Coviz
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 21: Chia phần
“Đường nào đây?” lão béo liếc Mộc Trà.
“Xin phép các vị, ta đi trước!” Tần Mục chắp tay hướng về phía mấy người kia nói, rồi chớp mắt đã biến mất, theo sau Thành Nam, Mộc Trà.
“Được!”
“Không biết ngài Narai đang nói về vấn đề gì?”
Phía đối diện, những người của đội G.S cũng đã sẵn sàng vũ khí. Đó là những chiếc găng tay bằng thép với những dải đèn tín hiệu màu xanh trên cổ găng. Phía lòng bàn tay là một thấu kính tròn màu đen.
Thành chủ Song Giang lập tức dùng năng lực dò xét của mình để kiểm tra. Tín hiệu ông ta chạm tới được dường như là của một sinh vật nào đó.
“Đi rồi!” binh lính các bên xì xào to nhỏ khi thấy các tỉnh thức giả ào ào xông vào bên trong hang động.
“Đi thôi, kẻo cái nịt cũng không còn!” lão béo cười mỉa mai nhìn về thành chủ Narai, muốn y cay cú. Lần trước các tỉnh thức giả thành Ayutthaya cũng chậm chân, đến cái nịt cũng chẳng còn.
Thành Vũ đứng trước đầu xe tải, nhìn về phía nam, chợt gã nheo mắt lại, một dự cảm không lành tràn đến. “Tự nhiên thấy lạ lạ, không biết sắp xảy đến chuyện gì” gã nói với Giác Thanh.
“Con quái này rất lớn, ta nghĩ sẽ đủ phần cho mọi người”
“Dừng lại!”
Thành chủ Narai nhìn Mộc Trà, thong thả nói.
“Coi chừng!”
“Toàn quân chuẩn bị nghênh chiến”
“Ồ! Hóa ra là đại tiểu thư nhà họ Lưu. Những quả trứng đó không phải là vật có thể giữ lại đâu cô bé”
“Lập trại, đóng quân tại đây” những chỉ huy vòng ngoài của các bên đồng loạt ra lệnh khi quân chủ lực tiến vào bên trong.
“Vậy thì đi thôi!”
Cả lão béo và thành chủ Hắc Thành đều hậm hực thu lại kình lực.
“Nếu gặp quái vật, con không cần dùng hết sức, đề phòng đánh lén” Thành Nam bước tới cạnh, thì thầm với Mộc Trà.
“Trên lưng nó vảy giáp rất cứng nhưng tứ chi lại không được vảy giáp bảo hộ. Trước mắt cố gắng cắt rời tứ chi nó đã”
“Đưa ông ta đi khỏi đây”
“Tránh!” Mộc Trà hô lớn, vội nhún người nhẩy sang bên cạnh hang. Toàn bộ cường giả cấp 4 không ai bảo ai cũng đồng loạt né ra. Thân ảnh vừa biến mất, từ bên trong hang, một cột sáng rực rỡ ào ào phóng ra.
Một tỉnh thức giả cấp 3 run rẩy nói.
“Ta đi thôi các vị” Siaem Narai điệu bộ vẫn khoan thai, lắc mình một cái đã biến mất không tung tích.
“Phập”...trường kiếm cắt một vết trên chân trước quái vật, máu tươi phọt ra tung tóe.
Lão béo sốt ruột xen vào.
Mộc Trà phủ nhận nhận định của lão béo.
“Ăn ta một quyền”
Thành Nam tấm tắc khen.
Không đợi Thành Nam trả lời, Mộc Trà đã lập tức từ chối.
Thành chủ Narai vỗ tay xen vào.
Thành Nam chợt nhìn sang phía bên cạnh, thấy Jenny đứng trước cửa hang thứ hai, thái độ rất thận trọng rồi hình như cô ta đang bàn bạc gì đó với 3 tên mặc đồ đen kia. Chúng thỉnh thoảng nhìn vào lối đi đem ngòm, sâu hút..
Con quái lại rống lên khủng khiếp, ngón chân trước gồm cả móng vuốt to dài cả mét bỗng nhiên bị cắt rụng xuống, đao ảnh màu trắng xẹt qua như chiếc kéo. Máu ồng ộc đổ xuống.
