Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Coviz

Unknown

Chương 24: Cái c·h·ế·t

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: Cái c·h·ế·t


Lúc Long vừa tránh khỏi những luồng sáng, từ phía sau xuất hiện một bóng người, uy áp tỏa ra vô cùng khủng bố. Không kịp quay người lại, Long lĩnh ngay một quyền vào lưng. Quyền này đem theo khí tức khủng bố mà Narai đã sử dụng hết mười thành công lực. Tất cả những tỉnh thức giả cấp 4 ở đây hiểu rằng, phải dùng 200% sức lực mới có thể giành được phần thắng. Bởi vậy, họ vô cùng tập trung, bung sức đúng lúc, đúng chỗ.

Lão béo gầm lên, vung bồ cào đánh tới. Cùng lúc Thành Nam và Tần Mục cũng xông lên, khí thế hung mãnh, sát khí ngập tràn.

“A!” Long bung sức, đẩy song đao ra, lập tức y nhận ngay một cước vào bụng, cơ thể bắn ra phía sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cốp” một tiếng, Thành Nam thấy đầu óc choáng váng, mặt mày hoa lên. Y vừa bị Long húc đầu vào mặt. Lập tức Thành Nam buông tay, Long vọt ra ngoài, trước ngực là một v·ết t·hương lớn, da thịt bị đốt đen lại. Mồ hôi y túa ra, hơi thở nặng nề. Thật may mắn, không thì y đã đi chầu ông bà.

“Con mẹ nó!” lão béo hậm hực trong lòng. Thành Nam nhìn Tần Mục rồi hướng về phía Mộc Trà, đoạn nói lớn:

Thành chủ Narai nói ra những gì mình biết cho Jenny.

Thành Nam đang ôm mặt lui về phía sau bỗng thấy toàn thân run lên, một cảm giác kỳ lạ tràn tới não. Nam hộc lên một tiếng, cơ thể như bị nhấc lên khỏi mặt đất.

Phía bên ngoài hang, trời đã về đêm, hàng nghìn binh lính các thành đứng đó, chờ đợi. Chiếc xe chầm chậm dừng lại bên ngoài cửa hang. Cửa mở, mọi người đều im lặng bước xuống.

“G·i·ế·t!”

“Tần Mục! Ta vẫn còn nhớ rõ những gì ông gây ra đó”

“Nguy!” lập tức Jenny và đồng đội dừng t·ấn c·ông, tản ra xung quanh tránh né đao ảnh. Bọn họ đều nhận ra chiêu thức mà Mộc Trà đánh tới vốn không dùng toàn lực, nàng chỉ muốn giải vây cho Long.

Jenny cũng lập tức tham gia vào cuộc hỗn chiến. Cô ả vừa xông lên, 3 người mặc đồ đen phía sau cũng đồng loạt đánh tới.

Ngay lúc đó, 2 bóng quái vật như thiểm điện lao thẳng về phía Long. Y lách người né sang một bên, tránh được cú vồ của hai con mèo thây ma.

“Các vị, mau tiêu diệt nó!”

“Chúng ta cùng lên nào, thử xem sức mạnh của tỉnh thức giả cấp 5 ra sao”

Toàn bộ tỉnh thức giả cấp 4 có mặt bên trong hang động đều xông lên t·ấn c·ông Long, chỉ duy có Mộc Trà là vẫn đứng im ở đó, trong lòng nàng ngổn ngang bao nhiêu câu hỏi. Thanh mai trúc mã năm đó tưởng đ·ã c·hết nay lại đứng trước mặt.

“Oành” một tiếng, trọng kích đánh lõm một mảng vách động thành chiếc hang nhỏ, đá vụn bay tung toé.

“Này thằng khốn!”

“Có xe ra!”

“Ăn ta một đấm”

“Trà!”

Mộc Trà xuống xe sau cùng, khuôn mặt nàng đầy vẻ đau đớn. Tần Mục đi bên cạnh, vỗ vỗ vào vai nàng. Elly tiến đến bên những người lính, nói gì đó, khuôn mặt họ đại biến, một vài người đem lá cờ Song Giang lên xe, một lúc sau, họ đưa Thành Nam đã được phủ lá cờ xuống, toàn bộ chìm vào im lặng, cúi đầu…

“Quả không hổ cho cái danh “Thần quyền” ngươi làm cho ta suýt nữa thì gãy xương. Tiếc là đã chọn nhầm phe.”

