Ma Việt
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 116: Người bình thường
Hắn toàn thân chỉ giống như một người bình thường.
Người này tới đây, vậy chắc chắn phải có một điểm tác dụng nào đó.
Trừ phi, hắn hoàn toàn không thể thăm dò được thực lực người này. Nếu vậy, công pháp của người này phải cao đến mức nào cơ chứ?
Nhưng hắn cũng vậy, một đòn vừa rồi chỉ là thuận tay mà đánh. Nếu đánh hết sức, hắn nắm chắc chính mình có thể chế ngự Lý Thiên Hoàng.
Lúc này, nó theo sự điều khiển của Đại trưởng lão mà lao về một thương hủy thiên diệt địa của Lý Thiên Hoàng.
Chương 116: Người bình thường
Đối diện với một thương này của Lý Thiên Hoàng, đại trưởng lão U Hồn giáo tay trái đưa lên.
“Cổ Dung thành vẫn là của Việt quốc. Ngươi vẫn là Đại tướng quân.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đó cũng là sự khác biệt giữa Tứ phẩm và Tam phẩm.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này, tại đường lớn một nơi từ biên giới Việt-Ung đến Cổ Dung thành, Lý Thiên Hoàng đã bắt đầu xuất thủ.
Đại trưởng lão U Hồn giáo cau mày. Hắn biết một người như Lý Thiên Hoàng tuyệt sẽ không làm chuyện thừa thãi.
“Bọn ta thuận lợi c·hiếm đ·óng Cổ Dung thành. Xong việc chúng ta sẽ rời đi.”
Nhưng lại sền sệt giống như làm từ thủy nê. Và đặc biệt, phần đầu nấm nó có một chiếc miệng to lớn mở ra, hai cặp mặt đỏ ngầu.
Lý Thiên Hoàng lần đầu tiên cười nhếch miệng nói: “Lão quỷ, có phải ngươi cho rằng có thể cản lại ta đúng không?”
Dù biết rằng những câu nói này đối với một người xuất thân hoàng tộc như Lý Thiên Hoàng, về cơ bản là không có ý nghĩa.
Giống như giữa trời đất chỉ còn lại một thương này tồn tại.
Quỷ khí của từ nó thoát ra khiến người ta cảm nhận được một điều, nó không thuộc về thế giới này.
Cùng lúc này, một người gương mặt sạm đen bẩn thỉu, quần áo rách rưới như nông dân bước vào bên trong không gian từ phía sau lưng đại trưởng lão. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Lợi cả đôi đường, phải không?”
Thấp nhất cũng phải cao hơn cấp bậc của Lý Thiên Hoàng. Thực lực chân chính của Lý Thiên Hoàng, đại trưởng lão cũng chỉ là phỏng đoán chứ không thể thăm dò được.
Càng không nói đến, hắn là một người cường ngạnh.
Chân khí tán đi, cái thứ sinh vật kia liền điên cuồng lao về phía Lý Thiên Hoàng mà cắn xé.
Kết quả thật không ngờ tới, nó vậy mà không hề hấn gì hoàn toàn nuốt chửng một chiêu thương khí toàn lực của Lý Thiên Hoàng.
Không một tiếng động, nó liền tán đi như chưa từng xuất hiện.
Thậm chí cái thứ có chiều dài ước lượng giống như một thanh kiếm trên tay hắn cũng được bọc trong một lớp vải bình thường.
Một linh hồn màu đen với quỷ khí nồng đậm từ cơ thể hắn theo ngón tay tách ra hóa thành một hình dáng giống như một cây nấm khổng lồ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nhưng nếu hai người thì sao?”
Đại trưởng lão U Hồn giáo lúc này liền nói: “Cái thứ vừa rồi, ta gọi nó là Du Khuyển Quỷ. Nó không thuộc về thế giới này.”
Đại trưởng lão một vẻ mặt khó hiểu. Hắn không hiểu Lý Thiên Hoàng lấy tự tin từ đâu ra.
Khi nó chỉ còn cách Lý Thiên Hoàng chưa tới một trượng. Hắc Long thương liền đỏ lên, hắn tinh chuẩn đâm thương vào tròng mắt đỏ của nó.
Đến cường giả ở phẩm cấp bọn họ, công pháp đều là đỉnh cấp trong thiên hạ. Chiến lực đều rất khủng bố, mỗi người đều có con bài tẩy. Không dễ có thể thăm dò.
Không gian này tách biệt hoàn toàn so với thế giới bên ngoài.
Cái thứ sinh vật kỳ lạ này không có linh tính, nó chỉ nghe theo sự điều khiển của Đại trưởng lão.
Nhưng không gian xung quanh dưới sự khống chế của Đại trưởng lão lại một lần nữa ngưng đọng.
Hắc Long thương trong tay hắn tỏa ra tiếng long ngâm gào thét, vang vọng đất trời.
Nó giống như đến từ cõi địa ngục hồng hoang, nơi sinh sống của những con quỷ.
“Nếu hiện tại ngươi rời đi như ta và ngươi chưa từng gặp mặt.”
Mà công pháp trong thiên hạ, đừng nói là hắn, cho dù là hoàng đế Đại Tần cũng không dám nói mình tất cả đều biết.
Thủ sát thì không chắc, dù sao ở cường giả cấp độ này. Chắc chắn có bài tẩy bảo mệnh.
Trong không gian này, cho dù bọn họ có đánh tới kinh thiên động địa, trời sụp đất nứt. Bên ngoài vẫn chỉ đơn giản là một cơn mưa rào, lá tre loạn bay, đại phong chợt thổi.
Hắn biết, một thương kia của Lý Thiên Hoàng là chưa đánh toàn lực. Chỉ mang ý nghĩa thăm dò. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từ người này, hoàn toàn đại trưởng lão hắn không cảm nhận được một chút dao động chân khí. Giống như, hắn thực sự chỉ là một người bình thường không hơn không kém.
Hắn một thương xuyên phá đâm về phía Đại trưởng lão.
Lý Thiên Hoàng lúc này liền lạnh lùng nói: “Đúng vậy, một mình ta không thể đánh lại ngươi.”
Nếu vậy trực tiếp chính mình xuất thủ kiểm chứng là được.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.