Ma Việt
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 45: Nghi ngờ
Mạc Phong liền nói: “Đương nhiên xuống mộ mọi thứ không có gì là chắc chắn. Tuy nhiên bọn ta sẽ làm hết khả năng.”
Mạc Phong cũng không quá quan tâm, uống hết chén rượu liền nói: “Mục đích của buổi tối nay hẳn Lâm gia chủ cũng rõ ràng. Chúng ta vào vấn đề chính đi.”
Tam Tài trận pháp có ba mắt trận là Thiên - Địa - Nhân. Khi kết trận phòng thủ, chân khí bao phủ tạo thành một kim tự tháp vững chắc kiên cố vô cùng. Dưới thất phẩm không thể phá vỡ.
Sau đó Lâm Đình Quyết liền cười hỏi: “Ba vị, không biết đồ các vị muốn tìm là gì? Ta sẽ căn dặn người của Lâm gia tận lực hỗ trợ.”
Sau đó Lâm Đình Quyết liền thể hiện ra dáng vẻ chủ hiền đãi khách nói: “Các vị đường xá xa xôi tới đây, cũng chỉ còn vài ngày là đến thời điểm xuất phát. Tại hạ mời ba vị tới Lâm phủ làm khách tổ chức yến tiệc ba ngày.”
Nói rồi hắn liền gọi Lâm Mai Linh từ bên ngoài cho người lập tức trở về Lâm phủ lấy trận pháp.
“Hơn nữa, ông ta sắp cho chúng ta chỗ ở này, không phải vì chúng ta có bao nhiêu phân lượng. Mà thực tế là để dễ canh chừng.”
Lâm Đình Quyết ngẫm nghĩ một chút nói: “Khởi Linh phù táng ngọc bích. Ngọc vỡ, phù tan, nhân tử.”
Tam Tài trận mặc dù quý hiếm, trong Lâm gia chỉ có đám người lập công lớn mới được ban thưởng. Nhưng dù sao nó cũng mới chỉ là thất phẩm. Thậm chí bản mà bọn họ giữ cũng chỉ là bản chép tay.
Nhưng khi thần thức của hắn vừa tới chỗ đám người Mạc Phong liền bị chặn lại.
A Hổ liền nói: “Vậy chúng ta hiện tại trốn đi chẳng phải là xong sao?”
Một lúc sau, Tam Tài trận bản sao liền được mang tới. Mạc Phong đọc qua một chút xác định không có vấn đề liền cùng Trần An và A Hổ đi theo người dẫn đường của Lâm gia tới khách điếm phía Đông của bọn họ.
Mạc Phong liền khoát tay nói: “Lâm gia chủ, quy tắc của những kẻ săn mộ là không tiết lộ đồ chúng ta muốn tìm.”
Trần An liền nói: “Phong ca, huynh có đối sách gì không?”
Trần An cười khổ nói: “Hổ ca, chỉ sợ mọi chuyện không đơn giản như vậy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Trong khi đó cố chủ cần nói cho bọn ta biết để ba huynh đệ chúng ta biết mà tránh né.”
Lâm Đình Quyết liền ồ lên một tiếng nói: “Thất phẩm Tiên Thiên, đúng là chân nhân bất lộ tướng. Tại hạ thất lễ rồi.”
Nói rồi, Mạc Phong từ trong ngực lấy ra Khởi Linh phù đặt lên bàn nói: “Khởi Linh phù, không biết Lâm gia chủ có biết?”
Rốt cuộc, Lâm Đình Quyết đang suy tính điều gì cơ chứ?
Lâm Đình Quyết vừa tới đã ra hiệu Lâm Mai Linh ra ngoài, sau đó không chút kiêng nể mà thả ra thần thức thăm dò.
A Hổ nhìn xung quanh một hồi rồi nói: “Không hổ là Lâm gia, quả nhiên giàu nứt đố đổ vách.”
Mạc Phong lắc đầu nói: “Không được. Ta đoán lúc này xung quanh khách điếm đã sớm được người của Lâm gia canh phòng nghiêm ngặt.”
Lâm Đình Quyết nghe thấy thế liền cười thoải mái nói: “Nếu ba vị nói vậy ta vô cùng yên tâm. Ngay khi xuống mộ người của Lâm gia sẽ thông báo cho các vị đồ mà chúng ta muốn tìm.”
Lâm Đình Quyết liền tỏ vẻ như đã hiểu ra rồi nói: “Đa tạ đạo hữu đã nhắc nhở. Nếu vậy, ba vị đành chịu khó ở khách điếm phía Đông của Lâm gia. Tới ngày xuất phát, ta sẽ cho người thông báo.”
Trần An gật đầu nói: “Dù sao chúng ta cũng vẫn đang giữ một bản sao Tam Tài trận. Bọn họ sẽ không yên tâm để chúng ta tự do tự tại.”
Mạc Phong khoát tay nói: “Lâm gia chủ, không cần phiền phức như vậy. Chúng ta săn mộ trong mắt người khác vốn cũng không phải vẻ vang gì. Sợ rằng ảnh hưởng đến danh tiếng của Lâm gia.”
