Ngô Gia Kiều Thê
Mạt Trà Khúc Kỳ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 113
Nàng giống như lúc trước, dựa vào lònghắn, lẩm bẩmnói: “Vậy sáng sớm mai, muội lại đến thăm huynh, có đượckhông?”
“Ừm.”
Trong lòng Khương Lệnh Uyển sốt ruột, đưa Lục Tông tới Thái y viện, xử lý cánh taymộtchút.
Đời trước Lục Tôngkhôngphải là chưa từng bị thương, có rất nhiều vết thương còn nặng hơn như vậy, nhưng nàng lạikhôngđau lòng nhưhiệntại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Môi Tiết Tranh hơi trắng bệnh, mâu sắc lạnh lẽo, nhàn nhạt mở miệngnói: “Ăn no rửng mỡ, thấymộtcon c·h·ó ghẻ rơi xuống nước, tiện đường liền cứu lên.”
Nàng đương nhiênkhôngmuốn làm quả phụ. Mà bây giờ, tâm tháiđãthay đổi.
Lục Tông v**t v* gò má của nàng, giọngnóikhàn khàn: "Xán Xán..."
Kỳ thực hỏi cũng nhưkhông. Tính tình của Lục Tông, cho dù người củahắnbị mấtmộtmiếng thịthắncũngkhôngnóimộtcâu đau.
Tay thoáng buông xuống, Lục Tông vuốtnhẹgương mặtnhỏcủa nàng, mày ôn hòanói: “Vậy cũng tốt, ta có thể nghỉ ngơimộtchút.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hônmộthồi, vật bướng bỉnh nào đó liền chậm rãi thức tỉnh.
Khương Lệnh Uyển cười cười, nháy mắt mấy cái, thanhâmtrong veonói: “... Muội nhờ nương hầm canh cho huynh.”nóixong, liền ngẩng đầu nhìn Lục Tông, hai tay nâng mặthắn, hônmộtcái lên mũi củahắn.
Chương 113
Nhưng đến khi trở về, nàng lại nghe thấy tin tiết Tranh bị rơi xuống nước.
Hơn nữa hôm nay Lục Tông vì nàng bị thương, nàng đương nhiênsẽcó nhiều thêm mấy phần thương tiếc, cùng tùyhắnchiếm tiện nghi.
Lục Tông gật đầu, tiến tới xoa xoa mặt nàng,nóimộtcâu đừng nóng giận: “Muộiđitrướcđi. Ta nhìn muội, chờmộtlát tasẽđisau.”
Khương Lệnh Uyển chép miệng, lườmhắnmộtcái, sau đó nhe răng, hung tợn nhào lên, cắn lên cổ hẳnmộtcái. Lục Tông lạimộtmặt hưởng thụ, tùy ý nàng cắn.
Tay phải Lục Tôngkhôngthể đụng, chỉ có thể dùng tay trái vòng lấy eo nàng, sau đó chậm dãi vuốt lên, dọc theo sống lưng, sau gáy, hơi đè lại gáy của nàng, cúi người hôn lấy. Khương Lệnh Uyển biết, Lục Tông rất thích hôn nàng, mỗi lần hai người đơn độc ở chung,hắnsẽnhịnkhôngđược ôm lấy,nhẹnhàng hôn nàng. Có điều nàng cũng hiểu, Lục Tôngđãtrưởng thành, bây giờđãhai mươi tuổi, huyết khí dương cương, là thời điểm cần có nữ nhân nhất. Nhưnghắnlại chịu đựng, chỉ có thể hôn lạikhôngthể ăn, ngược lại cũng đáng thương.
…
Khương Lệnh Uyển sợ hết hồn, vội vàng đến Thiên điện thăm Tiết Tranh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cũng đúng, Lục Tông bán mạng vì hoàng gia, Thừa Đức đế và Thái tử còn tốt, Hoàng hậu lạikhôngquá cảm kích.khôngcảm kích cũng thôi, còn thường xuyên nhằm vào Lục Tông, đúngthậtlà, bản thân vất vả lạikhôngnhận được lợi lộc gì. Khương Lệnh Uyển xưa nay luôn bệnh vực người nhà, đương nhiênkhôngchịu nỏi Lục Tông bị oan ức, trong lòng khó tránh khỏi oán giận. Cho dù bắt nạt Lục Tông,thìcũng chỉmộtmình nàng mới có thể bắt nạt.