“Thành chủ b·ị t·hương nặng, hãy để tôi đưa mọi người đi khỏi đây, phía sau là cả một biển thây ma và quái vật”

Từ bên trên vách đá, tiếng nói của thanh niên kia vọng xuống. Thanh âm lạnh lẽo, ẩn chứa một nỗi niềm uất hận khó nói thành lời.

“Lão già đền tội!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thành Vũ nén lại cảm xúc, thông báo.

Người thanh niên tên Long kêu lên cái tên, thanh âm so với khi gọi lão béo cũng không khác nhau là mấy.

“Bang” một tiếng đinh tai nhức óc, sợi xích nện xuống cây bồ cào, đập nó gẫy thành 2.

“Hắn…hắn có phép thuật ư?”

Jenny hét lên, những người còn lại cũng đồng loạt chiếu tia năng lượng đỏ kia về phía Long.

“Ngạc nhiên không? Đây chính là sức mạnh tâm thức, khi nào các ngươi trở thành tỉnh thức giả cấp 5 sẽ biết. À mà các ngươi làm gì còn cơ hội!”

Chương 24: Cái c·h·ế·t

Chiếc xe vọt lên, ngược chiều đám xác sống, chạy ra phía ngoài, cán thẳng vào những thây ma trước mũi khiến cho nó lắc lư hoặc rung lên.

“Ranh con chạy đi đâu!”

“Đại tiểu thư, mau lên xe đi khỏi đây ngay, phía sau có rất nhiều thây ma”

Lúc này, Thanh Nam hô hấp khó nhọc, ho lên mấy tiếng khiến máu tràn ra nơi khóe miệng, v·ết t·hương của y có vẻ rất nặng.

Long giật cây xích về, đưa tay ôm ngực, máu tràn ra từ khóe miệng, từ v·ết t·hương lớn trên ngực. Y hơi loạng choạng. Đột nhiên y cảm nhận được một cỗ sát khí khủng bố ập lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mộng Điệp hốt hoảng lao về phía Tần Mục. Y mỉm cười xua xua tay “Không sao, ta ổn, vì sao con lại ở đây”.

Long nhìn nàng, ánh mắt hắn vẫn lạnh lẽo, thanh âm không lấy gì vui mừng khiến cho Mộc Trà cảm thấy rét trong lòng. Hình như y còn nhếch mép nở một nụ cười.

Thấy Long nằm im bất động, Mộc Trà vội xoay người, chạy về phía Thành Nam.

Giác Thanh và Thành Vũ cũng xuống xe, mở toang cánh cửa phía sau. Thành Vũ nhìn về phía Mộc Trà và Thành Nam, cơ thể như cứng lại. “Con ơi! Con sao thế” trong lòng Vũ vang lên câu hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Y nhìn Tần Mục khiến vị thành chủ chợt dâng lên cảm giác ngượng ngùng xen lẫn tội lỗi.

“Cậu…ta thấy cậu rất quen thuộc!”

Lão béo lúc này cũng gắng gượng thò đầu lên, quát.

Mộc Trà vùng thoát khỏi cánh tay của Tần Mục, bước về phía Long, gọi tên hắn, giọng nàng lạc đi. Nàng tưởng hắn đ·ã c·hết rồi.

“Hừ!”

Một tiếng “uỳnh” vang lên, kèm theo đó là tiếng “răng rắc” của xương gãy. Cơ thể Long nhào về phía trước sau một quyền hết lực của Narai. Một quyền này đấm ra khiến cho không gian có cảm giác như bị bóp méo.

Mộc Trà đỡ Thành Nam, y nắm lấy tay con gái, lắc đầu, khóe mắt ươn ướt.

“Khốn kiếp”

Long gầm lên tức giận, vung sợi xích lên, phi về phía Thành Nam. Mộc Trà thấy thế mặt cắt không còn hột máu, kêu lên thảm thiết “Ba! Ba!”

“Đừng hòng đi!” Long gào lên trong vòng vây của đám quái vật. Y vung sợi xích, quật vài con quái nát bấy rồi xông lên phía xe. Nhưng đám quái thú càng hung hăng, không để y có thể chạy thoát khỏi vòng vây.