Thành Nam buông tay con gái, thân hình như lò xo, toàn thân bạo phát năng lượng, nâng kích phóng tới như một mũi tên.
Thành chủ Davu Ekon cười to, tham lam nói.
“Ừ, ta cũng thấy có cảm giác lạ lạ” Giác Thanh cũng nhìn về phía xa, trong lòng tự nhiên thấy bất ổn.
“Nó ở bên này!” Mộc Trà chỉ về lối đi bên trái.
“Nếu là nói về thằng nhóc đó thì nó đã chạy trốn mất rồi, thật đáng tiếc, đã làm thành chủ thất vọng!”
Hai phe chia thành hàng, đi song song với nhau, thái độ vô cùng cẩn trọng.
“Đội trinh sát cho máy bay không người lái kiểm tra thì trong này không truyền được sóng nên chỉ biết đến vị trí này.”
“Grao” nó gầm lên, có vẻ đau rồi vươn móng vuốt sắc như dao, vồ tới Narai nhưng y đã kịp tránh thoát.
“Nó sắp thành rồng!” lão béo thầy con quái, toàn thân nổi da dà nhưng lập tức lấy lại bình tĩnh, ô lên một tiếng, uy áp bộc phát ra, vung cây bồ cào qua đầu, theo đà rơi xuống, bổ một cái.
“Áp lực thật khủng khiếp, khi nào mình mới được như họ?”
“S·ú·c sinh!” nhân lúc nó đang bị choáng, Tần Mục tung mình lên không, hai tay nâng trường kiếm, quét một đường như lưu tinh xuống. Cây trường kiếm bản to, lưỡi sắc lẹm, ánh lên vẻ c·h·ế·t chóc.
Phía bên kia, thành chủ Ekon lồm cồm bò dậy, bên mạng sườn xuất hiện một vết cắt sâu hoắm, toác cả hộ giáp, máu ồ ồ chảy xuống.
“Đi thôi, ai chậm chân thì thiệt!”
Jenny nói lớn.
Y tỏ ra khó hiểu.
“Beng!” mũi kích chạm vào vảy bạc, làm lõm xuống một chút.
“Bên ngoài hơi lạnh, ta sợ bị trúng gió”
Thành Nam lên tiếng.
“Dập lửa, mau dập lửa” đám thuộc hạ Hắc Thành chạy quanh thành chủ của mình, hô hoán. Nhưng xung quanh không hề có nước, Ekon cứ thế lăn lộn kêu gào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bởi vì cơ thể to lớn, lại bị quây đánh trong hang nên con quái di chuyển rất vất vả, nhiều lần húc vào vách đá hoặc tấn công không hiệu quả do vướng víu. Quần nhau hơn một ngày, con quái vật đã tỏ ra thấm mệt.
Thành Nam vừa dứt lời, từ bên trong truyền ra một tiếng gầm khủng khiếp khiến hang động rung chuyển dữ dội. Tiếng rống đó không rõ là của loài sinh vật nào, chỉ biết nó khiến cho mấy tay tỉnh thức giả loạng choạng, đầu óc hoa lên.
Jenny ra lệnh, 3 bóng đen phía sau ả vọt tới, vung tay đưa ra phía trước. Những dải đèn ở găng tay sáng lòa, thấu kinh nơi lòng bàn tay phóng ra một luồng laser màu đỏ cực mạnh, đánh vào thân thể con quái.
“Bên này ba cũng cảm nhận được có sự sống!” Thành Nam tiến đến nói thầm vào tai Mộc Trà.
“Rống”...cột lửa vừa tắt, từ bên trong hang xông ra một thân hình khổng lồ, to như tòa nhà cao tầng. Con quái thân dài như rắn, bốn chân đều có móng vuốt sắc nhọn, đầu dài với cái miệng như cá sấu, tua tủa răng. Trên đầu nó là một cặp sừng và hai bên mép là 2 sợi râu như cá trê.
“Lèo xèo” những vệt đen sâu hoắm cắt qua lớp vẩy bạc nhưng vẫn không đủ để xuyên tới da thịt con quái vật.
