Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 70

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70


Hứa Lương Cầm cười: “Bằngkhôngthìanhcho là vì saoanhđược cứu chứ? Shibata Hisako bịanhquấy rầy nên tới tìm tôi, sau đó Tống gia phái người tới nước Mỹ tìmanh, cứuanhlà trùng hợp thôi.”

Chu Tố Khởi nhìn về phía Hứa Lương Cầm nêncômới pháthiệncặp mắt kia rất hấp dẫn đối phương,mộtđôi mắt lóng lánh có thần, ánh mắt giống như hồ thu yên tĩnh, trong lúc nhất thờicôthần người ra.

Chu Tố Khởi lắc đầu: “Cũngkhôngphải, lúc trước Tina còn có hành vi khống chế b*nh h**n cho nên thầy rất nghiêm khắc vớicôấy nhưng Tina lại cầu xin muốn chữa bệnh cho bạn traicôvới thầy. Thầy có phái ngườiđigiám sátcôấy, nhưng Tina làm việc rất bíẩnlại tìmmộttrợ thủ khác cho mình, đến tận lúc bạn traicôtrưởng thànhthìtình cảm của bọn họ bị pháthiện, thầy rất tức giận nên đề xuất bộ y tế treo bằng củacôấy, chỉ là bạn traicômuốn kết hôn vớicôấy nênkhôngai can thiệp được.”

Hứa Lương Cầmkhôngnghe Jeannóimà thần người nhìn ra cửa xổ, nếu chủ nợkhôngcó lý do giếtanhta vậythìchỉ có Tina mà thôi,côbị chính ý nghĩ của mình làm cho hoảng sợ nhưngkhôngcó cách nào lý giải bằng cách này.

Để di động xuống, Hứa Lương Cầmkhôngkhỏi cười lạnh:côsẽtrắng mắt lên nhìn con đàn bà này ngã đài!

Kế tiếp Hứa Lương Cầm cùng bố mẹ Tống Dật Hàngđivàomộtgian phòng khác, Dư Mạn Quân để Hứa Lương Cầm nằmtrêngiường của bà vànóichuyện phiếm vớicô, Tống Hậu Hảithìđian bài chuyện chuyển tiền.

côta cho mình là ai thế, lớn giọng ghê nhỉ: “Tôikhôngrảnh.”

“côlà ai?” Khác với Tina, tiếng Trung của Jean rất lưu loát.

Ba giờ sau ngân hàngđãphản hồi nhưng cầnmộtkhoảng thời gian, Tống Hậu Hải cho người cầm giấy ngân hàng gửi cho Jean xem.

Jean nhìn trái nhìn phải, cuối cùng hạ quyết tâm: “Tôi cung cấp thông tin có thể cải thiện quan hệ giữa con trai của các người với các người nhưng ngoài 500 vạn đô la Mỹthìtôi cònmộtđiều kiện.”

Chu Tố Khởi mỉm cười: “Cám ơncôđãkhen, thoạt nhìncôcũngkhônglớn hơn tôi là bao, chúng ta nên về chuyện chínhđi.”

“Tôi có thể chờ.”

Luôn miệng cám ơn Chu Tố Khởi, Hứa Lương Cầm lập tức rờiđi, Chu Tố Khởi lập tức khách khí đưa ra.

“Chắc là phải 30 hoặc 31 đó, cụ thể tôi cũngkhôngrõ, bình thường đâu dám lại gần, hôm nay nhờ phúc của chị nên mới nhìnrõvà kĩ được đấy.” Y tá tỏ vẻ rất vui.

Phòng rất lớn, còn cómộtphòngnhỏnữa, nhân viên an ninh để Hứa Lương Cầm ngồitrênsô pha, cònmộtngười nữa tìm chồng cũ của Tina.

Jean vừa muốnnóithìHứa Lương Cầm lập tức ngănanhta lại: “Chờ tôinóixongđãnào, hôm nay tôi đến đây là muốn hợp tác vớianh, nếuanhđồng ýthìbố mẹ Tống Dật Hàng ở bên ngoài, bọn họ chắc chắcsẽkhôngbạc đãianh, nếuanhkhôngmuốnthìcũng được nhưng họ Tốngsẽkhôngbảo vệanhnữa, Tống Dật Hàng chưa biết tôi mang thai đâu,mộtkhianhấy biếtthìanhcảm thấyanhấysẽgiúp vợ cũ như trướckhông? Hơn nữa tôi cũng nghĩ Tina lấy được tài sản của Tống Dật Hàngsẽvề tayanh, nhưng khi có tiềnthìcó khicôta mặc kệanhbị chủ nợ đòi xiết hoặc tìm người trừ khửanhđấy!”