Y đáp xuống gần vách đá, thở hồng hộc. Tay phải y biến dạng, lệch sang một bên, bàn tay lủng lẳng như vừa bị cắt mà chưa đứt.

“Ối!” một người áo đen bị Long vung xích, quạt một đường, rụng luôn cánh tay đang đeo v·ũ k·hí. Máu chảy ồng ộc. Những đồng đội khác lập tức tản ra xung quanh, né tránh công kích của sợi xích đang vây lấy y.

“Loại năng lực gì đây?”

“Thời cơ đến rồi!”

Jenny hô lên, 3 người mặc đồ đen lập tức chĩa găng tay về phía Long, 4 luồng ánh sáng rực đỏ chiếu thẳng vào cơ thể y. Lúc này, Long vừa đánh xuống một đòn vào lão béo, sợi xích còn chưa kịp thu về đã bị 4 luồng sáng chiếu tới.

“Chốt!”

Long cười khẩy, liên tục né tránh những cú chém, đâm, bổ của 3 vị thành chủ.

Long cố giữ ổn định cơ thể, nhìn về phía Mộc Trà đang bước đến, hận ý tràn đầy.

Jenny uất ức nhìn cảnh tượng trước mắt, khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc gì. Những người áo đen khác cũng vậy.

Giọng Long đột nhiên vang lên, tất cả ngoái lại nhìn, y đã đứng sừng sững ở đó từ bao giờ, trên tay nắm sợi xích đen. Vết thương trên ngực có vẻ đã cầm được máu. Một nửa khuôn mặt xạm đen, một vạt tóc cháy xém, lơ thơ vài ngọn.

“A!” lão béo kêu lên một tiếng đau đớn, cây bồ cào đã hấp thụ gần hết lực lượng mà sợi xích đánh xuống khiến nó gãy làm đôi, sợi xích tiếp tục đập lên thân thể lão béo một cái khiến y kêu lên đau đớn, thân hình như bị một đại lực ấn xuống đất.

Long thúc một trỏ ra sau, chỉ nghe tiếng bốp, cơ thể Tần Mục bị đập vào vách đá, y khó khăn ngóc lên, cười ha ha, miệng đầy máu.

Mũi nhọn ở đầu sợi xích theo cách Long huy động, phóng v·út về phía người áo đen đang nhăn nhó vì đau đớn. “Bang” một tiếng, sợi xích xuyên qua đầu y làm nó nổ tung thanh nhiều mảnh, máu, óc văng tung tóe.

Thành Nam gầm lên, khuôn mặt trở nên mất bình tĩnh, cây kích nơi tay cuồn cuộn bốc lên sát khí.

Ngọn xích đen của Long phóng tới, đâm thủng lồng ngực của Thành Nam…

Thành Nam gắng gượng ngồi lên, tựa vào vách đá, hơi thở gấp gáp. Y nhìn về phía Mộc Trà, tóc dài tung bay, song đao chứa sát khí cuồn cuộn bốc lên, nàng từ từ tiến về phía Long, lúc này đang loạng choạng. Thứ v·ũ k·hí của đội diệt thần khiến y b·ị t·hương nặng.

“Đi mau!”

“Ba...ba có sao không?”

Cả 3 thành chủ cùng hung hãn lao vào, không hề giấu giếm ý định g·iết người. Mộc Trà đứng đó, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“Xem ra có uẩn khúc thật”

Gã lập tức chạy lại bên cạnh, nhìn đứa con trai của mình, trong lòng dâng lên nhiều cảm xúc lẫn lộn. Thành Nam ngước lên nhìn Thành Vũ, đột nhiên y có cảm giác nào đó thân quen

“S·ú·c sinh!”

Narai cười lên sảng khoái, đoạn ném sợi xích sang một bên, hô lên một tiếng, toàn thân bộc phát uy lực khủng bố rồi vung nắm đấm, nhẩy vào trận chiến.

Thân thể Long vô lực ngã bẹp xuống nền đá, một phần mặt bị nhuộm đen, tóc trui một mảng, trông hết sức thảm thương. Hóa ra ẩn chiêu của lão béo nằm ở con mắt bị che đi. Lão đã chuẩn bị một quả đ·ạ·n và gắn vào hốc mắt, đề phòng khi cần dùng đến.

