Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Xưng huynh gọi đệ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Xưng huynh gọi đệ



Cỗ máy khởi động, lập tức ánh sáng bao trùm thân thể Man Vũ, cuốn theo hắn đi.

Man Vũ nghiêng đầu tránh ra. Ngày xưa hắn từng bị trâu rượt đuổi, hiện tại vẫn còn ám ảnh, vì thế nhìn Ngưu Đầu cực kỳ sợ hãi.

Nơi này là âm phủ, gặp lại? Chẳng phải là trù ẻo hắn c·h·ế·t sao?

“Được rồi. Vậy ta đi đây.” Man Vũ bước tới, nhưng chưa vào tới cửa thì dừng lại: “Còn hệ thống thì sao?”

“Lên lại? Lên lại là sao?”

Man Vũ tức giận, kêu lên:

“À đúng rồi, trong quá trình dịch chuyển, ngươi vạn phần không được gây ra tiếng động, nếu không sẽ dịch chuyển sai lệch, chúng ta không chịu trách nhiệm đâu.” Ngưu Đầu lại nói tiếp.

Mã Diện thấy thế có chút kích động:

Man Vũ buột miệng nói thế, có điều trong thâm tâm lại nghĩ làm ơn đừng thành thật. Sống hơn hai chục năm, khổ lắm mới an ổn chút ít. Cái thời buổi, này kiếm việc kiếm vợ quá khó, giờ lại bắt làm lại từ đầu, nghĩ cũng không buồn nghĩ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tạm biệt Man lão đệ, có duyên gặp lại. Khởi hành thôi.”

Đột nhiên, bụng Man Vũ quặn đau, khẽ lục bục như nước sôi.

Ngưu Đầu tính tình trầm mặc hơn, nhỏ giọng thêm một câu:

Hắn đưa hai tay xuống dưới, ôm lấy mông. Cơ mông căng cứng, khép chặt cúc hoa. Nhưng không thể ngăn cản được thứ kia sắp tuôn ra.

“He he he…” Ngưu Đầu cười cười, gật đầu: “Chỉ có mình lão đệ biết được điều này thôi nhé. Trước giờ rất ít người mới được hưởng dụng đặc quyền này đấy.”

“Được rồi! Giờ lành cũng đã đến, xem ra lão đệ có thể đi được rồi. Yên tâm, cuộc sống của ngươi sẽ không tệ đâu, tin tưởng lựa chọn của hai ca.” Mã Diện cười tít mắt, nói.

Bỗng, một chùm sáng lúc này bắn tới, Man Vũ trợn mắt, theo phản xạ lại hét ầm lên:

Vụt!!!

“Lão đệ, vào đi.”

“Xong rồi!”

Đáng tiếc vừa rồi Ngưu Đầu nói trong đó không được gây nên tiếng động, vì thế Man Vũ chỉ có thể nhe răng cười khổ mà gật đầu.

Teng teng!!!

“Hệ thống? Có…” Man Vũ có chút kích động: “Chẳng lẽ ưu đãi là ta có thể sở hữu hệ thống sao?”

“Tiểu huynh đệ bình tĩnh. Có gì để chúng ta tính toán lại.”

Man Vũ vừa rồi đã ngờ ngợ chuyện sai phạm. Hiện tại được Mã Diện khẳng định, nội tâm liền chửi tục một tiếng. Mấy tên này làm ăn tắc trách, khiến hắn c·h·ế·t đi. Người nhà lúc này hẳn nhiên rất là đau khổ đây.

“Không lẽ ta sẽ thành người khác?”

Ngưu Đầu cười khẩy:

Vèo!!!

“Không ổn rồi.” Man Vũ thầm nghĩ.

“Phiền tiểu huynh đệ quá, lại phải lên lại.” Ngưu Đầu cười hề hề, tỏ vẻ nịnh nọt.

“Vào?” Man Vũ ngạc nhiên: “Vào bốt điện thoại làm gì?”

“Có chứ, hàng năm các ngươi ở trên đó đốt xuống đây không ít đồ tốt. Những thứ này đều là của bọn ta trấn lột đám người kia.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mã Diện ở một bên cười cười:

“Hừ, trở về ta cũng phải kiếm một cái điện thoại thông minh thôi.”

Bủm bủm bủm!!!

Mã Diện giảo hoạt nhìn Man Vũ. Làm ở đây cả trăm năm, hắn làm sao không biết Man Vũ kêu oan là giả, đòi tiền bồi thường là thật. Mà Man Vũ là tác giả viết tiểu thuyết tiên hiệp huyền huyễn, tình huống này bản thân hắn cũng đã sớm dự trù trong đầu.

Ngưu Đầu nói đoạn liền giở ra điện thoại, nói:

Man Vũ bị ánh sáng làm cho chói mắt. Khi hắn mở mắt ra thì bị cảnh tượng xung quanh làm cho kinh thán. Hắn đang ở trong vùng không gian hết sức ảo diệu. Khắp nơi đều là lỗ đen, thậm chí còn có cả những con số ghi ngày tháng năm, giờ, phút giây. Đây quả thật là dịch chuyển thời không theo đúng nghĩa.