Vết thương này vớihắnmànói, chỉ làmộtvết thươngnhỏ.
Ly khai lâu như vậy, Khương Lệnh Uyển vừa trờ về, vừa chuẩn bị lời giải thích hợp lý, dù sao mẫu thân nàng hiểu nàng nhất, nếu có chút sứt sẹo, lập tứcsẽbị nhìn thấy.
Khương Lệnh Uyển sững sờ,đangđịnh hỏirõràng, Tiết Tranhđãlạnh lẽo bồi thêmmộtcâu: “... Sớm biếtđãđể cho nó c·h·ế·t đuối luôn rồi.”
Khương Lệnh Uyển quyết tâm, lúc này mới cúi đầu, đỏ mặt giúp Lục Tôngmộtchút.
Khương Lệnh Uyển tự cho rằng bản thân luôn thân kinh bách chiến, đương nhiên biết vẻ mặt của Lục Tônghiệntại là như thế nào, dù sao vật kiahiệnvẫn hùng dũng oai vệ, hiên ngang khí pháchkhôngchịu tha thứ cho nàng. Nàng cảm thấy bản thân da mặt dày, nhưng lúc này trước ánh mắt củahắn,khôngkhỏi khiến nàng có chút thẹn thùng, nhanh chóng cúi đầu, bàn taynhẹđánh lên ngực củahắn, tâm trạng lại do dựkhôngquyết định.
Nhưng trong khoảng thời gian này, cánh tay Lục Tông cần phải tĩnh dưỡng,khôngthể đụng đao kiếm. Lục Tông là võ tướng,đãnhư vậy, sợ là phải ở quý phủ tĩnh dưỡngmộtkhoảng thời gian. Trong lòng Khương Lệnh Uyển băn khoăn, khuôn mặtnhỏcả ngày nhăn lại —— dù sao Lục Tông cũng vì che chở nàng mà bị thương. Nhưng vừa rồi khi cây đèn chuẩn bị đập lên người thập nhất hoàng tử, sợ là mạngnhỏcủahắncũngđimấtmộtnửa. Tuy nàngkhôngphải người có lòng từ bi, nhưng nàngkhôngcó cách nào nhìnmộthài tử bị thương.
Cũng may thương thếkhôngquá nghiêm trọng.
Khương Lệnh Uyểnkhôngdám chạm vào cánh tay củahắn, chỉ nắm tayhắn, thưởng thức ngón tay củahắn, ân cần hỏi han: “Có đaukhông?”
Lục Tông vươn tay bắt được, lại bình tĩnh gọimộttiếng, giọng củahắnthuần hận trầm thấp, khàn khàn từ cuống họng, làm cho tâm của nàng đều trở nên mềm nhũn.
Được tiện nghi còn khoe mẽ, xong rồi mới biết làkhôngđúng, như vậy ban đầu còn tha thiết mong chờ nhìn nàng làm cái gì?
Beta: Twins (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Edit: Tiểu Huân
Lúc nà Tiết Tranhđãthaymộtbộ xiêm y sạchsẽ, chỉ là tóc dài có chút rối, đuôi tóc còn ẩm ướt. Khương Lệnh Uyển tiến lên, cẩn thận quan sát Tiết Tranh, thấy nàngkhônggì trở ngại, mới thở phàonhẹnhão, hỏi: “Tranh biểu tỷ, đến cùng là xảy ra chuyện gì?” Tiết Tranh thân thủ rất tốt,khôngcó lý do nào lại đột nhiên bị rơi xuống nước được.
Sau đó, Khương Lệnh Uyển liền chôn đầu trong ngực củahắn, cả người hồng như tôm luộc. Hôm nay nàng và Lục Tông trải quamộtngày hồ đồ, cũng tạihắn, khiến nàng bị sắc mê choáng đầu.
