Ma Việt
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 120: G·i·ế·t hắn!
“Chúng ta còn nhúng tay vào làm gì?”
Mạc Phong liền gạt đi nói: “Dung thúc, ta không đi đâu hết.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mạc Dung liền nhìn Mạc Phong lo lắng nói: “Thiếu chủ, đi thôi. Nơi này không thể ở lại được nữa.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mạc Dung liền lắc đầu nói: “Đã đến nước này, để phòng ngừa hậu hoạn, chỉ có thể khiến linh hồn của hắn vĩnh viễn c·h·ế·t đi.”
Thậm chí đã ngang với đệ nhất đệ tử Long Uyên châu là Dã Kiêu.
Nhưng ngay sau đó, hắn liền gạt đi: “Chung quy, việc này không phải của chúng ta.”
“Trần An hắn trước khi gặp ngươi, cảnh giới có lẽ ít nhất đã đạt đến Lục phẩm.”
Hắn liền một lần nữa hóa thành một đoàn hắc khí mà biến mất.
“Vậy cũng phải do ta chấm dứt. Nếu không, suốt đời này ta day dứt không thể ngủ ngon.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thực ra đoán mấy cảnh giới đầu rất đơn giản.
Mạc Phong liền kinh ngạc nói: “Không thể nào. Sứ giả của U Hồn giáo mỗi đời chỉ có thể tuyển chọn ra một người.”
“Hiểu biết lại nhiều như vậy. Không biết hắn có đoán được sự thật về quỷ hỏa không?”
Thậm chí chân khí trong người cũng không chịu được mà trở nên thoát khỏi sự khống chế của hắn.
Mạc Phong liền nói: “Tin ta. Trong không gian quẻ bói của Trình thúc. Ta nhìn thấy hắn có quỷ hỏa.”
Vì thế, Mạc Phong mới khiến các đệ tử võ viện xung quanh tò mò đến vậy.
Ai nấy cùng nghị luận xem vị đệ tử ký danh cảnh giới thất phẩm này từ đâu mà ra.
Mạc Phong lúc này đã không thể kiềm chế lửa giận, nghiến răng hét lớn: “TRẦN! AN!”
Chương 120: G·i·ế·t hắn!
“Ta hứa với tiểu muội của ta nhất định sẽ không để ngươi gặp nguy hiểm.”
Mạc Dung liền nhanh chóng giải thích: “Đây là bí thuật quán đỉnh của U Hồn giáo.”
Thức thứ hai trong Xuyên Vân kiếm pháp, Phá Thiên Vân!
Mạc Phong vẫn không từ bỏ liền cương quyết nói: “Ngươi không g·i·ế·t hắn. Ta nhất quyết không đi.”
"Hơn nữa, đời trước người dùng nó chính là Phục Ma Hắc Đế. Người này ghét ác như cừu, hắn chưa dùng U Minh Phệ Hồn Quỷ Hỏa hấp thu linh hồn của chúng là may.”
Một kiếm xuyên vân vừa đến, cũng là khi Trần An đánh ra một quyền mang theo hắc hỏa khí bao trùm tất cả.
Cửu phẩm chân khí chỉ có thể luân chuyển bên trong cơ thể.
“Hơn nữa cái thứ hắc hỏa hắn sử dụng rất kỳ dị.”
Hắn liếm liếm môi, nhếch miệng cười. Hỏa khí màu đen chớp mắt liền bùng cháy.
"Quỷ hỏa là một thứ có linh tính. Thậm chí còn mang ý chí của người kiếp trước. Nếu không được sự công nhận của quỷ hỏa, không ai có thể luyện hóa nó."
Một quyền của A Hổ vừa đến đánh lên người Trần An.
Mạc Dung liền nói: “Thế giới này có vô số dị hỏa. Quỷ hỏa đến từ U Minh, vốn không thuộc về thế giới này.”
Long Tượng hư ảnh này còn là lần đầu A Hổ dùng ra. Trong trí nhớ của Trần An còn không biết đến A Hổ đã tu luyện được hư ảnh này.
Mạc Phong chân khí trong người bắt đầu điên cuồng luân chuyển, chân khí hộ thể được hình thành lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Trần An hắn đã không còn là Trần An. Hắn hiện tại là sứ giả của U Hồn giáo.”
Mắt thấy Mạc Phong một chêu này sắp bại.
Hắc hỏa kia tỉ lệ là quỷ hỏa vốn không cao. Thời gian hiện tại không cho phép hắn lãng phí trên người Trần An.
Nhưng người này là A Hổ, cũng không phải tên đệ tử ngu ngốc kia.
Thậm chí đám U Hồn giáo chúng nhìn hắn còn không dám nhận người này đồng đạo với chính mình.
Trần An lúc này nhìn Mạc Dung liền cau mày lo lắng thầm nghĩ.
Hư ảnh Long Tượng dị thú gầm rú, A Hổ trực tiếp giậm đất một hồi.
