Coviz
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 74: Lời mời
“Có chuyện gì vậy?”
“Vậy thì lần thứ 3 này sẽ đề cập tới vấn đề gì?”
Asin đưa ra giả thuyết.
“Cũng có thể! Tuy nhiên tỉnh thức giả cấp 4 có giác quan cực kỳ nhạy bén, họ có thể phát hiện chuyển động trong một phạm vi mà không cần phải nhìn”
Trước đây, Vũ đã đọc ở đâu đó rằng, cơ thể con người chịu đựng được tối đa 45 đơn vị đau (del unit) . Khi phụ nữ sinh con, họ phải chịu đựng tới 57 đơn vị đau, nó tương đương với việc bạn bị gãy 20 cái xương cùng 1 lúc. Còn đàn ông, khi nhận 1 cú đá vào bộ ấm chén, con số này là 9000 đơn vị, tương đương với việc phải sinh 160 đứa trẻ hoặc gãy 3200 cái xương cùng lúc.
“Chẳng phải Rishi cũng là đàn ông sao? Điểm yếu nhất của đàn ông, chính là chỗ đó”
Thông qua một phần ký ức sáng tỏ trong tâm thức, Vũ hiểu rằng những trường năng lượng kia được trái đất sinh ra thông qua sự vận hành của tự nhiên, của vũ trụ. Những dải năng lượng khổng lồ từ vũ trụ được trái đất hấp thu vào bên trong lõi rồi trả lại cho mặt đất những trường năng lượng đủ màu sắc lung linh.
Asin nhìn Vũ với ánh mắt lạ lẫm rồi nhún vai: “Rishi là tỉnh thức giả cấp 4 đó thưa chủ nhân. Tuy hắn có vẻ hèn nhát nhưng mà để đấu tay đôi với hắn thì lại là câu chuyện khác”
Asin nhíu mắt.
“Có lẽ sẽ có chiến tranh!” Asin phỏng đoán.
Trong vô thức, Vũ kêu tên cây trường thương màu đen kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vũ đứng trên mặt tường thành, gió lồng lộng thổi khiến những lá cờ phật giáo phần phật bay. Ở cột cờ cao nhất, đại kỳ luân xa cuồn cuộn giữa không trung như những con sóng.
So với đạo quân xác sống vừa tấn công Linh Sơn thì liên minh giữa các thành kia còn khủng bố hơn gấp nhiều lần. Nếu bị tấn công, đừng nói chuyện có thể chống trả bao nhiêu lâu, chỉ sợ trong vài giờ, Linh Sơn sẽ chìm trong dòng sông lịch sử.
Vũ nhìn vào tâm thức của mình. Nó vẫn bị một bóng đen bao phủ, chỉ một phần nhỏ nhoi là xuất hiện ánh sáng chói lọi. Những trường năng lượng được tâm thức hấp thu, cố gắng đẩy lùi bóng đen xung quanh, cố gắng chiếu rọi ánh sáng ra mạnh nhất có thể.
“Vậy ai cũng có thể thách đấu à?” Vũ tò mò.
“Vậy thì ta chỉ cần đánh thắng Rishi là những thành chủ còn lại sẽ không có cớ gì tiến đánh Linh Sơn” Vũ gãi cằm.
“Nhưng mà sức ảnh hưởng của Global Shield cũng đã suy yếu nhiều trong mấy năm nay, một phần vì các thành đều có thể tự chủ được về mặt phát triển, không còn phụ thuộc quá nhiều vào tổ chức này, nhất là những lãnh thổ thuộc top đầu” Asin nói tiếp.
Tuy Vũ có thể chiến thắng Asin nhưng tay sát thủ này cũng chỉ là tỉnh thức giả cấp 3. Để đấu ngang tay với tỉnh thức giả cấp 4 thì lại là một câu chuyện khác. Một tỉnh thức giả cấp 3 đạt tới cực hạn sức mạnh so với tỉnh thức giả cấp 4 mới toanh đó là một trời một vực.
Thành Linh Sơn này, những trường năng lượng ở đây thật sự mãnh liệt, Vũ gật gù tâm đắc. Quả không hổ danh là thánh địa. Đáng tiếc rằng nó đã bị những ma tăng vấy bẩn.
Longinus, ngọn giáo huyền thoại của những người theo đạo Thiên Chúa. Hóa ra nó có thật à? Vũ lẩm bẩm. Một đoạn ký ức cũ hiện lên, Vũ biết đó là ngọn giáo Longinus. Một trong những thánh tích của Thiên Chúa Giáo.
Ảo ảnh của trường thương kia lại xuất hiện một loạt hình ảnh rời rạc. Một thương quét ngang thiên địa, vạn vật bị hủy diệt. Một thương đâm lên vòm trời, huyết vũ đổ xuống nhuộm đỏ không gian.
Đột nhiên Vũ bừng tỉnh, hắn nhớ lại lần hạ đo ván Asin. Chỉ một đòn đấy thôi, gã sát thủ số 1 Minh Địa đã phải đo ván. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một thân áo nâu sòng, Vũ lặng lẽ nhìn xung quanh, các tăng binh, người dân đang cặm cụi thu dọn xác của thây ma, quái thú sau trận đại chiến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vũ im lặng không trả lời, trong đầu suy nghĩ. Asin liếc nhìn Vũ, cũng có thể đoán được rằng chủ nhân của y không muốn để mất Linh Sơn.