“Rầm” một tiếng, lão béo toàn lực đánh xuống một bồ cào, nhắm vào thân thể vừa mở mắt và đang trừng trừng nhìn Mộc Trà.

Narai cùng nhóm Jenny nhanh như chớp thoái lui về sau, tránh né những mảng đá vụn rơi xuống.

“Chúng tôi cần những quả trứng!”

Ngay lúc này, phía cửa hang, một ánh đèn pha rọi tới, tiếng lốp xe lăn trên nền đá gập ghềnh kêu những tiếng lộp bộp.

Toàn bộ đám người không ai bảo ai, trèo lên xe tải. Vài người xúm lại, đỡ cơ thể nặng nề của Thành Nam lên xe.

“Hôm nay không ai đi đâu cả”

“Tay ta gãy rồi!” Narai mồ hôi lấm tấm trên thái dương, khuôn mặt tái đi.

Long đưa tay ra sau, rút thanh kiếm khỏi cơ thể, lúc này hắn đã yếu đi rất nhiều. Xung quanh, các thành chủ nằm la liệt.

“Các ngươi lên hết cả đi!”

“Xem ra ta phải đánh tử tế rồi. Giỡn chơi với các ngươi vậy là đủ làm nóng cơ thể.”

“Chà chà, miếng bánh đưa ra thật lớn. Không hiểu có uẩn khúc gì mà cả 3 thành chủ đều không ngại ngần đưa ra một cái giá lớn như vậy.”

“Đây là thực lực của Tỉnh thức giả cấp 5 sao?”

Narai ngẫm nghĩ rồi nhìn về phía 4 người Jenny.

Vũ cho xe chạy nép vào một bên đường, phía ngược lại, hàng đàn hàng lũ thây ma kìn kìn kéo nhau chạy vào chỗ Long.

“Hự!” một tiếng, Long thấy trước ngực mình là một mũi kiếm to bản. Y ngoái lại phía sau, đã thấy Tần Mục đang nắm chuôi kiếm, lấy hết sức mà đâm mình.

Kình lực phát ra từ sợi xích đang được Long quay vun v·út khiến cho những người xung quanh phải dồn lực chống đỡ để không bị thổi bay đi, cảnh tượng giống như người ta đứng trước cơn bão lớn, gió thổi ào ạt vào thân thể.

Cái kén bị bồ cào của lão béo đập tan tành, bụi khói cuộn lên mãnh liệt.

Một bóng người vọt tới, kéo Mộc Trà ra xa chiếc kén.

Tần Mục vừa múa kiếm vun v·ún đánh tới Long vừa hướng Narai đưa ra điều kiện. Lập tức Thành Nam và lão béo cũng đồng thanh “Sẽ đáp ứng mọi yêu cầu trong khả năng”

Ngọn xích lồng lên như một con ngựa bất kham rồi đánh thẳng về phía lão béo theo sự điều khiển của Long.

Đột nhiên xuất hiện sự tình này, Vũ lập tức hô lớn: “Mau lên xe, đi khỏi đây ngay”

Những vị thành chủ còn lại ngồi tựa vào thùng xe, biểu hiện có vẻ b·ị t·hương cũng không nhẹ…

“Long!”

Dường như Long có vẻ kiêng kỵ loại v·ũ k·hí của đội diệt thần. Hắn không đối đầu với nó mà dùng tốc độ vượt trội của mình để né tránh rồi phản đòn.

“Tấn công!”

Long một cước đá bay lão béo ra ngoài, lại thêm một đấm khiến cho Tần Mục ngã nhào về phía sau, đưa tay quẹt miệng chảy máu.

“Các ngươi…”

Mộc Trà vẫn im lặng đứng đó, nàng chẳng có lý do gì để tham gia vào cuộc sát phạt này.

Phía sau ả, hàng ngàn xác sống điên cuồng chạy theo, cũng không để ý chiếc xe tải mà chỉ tập trung tới Long đang múa sợi xích vun v·út, điên cuồng đánh nát cơ thể của đám thây ma lao vào.

“Thành chủ!”

“Đây là khả năng của Tỉnh thức giả cấp 5 sao?”

Long còn chưa nói hết câu, một thân hình khủng bố đã đột ngột xuất hiện phía sau y. Cánh tay với những cơ bắp cuồn cuộn, cứng như thép nguội vòng qua, ôm chặt lấy Long và siết mạnh.