Ở đằng xa, Thành Vũ đột nhiên hắt xì hơi mấy cái rồi đưa tay lên xoa xoa mũi. Giác Thanh thấy vậy liền ra hiệu cho gã đeo khẩu trang lên. Thành Vũ lập tức hiểu ý, kéo vội khảu trang rồi cũng chui tọt vào xe, ngồi cùng với Mộng Điệp, cr hai im lặng nhìn qua tấm kính chắn gió.
Mộc Trà bỗng dưng trở thành một con người khác, toàn thân nàng bộc phát uy áp khủng bố, hai tay rút nhanh song đao. Nàng chậm rãi khép mắt rồi đột ngột mở ra nhanh, chớp mắt đã nhìn xuyên qua màn đêm, cảnh vật hiện ra giống như người ta dùng kính nhìn đêm. Đó cũng là một loại năng lực mà các tỉnh thức giả cấp cao sở hữu.
“Ô…ô…ô!” con quái đau đớn lắc mạnh đầu khiến Thành Nam bị văng ra nhưng y ngay lập tức ổn định thân mình.
“Xoạt” lần này con quái nhanh hơn, ăn một búa nhưng cũng lập tức vung chân trước quạt về phía thành chủ Ekon.
Siaem Narai vung nắm đấm được quấn xung quanh bằng một loại sợi đặc biệt, nhún người lao về phía con quái. Nghe đồn, băng quấn tay này của thành chủ Narai được làm từ gân của con bạch hổ cấp S trước đây. Vì chậm chân nên thành chủ Narai không được chia phần nên y đã phải trả một cái giá không nhỏ nhằm sở hữu những sợi gân này rồi làm thành băng quấn tay chân. Narai trước Đại Hủy Diệt là một cao thủ Muay Thái.
“Hừ!”
Jenny hét lên nhưng chỉ nghe một tiếng bộp, máu tươi văng tung tóe, người văng một nơi, búa rơi một nẻo.
Nhóm đi đầu có người hô lên, lập tức đoàn người dừng cả lại. Phía trước phát hiện lối đi khác nhau, đều là 2 miệng hang lớn ở 2 hướng.
Mộc Trà thấy vậy vung song đao, định xông lên thì một bàn tay rắn chắc bỗng nắm lấy cổ tay nàng.
“Gừ!” con quái tức giận quay đầu nhìn lão béo, ánh mắt hung hãn. Trên thân nó, chỗ bồ cào bổ xuống xước một vệt không sâu lắm. Mà chỗ xước đó là đám vảy bạc của con quái.
“Vậy ta đi bên này trước rồi sẽ sang kiểm tra sau” Thành Nam quyết định rồi nói lớn
Từ phía sau, hàng chục quả tên lửa chống tăng được phóng ầm ầm về phía con quái.
“Vũ khí gì cơ? Cái gì lại khiến quái vật bỏ chạy?
Xoạt một tiếng, cây kích làm từ xương và răng bạc hổ hung hãn đâm thẳng vào phần dưới hàm con quái khi nó vừa ngậm mồm vào. Đây là phần dễ bị tổn thương nhất và lúc con quái ngừng phun lửa là lúc nó mất tập trung.
Mộc Trà nói.
“Tất cả cùng lên!”
Thành Nam liền đó nhún người phóng về phía miệng hang. Mộc Trà cũng lập tức theo sau. Các tỉnh thức giả khác đều đồng loạt xông về phía trước.
Con quái đau đớn, lùi lại phía cửa hang.
“Tao lại sợ mày quá!”
Thành Nam gật đầu đồng ý.
“Cẩn thận!”
“Chắc chắn nó còn trong này” Mộc Trà quả quyết, thái độ rất quyết tâm.
“Hô” từ bên này, Thành Nam cũng nhẩy xuống, lấy hết sức đâm xuống một kích vào lưng.
“Mày nhận ra ta rồi sao? Đến đây nào!”
“Thành chủ!”
***
“Chúng ta không cần phần từ con quái này. Không biết chúng ta có thể đổi phần này với 2 quả trứng mà Song Giang đang giữ không?”
