Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 7: Cấm thuật – Cổ thể ma pháp

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Cấm thuật – Cổ thể ma pháp


Thôi thì cứ nghĩ theo hướng rằng bọn chúng vẫn chưa c·hết mà nhìn theo hướng tích cực lên một chút vậy.

Mật độ sấm sét tăng lên gấp hàng nghìn lần, xoáy như một trận cuồng phong và cày nát mọi thứ trong đấu trường.

“Thật đáng tiếc, cổ thể ma pháp không thể gây ảnh hưởng lên chính thực thể mà nó mượn sức mạnh để thi triển được, ngươi không biết sao?"

Lion trở lại với nụ cười tự tin hết phần thiên hạ.

Lion cố gắng đứng lên mặc dù lúc này đây chỉ cần một làn gió nhẹ thổi qua cũng đủ để xô ngã hắn.

“Những thứ cổ xưa thì luôn ẩn chứa một lượng ma lực riêng bên trong. Cổ thể ma pháp là một dạng ma pháp cho phép người sử dụng vay mượn sức mạnh từ những tồn tại cổ xưa sở hữu một lượng ma lực khổng lồ của riêng nó.”

“Cổ thể Ma pháp, !"

“Hối hận vì sự ngu ngốc của mình đi. Cổ nguyên ma pháp là cấm thuật đặt cược cả tính mạng chủ nhân của nó. Ngay cả ta đây có lẽ cũng sẽ phải trả một cái giá không nhỏ.”

"Ma pháp phong ấn, ma pháp cưỡng chế, ma pháp phục hồi, ma pháp k·hông r·õ n·guồn g·ốc khiến cho bản thể mất kiểm soát ma lực. Thời đại này không ai có thể sử dụng được những ma pháp cấp cao như vậy, và ngươi lại không hề vẽ ra lấy một ma pháp trận. Chắc chắn nhà ngươi đang sử dụng một ma pháp cụ đặc biệt với sức mạnh khổng lồ."

“Tệ thật! Ngài Lion định sử dụng nó rồi!"

Nói tóm lại, để có thể sử dụng Cổ thể ma pháp, người dùng cần phải biết rõ tồn tại mà hắn đang mượn sức mạnh. Tuy nhiên, càng cổ xưa thì thông tin về nó sẽ càng sai lệch, nhiều trường hợp nó còn bị truyền lại một cách sai lầm cho đời sau nữa, hoàn toàn khác xa bản thể vốn có.

Lion nâng cánh tay phải gần như nát bét của mình lên và thi triển một vòng ma pháp trận.

“Kh... Không thể nào! Ăn trực tiếp một đòn rồi mà vẫn một không vết xước!?"

Chính vì lẽ đó, dù có cổ xưa đến đâu đi chăng nữa, người dùng vẫn nên mượn sức mạnh từ những tồn tại mà bản thân đã chắc chắn tính xác thực của nó. Thông thường đó sẽ là các truyền thuyết nổi tiếng hoặc là lưu truyền dân gian nào đó. Còn không thì phải là những thứ có tính liên kết chặt chẽ với người sử dụng, thì khi ấy tỉ lệ thành công khi thi triển khởi nguồn ma pháp mới cao lên được.

Tiếng la hét phát ra từ phía khán giả đang vội vã bỏ chạy khỏi đấu trường, chỉ trong một khắc mà đấu trường đã trở nên hỗn loạn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ma lực vốn được đúc kết và sinh ra từ trong Mệnh luân có sẵn của bản thân mỗi người. Nếu như người đó không có Mệnh luân thì chắc chắn không thể tồn tại chứ đừng nói là sở hữu ma lực.

Bất Tự Ma vương Isaac Reinharth, hay nói cách khác chính là tôi đây.

“Tuy ma pháp tường chắn đã được thi triển giăng ra khắp hàng ghế khán giả, song ban tổ chức vẫn yêu cầu quý vị hãy ngay lập tức s·ơ t·án. Ma pháp của thí sinh dự thi đang thi triển có khả năng sẽ gây ra thiệt hại t·ử v·ong về người cho khán giả trong đấu trường."

