, đừng quá ham chơi.”
Khương Lệnh Uyển nghiêng đầunhỏnói: “Đúng a, Tông biểu ca dạy con viết tên của huynh ấy,nóichuyệnmộtchút liền rờiđi. Tông biểu ca muốn theo cữu cữu Đại tướng quânđiCẩm Châu, đến lúc vềsẽmang lễ vật cho Xán Xán.”
Khương Lệnh Đề thấy Lục muội muội hiểu chuyện như vậy, trong lòng cũng được an ủikhôngngớt. Từnhỏnàngđãbiết thân phận của mình, thứ nữ thấp bé, nhưng Lục muội muội lại cứ đối xử với nàng tốt như vậy. Đôi mắt to Khương Lệnh Đề dâng lên ánh nước, trầm giọngnói: “Lục muội muội, sau này nếu có chuyện như vậy, tỷ tỷsẽcố gắng bảo vệ muội.”
Lục Tông lẳng lặng ngồi imkhôngnóilời nào, trong cuộc trò chuyện kia,hắncũng nghe ra mấy phần.
hắnđứng lên cúi người, đỡ môngnhỏcủa tiểu bánh bao, ôm nàng ngồi lên đùihắn, cúi đầu hỏi: “Muộinóihuynh nghe hôm nayđãxảy ra chuyện gì.”
Lục Tông chậm rãi buông lỏng tay, xoa đầunhỏcủa nàng, lạnh nhạtnói: “Tự mình luyện.”
Chu Lâm Lang nhắc tới nàng…
thậtlà buồn bực a.
Khương Lệnh Uyển nhìn Lục Tông, kể từ đầu đến đuôi chuyện hôm nay.
Thôi di nương trước nay vẫn luônmộtbộ dáng đơn giản thanh lịch. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kiếp trước nàng tự coi bản thân là khá lắm rồi, chỉ là sau khi gả cho Lục Tông liền ít luyện lại, có chút dở dang.
Nghĩ thầm: Thôi, dù sao bây giờ tất cả mọi người đều cònnhỏ, chuyện nam nữ vẫn còn xa lắm, nàng cũngkhôngthể quản quá nhiều chuyện, chỉ cẫn bảo vệ chắc chắn ca ca là được.
Điều này nàng biết, nhưng Phùng Hoài ViễnđiCẩm Châu là do có nhiệm vụ trong người,khôngngờ lại mang Lục Tôngđitheo. Nàng biết Lục Tông xuất chúng, nhưng dù saohắnchỉ mới mườimộttuổi… Chu thị cau mày, trong lòng có chút lo lắng, nhưng người làm cha như Vinh Vươngđãyên tâm như vậy, nàng có thểnóicái gì?
Hôm nay Tạ Tinh Tinh cũng tới, vừa thấy Khương Dụ cùng Khương Lệnh Uyển, liềnkhôngvui chu miệng, vênh váo tự đắc. Nàng vẫn còn nhớ kỹ giáo huấn lần trước nênkhôngnóigì.
Năm ngoái Khương Nhị gia lạimộtlần nữa quan tâm đến Thôi di nương, có sủng áimộtđoạn thời gian. Nhưng sau khi Từ thị bị hưu, Khương Nhị gia lại có vô số hồng nhan tri kỉ bên ngoài, sao có thể để ýmộtmình đóa hoa trong nhà như Thôi di nương? Nhưng Khương Nhị gia đối xử với nàngkhôngtệ, bây giờ tân nhị phu nhân Diêu thị lại là người hiền thục dịu dàng, Thôi di nươngkhôngtranh sủngkhônggâysự, chỉ lo bảo vệ nữ nhi trải qua những tháng ngày yên ổn ở Thanh Hà cư, đây quả thực là chuyện tốt.
Edit: Kye
hiệntại nàng chỉ mới năm tuổi, viết tên nam nhân cũngkhôngcó xấu hổ.
Khương Dụ gãi đầu, giả vờ cười vô tộinói: “khôngphải huynhđangquan tâm Chu biểu muội sao? Lỡ may răngkhôngmọc ra, hay mọc lệch vậythìrất xấu rồi.”
Chu thị nhìn khuôn mặtnhỏtrắng nõn của nữ nhi, thấy nữ nhi cũngkhôngcó níu kéo gì, trong lòng yên tâm.
Chu Lâm Lang nghe xong liền biến sắc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Lệnh Uyểnđitới, thân thiết gọimộttiếng: “Thiền tỷ tỷ.”
Thôi di nương biết thường ngày Lục tiểu thư đối xử với nữ nhi rất tốt, nhưng nàngkhôngnghĩ tới,mộttiểu nữ oa năm tuổi, lại có thể che chở cho nữ nhi nàng như vậy. Nàngnói: “Lần này nếukhôngcó Lục tiểu thư, Đề nhi sao có thể lông tóckhôngchút tổn hại? Đề nhi là sinh mạng của ta, nhưng Lục tiểu thư thân phận cao quý, con cứu Đề nhi, ta cũngkhôngbiếtnóigì hơn…”
Vừa vào phòng,đãthấy nữ nhi cầm bút cúi đầu, dáng vẻ nghiêm túc cẩn thận. Khương Lệnh Uyển thấy Chu thị, đôi môi cong lên, đôi mắt sáng ngời hômộttiếng: “Nương.”