Gã giải thích với Mộng Điệp nhưng có vẻ cô ta không để ý. Mộng Điệp vốn chỉ xin đi cùng Mộc Trà về tìm hiểu Song Giang, gặp đúng thời điểm diễn ra cuộc đi săn g·i·ế·t quái vật. Nếu Tần Mục biết con gái yêu của mình có mặt tại nơi nguy hiểm này, chắc hẳn ông ta sẽ rất tức giận.
Thành Nam khinh khỉnh nhìn y. Lúc này chỉ muốn một kích đâm c·h·ế·t tên thành chủ này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Lên thôi!”
“Grao”
“Nghe nói Lưu đại tiểu thư còn giữ một vũ khí bí mật, khiến cho quái vật bỏ chạy. Không biết hôm nay có đem theo không?”
Vừa rồi, con quái ngay lập tức phát hiện ra Ekon bị thương, di chuyển chậm chạp và nặng nề, đã thế lại còn chủ quan bởi vậy nó lập tức tấn công. Bản năng của loài vật là thường sẽ lựa chọn con mồi yếu nhất.
Đám thuộc hạ của Hắc Thành hét lên khi thấy chủ nhân ăn một đòn từ con quái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sieam Narai không muốn chậm trễ, lập tức cùng nhóm Jenny xông vào cửa hang bên kia. Tướng Bonami cùng đám thuộc hạ bần thần nhìn thành chủ của mình bây giờ chỉ còn là một cục đen sì…
Nàng bước lên phía trước, tập trung khí lực, đôi mắt nhắm lại. Đã từng đối diện với con quái vật, Mộc Trà dùng khả năng của mình để cảm nhận.
Jenny đưa ra câu hỏi hướng về phía Thành Nam.
Phụt…phụt…phụt….
“Các vị muốn đứng đây cãi nhau cả ngày hay muốn đi săn g·i·ế·t quái vật đây?”
Narai nhìn theo đám người đã chạy sâu vào truy đuổi con quái, y lại nhìn sang miệng hang nơi Jenny đã chỉ, khi nãy vị thành chủ này cũng dùng năng lực dò xét và mơ hồ cảm nhận được điều gì.
“6 phần chứ, các người quên bọn tôi sao?”
Thế lực của Hắc Thành ở Minh Địa chỉ là loại làng nhàng, không tính tiền với những thành chiếu trên như Tân Hoa Hạ, Song Giang. Nhưng với việc liên hôn cùng thế lực mạnh nhất trong 12 thành, tay thành chủ Davu Ekon này đã được dịp vênh váo.
“Thôi nào, ở đây toàn là người có tuổi, nên đặt lợi ích làm trọng. Xung đột chỉ đem lại thiệt hại không đáng”
“Chuyện gì vậy?”
Một người lính đứng từ đằng xa quan sát, hai chân run lẩy bẩy.
“Vậy thì thống nhất là sẽ chia đều chiến lợi phẩm cho cả 5 thành.”
“Từ bao giờ ngài lại học chiêu ném đá ao bèo vậy thành chủ Ekon”
A..a…a…!!!!!
“Né!”
Vệt lửa hung hãn lao tới, bao trùm cơ thể của vị thành chủ khiến y rống lên đau đớn.
Lão béo hỏi.
Lão béo gào lên, chạy thoát trước khi con quái quay xuống há miệng phun ra dòng lửa sáng rực. Dòng lửa nhắm vào những tên vừa điều khiển tên lửa. Toàn bộ không chạy được, bị ngọn lửa thiêu thành tro bụi.
Mộc Trà lập tức đuổi theo, phía sau nàng, các tỉnh thức giả cấp 4 khác cũng khẩn trương truy sát.
Thành chủ Hắc Thành lập tức cất lời, muốn đổ hết nghi hoặc cho phía Song Giang. Lão béo Yên Hòa và Tần Mục trong sắc mặt dường cũng có chút thay đổi.
“Hay lắm, đúng là con gái ta!”
“Ùm” con quái quay đầu, vung đuôi quét điên cuồng làm các tỉnh thức giả phải nhẩy ra xa né tránh. Nó lập tức chui vào hang chạy trốn.
“Bên này có gì đó, có vẻ còn giá trị hơn con quái kia”
Jenny thận trọng nói.
Tần Mục xuất kiếm, thủ thế, cảm thán một câu.
