Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Kiểm tra ma lực

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Kiểm tra ma lực


“Bởi vì họ sợ ma pháp của Isaac."

Cũng đúng nhỉ, có cố hay không cố thì ma lực cũng chả tăng chả bớt thêm tí nào hết.

"Sử ma chỉ biết tuân theo mệnh lệnh đã được đặt ra."

Cơ mà nói vậy chứ cứ để tâm mãi vào mấy con số vô giá trị này thì chả ra dáng người lớn chút nào.

Pha lê ma thuật? Tôi chưa bao giờ nghe nói về ma pháp cụ này cả.

Con đại bàng ngồi trước gương và đọc to kết quả đo ma lực của từng học viên.

“Nó vỡ rồi kìa."

“Bài kiểm tra thực chiến đã kết thúc. Thí sinh Isaac Reinharth đã đạt yêu cầu. Xin hãy di chuyển sang phòng kiểm tra ma lực.”

“Đúng thế đó, đúng thế đó.”

"Tại sao vậy?"

Tất cả những tấm gương cỡ lớn trong căn phòng này đều được yểm ma pháp viễn thị, cho phép chiếu lại hình ảnh từ mọi ngóc ngách của Zeinharth này. Diana đã dùng tấm gương để theo dõi trận đấu kiểm tra thực chiến của tôi từ đây.

Tôi di chuyển đến phòng kiểm tra ma lực theo lời hướng dẫn của con đại bàng.

"Bình thường thôi..."

“Nhưng ta vẫn không hiểu, tại sao chúng lại sợ Tử Thi của tôi cơ chứ? Rõ ràng là nó có gì ghê gớm đâu.”

Lion và Kevin nhìn tôi như có gì đó muốn nói, nhưng lời đã bị chặn trong cổ họng. Rõ ràng là bọn chúng không thể cãi lý lại sau khi đã thua một cách thảm hại thế này được.

“Ừm, cảm ơn cô.”

“Mà, có vẻ là vậy nhỉ."

“Phần đo lường ma lực đã hoàn tất. Xin hãy chuyển sang phần kiểm tra tính tương thích."

"Tử Thi " (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Diana nói với tôi như vậy.

“Chỉ g·iết thôi mà đã lăn ra c·hết thật, bị biến thành ‘Thây ma’ cái là chưa làm ăn được gì thì đã vội đánh mất đi lý trí. Đúng là những kẻ phiền phức chỉ tổ làm tốn thời gian của ta."

“Không thể đâu..."

“Ây chà. Ta quên khuấy mất"

Tôi đảo mắt nhìn xung quanh, thể nhưng biểu cảm của lũ “bạn cùng khóa” của tôi thì có điều gì đó lạ lạ. Cả đám ai ai cũng tránh ánh nhìn của tôi cả.

Tôi ngó nhìn, thử quan sát xem tình hình thế nào.

“Nhân tiện thì, tiếp theo chúng ta phải làm gì vậy?”

“Mà, thôi thì, cứ cố lên."

Với dáng vẻ vô cảm thường thấy, Diana lắc đầu.

Tuy nhiên, cho dù khối pha lê có tốt đến cỡ nào đi chăng nữa, nó vẫn có giới hạn. Khi ma lực của người chạm vào nó vượt quá giới hạn của viên tinh thể ma thuật, chẳng những không tăng được tí thể tích nào, mà nó còn bị vỡ tan thành nghìn mảnh do phản ứng ma lực dữ dội. Cứ nghĩ đây là một thứ tiện lợi, nhưng mà thế này thì chẳng thể nào đo được ma lực của tôi rồi.

“Bây giờ chúng ta sẽ tiến hành kiểm tra ma lực. Các tân học viên xin hãy xếp hàng trước pha lê ma thuật. Sau khi hoàn tất việc kiểm tra ma lực, xin vui lòng di chuyển sang phòng tiếp theo để kiểm tra tính tương thích của mình." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tôi chạm tay vào viên pha lê ma thuật. Đây là trải nghiệm đầu tiên của tôi trong việc đo đạc sức mạnh ma lực này, không biết sẽ được bao nhiêu đây?

“Ừm.”

Chậc, đúng là con sử ma vô dụng.

Haizz, chưa gì chúng đã nói xấu sau lưng tôi rồi.

"Là sao?"