Hôm nay Lục Bảo Thiền ăn mặcmộtthân váy mềm mại màu đỏ,trênhai búi tóc cắm những châu hoa xinh đẹp, cổ đeo khóa trường mệnh tinh xảo, đai lưng màu hồng nhạt phấp phơ trước gió, khuôn mặtnhỏxinh đẹp cườithậtvui vẻ.
Chu Lâm Lang đây là định trả thù nàng.
Lục Tông tập võ từnhỏ, mà nàng lại là người tay trói gàkhôngchặt, sau khi thành thân, mặc dù Lục Tông sủng nàng tận trời, nhưng cũng cómộtsố việckhôngthể thương lượng. Thí dụ như mỗi sáng thức dậy phải cùnghắntập thể d·ụ·c, thói quen này trước kia nàng cũng có, nhưng sau khi nàng và Lục Tông ở bên nhau, cường độ thể d·ụ·c còn gấp hai lần lúc trước. Ban đầu nàng còn cảm thấy Lục Tông có chút ngược đãi nàng, nhưng lâu ngày, tập luyện như vậy rất có lợi cho bản thân. Nàng cũngkhôngphải ngườikhôngbiết phân biệt tốt xấu, biếthắnmuốn tốt cho nàng, tất nhiên nàng cũngsẽkhôngoán hận.
Chu thịnói: “Ba ngày sau là sinh nhật của tiểu Quận Chúa Vinh Vương phủ, nươngđãchuẩn bị xong lễ vật cho con, con cùng Dụ nhi cùng sang chúc mừng tiểu Quận Chúađi.”
Chu thị rời thư phòng, liềnđithăm nữ nhi.
Khương Lệnh Uyển cười cười, nhìn mẹ con hai người căng thẳng như vậy, liềnnói: “Di nương cùng Tứ tỷ tỷkhôngphải suy nghĩ nhiều, trở về nghỉ ngơimộtchút.”
Khương Lệnh Uyểnnói: “Di nươngkhôngcần khách khí như thế, hôm đó là Xán Xán sai, nếu Xán Xánkhôngđể Tứ tỷ tỷ chơi, người té lúc này chính là Xán Xán…” Nàng nắm tay Khương Lệnh Đềnóitiếp: “Tứ tỷ tỷkhôngcó chuyện gì là tốt rồi.”
“Ừm.” Khương Lệnh Uyển gật đầu, tiếp tục luyện viết tên Lục Tông.
Chuyện nàykhôngphải ngoài ý muốn, cha mẹ chắc chắnsẽkhôngbỏ qua, vì thế nàng cũngkhôngphải suy nghĩ nhiều.
Lúc này Khương Bách Nghiêu cùng thê tửđangở thư phòng thảo luận chuyện hôm nay.
“Di nương, Tứ tỷ tỷ!”
Khương Bách Nghiêu biết, chuyện hôm nay nhất định có người cố tình gây nên. Ở dưới mí mắt củahắnmà còn muốn đả thương nữ nhihắn, đương nhiênhắnsẽkhôngdễ dàng bỏ qua. Nếu chuyện nàykhôngđiều trarõràng, vậy tối nayhắncũngkhôngthể ngủ ngon.
Khương Bách Nghiêu nắm chặt tay Chu thị, ôm thê tử vào lòng an ủi: “Xán Xán thiện tâm, tất nhiên là chuyện tốt.”
Lục Bảo Thiền rất thích Khương Lệnh Uyển, nhìn nàng liền cười xán lạnnói: “Xán Xán muội tới rồi, tỷ cùng Lâm Lang đềuđangnhắc tới muội đây.”
Khương Lệnh Uyển cũngkhônggiấu diếm.
Chuyện lần này, nàng nghĩ rằng Quốc Công phu nhânsẽtrách tội, nhưng lạikhôngcó chuyện gì xảy ra. Nơi này người cầu tình hộ, ngoại trừ Lục tiểu thư còn ai vào đây.
Khương Lệnh Uyển quả thực hết cách với ca ca của nàng, chỉ còn cáchkhôngchohắnnóinữa.
Khương Dụ nhìn đôi mắt long lanh nước của muội muội mở lớn, liềnnói: “Xán Xánkhôngthoải mái sao? Có phải lúc nãy ăn nhiều?”
Đứng bên cạnh Lục Bảo Thiền chính là Chu Lâm Langđãlâukhônggặp, hôm naymộtkhuôn mặtnhỏmập mạp hồng hào, ăn mặc xinh đẹp, nhưng lạikhôngđoạt mấtsựnổi bật của chủ nhân.
Khương Lệnh Uyển chớp mắtmộtcái liếc nhìn Chu Lâm Lang.
Hôm nay là sinh nhật Lục Bảo Thiền, mà Chu Lâm Lang lại là bằng hữu thân thiết nhất của Lục Bảo Thiền, nàngkhôngmuốn bởi vì chuyện của nàng mà gây chuyệnkhôngvui. Khương Lệnh Uyển cố ý đổi chủ đề, nghĩ tới chuyện Lục Tông lần trước, liền kéo kéo taynhỏLục Bảo Thiền, mỉm cườinói: “Thiền tỷ tỷ, chờ tháng sau Tông biểu ca trở về, chúng ta cùngđithả diều đượckhông?”
Khương Lệnh Uyển ngẩn ra, ánh mắt lập tức sáng lên, trong lòng minh bạch.
Tay cầm bút của Khương Lệnh Uyển dừng lạimộtchút, nghĩ mẫu thânthậtchu đáo.
Beta: Mira (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.