“Được thôi nhưnganhphảinóitoàn bộsựthật.”

Hứa Lương Cầmnóixong cũng bảo nhân viên an ninh để bố mẹ Tống Dật Hàng vào, nhân viên an ninh rất cẩn thận gọi điện bảo người bên ngoài làm việc, trong phòng vẫn có hai người.

Hứa Lương Cầm theo nhân viên an ninh vào biệt thự, bên trong lập tức có hai ngườiđangchờđivào cùng.

“Shibata Hisako cũng tới đây?” Jean cố gắng nhìn chằm chằm với đôi mắtnhỏ.

Dư Mạn Quân lau nước mắt: “rõràng chúng ta có thể làmộtgia đình êm ấm, vì sao vìmộtngười phụ nữkhôngquen biết phá hủy mất, nhiều năm chúng ta muốn gặp mặt con màkhôngđược, Dật Hàng còn hận chúng ta đấy, bây giờ biết chân tướng nhưngkhôngdámnóikhiến lòng tôi rất đau khổ, tôi làm sao nuốt trôi đây ông nó!”

Hứa Lương Cầm cũng bị chọc cười, đến cửathìcám ơn y tá, sau đó ngồi xe của họ Tống về nhà trọ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tinathậtsựvì Dật Hàng nên mất việc ư?” Hứa Lương Cầmkhôngthểkhôngnghi ngờ.

“Tôi muốn đàm phán với Tống gia.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hứa Lương Cầm gật đầu, lúc này đoàn ngườiđãđến trướcmộtcửa phòng, có hai ngườiđivào cùng Hứa Lương Cầm, những người khácthìở ngoài trông.

Sau ngàynóichuyện với Jean, vợ chồng già nhà họ Tống liền đưa lái xe cùng nhân viên an ninh đến ở nhà trọ cho nên bây giờ nhà trọ có thêm 2 người.

“Thanh danh của nhà họ Tống lớn như vậy nên tôisẽtin tưởng các ngườimộtlần.” Jean vẫn tín nhiệm Tống gia, bây giờ Jeankhôngmạnh, 500 vạn đô la cũngkhôngphải quá lớn với họ nhưng lại đủ cho sinh hoạt của Jean cùng congái, cho dùanhkhôngnóitình hình thực tếthìTina cũngsẽkhôngcho Jean tiền,khôngbằng lấymộtlần, tương laisẽkhác nhau nhiều.

“côta hẳn vẫn rấtyêuanhnên mới muốn sinh con choanhđúngkhông?” Hứa Lương Cầm hỏi.

“anhcó từng nghĩ tới là Tina sai người giếtanhkhông?”

Đại khái qua 3 phútthìbố mẹ Tống Dật Hàng vào.

“Sao nhiều người vậy?” dọc đường còn có thêm ba nhân viên an ninh, Hứa Lương Cầm hỏi theo bản năng.

Hứa Lương Cầmkhôngnóilời nào, chỉ ôm Dư Mạn Quân an ủi bà.

Hứa Lương Cầm cực kì ngạc nhiên: “Vậy rốt cuộc vì sao có người muốn giếtanh?”

Jean cườinhẹ: “Là congáicủa tôi và Tina, thế nào? 500 vạn đô la Mỹ và điều kiện đó đáng giá chứ? Bây giờ tôi muốn các người đưa 500 vạn vào ngay tài khoản của tôi, sau đó tôisẽnóihết. Nếu như có thể can đoan quyền giám hộ congáitôi cho tôithìcôcó thể ở trước mặt Tống Dật Hàngnóirõbộ mặt của con khốn kia, cuối cùng các người phải giải quyết cho tôi ngườiđangđuổi g·i·ế·t tôi.”

“anhnóiđi.” Tống Hậu Hải quyết định nếu Jean lòng tham vô đáy vậythìông chẳng cần phải khách khí vớianhta.

“Trước tiênnóiđiều kiện củaanhđi.” Tống Hậu Hải vào thẳng chủ đề.