“Ngài định trả lại Linh Sơn sao?
“Vậy thì ta sẽ đi Thiên Thành một chuyến xem sao!”
Hắn mở to mắt, cảm thấy cơ thể như được bổ sung thêm năng lượng, hết sức sảng khoái và tràn đầy sinh lực.
Khi những câu hỏi hiện lên trong tâm thức Vũ, vùng bóng tối đột nhiên rung lên dữ dội, giống như có một trận động đất. Từ những rung động tâm thức, trí óc Vũ nhấp nháy ẩn hiện những hình ảnh mơ hồ mà hắn không rõ là gì. Đó có thể là những ký ức trước kia hiện lên một cách lộn xộn, không có bất cứ trật tự nào.
“A!” Asin vô thức lấy tay che lấy hàng họ, cơn đau đớn thời điểm đó chợt truyền về trong trí óc hắn khiến tay sát thủ tự nhiên ớn lạnh phía dưới.
Những trường năng lượng này xuyên qua đỉnh đầu Vũ, chạy khắp trong cơ thể rồi hòa vào tâm thức, khiến hắn cảm thấy sảng khoái. Nếu Long hay Uyển Hương có mặt tại đây lúc này, hẳn sẽ nhìn thấy hào quang 7 màu của Vũ đang cuồn cuộn bốc lên mãnh liệt.
Asin đáp.
“Nếu nói vậy thì việc chiến tranh giữa các lãnh thổ chỉ còn là vấn đề thời gian?” Vũ thắc mắc.
“Chính xác là như vậy!” Asin gật đầu.
“Theo tin tức tình báo trong hệ thống thông tin sát thủ mà tôi có được thì chủ đề lần này chính là nói về ngài”
“Một mình Linh Sơn nhỏ bé, chống lại liên minh Song Giang, Yên Hòa, Tân Hoa Hạ, Ayutthaya và Hắc Thành. Cái này chính là lựa chọn cái c·h·ế·t” Vũ lạnh lẽo nghĩ đến.
“Nếu ta vẫn muốn giữ lại Linh Sơn thì sao?”
“Chủ nhân!”
Asin gãi cằm, khuôn mặt trở nên bí hiểm.
“Áo choàng lông ma sói liệu có giúp ích gì được không? Nếu ta kết hợp với dịch chuyển tức thời, vừa vào trận đã lập tức công kích phủ đầu thì liệu có giành được phần lợi thế nào không?”
Bỗng Vũ cười lên hăng hắc khiến Asin cảm thấy khó hiểu rồi nói:
“Có một điểm này, chắc có lẽ ít người biết.”
Từ phía sau, Asin đã đứng đó từ bao giờ. Vũ đứng lên, làm vài động tác duỗi cơ, khớp rồi nhận ra trời đã ngả về chiều. Phía bên dưới chân thành, công việc dọn dẹp cũng đã hòm hòm.
Hắn trầm ngâm không thôi. Từ một kẻ vô danh tiểu tốt bỗng chốc trở thành một Thành chủ, Vũ vẫn chưa hết bất ngờ.
Vũ đột nhiên cảm thấy tự tin trong sự kiện lần này. Nhưng trước mắt, trong 10 ngày này, hắn phải tập trung tối đa cho việc luyện tập và hấp thu những trường năng lượng để mở rộng tâm thức. Vũ nhận ra, tâm thức mới là cội nguồn của tất cả sức mạnh
“Đúng vậy. Tôi nghe ngóng được rằng Pháp vương Rishi đã kéo được đồng minh là các thành Song Giang, Yên Hòa, Tân Hoa Hạ, Ayutthaya và Hắc Thành đứng về phía mình. Tôi nghĩ hắn muốn thông qua Hội nghị này để lấy lại vị trí”
Vũ híp mắt nhìn ra xa. Ngày trước còn là đặc công, Vũ có một số ngòn đòn cực kỳ hiệu quả để triệt hạ đối phương ngay từ đòn đầu tiên. Hắn liền hồi tưởng lại những ngày đó, nhớ lại những lần thi hành nhiệm vụ, đối diện với kẻ thù mạnh hơn mình.
Vũ hít một hơi, nhìn ra trập trùng đồi núi phía trước mặt thành.
Vũ ngồi xuồng, bắt đầu hít thở, tâm thức chợt biến đổi rồi như một vòng xoáy, thu nạp những trường năng lượng ở xung quanh, tiến nhập vào cơ thể.
Chương 74: Lời mời
“Bất cứ ai cảm thấy có thể ngồi vào cái ghế thành chủ, đều có thể thách đấu. Nhưng mà làm gì có những thời điểm tất cả các vị thành chủ đều xuất hiện tại Thiên Thành để mà thách đấu? Kể cả có xuất hiện đầy đủ đi nữa, những người ôm mộng làm thành chủ cũng đâu được lên Thiên Thành. Nói cách khác, cái quy định này đặt ra gần như là cho vui”
“Nói về ta?”