Khu vực đo lường ma lực nằm ngay cạnh đấu trường này. Thành ra sau khi ma pháp rào chắn đã được gỡ bỏ, tôi rời khỏi nơi đây bằng lối ra vào ban đầu.

Ma lực bằng 0 thì làm sao sử dụng ma pháp được. Điều đơn giản như vậy ai ngẫm cũng có thể hiểu được luôn, thế nhưng con cú lại tiếp tục nói.

Chương 9: Kiểm tra ma lực

“Lần đầu tiên tôi thấy...”

Một con bàng bay vào trong phòng khi tôi đang mãi suy nghĩ.

“Tôi rất giỏi về việc sử dụng ma nhãn. Nhưng những người khác thì không thể hiểu thấu được.”

“Phần đo lường ma lực đã hoàn tất. Xin hãy chuyển sang phần kiểm tra tính tương thích."

Chỉ cần tiếp xúc qua da thôi mà đã có thể giá trị hoá chỉ số ma lực biểu thị qua số đếm rồi, phải công nhận thời đại này cũng khá tiện lợi đấy chứ.

Vẫn không hề thay đổi chút cảm xúc nào, Diana lặng lẽ suy nghĩ.

Viên pha lê ma thuật dùng để đo lường ma lực là một khối pha lê đồ sộ màu đỏ được thiết kế đặt chung với một tấm gương. Khi bất cứ ai chạm vào khối pha lê, chỉ số ma lực của người đó sẽ được cân đo đong đếm rồi hiển thị lên trên tấm gương kia.

[100]

Các tân học viên khác dường như cũng đã biết vị trí của nó từ trước, dần dần bọn chúng tạo thành từng hàng riêng biệt hướng đến nhiều đích đến khác nhau.

"Hahaha. Không thể nào. Trong số những ma pháp mà tôi sở hữu thì Tử Thi vẫn còn lành mạnh và bình thường chán đấy chứ."

Tôi niệm ma pháp Phục Sinh để giải trừ trạng thái tử hóa cho Kevin. Tiện thể hồi sinh luôn phần tro tàn kia trở lại thành Lion.

Ngoài tôi ra thì có khá nhiều những quỷ nhân tụ tập lại từ trước. Nhìn sơ qua thì cũng lên tới khoảng 100 tên, có lẽ những kẻ ở đây đều là những thí sinh đã đậu vòng đầu tiên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thì ra là vậy, tôi thầm nhủ trong lòng.

“Vậy, cái được gọi là pha lê ma thuật ấy đang ở đâu?"

“Nhưng dường như Diana không có vẻ gì là sợ tôi nhỉ?"

Xem ra là pha lê ma thuật không phải chỉ có một, việc đo lường ma lực sẽ được diễn ra ở nhiều nơi nữa.

Sau khi nghĩ ngợi gì đó với gương mặt không cảm xúc của mình, Diana hỏi đáp.

Ahhh, tôi hiểu rồi.

[140]

Tôi buông lời khen ngợi, không biết có phải do thẹn thùng không mà cô hơi cúi đầu xuống một chút.

Nghe tiếng gọi, cô quay đầu lại nhìn tôi, mái tóc bạch kim nhẹ nhàng đung đưa trong gió. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Pha lê ma thuật không thể bị phá vỡ.”

“Gì đây? Một đám bẽn lẽn nhút nhát sợ người lạ à?"

“Thí sinh đã vượt qua bài kiểm tra thực chiến có thể theo dõi bài kiểm tra của các thí sinh khác."

Chỉ mất vài giây để hoàn tất đo lường ma lực của một học viên. Chẳng mấy chốc đã đến lượt của Diana.

Tôi sử dụng ma nhãn để phân tích cấu trúc của khối pha lê qua những mảnh vỡ của nó. Thể tích của khối pha lê ma thuật sẽ tăng lên tương đương với lượng ma lực của người chạm vào thông qua cảm ứng ma lực và từ đó quy đổi ra giá trị ma lực cụ thể.

Tôi quay lại nhìn con thây ma Kevin, tác phẩm do chính tay tôi tạo ra lúc nãy. Quả thật cứ để mặc hắn như thế này thì đáng thương quá.

“Vậy sao?"

“Không có gì...”

Diana với gương mặt không cảm xúc lặng thinh nhìn chằm chằm vào tôi một hồi.

“Nhưng rõ ràng là không ai dám nhìn thẳng vào mắt tôi."

“Tình cờ thôi à.”

