Năm Ấy, Ánh Trăng Soi Vào Chốn U Tối
Khuyết Danh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Chương 15
Mãi đến khi cảm nhận được sự ẩm ướt trên vạt áo, ta mới biết—người đàn ông này, đã khóc.
Hựu Niên gối đầu lên đùi ta, không nói lời nào.
"Có mấy người chếc ngay trong chính biến, bị nỏ b.ắ.n xuyên tim, bị vó ngựa giẫm nát, may mà vẫn còn nguyên thây."
Hắn cần phải khai một cái tên mỗi ngày, mới có thể kéo dài mạng sống của chúng ta thêm một ngày.
"Nhưng nếu huynh thích, thì cứ xem như đây là bài hát dành riêng cho ta đi."
"Ta nào biết viết nhạc?"
Chỉ có thể hát những bài hát dịu dàng nhất mà ta biết, tất cả đều hát cho hắn nghe.
Hát đến câu cuối, ta đã buồn ngủ đến mức mắt sắp díp lại.
Dứt lời, hắn xoay người chạy vụt khỏi nhà lao.
Hôm nay, hắn lưỡng lự giữa hai cái tên trên giấy hồi lâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thái tử muốn Đông Sơn tái khởi, phải xem ý trời thôi. Chỉ có thần vận trời ban mới có thể xoay chuyển ván cờ này." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Biết đâu Thập Ngũ vẫn luôn lăn lộn bên ngoài tìm tin tức, đợi có cơ hội sẽ phối hợp với huynh trong ngoài giáp công? Ta thấy đứa nhỏ này không giống kẻ phản bội đâu."
"Mấy vị đại thần trong Nội Các bị giam lỏng. Nội tổ phụ ta mắng thẳng tân đế ngay trên Kim Loan Điện, bị đánh ba mươi trượng. Vệ binh hành hình đều là người của tân đế, cố tình nện một trượng vào sau gáy ông. May mà cứu kịp thời, giữ được cái mạng, nhưng từ đó lại ngây dại như đứa trẻ."
"Còn những kẻ chếc muộn, đều bị bắt lại. Lăng trì, yêu trảm, cắt tai, c.h.ặ.t đ.ầ.u gối, cuối cùng vẫn chọn tự sát trong phòng tra tấn."
"Đại ân đại đức của chủ tử, kiếp sau làm trâu làm ngựa, nô tài nhất định báo đáp!"
Hựu Niên mỗi ngày đều phải tĩnh tọa rất lâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ta nhìn hắn, bỗng cảm thấy trái tim đau nhói đến phát điên.
"Vậy mà, lại rơi vào tình cảnh này."
Ngắm hoàng hôn, lắng nghe tiếng gió thì thầm,
"Tiểu Ngư cũng có đại dương của riêng mình."
Hắn hỏi: "Đây là bài hát cô viết cho mình sao?"
*
Những người có tên trong danh sách này, có cận thần của Tiên Đế, có trung thần nghĩa sĩ, có danh nho lỗi lạc, có cả tướng quân.
Ta hiểu ngươi mà, ngươi đã đủ kiên cường rồi…"
Đây là lần đầu tiên Hựu Niên nói với ta về cục diện chính trị.
Lá sẽ chuyển vàng, vạn vật vẫn như thường.
Không khí nặng nề đến mức khiến ta nghẹn thở.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
Hắn nhìn trần phòng giam, bắt đầu lẩm bẩm đọc tên.
*
"Không còn ai nữa đâu… chếc cả rồi."
Giờ đây chịu cực hình bị tống vào ngục, cả nhà bị tiêu diệt, những thuộc hạ còn sót lại cũng chẳng còn ai…
"Ám vệ của ta, Sơ Nhất, Sơ Nhị, Sơ Tam, Sơ Ngũ, Sơ Lục, Sơ Thất, Sơ Cửu, Sơ Thập, Thập Nhất, Thập Nhị, Thập Tam… chếc hết rồi."
Bất cứ ai có thể được tân hoàng tin tưởng giữa thời điểm cải triều hoán đại này, đều là trung thần của hoàng thất, phía sau còn liên lụy cả một dòng tộc.
"Huynh đừng nói vậy chứ… hắn cũng chẳng dễ dàng gì."
Ta cong mắt cười, dùng năm ngón tay làm lược, chậm rãi chải từng sợi tóc rối của hắn.
Thấy hắn gạch bỏ hai cái tên đó, rồi viết một cái tên khác.
"Hồi đó khi thu nhận bọn họ, ta lười đặt tên, cứ thế mà bừa bãi gọi như vậy… Nhưng họ đã đi theo ta hơn mười năm, bôn ba trước sau, tận trung tận nghĩa."
Hắn là đường huynh của Thái tử, cũng là cánh tay phải đắc lực nhất của Thái tử.
Ta chọc chọc lưng Hựu Niên:
Ta giật b.ắ.n người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ta và Hựu Niên không còn tiết kiệm nến hay dầu đèn nữa.
"Thần Cơ Doanh phản bội, Hổ Bí Quân chếc trận ba phần, còn lại bảy phần đều quy hàng."
*
Không nhịn được, ta đưa tay ôm lấy đầu hắn vào trong lòng.
Cuối cùng, Hựu Niên cắn chặt răng, vung tay tự tát mình một cái.
Ta không giỏi an ủi ai.
Chương 15: Chương 15
Từng cây nến được thay mới, sáp nhỏ xuống tạo thành một vũng nước mắt đỏ tươi xấu xí.
Chúng ta sống trên đời là để cảm nhận ánh mặt trời.
"Mấy vị vương gia lớn tuổi đều im thin thít. Bọn họ không mở miệng, thì triều đình cũng chẳng ai dám hó hé nữa."
Ta mất một tiếng đồng hồ để xâu chuỗi lại mối quan hệ giữa các nhân vật, chỉ thấy phía trước tối om một màu.
*
Hựu Niên vẫn gối đầu lên cánh tay, ánh mắt tối sầm, dường như chẳng còn chút ánh sáng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngọn đèn trên bàn cứ cháy suốt cả ngày đêm.
Hát Thế gian mỹ hảo, hát Gió nổi lên rồi, hát Con cá nhỏ này để tâm.
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Ta chỉ biết đùa giỡn tán dóc, pha trò cười cợt.
Tiểu Ngư, Tiểu Ngư.
Mỗi nét bút mà Hựu Niên đặt xuống, đều là một lần đau đớn lựa chọn, quyết định xem nên đẩy gia tộc nào vào chỗ chếc.
Khô khốc an ủi hắn:
15
"Tiên Đế đột tử, Hoàng hậu Hứa thị bị một dải lụa trắng tiễn đi, phụ mẫu huynh trưởng đều bị c.h.é.m đầu."
"Phản bội cũng chẳng sao nữa. Đến nước này rồi, sống được một người tính một người."
Hắn nghẹn ngào không nói nổi nữa, chỉ biết dập đầu ba cái, nặng nề mà dứt khoát.
"Nhưng bảo bối ơi, đời người đâu chỉ có vậy?
Trước nỗi đau thực sự, ta lại lúng túng đến mức chẳng thể thốt ra lời nào.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.