Quả nhiên là Cổ thể ma pháp à. Cái ma pháp trận lập thể khối đang cấu thành lên kia không có chuyện mà tôi không biết đó là loại ma pháp nào được. Nhưng thôi, hắn đã mất công lên mặt hợm hĩnh và tự mãn như thế rồi thì tôi cũng thuận nước mà đẩy thuyền theo thôi, không nên làm những điều như cản trở giữa chừng.

“Tên khốn. Ngươi đã làm gì?"

Và lần này, để sử dụng Lion đã mượn sức mạnh từ một tồn tại có mối liên hệ sâu sắc đến hắn ta, tồn tại sở hữu nguồn ma lực khổng lồ thậm chí đã tiêu diệt cả những vị thần cách đây 2000 năm về trước.

Hahahah. Cười c·hết mất thôi, tôi vỡ bụng mất.

Sau khi nói với giọng điệu ngạo mạn, Lion giơ cánh tay phải lên trời rồi vung toàn lực đòn công kích nhằm chính xác vào tôi.

“Thế à, nhưng mà ít nhất thì khả năng này của ta cũng gần với thuỷ tổ hơn ngươi nhiều đấy. Hay ngươi định cứng đầu phủ nhận đi sự thật không thể chối cãi này đây?"

Lion cười khẩy... nhưng 1 giây sau thì hắn thấy tôi vẫn đứng im như tượng ở đó mà không một v·ết t·hương. Biểu cảm của hắn ta đơ luôn rồi, như một hình nhân vậy.

“Khi muốn thi triển Cổ thể ma pháp, ai cũng cố gắng mượn sức mạnh từ những thực thể siêu việt sở hữu nguồn ma lực khổng lồ. Thế nhưng càng cổ xưa và lâu đời thì sự tồn tại đó lại càng mơ hồ và mờ nhạt, thành ra việc kiểm soát sức mạnh của nó cũng khó hơn gấp bội. Mượn được lượng ma lực cực đại thì cũng tốt đấy, nhưng đến mức nhiều quá mà chẳng sử dụng nổi thì nó chỉ là việc vô nghĩa mà thôi."

“Nhảm nhí... Ngươi vẫn còn dám tự xưng mình là thủy tổ ư... tên ngu xuẩn không biết phép tắc này.”

Sau một tràng pháo hoa, khắp đấu trường la liệt xác người.

Đúng thật là nếu muốn sử dụng cổ thể ma pháp trong thời đại này, chẳng có thực thể nào thích hợp hơn tôi cả. Tuy nhiên...

Giọng nói của con đại bàng phát ra từ đâu đó trên bầu trời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nếu không phải thế, một tên tạp chủng như ngươi không thể mạnh đến mức vô lý như thế được!"

Nói là vậy chứ thật ra cả bọn vẫn còn đang sống nhăn ra đấy thôi. Dù tôi đã có lòng cảnh báo trước rồi mà vẫn tự lao vào thế hấp hối thập tử nhất sinh thế này, thật đúng là thảm hại quá, mất mặt các con cháu của tôi thật sự. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Mọi người mau chạy đi! Các rào chắn ma pháp sẽ không ngăn lại được đâu!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tuy nhiên ngoài phần đó ra thì phải nói là thương thế của hắn khá là nhẹ. Có lẽ trước khi tự mình p·hát n·ổ, hắn hẳn đã kịp phán đoán tình huống rằng bản thân sẽ lành ít dữ nhiều, không thể nào có chuyện không nhận lấy một vết xước nào từ đống ma lực đang mất kiểm soát trong người mình được. Vì thế nên mới chọn cánh tay phải làm vật hy sinh mà dồn hết chỗ ma lực phản chủ vào chỗ ấy à.

Nhưng tại sao bọn chúng lại trở nên ảm ảnh về dòng máu thuần chủng đến mức này. Thật đúng là điều mà 2000 năm trước tôi không bao giờ có thể ngờ tới.

“Ăn nói xà lơ...”