“Số tốt sao? Nói thử xem.” Man Vũ lẩm nhẩm.

“Đa tạ hai lão ca.” Man Vũ chắp tay, rất là vui mừng.

Đột nhiên, một tiếng chuông vang lên. Ngưu Đầu thò tay vào ống tay áo móc ra một cái điện thoại đời mới. Đó là cái điện thoại mà Man Vũ đang mong ước có thể mua được. Điều này khiến hắn trố mắt.

Ngưu Đầu hớn hở khoe mẽ:

“Kỳ thực nếu ngươi lên lại thì cũng không thể về chỗ cũ. Ngươi đã có tên trong sổ tử, nếu lên lại, quả thực sẽ khiến cho cả âm phủ rối loạn.”

“Không sao. Ha ha…có hệ thống là được rồi. Tiểu đệ đa tạ hai vị lão ca. Trở lại dương thế, tiểu đệ nhất định sẽ đốt nhiều đồ tốt cho hai vị.”

“Thế này đi, bọn ta sẽ xem xét cho tiểu huynh đệ ngươi cái số tốt một chút, được chưa?”

Man Vũ lại tò mò hỏi thêm chút chuyện dưới âm phủ. Mà hai vị Ngưu Đầu Mã Diện này cũng nhiệt tình tâm sự. Đôi bên như tri kỷ, phút chốc thế mà bày ra bàn uống rượu, tâm sự chuyện nhân gian địa phủ.

Một thanh âm khẽ vang, sau đó như nước vỡ đê.

Hai vị này nói gì? Có duyên gặp lại sao?

“Hai vị đại ca, các ngươi đùa hơi quá rồi. Ta là công dân lương thiện a. Hiện tại lên lại sao? Liệu có được không vậy? Người c·h·ế·t hồi sinh, ta sẽ bị đem đi làm thí nghiệm a.”

Mã Diện lải nhải:

Ngưu Đầu, Mã Diện dắt Man Vũ như dắt trọng phạm, đi loanh quanh một hồi mới tới một gian phòng có bày biện những đồ đạc kỳ quái.

“Không biết ta còn được thêm ưu đãi gì?” Man Vũ tò mò hỏi.

“Ha ha…Man lão đệ không biết, thứ này lúc trước là bốt điện thoại, nhưng sau đó được cải tạo, trở thành cỗ máy xuyên thời gian không gian rồi. Ngươi yên tâm mà vào đó, chúng ta đưa ngươi lên.” Ngưu Đầu cười cười.

“Man lão đệ lại không biết rồi. Mấy tên kỹ sư, nhà khoa học, các thể loại đều c·h·ế·t hết ở dưới này. Thuê mấy tên đó xây dựng hệ thống mạng thì có khó gì.”

Sau khi tận hưởng cảm giác thống khoái, Man Vũ chợt trợn mắt, vì hắn đã gây ra tiếng động rồi. Mà tiếng động này còn không nhỏ a.

“Thì bây giờ hai chúng ta mới cần bàn bạc lại đây.” Ngưu Đầu chậm rãi nói.

Cái gọi là không uống không quen, chỉ trong nửa tiếng, hắn thế mà đã xưng huynh gọi đệ với hai vị quỷ sai kia. Thiếu chút nữa là dẫn nhau đi kết nghĩa vườn đào rồi.

Man Vũ nhiệt tình hướng dẫn Ngưu Đầu rất nhiều chức năng ở điện thoại thông minh, lập tức khiến Ngưu Đầu vui mừng như bắt được vàng.

“Dưới này…cũng có thứ đó sao?”

“He he. Man lão đệ quả thật thông minh tài giỏi. Tốt lắm, chút nữa lúc ngươi trở lại dương thế, chúng ta nhất định sẽ cho thêm chút ưu đãi.”

Đòi tiền bồi thường!!!

“He he he…Man lão đệ ở trên đó có lẽ đọc không ít tiểu thuyết mạng đúng không?” Ngưu Đầu lộ ra vẻ mặt thần bí: “Chắc có đọc thể loại truyện hệ thống đi?”

Vèo vèo vèo!!!

Nghe Ngưu Đầu nói thế, Man Vũ toát mồ hôi hột. Thỉnh thoảng hắn thấy có kẻ chụp ảnh màn hình gửi lên, bên trong có Diêm Vương gửi lời mời kết bạn. Chẳng lẽ đó thật là Diêm Vương đang lướt web sao?

“Xem nào…” Ngưu Đầu mở ra một quyển sổ, lần từng chỗ một.

Man Vũ nghe mà muốn xông tới đấm cho hai kẻ này một trận. Nhưng hắn nhỏ con gầy yếu, hai vị chủ kia to cao gấp ba lần hắn, xông lên đấm bọn hắn chỉ sợ hắn mới là người bị đấm.

“Ha ha…tốt, tốt lắm. Quả không nhìn nhầm Man lão đệ.”

Chùm sáng bắn tới, hắn lâm vào mê man.