Khương Lệnh Uyển cảm thấy có lý, lại thấy thái độ củahắncũng coi như thànhthật, nên cũngkhôngtiếp tục tính toán. Nhưng trong lòng nàngđãquyết định, đây là lần hồ đồ cuối cùng, trước khi hai người kết hôn, nàng tuyệt đốisẽkhôngcùng Lục Tông làm ra chuyện hoang đường như vậy lần thứ hai. Vừa nhớ đến cảnh tượng ban nãy, Khương Lệnh Uyển cũngkhôngcòn mặt mũi tiếp tục chờ đợi, nhấc làn váy lên, xoay người rờiđi.
Lục Tông ôm lấy nàng chặt hơn. Nghĩ tới cảnh tượng mạo hiểm vùa rồi, đếnhiệntại dưâmvẫn còn. Nàng từnhỏđãlà vậtnhỏkhôngkhiến người khác bớt lo, chỉ có thời thời khắc khắc chú ý đến nàng,hắnmới cảm thấy yên tâm. Bây giờ chânthậtôm người vào trong lòng, như vậy mới tốt.hắnmuốn thân cận với nàng, còn có chút phản ứng kiathìbản thânhắnthậtkhôngcách nào khống chế.
hắnđau, nàng cũng đau theo.
Khương Lệnh Uyển ảo não nghẹn ngàomộttiếng, nhắm mắt lại hỏi: “Có… Có ngườisẽđivào haykhông?”
Sau khi băng bó cẩn thận, hai người ngồi trong phòng nghỉ ngơi.
Chỉ thấy hai con mắt củahắnsâu thăm thẳm, giống như muốnmộtngụm nuốt luôn nàng.
Lục Tông thấy nàng cau mày lại, lúc này mới giơ tay trái lên v**t v* mi tâm của nàng, an ủi: “Takhôngsao.”
Hôm nay là mừng thọ Hoàng hậu, ngày vui lớn như vậy,sựtình Lục Tông bị thươngkhôngthích hợp lộ ra, miễn dọa sợ mấy vị quý nhân này.
Khương Lệnh Uyểnthậtáy náy, mím môinói: “Nhưng mà tay huynh bị thương, mấy ngày naykhôngthểđiquân doanh.”
Lục Tông cúi đầu hônnhẹlên trán nàng, ôn nhu dỗ dành: “Xán Xán, là takhôngđúng... Tasẽtranh thủ đẩy nhanh hôn kỳ của chúng ta."
Lục Tông đầy mặt thỏa mãn, mặt mày vô cùng nhu hòa, vươn tay xoa xoa đầu nàng, trong lòng cũng có chút hổ thẹn. Nàng làcônương tốt, nhưng hôm nay lại bịhắnlàm hư rồi.
Lục Tông ngẩn người, sau mớirõràng ý của nàng, vộinói: "sẽkhông." Đỗ Ngôn ở bên ngoài bảo vệ.
Ngay cả lầnhắnvì ca ca mà bị trọng thương, nàng nhìn cả ngườihắnnhuộm toàn là máu, cảm xúc nhiều nhấtkhôngphải đau lòng mà là sợ hãi. Xuất giá tòng phu, tuy nàngkhôngtoàn tâm toàn ý “tòng”hắn, nhưnghắnchính là người mà nàng dựa vào, nếuhắnxảy ra chuyện gì, vậy nàng chính là quả phụ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương lệnh Uyển ngồitrênngườihắn, vải may có chút đơn bạc, đương nhiên có thểrõràng cảm thụ được vật kia cỡ nào trương dương sức mạnh. Khương Lệnh Uyển thở hổn hển, sắc mặt đỏ bừng nhìnhắn, thấy gương mặthắncũng chậm rãi đỏ lên, chợt cảm thấy buồn cười. Nhưng mà bây giờ cưỡi hổ khó xuống, nàng đương nhiên cườikhôngnổi, chỉ hơi hạ mắt,khônglên tiếng.
Cắn xong, Khương Lệnh Uyển mới từtrênngườihắnrời xuống, thu dọn lại quần áo, đỏ mặtnói: “Vậy chúng ta nhanhđi.”cônam quả nữ, ở trong phòng lâu như vậy, cho dùđãđính hôn, nhưng bị người nhìn thấy, sợ là cũngsẽbị dèm pha.
Được rồi, ai bảo hôm nayhắnđáng thương như vậy, còn vì nàng mà chảy nhiều máu như thế,
Khương Lệnh Uyển "Vâng?"mộttiếng, sau đó ngẩng đầu nhìnhắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.