“Hắc hỏa của hắn mặc dù kỳ dị nhưng lại không có chút nào U Minh tử khí.”
Chân khí bao trùm lấy Xuyên Vân kiếm, một kiếm vừa ra, tà ma tru diệt, vạn vật tiêu tan.
Ngay ở cảnh giới bát phẩm chân khí liền đã có thể cô đọng, ngoại phóng phụ trợ chiến đấu.
Chớp mắt một quyền liền đánh đến phía Trần An khiến hắn chỉ đành phải đình chiến với Mạc Phong.
Hắn hắc hỏa khí liền bao phủ toàn thân.
Dù vậy, bọn họ hai cao thủ thất phẩm và bát phẩm liên hợp mới chỉ đánh hòa với Trần An. Chỉ sau một đêm, tại sao lại thành như vậy chứ?
Xuyên Vân kiếm sáng chói không thể nhìn thẳng thu hút sự chú ý của tất cả mọi người xung quanh.
Ngưng Khí Thần Chân Quyết của A Hổ là một loại nội công vô cùng khác biệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mạc Dung liền cau mày, hắn không hiểu vì sao Mạc Phong đột nhiên liền muốn g·i·ế·t Trần An đến như vậy.
Đạo gia tiên khí của Mạc Phong vừa gặp phải hỏa khí này lập tức liền trở nên ảm đạm.
“Triều đình sẽ sớm đến, Thủy Giang thành và Cao Sơn thành đã xuất động viện quân.”
Mạc Phong hắn là người đọc qua nhiều cổ thư, hiểu biết sâu rộng. Hắn hiểu lời Mạc Dung đang nói.
Thế nhưng Trần An đối diện với khí thế một kiếm này của Mạc Phong lại không hề lo lắng.
Hoàng kim chân khí hộ thể liền bao phủ toàn thân.
“Trần An là họa ta mang đến.”
“Chẳng nhẽ, từ đầu đến cuối, hắn chỉ là đang lừa dối chúng ta?”
Còn đến Thất phẩm, chân khí liền có thể trực tiếp ngoại phóng, khoảng cách tùy thuộc vào nồng độ chân khí bên trong đan điền.
Phạm vi chục trượng xung quanh liền rung động lên.
Mạc Phong hắn liền cúi đầu nói: “Dung thúc, có cách nào khác không?”
Đúng lúc này, một lão già chớp mắt liền xuất hiện bên cạnh Mạc Phong. Người này chính là Mạc Dung.
“Hắn không thể có Quỷ Hỏa trong người.”
Nhưng thiếu hụt của nó ở con đường võ đạo sau này cũng là rất rõ ràng. Dù vậy, ở những cảnh giới đầu, nội công của A Hổ vẫn là vô cùng có lợi.
Mạc Dung liền cau mày nói: “Thiếu chủ, ngươi không có lựa chọn.”
“Người này thực lực hoàn toàn không dưới ta lúc toàn thịnh, là cao thủ Ngũ phẩm.”
Trần An toàn thân đứng gần A Hổ nhất liền bị chấn động bay ngược ra bên ngoài.
Bát phẩm chân khí liền tạm thời có thể bao phủ lấy thân thể tạo thành chân khí hộ thể. Phạm vi không vượt qua một tấc.
Hắn gầm lên một tiếng, vang vọng toàn trường, hư ảnh Bất Động Minh Vương liền xuất hiện.
Với Mạc Phong, mức độ chân khí này...sớm đã đạt tới mức độ của đệ tử chân truyền.
“Trần An hắn chỉ có Cửu phẩm Thối Thể cảnh. Sao có thể?”
“Và cũng trước khi gặp ngươi thì hắn đã là sứ giả của U Hồn giáo rồi.”
“Mặc dù hiện tại hắn chỉ có cảnh giới là Thối Thể cảnh. Nhưng ký ức và kinh nghiệm của hắn là sự dung hợp của Trần An với sứ giả đời trước.”
Khắp người hắn quỷ khí lượn lờ, đôi mắt liền trở nên đỏ ngầu, một sự điên cuồng khiến người ta không còn từ nào để diễn tả.
Một kiếm Trầm Mộc xuất hiện, hắn lại một lần nữa muốn lấy đầu của A Hổ.
A Hổ đã không thể đứng yên được nữa. Cương khí trong người điên cuồng lưu chuyển.
Nhưng tình hình này xem ra, nếu không làm theo lời Mạc Phong, hắn nhất định không chịu đi.
Nhưng Mạc Phong lúc này tâm ý đã quyết, vẻ mặt giống như đã không còn lựa chọn khác nói: “Dung thúc. G·i·ế·t hắn. Ta liền đi cùng ngươi.”
Mạc Dung hai mắt liền trợn tròn không tin nói: “Không thể nào. Người của U Hồn giáo từ khi sinh ra đã tu luyện thần hồn hóa quỷ.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.