Thành chủ Tần Mục đưa ra đề nghị
“Trốn hay không thì chỉ có Song Giang biết thôi. Một nhân vật như vậy xuất hiện tại Minh Địa mà Song Giang lại định ăn mảnh à”
Nàng ngó sang, là ba. Thành Nam dùng ánh mắt nhìn con gái, y như muốn nói “Không!”. Nàng lập tức ngừng tay, khẽ lùi lại.
“Ngươi già rồi nên lẩm cẩm hay là bám được vào cọc to nên gan tự nhiên phình ra vậy?”
“Lên!”
“Không phục à? Không phục thì lao vào đây ăn thử một búa!”
“Thời điểm tốt!”
“Vụt” chiếc đuôi con quái vung tới đập về phía lão béo. “Đùng” một tiếng, một góc hang động bị đập thành vụn đá, lão béo trông vậy mà nhanh như cắt đã tránh thoát.
“Biết thế gọi xe đi cho nhanh, đi bộ oải quá” lão béo hậm hực lê tấm thân to lớn.
Phừng…phừng…cột lửa trắng sáng lòa phụt ra, mấy tỉnh thức giả cấp 3 chỉ kịp buông mình lên không trung, tránh không kịp, chớp mắt đã thành tro bụi.
Đột nhiên Jenny hét lên thất thanh.
Tần Mục lắc đầu, vẻ mặt chán nản nói.
Narai nói với tướng Bomani.
Grao…con quái lại há miệng chuẩn bị phun lửa.
“Vậy là cũng không rõ con quái ấy nó có đây không à?”
Thành Nam xem vào đỡ lời.
“Keng” bồ cào đập mạnh vào lưng con quái, bắn tóe ra những tia lửa. Phản lực nảy lại một cái khiến lão béo thân hình chao đảo, lộn mấy vòng mới vất vả đáp xuống.
Sieam Narai định chạy theo thì Jenny đứng ra cản lại.
Tất cả tỉnh thức giả đều đồng loạt xông tới, quây đánh con quái vật. Với lợi thế đông người, con quái vất vả chống đỡ, lại ở trong không gian hẹp nên nó liên tục bị trúng đòn. Con quái cũng không phải dạng vừa, một mình tả xung hữu đột, phun lửa tiễn khá nhiều tỉnh thức giả cấp 3 về chầu ông bà.
“Tần lão anh hùng nói chí phải, thôi thì mỗi người nhường nhau một chút cũng không thiệt hại gì”
Mộc Trà nhận ra cách đánh, vội thông báo.
“Tất nhiên là không rồi!”
Thành chủ Ekon vung búa, một luồng kình lực cuộn lên ào ạt thổi tung bụi đấy dưới chân y
Phừng…ngọn lửa lại phụt tới, tiếp thêm sức mạnh cho đám cháy trên người Ekon. Toàn thân y bị lửa trắng bao trùm, vị thành chủ Hắc Thành lăn lộn mấy vòng rồi nằm im. Một vị thành chủ cứ như vậy c·h·ế·t cháy.
Lối đi đầu tiên…Mộc Trà mất một lúc lâu mới mơ hồ bắt được tín hiệu sinh mệnh, nó chập chờn lúc rõ nét, lúc lại mơ hồ…tín hiệu sinh mệnh này có điểm quen thuộc, khá giống với con quái.
“Vậy thì chia 6 phần”
“Chịu thôi, ta đã bao giờ vào đây đâu?” người kia trả lời.
Phừng…phừng…
“Quái vật không đáng sợ bằng người cầm dao găm trong bóng tối” Thanh Nam tiếp.
“Ình” quyền đánh ra nặng như núi sập làm lõm một vết trên thân thể con quái. Uy lực một quyền này còn làm chiếc vảy bạc của con quái lệch sang một bên.
“Phập” mũi kích mang theo uy lực bộc phát, đâm thẳng vào con quái, xuyên qua cả hàm rồi chồi lên phía trên.
Phía trước, đoàn người vẫn băng băng tiến lên, tuy vậy dường như vẻ sốt ruột cũng đã xuất hiện trên gương mặt một số người. Cái hang này rất rộng, tạo cảm giác cho người ta rằng nó có thể chứa được nhiều tòa nhà cao tầng bên trong. Đường đi thoải và bằng phẳng.
