Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 55 : Dế Mèn Phiêu Lưu Ký.
Hắn thích đọc sách cũng thích viết văn nhưng ở tương lai mấy ai lại còn viết tay ? ngồi gõ chữ là được rồi, gõ bàn phím nhàn hơn viết tay nhiều lắm, cũng nhanh hơn nhiều lắm.
Cũng không ai quy định một học sinh dốt văn không thể viết ra tác phẩm văn học hay, có nhiều khi người ta chỉ quan tâm kết quả chứ không để ý quá trình.
Tự mình viết sách, Minh đối với các tác giả Việt Nam thế hệ trước lại càng bội phục.
Minh lúc này cũng không có ngồi ôn bài tập, bài tập về nhà hắn đã sớm làm xong từ tối thứ 6.
Tôi sống độc lập từ thủa bé.
Có đôi khi, dùng người cũng không cần tài năng mà là cần an tâm.
Đối với quyển sách này Minh có rất nhiều hoài niệm, cũng đầu nhập rất nhiều tâm sức.
Từ đây, tôi bắt đầu vào cuộc đời của tôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thời gian lại trôi qua 2 ngày, hôm nay là thứ 7.
Khi tiếng báo thức vang lên, cổ tay của Minh khẽ run sau đó hắn hơi liếc nhìn màn hình di động.
“Viết sách đúng là vất vả, đây là ta gần như chỉ chép sách, không biết các tác giả thế hệ trước còn phải cố gắng ra sao ?”.
Ngay như J.K.Rowling trước khi thành công tài năng văn học cũng không lộ rõ.
Tôi là em út, bé nhất nên được mẹ tôi sau khi dắt vào hang, lại bỏ theo một ít ngọn cỏ non trước cửa, để tôi nếu có bỡ ngỡ, thì đã có ít thức ăn sẵn trong vài ngày.
Bộ truyện này thật sự mở ra một thế giới khác trong mắt hắn, cũng để Minh có rất nhiều kỷ niệm đáng nhớ.
“Đã 11h30 rồi sao ?”.
Trái lại, còn thấy khoan khoái vì được ở một mình nơi thoáng đãng, mát mẻ.
Đối với Minh, VnExpress chỉ là ‘thử tay’ việc này chỉ cần chú Thắng làm tốt, sau này Minh có thể an tâm giao cho chú Thắng càng nhiều đại sự, để chú Thắng thay mặt hắn làm càng nhiều việc.
Khi hắn đọc đoạn mở đầu của Dế Mèn, năm đó Minh khoảng lớp 6- lớp 7 gì đó.
Ban đầu chú Thắng tương đối hoang mang cùng lo lắng nhưng có một điểm khiến Minh không thể không đánh giá cao con người này đấy là chú Thắng cũng không từ chối, không đi thoái thác.
Tôi cũng không buồn.
Ba anh em chúng tôi chỉ ở với mẹ ba hôm.
Chỉ cần là nhiệm vụ của ‘thủ trưởng’ khó khăn hơn nữa chú Thắng cũng sẽ dốc hết sức đi hoàn thành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Những cái khác khó mà nói nhưng chữ của Cao Thanh Minh xác thật rất đẹp, đủ khả năng đi thi ‘vỡ sạch chữ đẹp’ cấp nhà trường thậm chí cấp thành phố.
Cũng không biết hắn có thể viết lại bao nhiêu phần trăm của nguyên tác từ tác giả Tô Hoài ?.
Không rõ có phải vì phúc lợi của trọng sinh hay vì viết trước rất nhiều bản thảo ra nháp, Minh viết càng ngày càng thông thuận, mãi cho đến khi sự chú ý của hắn bị phá vỡ bởi tiếng chuông điện thoại hay đúng hơn là tiếng báo thức.
Cẩn thận cất kỹ quyển sổ ô ly, Minh cầm theo điện thoại đứng lên.
Hắn đang bắt đầu viết – Dế Mèn Phiêu Lưu Ký.
Đã là trải nghiệm cùng tận hưởng, chỉ cần sức mình có thể thì sao không làm tốt nhất ?.
Kiến thức cấp 2 thì nhờ trí nhớ hơn người, Minh vẫn nắm rất chắc, căn bản không cần ôn luyện lại quá nhiều.
Minh cứ thế đắm chìm trong không gian văn học của mình, hắn như quên đi thời gian, quên đi không gian, trong mắt hắn chỉ còn lại cây bút cùng quyển vở ô ly, trong mắt chỉ còn lại từng dòng chữ hoa mỹ như đang nhảy múa.
Hắn hẹn Phan Hương giới thiệu nhân viên cho mình, chiều nay đến phỏng vấn tại Phủ Tây Hồ.
Song tôi chưa cần biết đến thế, tính đến thế. Mà hãy lấy sự được ung dung độc lập một mình là điều thích lắm rồi...
Lứa sinh ấy, chúng tôi có cả thảy ba anh em.
Vừa viết, Minh lại vừa tưởng tượng lại hình ảnh Dế Mèn Phiêu Lưu Ký trong đầu hắn.
Tôi vừa thầm cảm ơn mẹ, vừa sạo sục thăm tất cả các hang mẹ đưa đến ở. Khi đã xem xét cẩn thận rồi, tôi ra đứng ở ngoài cửa và ngửng mặt lên trời.
Tạm không nói về năng lực cá nhân, sự trung thành này của chú Thắng với ông Cẩm . . . quả thật là tài phú quá lớn của Cao gia nói chung mà Minh nói riêng.