Những trường năng lượng này tạo nên sự sống của mọi sinh vật trên trái đất. Tất cả đều hấp thụ trường năng lượng này để sinh trưởng, phát triển.
“Longinus!”
Asin cười khẩy rồi nói.
“Nhưng mà Global Shield có thể sẽ không để điều này diễn ra vì họ có một nguyên tắc là các tòa thành không được gây chiến với nhau. Chính điều luật này mới giữ hòa bình được bao nhiêu lâu nay” Asin nói khiến Vũ trầm ngâm.
Vũ đưa ra phương án.
“Hội nghị thành chủ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu muốn sống sót khi phải đối diện với những con quái vật này thì phải có nhiều hậu chiêu. Vũ không rõ liệu sức mạnh của tâm thức hiện tại có thể đương đầu với sức mạnh thể chất của Rishi hay không bởi cũng chưa có một nghiên cứu hay so sánh nào để tham chiếu.
Vũ lập luận.
Asin lập luận.
“Như vậy, ta sẽ có những lựa chọn là trả lại Linh Sơn cho hắn hoặc giữ lại cho mình. Trả lại thì dễ dàng cho cả ta và hắn rồi”
Vũ cười rồi chằm chặp nhìn xuống hạ bộ Asin.
“Như vậy là nếu muốn giữ lại Linh Sơn, chỉ còn cách phải đi chuyến này?” Vũ bóp trán.
“Đúng vậy!” Asin gật đầu.
Theo trí nhớ trước đây của mình, Vũ đã đọc trên báo, rằng nhiều nhà thờ Thiên Chúa ở Châu âu đã tuyên bố lưu giữ ngọn giáo thần này. Nhưng mà hình ảnh hiện lên trong Vũ cho thấy, những ngọn giáo kia đều là giả mạo…
Asin nói.
Cả thân thể rung lên kịch liệt, Vũ hoảng hốt mở mắt, thở hổn hển, mồ hôi túa ra như tắm. Trước mắt hắn, mờ ảo hình ảnh một thanh trường thương màu đen, đang tỏa ra thứ năng lượng cực kỳ quỷ dị.
“Chỉ cần mở rộng được tâm thức thì khả năng thu nạp các trường năng lượng sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Một khi tâm thức mạnh mẽ thì khả năng chi phối vạn vật sẽ vì thế mà cao hơn. Phải chăng những phép thuật của phương tây hay pháp lực của phương đông đều đến từ khả năng chi phối các trường năng lượng?” Vũ bắt đầu nghiền ngẫm, tự mình đặt ra những câu hỏi.
“Có rồi, chỉ 1 đòn thôi, Rishi tất bại! Dù hắn có mạnh cỡ nào”
Asin nhíu mày.
“Như vậy nếu muốn giành chiến thắng, chúng ta chỉ có cơ hội rất nhỏ ngay từ khi bắt đầu trận chiến. Ngay khi đối thủ chưa kịp sử dụng các giác quan” Vũ híp mắt nói.
Vũ liền đó trầm xuồng. Sự bỏ chạy hèn nhát của Pháp vương Rishi đã khiến Vũ nhìn hắn bằng con mắt khinh thường mà quên đi đó là một trong những người mạnh nhất Minh Địa.
“Về lý thuyết là như vậy. Nếu đòn đầu tiên khiến hắn tối tăm mặt mũi thì cơ hội chiến thắng sẽ cao hơn”
“Ngài tăng trưởng nhờ tôi chuyển lời với chủ nhân, 10 ngày nữa có Hội nghị Thành chủ tại Thiên Thành. Ngài với tư cách là tân Thành chủ của Linh Sơn, được mời tham dự”
“Trong quy định của Global Shield, có một điều đó là có thể thách đầu với thành chủ để thay thế vị trí của ông ta. Nhưng mà địa điểm tổ chức phải là tại Thiên Thành, dưới sự chứng kiến của Hội đồng tối cao và các vị thành chủ khác chứ không được diễn ra ở bất kỳ nơi nào khác.”
“Ngươi có nhiều kinh nghiệm, nói thử cho ta về cái gọi là Hội nghị Thành chủ này một chút” Vũ hỏi.
“Chuyện gì?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Qua một lúc lâu, những trường năng lượng xung quanh đã mờ dần, bóng tối bên trong tâm thức của Vũ vẫn như vậy. Nhưng mà nếu nhìn kỹ, phần giáp ranh giữa sáng và tối đã mở rộng ra thêm một chút.
“Là phúc hay họa?” hắn lẩm bẩm rồi đôi mắt nhắm lại, cảm nhận những rung động, những thay đổi ở xung quanh. Tâm thức hắn trải rộng, thấy những trường năng lượng ở xung quanh đang cuộn lên mạnh mẽ, đủ các màu sắc lung linh.
“Đúng vậy, vì thế mà Pháp vương Rishi muốn Linh Sơn trở nên hùng mạnh hơn. Ông ta cũng sợ việc bị các lãnh thổ khác thôn tính”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.