“ình…ình…ình…” những tiếng chạy làm cái hang khổng lồ rung lên, tiếng rống cũng ngày càng gần hơn.
“Đã đi nửa tiếng đồng hồ rồi, rốt cục thì cái hang này sâu bao nhiêu?” một vài tỉnh thức giả cấp 3 hỏi nhau. Bên trong cái hang khổng lồ này giờ đây chỉ còn ánh sáng của những chiếc đèn công suất lớn mang theo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ra vậy” lão béo gật gù.
“Ta vẫn còn chiến được” Ekon vừa nói vừa ôm vết thương, chậm chạp đi về phía cây búa.
“Chuyện này có thể bàn sau được không, giờ mục tiêu của chúng ta là săn g·i·ế·t con quái vật đang ẩn nấp dưới hang kia”
“Miếng ngon thì chỉ có một mà ở đây toàn người thích ăn ngon, cắn miếng to. Theo ta là như vậy, chúng ta chia đều tài nguyên lấy được, mọi người thấy thế nào?”
“Có thể là của một sinh vật khác. Nhưng con chắc nơi này mới đúng là của con quái kia” Mộc Trà khẳng định. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mộc Trà không nói gì, trong thâm tâm càng thêm khó chịu với lão béo. Nàng vốn không ưa Trần Yên Hòa, nhất là sau khi cha nàng lấy con gái lão. Đã có một khoảng thời gian Mộc Trà rất giận Thành Nam, bởi vậy nàng cố gắng tránh mặt những người này. Đó là lý do Mộc Trà nắm quân tiên phong và thường xuyên không ở Song Giang. Chỉ khi Elly xuất hiện, Mộc Trà mới về lại Lưu Phủ để tránh quyền lực rơi quá nhiều vào tay mẹ kế và đứa em cùng cha.
“Ngộp thở quá”
“Chuẩn bị chiến đấu”
“Lần này mày chạy đằng trời!”
“Hây” thành chủ Hắc Thành đột nhiên xuất hiện trước mũi con quái khiến nó bất ngờ. Y lấy hết sức mình, một búa nện xuống mõm con quái. Chiếc búa nặng nghìn cân, đập xuống làm phát ra một tiếng “Bốp” khiến miệng con quái đang phun lửa phải ngậm lại. Những cột lửa bắn tung tóe bên miệng nó.
Ô…ô…quái vật há miệng rống lên thảm thiết.
“Cô cháu Mộc Trà này, đã tới chưa vậy?”
Lão béo cũng ha hả cười lên khinh bỉ.
Lão béo nâng cây bồ cào, thân hình lập tức cuồn cuộn lên khí lực.
Tần Mục một chân dẫm tới trước, uy lực không tả xiết, chớp mắt đã ép lui hai luồng kình lực.
“Không phải nó yếu. Do nó mới lột xác, cần thời gian để hồi phục. Vả lại lần này chúng ta đông hơn hẳn, vũ khí cũng mạnh hơn”
Chương 21: Chia phần
Narai giống như tia chớp, loáng cái đã áp sát phần ức quái vật, co tay đấm ra một quyền như thác đổ.
Thành Nam, lão béo, Tần Mục cùng hô.
“Đùng…đùng…đùng…” những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, kèm theo đó là ánh lửa chói lòa, khói bốc lên cuồn cuộn. Con quái trúng đ·ạ·n, lắc lư, có vẻ choáng váng.
“Ghê thật!”
Mộc Trà lạnh lẽo nhìn y.
“Con biết rồi ba” Mộc Trà liếc nhìn những tỉnh thức giả bên kia, thái độ khá thận trọng.
Bên ngoài miệng hang, bỗng chốc các doanh trại được dựng lên như nấm, tất cả đều im lặng chờ đợi.
Đâm đông nhốn nháo hỏi nhau.
Lúc này Mộc Trà mới cất lời. Nàng là người duy nhất ở đây đối mặt với con quái vật.
“Nó còn yếu hơn con hổ kia!” lão béo khinh khỉnh nói.
“Đều làm sao được, đây là đất của Hắc Thành, dĩ nhiên là chủ nhà phải được phần hơn”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.