Jenny hét lên, những đồng đội lập tức xông vào, tiếp tục sử dụng thứ ánh sáng đỏ kia đánh tới.

Narai chau mày chứng kiến trận chiến. Y thấy tên thanh niên kia dường như đang vờn 3 vị thành chủ thì đúng hơn.

“Thành chủ Narai, xin ngài giúp chúng tôi một tay. Xong việc này, chúng tôi sẽ đáp ứng những yêu cầu trong khả năng của mình”

“Phốc”...Narai tung quyền trúng cơ thể Long rồi nhẩy lộn vài vòng về phía sau để giải tỏa dư lực.

Một đường chạy thẳng ra ngoài hang động, Vũ tập trung lái xe, thỉnh thoảng ngoái nhìn về phía sau, thấy Thành Nam đang nằm gối đầu lên đùi Mộc Trà, khuôn mặt nàng có vẻ rất lo lắng. Tay nàng nắm chặt bàn tay to và gân guốc của cha, da Thành Nam đã chuyển thành một màu xanh.

“Con!”

“Mộc Trà lui lại”

“Tất cả xông lên, g·iết c·hết nghiệt s·ú·c này!”

Nàng kêu lên, nước mắt lã chã. Nhìn v·ết t·hương trên ngực Thành Nam, Mộc Trà dâng lên một dự cảm không lành.

Vũ đánh lái, đạp ga, chiếc xe vọt quay về phía cửa hang. Khi gần đến cửa hang, một sinh vật khổng lồ phóng qua khiến toàn bộ những người trên xe chìm vào im lặng. Một con sói thây ma khổng lồ, trên lưng nó là một người phụ nữ. Ả không thèm chú ý đến chiếc xe mà ra lệnh cho con sói xông tới phía Long.

“Ba cố lên! Con đưa ba về”

Long tuy bị 3 vị thành chủ quây đánh nhưng y không hề rơi vào thế hạ phong, bộ dạng còn có vẻ rất bình tĩnh, nhẹ nhàng tránh né các đòn đánh đầy sát ý.

“Ba!”

“Không thể tin được!”

Jenny đưa ra cái giá của mình.

“Bang” Long theo phản xạ căng cây xích lên đón đỡ. Song đao từ trên bổ xuống v·a c·hạm với sợi xích, khiến tia lửa bắn tung tóe. Một đao bổ xuống như trời sập, Long quỵ xuống, dây xích cũng trùng, lực lượng từ đao giáng theo, đè xuống đầu y.

“Hình như hắn có thù với những người kia”

“Tới đây!” Lão béo gầm lên, toàn thân nổi gân xanh lè, vung bồ cao lên đón đỡ.

Ký ức 10 năm trước tự nhiên tràn về trong tâm thức Mộc Trà. Giọng nói của hắn, nàng vẫn còn nghe rõ: “Cả đời này, anh sẽ bảo vệ em”.

Vun v·út…Long múa sợi xích đen khiến nó quay lên như cánh quạt, tiếng gió rít cùng những luồng kình lực phóng ra giống như không gian xung quanh đang trải qua một cơn bão lớn.

Mộc Trà đột nhiên bạo phát sức mạnh. Sát khí cuồn cuộn trãi ra, ngập tràn không gian khiến mọi người đều có cảm giác khó thở.

Khi thấy mọi người đã ổn định, Vũ cho xe chuyển động.

“Grao!”

Ngày hôm ấy, Mộc Trà nhìn theo bóng lưng Long đi lên chiếc máy bay của Global Shield cùng lão béo và cha nàng. Long cười nhìn nàng “Đợi anh nhé!”. Và đó là lần cuối cùng nàng nhìn thấy y. Sau đó, cha nàng thông báo Long tiến cấp thất bại, thân nát, thịt tan…Bởi vậy, Mộc Trà đã lập lời thề, chỉ lấy ai có thể đánh bại nàng, bảo vệ cho nàng. Thấm thoắt mà đã 10 năm trôi qua. Hóa ra hắn vẫn còn sống!

Thành Nam kinh hô, từ trên cao, một chiếc bồ cào lao xuống, nhắm vào phía thanh niên kia.

