Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Coviz

Unknown

Chương 61: Ông, cháu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61: Ông, cháu


Lão béo chầm chậm đi về phía bộ bàn ghế dùng để tiếp khách rồi nói Thành Vinh ngồi xuống.

“Nhưng Vương Yến thì có liên quan gì ở đây hả ông?”

“Ông nói gì?!”

Lão béo nhìn thằng cháu, thở dài:

Thành Vinh thắc mắc.

“Ông gọi con có việc gì ạ?”

Vinh kể.

Vinh nhún vai.

“Bây giờ con đã là thành chủ rồi, thì phải cố gắng mà quan sát ta, mẹ con và bác Phong điều hành công việc để mà học chứ. Ít nữa mọi người già yếu, c·hết đi thì con tính sao?”

Hiện nay con bé Mộc Trà đã trở lại pháo đài Chu Tước. Phe đó giờ có thêm pháo đài Huyền Vũ và Thanh Long, Song Giang hiện nay ở vào thế bị bao vây với Chu Tước nằm ở phía nam, Huyền Vũ nằm ở phía tây và phía Đông là Thanh Long.

Thành Vinh ngớ người trước câu hỏi của ông ngoại. Y tưởng ông sẽ giao cho mình việc gì đó khác nhưng đột nhiên lại hỏi về Vương Yến.

Thành Vinh không nói gì, trong lòng ấm ức, chỉ nở một nụ cười méo mó. Bàn tay y khẽ nắm lại, toàn thân run lên khe khẽ.

“Đấy là cháu không có gì đặc biệt. Những người thân cận quanh cháu đều khẳng định trước đây con bé này rất mong muốn trở thành con dâu của Lưu Phủ”

Thành Vinh im lặng, đầu cúi gằm. Hắn chỉ là thành chủ trên danh nghĩa còn mọi quyền hành gần như nằm trong tay ông ngoại, mẹ hắn và ông bác.

Lão béo trầm ngâm ngồi trước bàn làm việc. Trước mặt là đủ các loại giấy tờ, báo cáo từ Yên Hòa và Song Giang. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lão béo nhìn Vinh, chầm chậm nói từng chữ.

“Cộc..cộc!” tiếng gõ cửa vang lên khiến lão bình tâm trở lại, đoạn nói vọng ra: “Vào đi!”

“Cháu đi gặp Yến? Gặp ở đâu hả ông?” Vinh ngơ ngác.

May mắn là còn đường đi lên phía Bắc không bị chặn lại vì lãnh chúa pháo đài Bạch Hổ là thân cận của Lưu Thành Phong. Nếu gặp chuyện, có thể nhờ quân lực của Tân Hoa Hạ tiến xuống để ứng cứu.

Nghĩ đến Long, lão béo lại thêm phần căm giận. Con hàng đệ nhất Uyển Hương như vậy mà bị nó c·ướp đi luôn. Lão vừa mất một đống tiền lại chẳng được cái miếng gì. “Tổ cha mày!” lão béo tức điên, chửi lên một câu.

Lại thêm chuyện của thằng Long nữa. Thằng khốn ấy đã trở lại và đưa ra lời tuyên chiến với lão. Một tỉnh thức giả cấp 5 muốn g·iết người, nó không phải là chuyện đùa. Với bộ chiến giáp và hệ thống phòng thủ ưu việt của Song Giang, lão béo tự tin là thằng con hoang ấy sẽ không ngu mà tìm đến gây chuyện.

Y nhăn trán, cố nhớ xem có những thông tin gì về Vương Yến. Trong đầu Thành Vinh hiện lên hình ảnh một cô gái xinh đẹp, trước đây hay qua lại Lưu Phủ.

“Ồ! Bây giờ cháu đến đó khác gì mỡ dâng miệng mèo. Pháo đài Huyền Vũ bắt cháu giao cho chị Trà thì sao? Thằng Sơn bị đuổi khỏi Huyền Vũ, giờ đang ăn bám chúng ta đó ông ngoại”

Là thành chủ mà chẳng có tý quyền hành gì nên Thành Vinh vẫn chỉ loanh quanh với những bữa tiệc thác loạn cùng bọn g·ái đ·iếm. Ấy vậy mà gặp bất cứ ai, từ ông ngoại, mẹ cho đến ông bác, bọn họ đều ngoạc mồm ra chửi hắn phải học hỏi. Học cái gì trong khi mọi việc bọn họ đểu làm hết, lo hết cả?

“Ta muốn cháu lấy nó làm vợ”

Vinh há hốc mồm.