“Vậy tôisẽtrả lời choanhrõđây, Tinakhôngảnh hưởng lớn nhưanhnghĩ đâu, nhưng về sau tôisẽđể cho Tống Dật Hàngkhôngcó bất kì liên lạc vớicôta nữa, bây giờ Tina còn quấn quýt lấy chồng tôi đòi có tên trong di chúc đấy, mà Tống Dật Hàng cũng đồng ý rồi bởi vìanhấynóitài khoản màanhấy lập để chi trả sinh hoạt hàng tháng chocôta tạm thờikhôngdùng được, tôi nghĩ số tiền đó chảy vào túianhđấy.”

“côtakhôngcó năng lực nhưng Tống Dật Hàng có.”

“Việc này chúng tôisẽđiều tra,anhcứ ở đây nghỉ ngơi, chúng tôisẽtìm luật sư choanh.”

Jeankhôngnóimà xoa tóc mình rối tung lên mà tự hỏi, Hứa Lương Cầmkhôngmuốn choanhta nhiều thời gian vì thếnói: “Tôi chỉnóivớianhnhiều nhất là 10 phút thôi, 10 phút sau tôi rờiđithìanhcũng phảiđi,khôngcó ai quan tâmanhsống c·h·ế·t thế nào nữa mà tôi có đứa béthìsẽchẳng cho Tina lấymộtphân tiền nàotrênngười Tống Dật Hàng hết, huống chi tôi có thể để Shibata Hisako ra mặt nữa đấy.”

Thấycôhỏithìmộttrong bốn ngườinói: “Chúng tôi chưa tra ra được aiđangtheo dõianhta cho nên bảo vệ chặt vẫn hơn.”

“cônóiTống Dật Hàng giúp Tina g·i·ế·t tôi, mà bố mẹanhta lại cứu tôi?côđừng có đùa!”

“Tôi muốn ông mời cho tôimộtluật sư tốt nhất về việc quyền giám hộ cho congái.”

“Hứa tiểu thư?” Chu Tố Khởinóinhẹnhàng.

“khôngphảianhhút m* t** sao?” Hứa Lương Cầm nhớrõDư Mạn Quânđãtừng đề cập qua.

“Alo?” Hứa Lương Cầmkhôngmở mắt mà nghe luôn.

“côtakhôngcó năng lực tìm mấy tên chuyên nghiệp thế đâu, tôi nhìn ra được những người đókhôngphải đâm thuê chém mướn bình thường.”

“Giờcôđến khách sạn gặp tôi.”

Hứa Lương Cầm tỉnh táo: “Dật Hàng cũng đến à? Tốt thôi, chờanhấy gọi điện thoại cho tôi, tôisẽđến.”

“Tôi thấyanhta rất trẻ.”côcó phải thất bại của tạo hóakhông? Vì sao cứ thấy xung quanh mình toàn xuấthiệnnhân tài toàn xấp xỉ tuổi mình thôi,

“Tôiđãgọi Dật Hàng tới rồi, chúng tanóichuyện chorõđi, tôi cũng muốn ở trước mặt Dật Hàng hỏicôrốt cuộc xemcôlàm trò quỷ gì, muốn ngăn cản Dật Hàng chăm sóc tôi sao?côcho là địa vịcôtrong lòng Dật Hàng hơn tôi à,côgái?” Tina rất tức giận, bởi vì Tống Dật Hàng phái người làm nhiệm vụ bên Mỹ thất bại, nhưng lạinóiJeanđãtới Trung Quốc rồi khiến Tina hoảng sợ muốn c·h·ế·t. Tina vốn muốn lấy cớ khiến Tống Dật Hàng chuyển tài sảntrêndanh nghĩa của mình, sau đósẽtránh sang nước khác, cho dù Tống Dật Hàng biết Jeannóira chân tướng cũng chẳng sao, chỉ bằng tình cảm của Tina vớianhnhiều năm, chờ thêm vài năm rồi Tina lại dỗ Tống Dật Hàng,anhsẽtha thứ chocôthôi.