Long thu lại xích, cầm đầu nhọn của sợi xích có dính chút máu và óc lên miệng rồi lè lưỡi nếm thử. Khuôn mặt y chợt nhăn lại rồi nhổ phì một cái ra đất, điệu bộ có vẻ khó chịu. Y quệt miệng, trừng trừng nhìn về phía những thành viên của đội diệt thần, ánh mắt khác lạ.

Giác Thanh hô lên.

Lèo xèo…cơ thể Long xạm lại, b·ốc k·hói ở những nơi ánh sáng chiếu vào. Y lập tức di chuyển tránh thoát khỏi luồng sáng.

Đột nhiên Mộc Trà thét lớn khi thấy Long bị đốt, da thịt lèo xèo cháy. Như một cơ gió, Mộc Trà phóng tới chỗ Jenny và đồng đội. Hổ nha đao cấp tốc rời vỏ rồi theo đà vung lên, những vệt sáng hình lưỡi đao xé gió bay tới.

“Không! Đừng g·iết anh ấy”

“Khốn kiếp!”

“Chỉ là con sâu cái kiến cũng dám múa may trước mặt ta”

“Gã này là ai vậy” Jenny hỏi thành chủ Narai. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Toàn bộ tỉnh thức giả cấp 4 đều choáng váng trước một màn này.

“Khụ khụ…” Long ổn định lại thân hình, ho mấy cái, khóe miệng tràn ra một ít máu tươi. Y nhếch mép cười, nhìn về phía Narai

“Trà!”

“Được!”

“Lên đây!” Long vươn tay về phía sợi xích đen. Dây xích đột nhiên rung động mạnh mẽ, phóng v·út về phía y. Toàn bộ những người có mặt đều ngây ngốc trước cảnh tượng này.

“Cha ơi!”

Y rống lên một tiếng, âm ba vang khắp trong động khiến cho người ta có cảm giác đang trải qua một trận đ·ộng đ·ất, toàn bộ phải đưa tay bịt tai, khuôn mặt nhăn nhó, cố sức tránh ra phía sau.

“Đây là người đầu tiên của Minh Địa tiêm mũi thứ 5. Hắn là con nuôi của Trần Yên Hòa, là tỉnh thức giả cấp 4 đầu tiên đạt được giới hạn sức mạnh, tiến vào thức tỉnh lần 5. Nhớ ngày đó, 12 vị thành chủ được mời lên Thiên Thành để chứng kiến sự ra đời của thực thể mạnh nhất nhân loại. Ta nhớ rõ là y đã thất bại, thân thể nổ tung thành từng mảnh, không ngờ giờ lại xuất hiện ở đây. Chắc hẳn có lý do nào đó”

Khi Long nhìn về phía lão béo, lập tức lão đưa tay, vén tấm che mắt. Một luồng sáng chói lọi chiếu về phía Long. Y nhăn mặt thì “bùm” một tiếng, một thứ gì đó p·hát n·ổ ngay đầu Long.

Jenny nhận định dựa trên những gì cô thấy.

“Ngươi nói ta là nghiệt s·ú·c? Chính ngươi mới là nghiệt s·ú·c”

Vút…tiếng kích rít lên như muốn xé rách không gian. Chỉ thấy một vệt sáng quét lên trần động, nhắm về phía thanh niên kia.

Mọi ánh mắt lại đổ dồn sang vách đá phía đối diện. Y đứng đó, loã thể, tóc dài như suối, phủ xuống cơ thể. Đôi mắt y lạnh lẽo như băng, ẩn chứa những tia thù hận.

Cửa xe bật mở, Elly và Mông Điệp nhao xuống.

“Con!” Thành Nam khuôn mặt tái mét khi thấy cảnh vừa rồi.

Thành Nam ôm siết lấy cơ thể lõa lồ của Long, hô lên vội vàng.

“Con quái kia, tất cả là của Ayutthaya” Narai đưa ra công phu sư tử ngoạm.

“Thành Nam!”

“Hừ!” Long nhìn 2 con mèo, không hiểu vì sao nó lại nhắm đến mình.

Lèo xèo…tiếng da thịt bị đốt kèm theo đó là mùi thịt chín bốc lên. Long cố giãy dụa nhưng y đã bị Thành Nam nhấc lên khỏi mặt đất bởi thế đôi chân không có trụ, chứ đạp đạp vào không khí.

Vút..v·út..v·út…thêm những bóng quái thú thây ma xông về phía Long, há miệng đớp.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: Cái c·h·ế·t