Có điều con đường từ thành Yên Hòa lên Song Giang hiện nay lại cực kỳ nguy hiểm bởi pháo đài Chu Tước án ngữ gần biên giới hai lãnh thổ. Thời gian này, các đoàn xe từ Yên Hòa tới Song Giang liên tục bị phục kích, đánh phá khiến lão béo hết sức đau đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Mày đúng là ngu ngốc. Lại đây ông nói cho mà nghe” lão béo vẫy tay, Thành Vinh lưỡng lự rồi ngồi xích lại. Trần Yên Hòa hé miệng vào tai Vinh, thì thầm to nhỏ. Khuôn mặt Vinh thay đổi theo lời nói của lão…

“Ngồi xuống nói chuyện đã”

Thành Vinh không hiểu gì, nhăn trán nhìn ông ngoại.

“Cũng bình thường, không có gì đặc biệt”

“Thời đại mới bây giờ, đàn ông đàn bà muốn bao nhiêu vợ bao nhiêu chồng chẳng được. Miễn là có khả năng. Hơn nữa, việc này lại quan trọng đến sự tồn vong của Song Giang” lão béo nói.

Trần Yên Hòa xếp lại mớ hồ sơ rồi đứng lên, đi về phía thằng cháu ngoại.

Thành Vinh khuôn mặt rạng rỡ nhìn ông ngoại. Có lẽ đây là cơ hội để y chứng minh khả năng của mình.

Bàn tay múp rụp của lão gõ gõ nhẹ lên mặt bàn, đôi mắt đăm chiêu nhìn vào hư vô. Mọi việc diễn ra không theo tính toán của lão khiến cho Trần Yên Hòa mất ăn mất ngủ để tính toán lại mọi việc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Việc gì hả ông?

“Tất nhiên Mộng Điệp vẫn là vợ cháu. Đám cưới vẫn sẽ diễn ra khi hết tang sau 1 năm” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Hả?”

“Cháu có biết Yến. Ngày trước nó hay đến đây chơi với chị Trà”

“Vì cháu không để ý. Cháu còn mải mê ăn chơi ở ngoài” lão béo trầm giọng nói khiến Thành Vinh rơi vào ngượng ngùng. Chắc có lẽ thế thật.

Việc ra ngoài săn g·iết quái vật, thanh tẩy lãnh thổ thì đã có chị Mộc Trà lo. Dù muốn, Thành Vinh cũng chẳng chen vào được. Ngay cả việc cưới xin, bản thân hắn cũng chẳng quyết được

Lão béo liếc nhìn thằng cháu, thấy thái độ của nó liền an ủi: “Ông biết cháu cũng có nhiều tâm sự. Cũng muốn ra sức công hiến. Đúng là phải tích lũy kinh nghiệm. Thôi được rồi, vậy ông sẽ giao cho cháu một việc cực kỳ quan trọng này. Chỉ có cháu mới có thể làm được”

Vinh leo lẻo nói.

“Cháu với Triệu Vương Yến là bạn từ nhỏ nhỉ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Quan hệ giữa cháu với nó thì sao?”

Lão béo nhớ lại câu nói của Thành Nam trước khi lên đường đi săn quái vật: “Tôi đã suy nghĩ rất kỹ rồi. Người kế vị Song Giang sau này chắc chắn phải là Mộc Trà. Còn Thành Vinh, ông có thể để nó kế vị thành Yên Hòa cũng được. Hai chị em mỗi đứa một giang sơn, như thế hợp lý.”

Chính vì lựa chọn đó của Thành Nam mà lão béo đã quyết định ra tay khi có cơ hội tốt. Không ngờ hành động này lại bị ghi lại. Đúng là họa vô đơn chí. Nhưng nhờ vào thế lực lớn của mình, lão béo đã dập tắt được những mầm mống làm phản tại Song Giang.

Cánh cửa phòng mở ra, Thành Vinh khép nép bước vào, nhìn ông ngoại, lí nhí nói:

“Gặp ở pháo đài Huyền Vũ chứ ở đâu” lão béo nhăn mặt nhìn thằng cháu.

Chương 61: Ông, cháu

Không phải chỉ bây giờ mà ngay cả khi Thành Nam còn sống, những chuyện cơ mật cũng chẳng bao giờ đến tay y. Việc điều hành Song Giang thì cũng có Thành Nam, Thành Phong lo.

“Nhưng còn Mộng Điệp?”

Thành Vinh trợn mắt, tỏ ra vô cùng ngạc nhiên. Trong trí nhớ y hình như chưa bao giờ có câu chuyện này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61: Ông, cháu