Ba người lên xekhôngainóigì, mặc dù biết chân tướngsựviệc nhưng vẫn rất khó với bọn họ, tố giác Tinathìdễ nhưng sợ ném chuột vỡ đồ, cảm giác của Tống Dật Hàng thế nào mới là điều bọn họ lo lắng nhất,mộtkhiđãnóirarõsựthậtTống Dật Hàng có thể chấp nhận đượckhông? Có thể bị k*ch th*ch hay bệnh lại như cũkhôngthìbọn họkhôngbiết.

“Lương Cầm, may là trong bụng con có đứa bé, bằngkhôngkhi hai ông bà già này chếtđichưa biết phải trông cậy vào ai!” Dư Mạn Quân cầm tay Hứa Lương Cầm, bàthậtđúng là đem Hứa Lương Cầm thành vị cứu tinh.

Chu Tố Khởi nhịnkhôngđược phì cười, chỉ để y tá đưa Hứa Lương Cầm xuống tầng.

“thậttiếc, có phải Tinathậtsựvì bạn trai của tôi nên mới mất tư cách làm bác sĩ?”

“Tôi cần tiền, tối thiểuthìmỗi tháng Tina phải cho tôi tiền.”

Việc này khiến mọi người dại ra, 5 triệu thôi mà khiến Jeannóihết toàn bộ, sau đó Dư Mạn Quân phản ứng nhanh: “yêucầu củaanhthìchúng tôi đáp ứng nhưng đừng nghĩ kí bất cứmộthiệp nghị gì, tiền của tôisẽchuyển ngay và luôn, nhưng mà cần thời gian.”

“Là tôi, Tina đây.”

“Tôi chỉ biết Tina bị treo bằng bác sĩ, nguyên nhân cụ thểthìtôikhôngrõnhưngcôta có đàn em họ Chuđanglàm trongmộtbệnh viện lớn về khoa tâm lý ở đó, các người có thểđihỏicôấymộtchút, khi ở Mỹcôấy từng tìm đến tôi hỏi tình huống của Tina thế nào.”

Chương 70

Sau khi Hứa Lương Cầm lên phòng liền thả lòng người,đangngủthìnghe thấy chuông di động reo lên.

Chỉ là con đ**m Hứa Lương Cầm này làm hỏng kế hoạch đẹp của Tina, còn khiến Tống Dật Hàng dời kế hoạch chuyển tiền sang 1 tháng, Tinasẽcho Hứa Lương Cầm biết thế nào là lợi thế nào là hại, bất luận thế nàothìTống Dật Hàngsẽkhôngđể mình khổ sở!

Người nọ đỡ Hứa Lương Cầm, gật đầu với Chu Tố Khởi rồi xoay ngườiđiluôn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Jean cười tự giễu: “côtakhôngyêutôi đâu,thậtracôta thương nhớ Tống Dật Hàng, muốn sinh con choanhta, chẳng quacôta hao tâm tổn sức mấy năm mà Tống Dật Hàngkhôngmuốn có đứa bé. Tina luôn cho rằng vìkhôngsinh được nên Tống Dật Hàng mớikhôngcần đứa con nào.côta tìm tôi, sau đó chúng tôi qua biện pháp thụ tinh nhân tạo mà sinh ramộtđứa bégái, năm nay con bé 10 tuổi rồi. TinanóiTống Dật Hàng coicôta là người thân,côtasẽnghĩ cách để làm người thừa kế duy nhất của Tống Dật Hàng sau khianhta c·h·ế·t, dùkhônglàm đượcthìsẽcố lấy về nhiều tiền, đến lúc đó congáicủa chúng tôisẽkhôngphải lo lắng gì hết. Đáng tiếc Tống Dật Hàng vớicôta cảm kích hơn làyêu, lại qua mấy nămkhôngthấy có xi nhê gì, Tina vìkhôngmuốn Tống Dật Hàng mất ân tình với mình nên chủ động ly hôn và tự bỏ công việc. Tống Dật Hàng lại càng cảm kích và tín nhiệmcôta hơn, tất nhiên vẫn bị Tina khống chế sinh hoạt cá nhân. Tôi chỉkhôngnghĩ tới Tina chưa bao giờ buông cái ý nghĩsẽtái hôn với Tống Dật Hàng, cũngkhôngnghĩcôta vì tôi thiếu 1 vạn đô la mà muốn g·i·ế·t tôi, đổi lại là mọi ngườithìcũng thế đúngkhông? Khi ai đó dành cả đời để xây nênmộtthành tựu mất hơn 20 năm mà bị hủy hoại trong chớp mắtthìai mà chịu nổi? Chỉ làcôtakhôngnghĩ đến cảm xúc của congáitôi nên tôi rất đau lòng. Con bé cònnhỏ, nókhôngbiết gì và nó cũngkhôngcó lỗi trong chuyện này mà đúngkhông?”

