Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7
Mỗi khi nhớ tới Tề Minh, ta liền bắt đầu suy nghĩ. Tề Minh khi nào trở về?
Khả năng bị ta nói một lần, Tề Minh cũng biết như vậy không hợp lễ nghĩa, nên sau này mỗi khi viết thư đều thêm một câu “Mạnh Lan mạnh khỏe”.
---
Những lá thư của Tề Minh đều tràn ngập niềm vui. Ta hỏi Tề Minh có viết thư cho tỷ tỷ không, Tề Minh nói không có, ta cảm thấy Tề Minh bất công, hắn lại nói hắn chính là bất công ta.
Những bức thư đó ta cũng không đưa tỷ tỷ xem, ta sợ trong lòng tỷ tỷ không thoải mái, cảm thấy ta và Tề Minh đang gạt tỷ ấy.
Ta tưởng biên quan đã xảy ra chuyện, ta khóc sướt mướt một trận với phụ thân, mới biết được, thì ra là biên quan giao chiến, Tề Minh không rảnh trả lờii ta.
Ta thừa lúc chung quanh không ai thấy, cầm cây xăm kia bẻ gãy, nhét vào trong tay áo.
Ta đem niềm vui này nói với tỷ tỷ, ta quá hào hứng nên không để ý rằng giọng điệu tỷ ấy nhàn nhạt không chút quan tâm.
Sau đó ta không đi tìm Tề Minh, vì ta ít nhiều gì cũng cảm thấy giận hắn.
May là Tề Minh là người đóng vai ác, ta coi như gặp may, nhặt cái tiện nghi.
Ta chờ lại chờ, ngày ngày đến chùa miếu đi cầu phúc, hy vọng Tề Minh không xảy ra chuyện gì.
Tỷ tỷ đối ta vẫn rất tốt, lúc ăn cá vẫn giúp ta gỡ xương. Ta cảm thấy có thể là ta suy nghĩ nhiều, tỷ tỷ sao có thể xa lạ với ta chứ.
“A Kiều, ngươi phải gả đi sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô gái mười lăm tuổi chốn khuê phòng, việc lớn như lấy danh tự phải do người chồng làm.
Hắn kể nhiều chuyện ở biên quan, nói bọn họ ở biên quan buổi tối phải mặc da thú để chống lạnh. Còn nói biên quan gió cát nhiều, có lần hắn không thể nhìn được phải mất một thời gian mới tốt lên.
“Sau khi muội gả chồng.”
“Tỷ tỷ, khi nào thì tỷ gả chồng?” Ta ở trên xích đu đung đưa, tỷ tỷ ở phía sau nhẹ nhàng đẩy ta.
Ta cười một tiếng, cảm thấy Tề Minh không hề thay đổi.
Ta không biết Tề Minh có hiểu ý ta không, ta muốn ngày ấy gặp Tề Minh, nhưng Tề Minh còn nửa tháng nữa thì phải đi rồi.
Tề Minh lần đầu tiên dạy dỗ ta, bắt ta ngoan ngoãn, không được chạy loạn, bằng không hắn sẽ lo lắng.
---
Ta ngày ngày lo lắng đề phòng, ăn cơm cũng không thấy ngon, chiến sự ở biên quan cuối cùng cũng kết thúc.
Trong thư của Tề Minh cũng chỉ có một câu, lại làm ta mừng rỡ như điên.
Ta hồi âm cho Tề Minh nói không nhiều lắm, chỉ kể những việc gần đây ta làm, tỷ tỷ làm cái gì, kinh thành có chuyện gì mới, tiểu thư công tử nhà ai lại kết thân.
Ta nhìn không thấy sắc mặt tỷ tỷ, nhưng ta cảm thấy giọng điệu tỷ ấy có chút u buồn.
Ta tỉnh lại vào ngày hôm sau, nghe mẫu thân ta nói, là Tề Minh đưa ta về phủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cuối cùng ta cũng không đến buổi tiệc chia tay Tề Minh, chỉ trốn ở xa xa nhìn thoáng qua.
“A Kiều, mau ngủ đi.” Tỷ tỷ vỗ vỗ lưng ta, cho ta mau ngủ.
Đảo mắt đã tới cuối thu, phụ thân tự làm một cái xích đu trong viện của tỷ tỷ, ta thật hâm mộ.
22
Từ khi Tề Minh đi, ta mỗi tháng đều viết thư cho hắn. Sau đó không biết thế nào ta không thể nhận tin của Tề Mình.
20
Ta bị những lời nói của Tề Minh làm đau lòng, muốn đi xem hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tỷ tỷ hỏi ta, làm ta có chút ngại ngùng đỏ mặt “Ừm” một tiếng, tỷ tỷ cũng không nói tiếp nữa.
Nhưng ta biết phụ thân sẽ không tự mình động thủ làm cho ta, vì thế ta ngày ngày đi tìm tỷ tỷ, tỷ ấy cũng biết tâm tư của ta, chỉ là không nói ra.
Ta nằm trên giường tỷ tỷ, lẳng lặng mà nhìn màn giường thêu chỉ vàng Tô Châu, vẫn nghĩ về Tề Minh.
Đến lúc đó áo cưới ta nên tìm người làm hay tự mình làm?
21
Tề Minh còn nói biên quan nhóm lửa nấu cơm không dễ chút nào, hắn ngày ngày đi theo quân đội ăn chút cơm khô, lúc may mắn có thể ăn được chân dê nướng, Tề Minh nói nếu có cơ hội trở lại kinh thành sẽ nướng cho ta ăn.
Chương 7
Vào tháng mười thu vàng, ta cầu bùa bình an cho Tề Minh, nhờ người mang đi, cũng không biết có linh nghiệm không. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng ta lại cảm thấy Tề Minh sẽ làm phu quân của ta, không thể cùng người khác dây dưa.
Ta không hỏi tỷ tỷ nữa, a tỷ ngày gần đây thân mình không khỏe, phụ thân nói ta không được nói mấy câu làm tỷ tỷ buồn lòng.
Mới vừa đánh giặc xong, chắc Tề Minh có mấy ngày rãnh rỗi, hắn hồi âm cho ta nói cũng nhiều.
Ta không muốn tỷ tỷ gả chồng, tỷ ấy đi rồi sẽ không ai đối xử tốt với ta như vậy nữa.
“Mùng sáu tháng bảy là sinh nhật ta.”
Nhưng ta cũng muốn tỷ ấy gả chồng, ta hy vọng tỷ tỷ có thể giống ta, chọn được một người chồng tốt.
Tình cảm của ta và tỷ tỷ không còn như trước nữa, ta nói không nên lời rốt cuộc là thay đổi từ khi nào.
Mà Tề Minh cũng không thể tới tiệc sinh nhật của ta, chỉ là nhờ người mang thư, trong thư còn có một cây trâm, trông rất giống cây trâm gỗ lê mà ngày ấy ta thích.
Ta vội vội vàng vàng mà viết thư cho Tề Minh, Tề Minh nói với ta hắn không có việc gì, đám giặc cỏ kia hắn có thể xử lý gọn gàng.
Có ngày ta đi chùa miếu xin xăm, rút ra được quẻ xăm hạ hạ, là một quẻ cực xấu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tỷ tỷ ta có đi gặp Tề Minh, ta nhờ tỷ ấy đưa một phong thư cho hắn, trong thư chỉ có một câu.
Ta suy nghĩ rất nhiều rất nhiều, không nhịn được cười ra tiếng.
“A Kiều, ta muốn lấy danh tự cho muội.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.