_ _ _ _ _ _ _
Ở bên cạnh là một đống bản thảo viết nháp được bày sẵn, đây cũng là thói quen viết văn của Minh, trước khi viết cái gì đều lập sẵn dàn ý ra nháp thậm chí viết trước ra nháp sau đó mới chính thức bắt tay vào làm.
Hắn để chú Thắng thay mặt hắn phỏng vấn, hắn chỉ ngồi bên cạnh nghe thôi, đợi ứng viên về hết thì hắn mới đưa ra quyết định.
Ngoài ra Minh cũng muốn tạo dựng hình ảnh học sinh giỏi văn cho mình bởi vì hắn hiện tại đã bắt tay vào viết Dế Mèn Phiêu Lưu Ký.
Chương 55 : Dế Mèn Phiêu Lưu Ký.
Đối với Minh, hắn không đặt nặng thành tích kết quả học tập, đối với hắn thời cấp 3 là sự trải nghiệm và tận hưởng.
"Phải như thế, để các con biết kiếm ăn một mình cho quen đi. Con cái mà cứ nhong nhong ăn bám vào bố mẹ thì chỉ sinh ra tính ỷ lại, xấu lắm, rồi ra đời không làm nên trò trống gì đâu."
Đây cũng không phải tập làm văn mà là nguyên một quyển sách văn học cho nên cũng không có ‘viết nháp’ mà là Minh dựa vào ký ức của bản thân kiếp trước mà viết Dế Mèn Phiêu Lưu Ký ra nháp sau đó cố gắng chỉnh sửa lại tình tiết, câu chữ, cách dùng từ ở bản chính thức.
Đương nhiên cũng không phải hắn đứng ra phỏng vấn dù sao Minh mới 16 tuổi, nhiều cái không tiện.
Rất nhiều công ty gia đình sau này hình thành cũng từ đây mà ra, không cầu làm ra công trạng gì to lớn thậm chí không cầu phát triển công ty nhưng từ trên xuống dưới công ty nhất định phải nắm trong tay mình.
Hắn lúc này đang dùng bút mực viết nắn nót từng chữ từng chữ lên quyển vở ô li.
_ _ _ _ _ __ _
Không có Dế Mèn Phiêu Lưu Ký vậy cũng sẽ không có những ngày bất chấp cái nắng ngoài 30 độ giữa thời tiết Hà Nội, cả đám trẻ con ra ruộng ngô đi bắt châu chấu.
Như đã nói, thế giới này không có Dế Mèn Phiêu Lưu Ký, điều này làm Minh quá mức tiếc nuối đồng thời cũng thôi thúc Minh mang nó tái hiện lại.
Sang tuần trường sẽ tổ chức thi chất lượng đầu năm, tuy Minh đã không còn muốn đổi sang chuyên văn nhưng thi chất lượng đầu năm vẫn là rất quan trọng.
Điểm thi chất lượng đầu năm có thể phân biệt lực học của học sinh trong lớp đồng thời cũng có thể tăng thiện cảm với giáo viên, đặc biệt là giáo viên chủ nhiệm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ấy là tục lệ lâu đời trong họ nhà dế chúng tôi. Vả lại, mẹ thường bảo chúng tôi rằng:
Bởi thế, lứa sinh nào cũng vậy, đẻ xong là bố mẹ thu xếp cho con cái ra ở riêng.
_ _ _ _ _ _ _ _ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Minh dừng tay, đặt chiếc bút mực xuống bàn sau đó vặn vẹo cơ thể.
Không có Dế Mèn Phiêu Lưu Ký cũng chẳng có một đám trẻ con túm năm tụm ba xuống bãi sông Hồng đi đào đất hòng kiếm được một em ‘dế mèn’.
Qua những ngọn cỏ ấu nhọn và sắc, tôi thấy màu trời trong xanh. Tôi dọn giọng, vỗ đôi cánh nhỏ tới nách, rồi cao hứng gáy lên mấy tiếng rõ to.
Buổi sáng thứ 7, sau khi Minh hoàn thành hành trình chạy bộ của mình như thường lệ thì hắn trở về bàn học.
Rồi mẹ tôi trở về.
Hắn cần xuống nhà ăn cơm, chiều nay hắn còn có việc.
Tuy nhiên nếu có thể làm đến tốt nhất vì sao không đi làm ? nhất là với một người thích văn học như Minh, hắn thật sự yêu văn học mà không phải ‘giả vờ’.
Tới hôm thứ ba, mẹ đi trước, ba đứa tôi tấp tểnh, khấp khởi, nửa lo nửa vui theo sau. Mẹ dẫn chúng tôi đi và mẹ đem đặt mỗi đứa vào một cái hang đất ở bờ ruộng phía bên kia, chỗ trông ra đầm nước mà không biết mẹ đã chịu khó đào bới, be đắp tinh tươm thành hang, thành nhà cho chúng tôi từ bao giờ.
Chú Thắng hiện tại cũng đã truyển về Phủ Tây Hồ, đám thằng Tài- Hiếu- Long cũng bắt đầu đi theo chú Thắng học võ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chú Thắng lúc này cũng biết việc mình là chủ toà soạn báo của VnExpress.
Cho dù tôi sẽ sung sướng hay khổ sở, cái đó tùy ở tính tình tôi khôn ngoan hay đần độn.
Hắn viết rất chăm chú cũng rất cẩn thận, nét chữ tròn trịa, rõ ràng trên trang vở ô ly trắng tinh.
Một phần tuổi thơ của hắn, của đám trẻ trong xóm nhà hắn đều chịu ảnh hưởng của quyển sách nhỏ này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.