Vốn bác sĩ Chu này rất nổi tiếng nên dễ tìm, Hứa Lương Cầm phải đợi gần 2 tiếng nên mới gặp được vị bác sĩ trẻ tuổi này. Đúng là tuổi trẻ, đối phương thoạt nhìn cũng bằngcônhưng họ là chuyên gia nên vóc người tuykhôngtrắng trẻo nõn nà đài các lạnh lùng mà rất thân thiết, Hứa Lương Cầmkhôngthểkhôngbội phục liền đứng dậy.

“Vị bác sĩ kia đẹp trai quá.” Ở trong thang máy Hứa Lương Cầm tán gẫu với y tá.

“Tôi là vợ sắp cưới của Tống Dật Hàng.”

“Ôi rất xin lỗi, xấu hổ quá.” Hứa Lương Cầm chỉ chú ýnóichuyện với Chu Tố Khởi màkhôngchú ý phía trước nên đâm vàomộtngười.

“Tôi làm sao biết được? Tôikhôngbiết ai muốn g·i·ế·t tôi, cũngkhôngbiết là ai cứu tôi. Nhưng tôi nghĩ làcôcứu tôi, đến Trung Quốcthìtôi mới biết người của họ Tống cứu tôi.”

Có phảianhtanóicâu quan trọng là câu cuốikhông? Hứa Lương Cầm tức giận nghĩ.

Hứa Lương Cầm thong dong cười: “anhkhôngtin là chuyện củaanh, chẳng ảnh hưởng tới thân phận của tôi, hơn nữa giờ tôi còn mang thai con củaanhấy.”

Hứa Lương Cầm cũng thương tâm: “Mẹ đừng như vậy, chúng ta từ từ nghĩ cách,sẽcó cách thôi mẹ.”

“Tôikhôngnóiđùa, Tống Dật Hàngđidu lịch với Tina, đến bây giờ còn chưa về, mỗi ngày tôi chỉnóichuyện qua điện thoại với Tống Dật Hàng, bây giờanhbị đuổi g·i·ế·t, Tina lại động viên Tống Dật Hàng thêm têncôta vào di chúc, mặt khác còn muốn thêm nhiều tiền hơn vào mỗi tháng, Tống Dật Hàng có quan hệ với người nhà như thế nào chẳng lẽanhkhôngbiết?anhcảm thấykhôngxảy ra được chắc?” Hứa Lương Cầm phân tích kĩ càng cho nên cố ýnóidối.

“Tôikhônghút chích m* t**, chỉ thường xuyên tham gia mấy cuộc đánh cượcnhỏkhôngnợ nhiều tiền, chủ yếu tôi có nhờ bạn giấu chút đồ, ngày đókhôngmay gặp cảnh sát nên bị lấy hết, sau đó tôi thiếu tiền, qua giai đoạn đó, sau đó tôi tồn nợ 1 vạn đô la Mỹ nhưng tôi có việc làm nênkhôngsợkhôngtrả được, tại sao chủ nợ phải g·i·ế·t tôi chứ?”

Y tá vội vàng gật đầu và dùng giọng kiêu ngạonói: “Đó là bảo bối của bệnh viện chúng tôi. Bác sĩ là trưởng khoa mổ, hưởng thụ đãi ngộ của chủ nhiệm, cái bệnh viện 400 vạn 500 vạn này của chúng tôianhấy cũngkhôngđể vào mắt đâu.”

Tống Hậu Hải hừmộttiếng: “Nhưng bây giờcôtasẽkhôngchoanhđâu,anhđãkhôngnóithìtôinói, tôi đồng ý đưaanh500 vạn đô la Mỹ, điều kiện làanhphải cung cấp thông tin có giá trị.”

Rất nhanh ngườiđãxuấthiện, Hứa Lương Cầm nghĩ Jean phải là người có tướng mạo to lớn hùng hổkhôngnghĩ tới làmộtngười có dáng vẻ mập mạp mang đậm nét người Hoa.