Bùm bụp bùm bụp----âm thanh của những mành vỡ rơi từ bên trên hàng ghế khán đài xuống. Màn khói bụi mịt mờ bắt đầu tan ra, bóng dáng của Lion dẫn dần hiện rõ.

Uy lực ma pháp thì cũng khá đấy, tuy nhiên hắn đã phạm phải một sai lầm chí mạng rồi.

“Hãy để ta chỉ ra sự khác biệt về đẳng cấp giữa ta và ngươi. Thứ chỉ được truyền thừa trong gia đình hoàng tộc bọn ta, cổ thể ma pháp"

“Phát hiện lượng ma lực cấu thành ma pháp đã vượt quá mức quy định."

“Có gì đâu, chỉ là một chút thị uy thôi mà. Mệnh luân của các ngươi đã vì kh·iếp sợ ta và tự ý run rẩy một cách thảm hại đấy chứ.”

Hắn vẫn có thể hướng sự thù địch đến mức đó dù vẫn đang bị hành xác một chiều thế này, tôi nên có lời khen cho ý chí của hắn, hay là nên phán tên này là một gã đầu đất không nhìn thấu được khoảng cách thực lực hai bên đây.

“Nhìn cho rõ đây! Đây là một ma pháp thực sự, hạng tạp chủng như ngươi còn lâu mới bắt chước được."

Chương 7: Cấm thuật – Cổ thể ma pháp

"Ngươi... Làm sao ngươi biết được bí mật đó!?"

“Ta sẽ không bao giờ thừa nhận, một chút cũng không." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ta là một thành viên hoàng tộc, tuyệt đối không bao giờ cho phép bản thân thua cuộc trước giống loài tạp chúng như ngươi. Cho dù có c·hết đi chăng nữa, chiến bại là điều không bao giờ có thể chấp nhận được!"

Lion lấy lại ánh mắt căm thù ngay sau lời tôi nói.

“Mà thôi, sao cũng được. Thế giờ ngươi đã cảm thấy muốn công nhận ta là thuỷ tổ thêm chút nào chưa?"

Đó là...?

“Tạp chủng ấy à... "

Đó mặc nhiên là sự thật nhưng Lion lại không hề tin tôi lấy một câu.

Lion rên rỉ trong khi vẫn còn chưa ổn định được tinh thần hoảng loạn của mình. Ai chà chà, tôi nên xào nấu tên này thế nào đây nhỉ.

Cuối cùng, một nửa phần sân của võ đài đã được bao phủ trong luồng sấm sét đen khổng lồ. Ma pháp tường chắn giăng quanh hàng ghế khán giả v·a c·hạm với bước sóng ma lực mà luồng sấm sét phát ra ấy tạo thành những tia lửa điện c·hết người.

Lion ngạc nhiên tột độ. Đó không phải là một bí mật. Sau cùng thì chính tôi là người phát triển nó mà. Tất nhiên tôi phải biết rõ về nó nhất chứ.

Sấm chớp màu đen bắt đầu tập hợp và phát ra những tiếng tanh tách trên tay phải của Lion. Kích thước ma pháp tăng dần và nó nhanh chóng bao phủ khắp người hẳn trong vòng phạm vi bán kính 1 mét. Khoảnh khắc tiếp theo, phạm vi bao phủ của ma pháp tăng gấp đôi và sức mạnh của luồng sét đen vẫn chưa có dấu hiệu cho thấy sức mạnh của nó đã đạt mức tối đa.

Cánh tay phải của hắn ta nhuộm lên một màu máu đỏ tươi. Nếu không được xử lý cẩn thận, hẳn sẽ trở thành một tên tàn phế trong suốt nửa quãng đời còn lại.

Khi mà đẳng cấp mệnh luân quá khác biệt, thi thoảng cũng sẽ xảy ra những trường hợp ma lực và mệnh luân của đối thủ quá run sợ và vô tình khiến ma lực rồi loạn như vừa rồi.

Ma lực của hắn ta gần như cạn kiệt, nhưng dường như hẳn đã thoát khỏi lưỡi hái tử thần bằng cách thần kì nào đó.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Cấm thuật – Cổ thể ma pháp