Ma Việt
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 115: Chênh lệch thực lực
Một đời không hối hận.
Thân thể hắn tỏa ra ánh sáng chói lọi, uy nghiêm. Một thứ cảm giác ấm áp giống như được khai sáng tiến vào nơi tây phương cực lạc.
Hai người này chính là Mạc Phong và A Hổ.
Cho dù là võ giả cửu phẩm cũng có thể nhận ra đây là một công pháp đến từ phật môn.
Từng giọt máu liền theo xoắn ốc mà thấm vào đại địa.
Hai người bọn họ đánh đổi nhiều như vậy cứu vớt lấy một tia hi vọng cho Cổ Dung thành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đối nghịch với tình t·rạng n·guy k·ịch của hai người Tô Thiện và Phan Ngũ.
Vòng quỷ khí bảo vệ của hắn liền không thể chịu được mà vỡ vụn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn đấm ra một quyền cương khí bạo phát, gạch đá tan vỡ.
Toái sơn quyền và tâm phật chưởng cùng một lúc đánh tới nhị trưởng lão.
Phạm vi trăm trượng bị thôi bay tạo ra một vùng đất trống rộng lớn.
Nguyên một thành vực lớn như Cổ Dung bốc chốc liền trở thành nôi bất xuất, ngoại bất nhập.
Còn chân khí phật môn tinh thuần lúc này tỏa ra từ người Tô Thiện, chắc chắn là thuộc về loại chính thống tinh phẩm.
Nhưng trước một khoảnh khắc cuối cùng của Thiên Sát Tỏa Hồn trận toàn khai.
Cũng chỉ là đi tìm c·hết.
Cương khí tán loạn nổ thành một chữ Vạn (卍).
Bọn họ cuối cùng cũng kịp về Cổ Dung thành. Nhưng mọi thứ cũng chỉ còn là một đ·ống đ·ổ n·át.
Cả Tô Thiện và Phan Ngũ đều không ngoại lệ. Tiếng kêu gào, la hét, oán thán sợn tóc gáy liền vang lên.
Máu chảy thành sông, tử thi vô số.
Nhị trưởng lão từ một đống xương khô đã vỡ nát. Bằng mắt thường có thể thấy nó đang không ngừng run rẩy.
Vì thế mà phật tâm của họ cũng không được vững chắc.
Tiếng nổ vang khắp cả Cổ Dung thành, đến mức đinh tai nhức óc.
Mang theo một cỗ điên cuồng, bất chấp hết thảy, bễ nghễ với trời xanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chênh lệch! Quá mức chênh lệch!
Tô Thiện không chần chừ, lập tức đánh chưởng này về phía nhị trưởng lão.
Cả người của U Hồn giáo lẫn thành vệ quân liền bị xương xoắn ốc đâm xuyên qua khắp người.
“Nhưng đáng tiếc, các ngươi chỉ có Ngũ phẩm.”
Nhị trưởng lão giọng nói âm trầm: “Tâm Phật chưởng của Trúc Lâm Tự, Toái Sơn quyền của Thất Hổ bang.”
Đó cũng là khi Thiên Sát Tỏa Hồn trận hoàn toàn bao phủ lấy Cổ Dung thành.
Hằn lại trên đại địa là một hình bàn tay.
Hắn gầm lên một tiếng, tâm niệm khẽ động. Hai tay hắn là hai bộ xương liền từ từ nắm chặt.
Không có nửa năm điều trị, sợ rằng Phan Ngũ sẽ trở thành phế nhân. Cả đời không được phép vận công. Nếu không đan điền sẽ vỡ nát, kỳ kinh bát mạch đứt gãy. N·ộ·i· ·t·ạ·n·g tổn thương mà c·hết.
Chớp mắt, từ đại địa vô số những mũi thương lớn làm từ xương cốt bất chợt xiên lên.
Phan Ngũ cũng không chậm trễ, tinh huyết trong người lập tức liền sôi sục.
Toái Sơn Quyền trực tiếp khiến phạm vi trăm trượng xung quanh nhị trưởng lão vỡ thành một hố lớn.
Sau chưởng này, Tô Thiện chân khí cạn kiệt, thiếu hụt tinh huyết, đầu tóc chớp mắt liền xuất hiện vài sợi tóc bạc, toàn thân vô lực từ không trung rơi xuống.
Mọi thứ chỉ diễn ra trong chớp mắt, một chưởng này của Tô Thiện đánh ra với tốc độ vô cùng nhanh. Cũng là thứ níu kéo hi vọng cuối cùng của vị thành chủ yêu nước thương dân này.
Chương 115: Chênh lệch thực lực
“Càng đáng tiếc, ta tu luyện lại là Quỷ Cốt Vô Hồn Đại Pháp.”
Nhưng hiện tại, con đom đóm cuối cùng đó cũng đã vụt tắt. Trả lại bóng đen vô cùng vô tận của khu rừng.
Cuối cùng, cũng chỉ là dã tràng xe cát. Sự cố gắng của bọn họ ban đầu giống con đom đóm phát sáng duy nhất còn sót lại ban đêm cuối mùa hạ.
Giữa bầu trời tờ mờ sáng hửng đông nhưng u tối, ngột ngạt trong trận pháp của U Hồn giáo. Bàn tay của Tô Thiện hiện ra như ánh mặt trời tỏa sáng, cứu rỗi vạn vật.
Hai người, hai ngựa liền vừa kịp đi vào từ cửa Đông. Người chạy ra không được, lại còn có người chạy vào.
Công pháp phật môn ở Đại Việt thì nhiều vô kể. Nhưng đều không phải là phật môn chính thống.
Nội lực điên cuồng tuôn chảy, liên miên không dứt tựa như vô cùng vô tận.
Phan Ngũ cũng không khá khẩm hơn bao nhiêu, thậm chí còn đến mức nguy kịch. Hắn ngã ngửa ra nằm trên đất mẹ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói rồi, quỷ khí quanh người nhị trưởng lão một lần nữa điên cuồng tuôn ra. Hắc khí lượn lờ lấy lão làm trung tâm, phạm vi trăm trượng xung quanh liền hoàn toàn bị bao phủ.
Đơn giản mà nói thì giống như một trời một vực.
Đan điền hắn lúc này khô cứng như đồng ruộng cằn cỗi ngày h·ạn h·án.
Tâm Phật chưởng vừa đến khiến nhị trưởng lão lún sâu vào mặt đất.
Chốc lát liền nối liền lại với nhau, một chút thương tổn cũng không có.
Một quyền như toái sơn đoạn thủy, bộc phá thương khung.
Lúc này, lập tức Tô Thiện đưa ra một quyết định. Hắn thiêu đốt tinh huyết bay lên không trung. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bạo động chân khí đến từ hai chiêu thức toàn lực của cường giả Ngũ phẩm Nguyên Thần cảnh lập tức tán đi khiến những người trong phạm vi chục trượng trọng thương.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.