“Ainóilà chủ nợ muốn g·i·ế·t tôi?” Jean nhíu mày.

“khôngcó khả năng, các người đừng lừa tôi!” Jean tuyệt đốikhôngtin Hứa Lương Cầm.

Hứa Lương Cầm cười xấu hổ: “Là tôi nhìncôcòn trẻ mà lại rất xinh đẹp nữa.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“côngay cả việc quen biếtanhta mà cũngkhôngbiếtcôgáinàokhôngđược Tina cho phépthìTống Dật Hàngsẽkhôngbao giờ kết hôn vớicôta, lại càngkhôngnóiđến việc có con. Đương nhiên Tina cũngkhôngcó khả năng để Tống Dật Hàng cưới ai hết,côđừng trách tôinóiquá, điều kiện củacôphải thế nào mà khiến Tống Dật Hàng coi trọngcôvậy.”

“Tina có thể tiếp xúc được với bệnh nhân tên Tống Dật Hàng này bởi vìcôta được thầy của mình giới thiệu. Tina rất am hiểu những gói trị liệu là tâm lý cùng bệnh tâm thần học. Lần đầu đúng làcôta muốn chữa bệnh cho Tống Dật Hàng,khôngmang bất cứ tạp chất nào, chỉ đơn thuần là muốn chữa bệnh. Nhưng sau đó Tống Dật Hàng ỷ lạicôta ngày càng nhiềuthìd*c v*ng củacôta lớn dần,côta thấytrênngười Tống Dật Hàng cực kỳ nhiều ích lợi, tôikhôngrõcôta làm gì nhưng khi Tống Dật Hàng 19 tuổi có cầu hôncôta. Sau đó Tinanóicó thể lấy đượcmộtkhoản tiền cực lớn nên bảo tôi ly hôn nhưngcôta vẫn đưa tôi tiền, cònnóimuốn làm trứng đông lạnh, chờ khi nào đủ tiềnsẽsinh con cho tôi, tôi cũng do lòng tham nên đồng ý luôn. Sau khi ly dị,côta muốn tôi diễnmộtvở kịch, để cho tôi đến tìm Tống Dật Hàngnóivìkhôngmuốnanhta tổn thương nêncôta mới ly dị với tôi, khi đó tôi mới biết đượcthìra Tống Dật Hàngkhôngbiết Tina từng kết hôn, đương nhiên Tống Dật Hàng nghe xong cũng áy náy với Tina, đối xử vớicôta càng hào phóng.”

Bệnh viện này có phải toàn mĩ nam với mĩ nữkhôngthế?côđâm vào vị bác sĩ có dáng người cao ngất rắn rỏi, Hứa Lương Cầm ngây dại, dáng vẻ kia khiếncôcó thể đá bay Tống Dật Hàng, bây giờđangthịnh hànhyêubác sĩ đẹp trai đấy, ôianhđẹp trai!

Tận đáy lòng Hứa Lương Cầm chỉ có thể cảm thán là Tinaâmmưu sâu độc, có thể đem tất cả mọi thất bại đổ lên đầu Tống Dật Hàng, sau đó khiến Tống Dật Hàng áy náy, lại còn phải có trách nhiệm cả đời vớicôta nữa, đúng làkhôngbiết xấu hổ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Trước tiên cứ tìm bác sĩ Chu kiađi, rồi mọi việcsẽdễ dàng hơn, những thứ khácnóisau.” Tống Hậu Hải bất đắc dĩ thở dài, cho dù thế nàođinữathìôngkhôngthể lấy sức khỏe của con mình ra đánh cược được.

Chu Tố Khởi nghe Hứa Lương Cầmnóithìnhíu mày: “Thầy nhận rất nhiều học trò nhưng chỉ có tôi và Tina là hai người gốc Hoa nên có việc gìthìthầy haynóivới tôi, thầy cũng thươngcôấy nên bảo tôiđiđến thămcôấy.”

Tống Hậu Hải hơi giật mình: “anhcó congáiư?”

Hứa Lương Cầm nghe thấy giọngcôtathìthấy phiền: “Tìm tôi có chuyện gì?”

Tống Hậu Hảinóixong cũng bảo Hứa Lương Cầm cùng bạn già của ông rờiđi.

Hứa Lương Cầm sợ làm phiền người ta nên chỉnóingắn gọn đúng trọng tâm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70