Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: Chương 16

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Chương 16


Phía sau hắn chỉ có thể ước chừng một con số.

Chương 16: Chương 16

Tiên Đế cho rằng Tây Xưởng là con ch.ó săn bên chân mình, chỉ cần ném cho nó một khúc xương thịt, nó sẽ mãi mãi là con ch.ó trung thành của hắn, vừa có thể dùng làm tai mắt, vừa có thể kiềm chế quan viên.

*

Tổng quản Tây Xưởng Lý Kim Bảo vốn là người của Thái tử, đã bị giếc từ một tháng trước.

Tiên Đế thông minh cả một đời.

Cứ thế, Hựu Niên bịa ra bốn con đường mà mật chiếu có thể đã đi qua.

Nhưng thân phận tổng quản Tây Xưởng thì có giá trị, hắn chính là kẻ đã lén đưa mật chiếu của Tiên Đế ra khỏi cung.

Thông minh cả đời, cuối cùng lại chếc vì một kẽ hở nhỏ.

*

Ta tự tính toán một lúc, càng nghĩ càng thấy có cơ hội:

"Không lừa được. Cục diện đã định, trong cung ngoài cung, nơi nào cũng có tai mắt của tân đế."

Thế là, ta và hắn bịa ra cái tên đầu tiên trong danh sách "gian đảng".

Tên hoàng đế c·h·ó má kia có dám cử người đi xác minh không?

Tiên Đế đóng đại quân tại Thiên Tân, phân phong mấy vị hoàng thúc và hoàng huynh có thực lực ra các địa phương, lại cắt cử những lão tướng uy danh trấn giữ Tứ Xuyên, Đông Bắc, Cam Túc, Tây Nam.

*

Hắn gấp gáp lôi kéo quan lại trong kinh thành, sợ rằng khi cục diện chưa ổn định, sẽ có thanh kiếm sắc bén từ bên ngoài lao vào, chặt thẳng xuống cổ hắn.

Giờ đây, tên hoàng đế c·h·ó má kia khoác long bào, giả bộ làm chân long, phong tỏa mười hai cổng thành, không dám để lộ ra một tin tức nào.

"Hậu phi năm mươi người, hoàng tử công chúa ba mươi… Hai mươi bốn nha môn có bốn ngàn thái giám, cung nữ hơn một vạn, mỗi ngày có khoảng hai ngàn thị vệ luân phiên canh gác."

Nhưng lão hoàng đế này có một sở thích duy nhất—là ngâm mình trong bồn tắm sau khi uống rượu.

Lẽ nào hắn lại phái sứ giả đến loan tin, tiện thể tự tay giao nhược điểm của mình cho người khác sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

—Tiết Hành, Tổng đốc đạo Tứ Xuyên, trung thành với hoàng thất, đang đợi chiếu thư để vào kinh phò tá Thái tử.

Đến khi chính biến nổ ra trong kinh thành, Thái tử cầm hổ phù chạy khắp ba đại doanh của kinh sư, nhưng không điều động nổi một binh một tốt.

Nhưng một cái hố này, cũng đủ để chôn luôn hai vị hoàng đế.

"Nếu như, ta nói nếu như—chúng ta bịa một nhóm người, viết vài cái tên giả vào, huynh nói có được không?"

Đại sự như thế, đương nhiên phải giấu tín vật bên người, mang ra khỏi cung rồi giao cho cha ruột mình có đúng không?

—Khang Thân Vương, hoàng thúc của Tiên Đế, phong địa tại Cam Túc, chỉ là một vương gia nhàn rỗi nhưng có hai vạn thực khách và tư binh.

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶

Đây là cái hố mà Tiên Đế tự đào cho mình.

"Một trận chính biến chếc nhiều người như thế, chính là thời cơ tốt để trà trộn vào!"

*

—Lý Nhị Cẩu, phụ thân của cựu tổng quản Tây Xưởng Lý Kim Bảo.

Vậy mà cuối cùng, chính lão thái giám bên cạnh hắn đã dùng khăn chà lưng siết cổ hắn đến chếc.

Hựu Niên dường như chưa từng nghe ai hỏi như vậy, trầm ngâm hồi lâu: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn vào cung khi còn là một đứa trẻ sáu bảy tuổi, ai mà biết cha hắn là ai, còn sống hay không? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đã là mật chiếu của Tiên Đế, đương nhiên phải được giao cho người mà Tiên Đế tin tưởng nhất.

Mà tam đại doanh của kinh thành chưa đến năm vạn quân, mỗi doanh trại còn có nội quản đề đốc, để đám thái giám Tây Xưởng thò tay vào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hợp lý đến mức không thể hợp lý hơn!

*

🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Tên hoàng đế c·h·ó má kia chỉ có thể phái người dò la dọc đường, tìm xem mật chiếu rốt cuộc đang ở tay ai, đã đi theo hướng nào.

Những ngày sau đó, Hựu Niên như thể đả thông kinh mạch, liên tục bịa ra các mối liên hệ, pha trộn thật giả, hết sức dụng tâm trong việc sắp xếp quan hệ và khoảng cách giữa các nhân vật.

Khi còn trẻ, Tiên Đế sợ chiến loạn, nên đã đẩy quân đội ra xa.

Hắn dám cái rắm!

Chỉ cần mật chiếu của Tiên Đế ra khỏi kinh thành, tin tức vua bị giếc truyền đi, cả thiên hạ sẽ dấy cờ khởi nghĩa, mang quân đến giếc hắn!

Tứ Xuyên xa kinh thành như vậy, tin tức hắn giếc vua soán vị còn chưa chắc đã đến đó.

"Cả hoàng cung lắm người ra vào như vậy, bọn họ lại không có hệ thống nhận diện khuôn mặt, làm sao mà đối chiếu từng người một được?"

Nhưng khi nghe ta nói, ngòi bút của hắn chầm chậm hạ xuống, càng viết càng sáng tỏ.

Giang sơn đổi chủ, nhẹ nhàng như một trò cười.

"Ta hỏi huynh, trong cung có bao nhiêu người?"

"Gần hai vạn người! Hai vạn người đó, Hựu Niên!"

Hắn khàn giọng lắc đầu:

...

*

* (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Toàn thiên hạ có tám mươi vạn binh mã, trong kinh thành chỉ có thân vệ của hoàng đế.

Ta đập đùi:

Ta ôm chăn, trườn lại gần hắn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Chương 16