Khi t·ấn c·ông, Tam Tài trận mượn chân khí của đồng đội giúp phóng đại chiêu thức của bản thân. Uy thế không thể xem thường.
Lâm Đình Quyết sau khi phát hiện thần thức không thể thăm dò liền phá ra cười nói: “Ba vị, thất lễ, thất lễ. Tại hạ người giang hồ nhiều năm, khi gặp người lạ đều trước tiên muốn thăm dò đối phương, thói quen khó sửa. Nếu vậy ta trước tiên uống một ly rượu tạ lỗi với ba vị.”
Nói xong Mạc Phong chân khí trong cơ thể dần nổi lên, để lộ ra khí tức Thất phẩm Tiên Thiên cảnh. Tay hắn khẽ động, một chiếc bình hoa cách đó khoảng một trượng đã vỡ thành từng mảnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Mọi chuyện khởi đầu rất suôn sẻ nhưng đôi khi kết cục lại không tốt đẹp như vậy.”
Sau đó, Mạc Phong liền lấy ra Tam Tài trận cùng bọn họ tu luyện.
“Hơn nữa, chúng ta săn mộ cũng nên bí mật một chút. Không cần gióng trống khua chiêng.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cho dù nó có trùng với đồ vật bọn ta muốn. Chúng ta chắc chắn vẫn sẽ tuân thủ quy tắc.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lâm Đình Quyết đi từ cửa sau tới Phường đấu giá. Khi hắn bước vào trong phòng, ba người Trần An đã ngồi trong phòng. Lâm Mai Linh đứng bên cạnh bưng nước rót trà.
“Và đương nhiên bọn ta sẽ phối hợp để giúp cố chủ tìm ra nó. Bất kể đó là đồ vật gì, bọn ta tuyệt đối sẽ không động đến.
Lâm Đình Quyết liền cười lớn nói: “Đủ, đủ, rất đủ. Tam Tài trận lập tức đến tay ba vị.”
“Điều cần thiết bây giờ là chúng ta phải nhanh chóng làm quen với Tam Tài trận.”
Chương 45: Nghi ngờ
Nguyên nhân là do áo choàng của Mạc Phong đưa cho A Hổ và Trần An. Áo choàng này là đại sư kỹ nghệ của Mạc gia đặc chế, ít nhất phải người đạt tới Lục phẩm mới có thể thăm dò bọn họ.
Mạc Phong đã sớm nghĩ ra thù lao nói: “Ta nghe nói Lâm gia có một bộ Tam Tài trận pháp đẳng cấp Thất phẩm trận pháp. Ta thấy lấy nó làm thù lao là hợp lý.”
Có khi nào trong mộ có thứ gì đó quan trọng bọn họ bắt buộc phải tìm được?
“Ba huynh đệ bọn ta lăn lộn cũng đã quen. Lâm gia chủ không phiền thì sắp xếp cho chúng ta một khách điếm là được.”
Lâm Đình Quyết cũng gật đầu nói: “Tại hạ cũng không có ý kiến gì. Tuy nhiên, ba vị lấy gì để đảm bảo khi xuống mộ cho Lâm gia ta?”
Mạc Phong cau mày gật đầu nói: “Được. Vậy thì chờ đến lúc đó.”
Mạc Phong gật đầu nói: “Trần An nói đúng. Ta cảm thấy Lâm Đình Quyết có chút vấn đề ở đâu đó nhưng không thể nói rõ được.”
Ba người Trần An được sắp xếp ở phòng trọ tốt nhất trong khách điếm. Phòng này thường chỉ được dùng cho khách quý của Lâm gia.
Mạc Phong hừ lạnh nói: “Lâm gia chủ không tin tưởng thực lực của ba huynh đệ bọn ta sao?”
Mạc Phong gật đầu nói: “Đúng vậy, đây chính là Khởi Linh phù được lưu truyền trong thiên hạ.”
Lâm Đình Quyết liền hào sảng nói: “Được. Vậy ba vị trước tiên liền ra giá.”
“Hơn nữa, Cổ Dung thành là địa bàn của bọn họ. Chúng ta một khi bại lộ thân phận sợ rằng khá phiền phức.”
Mạc Phong liền không quan trọng nói: “Không biết hiện tại đã đủ bàn giao cho Lâm gia chủ chưa?”
Mạc Phong chỉ nhẹ gật đầu nói: “Đa tạ Lâm gia chủ.”
Chân khí ngoại phóng là thứ dễ nhận dạng nhất của Tiên Thiên cảnh.
Hắn còn một xâu không muốn nói. Chính là khẩu quyết này thực ra còn một vế sau mà người trong giang hồ không biết: “Trần gia, Lang Huyết, Thuận Minh lệnh. Thiên thu nhất mộng, mộ quy lai.”
“Lâm Đình Quyết biết ta có tu vi thất phẩm, chắc chắn sẽ phái bát phẩm cao thủ tới. Thậm chí số lượng sẽ không ít. Như vậy đã đủ để cầm chân chúng ta trong thời gian ngắn để ông ta tới kịp.”
Mạc Phong ngẫm nghĩ rồi nói: “Chúng ta đâm lao thì phải theo lao. Khi xuống mộ, lúc đó chúng ta mới có lợi thế.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.