“Ài, hai huynh đệ chúng ta dạo này lao lực, có chút nhầm lẫn, lỡ tay làm tiểu huynh đệ ngươi rơi xuống đây. Nhưng mà không hề gì, coi như đi tham quan một chuyến. Nói cho tiểu huynh đệ ngươi biết, không phải kẻ nào cũng được phúc thế đâu. Bình thường mấy tên kia cùng lắm đi một vòng Quỷ Môn Quan thôi. Riêng nhà ngươi còn được vào tận chính điện, được lão đại thăm hỏi.”

Chương 2: Xưng huynh gọi đệ

Man Vũ bình thường hiền lành như cục đất, không tệ nạn xã hội, nhưng kỳ thực lại thích uống rượu. Bấy giờ tò mò không biết rượu âm phủ như thế nào, vì thế lập tức theo chân Ngưu Đầu Mã Diện đi ăn nhậu.

Man Vũ gật đầu bước vào bốt điện thoại. Hai vị Ngưu Đầu Mã Diện cười cười, vẫy tay, nói:

Tam quan Man Vũ sụp đổ.

“Quên mất, Man lão đệ là người trên đó, dạy ta một số chức năng được chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ngưu đại ca, nhân tiện cho ta hỏi, ngươi có thể lướt web, vậy mạng ở đâu ra? Wifi? 3G, 4G?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặc dù hắn sợ trạng thái của bản thân hiện tại thật, nhưng dù sao cũng c·h·ế·t rồi, chẳng lẽ còn c·h·ế·t tiếp?

Sau đó Ngưu Đầu Mã Diện dẫn Man Vũ tới một cái bốt điện thoại, nói:

Sau đó, vì tò mò, hắn chụm đầu cùng Ngưu Đầu Mã Diện, nhìn về phía màn hình điện thoại. Hắn rất tò mò, ở dưới này bọn họ sử dụng điện thoại với mục đích gì.

“Tạm biệt Man lão đệ, đi mạnh giỏi.”

“Cái mạng kia của huynh đệ coi như xong, không thể thay đổi được nữa. Sự tình nhầm lẫn, bên kia bọn ta đã che chắn mệt mỏi lắm rồi. Giờ nếu như còn ghi lại vào sổ sinh, chắc bên trên xử lý bọn ta mất.”

“Đi!”

“Ha ha…yên tâm, chúng ta không quên đâu, ngươi cứ lên đi, sẽ có.”

Ọt!!!

Màn hình điện thoại sáng lên, thế mà là thông báo facebook. Quỷ dưới này thế mà cũng biết lướt facebook sao?

Bủm!!!

Khuôn mặt trắng nhợt của Man Vũ hiện lên vẻ thống khoái. Nhịn rắm quả thật là sự tình tra tấn người ta. Mà khi xả xong rồi, cỗ thoải mái không nói nên lời kia thật tuyệt.

“Cái đó không phải chuyện của ta.”

Man Vũ thầm đổ mồ hôi lạnh. Hắn hiện tại là quỷ hồn, còn bị đau bụng sao?

“Ý Ngưu huynh là gì? Thế ta sẽ về đâu?”

Man Vũ khẽ day day trán, cảm thấy c·h·ế·t rồi cũng không yên ổn như mình tưởng.

“Ừm, về phần hệ thống gì, cái này ta cũng không quyết định được, lúc lựa chọn sẽ rơi ngẫu nhiên.” Ngưu Đầu khẽ thở dài: “Vốn định cho Man lão đệ một cái hệ thống tốt, nhưng không biết có được không, xem ra chỉ có thể dựa vào vận khí của ngươi thôi.”

“Ực!” Man Vũ khẽ nuốt nước bọt, suýt thì kinh thán thành tiếng. Rất may nhớ lời Ngưu Đầu, hắn đã kìm hãm lại được.

Thực ra, cái kiếp vừa rồi của hắn cũng tệ lắm. Xuất thân tầm thường, gia cảnh tầm thường, cuộc sống tầm thường. Nói chung đều là tầm thường. Bây giờ được cho sống lại kiếp khác, có khi lại tốt. Khối người còn đang muốn như hắn mà không được. Chỉ là trên đó còn thân nhân của hắn, còn cha mẹ của hắn, còn bằng hữu của hắn, nếu như hắn c·h·ế·t đi rồi, bọn họ hẳn là rất thương tâm. Hắn không muốn nhìn thấy thân nhân thương tâm như vậy.

Man Vũ được nghe kể nhiều chuyện, nội tâm càng kinh thán, tự nhủ sau khi trở lại dương thế, nhất định phải viết ra một cái tác phẩm kinh điển: Âm phủ phiêu lưu ký.

Ngưu Đầu cầm cần số dập xuống, khởi động cỗ máy dịch chuyển thời không. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Có gì lạ sao? Bọn ta cũng biết dùng facebook đấy. Thỉnh thoảng Diêm La đại nhân còn gửi kết bạn với mấy tên tiểu tử trên trần gian, nhưng đám người kia thật kiêu ngạo, thế mà không chấp nhận, mấy lần làm đại nhân nổi giận, suýt thì đánh tên chúng nó vào sổ tử.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Xưng huynh gọi đệ