Diana lại suy nghĩ một lúc rồi nói với tôi bằng giọng nhỏ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Kết quả sẽ không khác đâu. "

Diana nói vậy chứ làm gì có chuyện tình cờ hay ăn may mà thẳng liên tiếp 5 người để vào tới đây được. Không khéo chiến lực của cô ấy còn vượt trội hơn cả Kevin với Lion cũng nên.

“Rút lại lời nói khi nãy..."

"Aaaaaah...đa...đa...đau...đau quá...g·iết...g·iết..."

“Khi nào mạnh hơn thì hãy đến tìm ta, ta sẵn sàng tiếp đón các ngươi bất cứ lúc nào."

Ohhh, tôi hiểu rồi.

Ai chà, câu này phải đúng là ngoài dự kiến của tôi đấy.

Hay là bọn chúng cho rằng không một ai có thể sở hữu lượng ma lực mạnh mẽ nằm ngoài thường thức như vậy ngay cả khi đó là Ma vương Isaac đây?

“Nếu vượt qua được bài kiểm tra thực chiến thì coi như là được nhận vào học viện rồi. Phần còn lại chỉ là đo lường ma lực và kiểm tra mức độ tương thích."

Không chỉ thế, xem chừng toàn bộ kỳ thi nhập học này đều được giao cho đám sử ma phụ trách toàn bộ rồi.

“Isaac đã vượt khỏi thường thức rồi."

“Chuyện gì vậy?"

Diana gật đầu cái nhẹ.

[130]

Giọng điệu của tôi có phần dễ chịu và sảng khoái.

Tôi thở phào nhẹ nhõm vì Diana đã chịu tin vào nó.

Nói xong, tôi rời khỏi đầu trường.

Không biết chừng sẽ vượt quá ngưỡng 100 tỉ mất. Nếu vậy thì ngay cả lũ đần độn ngu si trong thời đại này cũng sẽ phải ngộ ra tôi là thủy tổ của bọn chúng mà thôi.

Misha vẫn nhìn ta với ánh mắt vô cảm.

“Hoàn toàn không phải..."

“Một ma pháp tàn ác ngoại đạo."

Chính vì thế nên nó mới xem như việc khối pha lê ma thuật bị phá hủy và ma lực của ta bằng 0 là không có liên quan gì với nhau như vậy cả.

“Nếu biết về nó, tức là cậu đã ngồi xem ở hàng ghế khán giả à?"

Tôi đính chính lại lời lẽ ngay lập tức. Nếu để bị mang tiếng xấu như thế thì thà nói xạo một chút còn hơn.

"Yo Diana."

"Bên này nè."

Xem ra mọi thứ cũng không hẳn là đi theo chiều hướng thoái hoá thôi nhỉ.

Diana hơi níu miệng một chút rồi nói tiếp với giọng thờ ơ.

“Ưm...”

“Vừa rồi tôi chỉ đùa một chút thôi."

"Nhưng Diana vẫn hiểu điều đó mà?”

“..................”

“Mà, có Diana hiểu được cho tôi thì coi như vậy là ổn đi."

Một con sử ma chỉ biết thực thi hành động y như những gì mà mệnh lệnh nó được giao cho thì làm sao có thể đối phó xử lý một cách thích đáng trong trường hợp viên pha lê ma thuật bị vỡ như này được. Cùng lắm chắc chỉ có chuẩn bị một viên mới khác ra để thay thế mà thôi.

Ngay khi con đại bàng xác nhận lại con số hiện trên tấm gương, pha lê ma thuật phát ra một âm thanh lớn và vỡ vụn thành hàng ngàn mảnh tí tỉ.

Diana bắt đầu di chuyển nên tôi cũng đi theo cô ấy.

“Nhân tiện, tôi có thể hỏi nó đáng sợ đến cỡ nào hay không?"

“Đấy không phải là lỗi của ma pháp. Isaac mới chính là một con quỷ tàn ác vô nhân tính."

Vài giây ngắn ngủi trôi qua, tấm gương phản chiến kết quả đo lường.

"Thật tốt quá."

Thật khó để có thể tưởng tượng cô nàng nói chuyện một cách vô tư thờ ơ không cảm xúc này sợ hãi điều gì nữa. Có phần gì đó hơi chút mơ màng, thẩn thờ, tính cách có lẽ thuộc loại khá mạnh dạn chứ không hề e dè nhút nhát.

“Diana mạnh thật đấy nhỉ.”

[0]

“Thấy cái gì chứ?"

“Thế có nghĩa tất cả những kẻ ở đây đều sẽ trở thành bạn đồng khóa với nhau hết à.”

Bất cứ ai vô tình chạm mắt ta đều hốt hoảng làng đi ngay lập tức.

“Cô nói mình không giỏi chiến đấu mà cũng đã vượt qua bài kiểm tra thực chiến rồi còn gì."

Tôi không mảy may mà cảm thấy ấn tượng ngay lập tức. Từ nãy đến giờ hầu hết các kết quả đo chỉ dừng lại ở khoảng 3 đến 4 chữ số, thế mà cô ấy lại vượt qua được cả ngưỡng một tỉ. Có vẻ Diana sở hữu tài tăng ma pháp còn vượt trội hơn cả tôi nghĩ đấy nhỉ.

“Đáng nhẽ bọn chúng nên để kết quả hiển thị là không thể đo lường được thay vì con số 0 tròn trĩnh kia mới đúng chứ.”

[220]

Ý nói là những kẻ khác sẽ không thể nào nhận ra việc khối pha lê ma thuật bị vỡ là do ma lực của tôi quá mạnh à.

“Isaac còn có thể tuyệt vời hơn..."

“Người có ma lực khủng kh·iếp đến nỗi phá hủy cả pha lê ma thuật..."

Sau khi trả lời tôi xong, Diana chạm tay vào pha lê ma thuật.

"Cố gắng lên nhé."

Với lại ở thời đại thần thánh đâu có phương pháp nào để đo lường và kiểm tra ma lực cơ chứ.

“Trái với vẻ ngoài của mình. Diana rõ ràng rất can đảm."

"Nó đáng sợ đến vậy sao?"

Diana bỗng dưng nhìn chằm chằm vào mặt tôi một lúc.

[1000000998]

“Ai hiểu được thì sẽ hiểu. Nhưng phần lớn thì là không thể.”

Hahh. Pha lê ma thuật bị vỡ vụn ra như thế mà xem ra bọn chúng chẳng hề quan tâm lắm nhỉ.

Thông báo phát ra bởi con đại bàng vang vọng từ phía trên đầu trường.

Đó là một căn phòng tràn ngập những tấm gương, chủ yếu là những loại gương tủ đứng, nhưng kích cỡ thì to hơn hẳn loại thông thường.

Bất chợt, tôi bắt gặp một gương mặt thân quen giữa đám đông.

Nếu đúng thế thật thì tôi bị bọn này coi thường quá rồi đấy.

Hình như là tôi đã được giải thích về điều này, nhưng bởi không hứng thú chút gì với nó nên đã để vào tai này rồi lọt mất qua tai kia rồi.

“Khoan đã nào, ngươi nói chuyển qua phần kế tiếp nhưng mà, không thể nào có chuyện ma lực của ta bằng 0 được, ngươi hiểu chứ.”

Thế nhưng rõ ràng câu chuyện chuyển sinh của Ma vương đã được truyền đi từ đời này sang đời khác rồi còn gì. Mà chắc cũng vì chưa từng có trường hợp nào pha lê ma thuật bị phá hủy trước đây như Diana vừa mới nói, cái tiền đề đó đã ăn sâu vào tiềm thức của chúng và được mặc định tuyệt đối là như vậy rồi.

Sau cùng cũng đâu phải ma lực của tôi bị suy giảm đi tí nào đâu.

Nói gì thì nói, ma nhãn của quý tộc thời đại này phải gọi là quá yếu ớt. Chỉ cần ngó qua quan sát thật kỹ vực thẳm bản chất của nó thì sẽ biết ngay khi lượng ma lực vượt quá ngưỡng cho phép sẽ gây ra sự tự phá hủy từ bên trong ngay thôi.

Diana chỉ vào một tấm gương lớn đặt trước mặt hai người.

Giá mà bên học viện có tên nào đó khá khẩm một chút thì có phải đỡ hơn bao nhiêu rồi không. Mà chắc bọn chúng cũng chả thể nào dự đoán được việc lại có một kẻ sở hữu lượng ma lực lớn đến nỗi phá hủy tan tành viên pha lê ma thuật đến tham dự kỳ thi tuyển sinh này đâu.

“Còn lâu mới có lần thứ hai...tên quái vật.”

“Có gì mà phải sợ."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Kiểm tra ma lực